17 . Chương 17 : Sự cố và sự thật

Buổi tiệc sắp sửa bắt đầu , ở nhà ăn và hồ bơi đã tấp nập người , những chiếc bàn tròn nhỏ được bọc lớp khăn trải bàn màu trắng , trên bề mặt còn trưng thêm lọ hoa và ly rượu , mọi thứ trông không khác gì một buổi tiệc xa hoa của giới thượng lưu .

Đàm Tuệ và Tạ Tử Di được đón nhận nhiệt tình , các nam sinh thay phiên nhau chào hỏi họ , Đàm Tuệ nhận ly rượu trong tay phục vụ rồi quý phái trả lời các nam sinh : " Các cậu không phải mẫu người tôi thích , mau đi chỗ khác đi "

Các nam sinh tiếc nuối đi chỗ khác tụ tập , Tạ Tử Di được mở mang tầm mắt , cô ngạc nhiên rồi giơ ngón Like : " Cậu ngầu quá , cậu học từ đâu thế ? "

Đàm Tuệ giây trước còn sang chảnh giây sau liền bình dị , mộc mạc , cô ghé nhỏ vào tai Tử Di : " Tớ học trên phim đấy , thấy sao ? Ngầu đúng không ? "

'' Đỉnh , đỉnh "

Ở một góc gần đó , bộ ba Chu Thiên Kim đang thưởng thức rượu cùng nhau nhưng ánh mắt của họ vẫn dòm xét phê phán Tử Di và Đàm Tuệ , Lâm Thất Thất nói : " Trông thật quê mùa , đám con trai đó bị mù sao ? "

Chu Thiên Kim nhẹ nhàng nói : " Cậu đừng nói họ như vậy ? Họ cũng đẹp mà "

Kiều Vy Vy đanh đá : " Cậu đừng mềm lòng , họ đang ngụy trang bộ mặt xấu xa của mình đó , cậu mau tỏ tình với Lâm Triệt đi , hình như cậu ta đang để ý Tạ Tử Di đấy "

Chu Thiên Kim u sầu , cảm giác bỗng trùng xuống : " Cậu ấy không thèm ngoái nhìn đến tớ "

Lâm Thất Thất và Kiều Vy Vy lập tức an ủi cô bạn tội nghiệp của mình : " Cậu nữa đó Lâm Thất Thất , vị hôn phu của cậu cũng đang để ý Tạ Tử Di đấy , nhìn là biết hồ ly tinh "

Lâm Thất Thất vẫn vênh váo nói : " Không , tớ cho phép đấy , dù sao kèm cặp thường xuyên sẽ khiến cậu ấy khó chịu , bản tính của Thiệu Thần Nam vốn như vậy mà , nhưng mà ... tớ không để cậu ta cướp vị hôn phu của mình đâu , loại người hạ đẳng thấp kém hoàn toàn không xứng với cậu ấy , chỉ có tớ mới đảm nhận được vị trí đó "

Lúc này mọi người mới thực sự náo nhiệt , Thiệu Thần Nam xuất hiện với vẻ ngoài trưởng thành , lịch lãm vô tình làm trái tim các nữ sinh lung lay , bao gồm cả Lâm Thất Thất , cô ta thoáng chốc hồi hộp , nhịp tim trong lòng càng đập dữ dội hơn . Cậu đến bàn tụ họp cùng Cảnh Lân và Tiểu Ca .

Một lúc sau Lâm Triệt và Hàn Tử Băng mới xuống , không khí náo nhiệt càng náo nhiệt hơn , họ giống như nam thần trên phim ảnh xuất hiện để đánh cắp trái tim thiếu nữ vậy , càng nhìn càng mê . Tạ Tử Di nhất thời không nghĩ được gì , đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm về Lâm Triệt , ôi mẹ ơi , sao mi đập nhanh thế ?

Hiệu trưởng và các thầy cô khác cũng xuất hiện , họ diện trên người những bộ quần áo sang trọng để hòa mình vào buổi tiệc , thầy hiệu trưởng cầm ly rượu trên tay rồi phát biểu

" Đây là khoảnh khắc đáng nhớ nhất của chúng ta , thầy hy vọng các em sẽ tận hưởng nó một cách tốt nhất , chúc mừng các em đã trưởng thành "

Toàn thể cùng nâng ly theo hành động của Hiệu trưởng , thầy nói tiếp : " Các em ăn nhiều vào nhé , cứ vui chơi thỏa thích và buông bỏ những buồn phiền trong lòng , thầy mong đây sẽ là dấu ấn ghi nhớ những kỉ niệm thời học sinh của các em . Và bây giờ buổi tiệc chính thức bắt đầu "

Buổi tiệc bắt đầu

Toàn bộ học sinh bắt đầu tận hưởng một cách thoải mái nhất . Các món ăn bên trong đều trở thành tâm điểm của những chiếc bụng đói cồn cào , Đàm Tuệ dẫn Tử Di đi vào lấy đồ ăn , cô vô tình lướt ngang qua Lâm Triệt nhưng lại không thấy anh . Hàn Tử Băng cũng kéo anh vào trong để lấy đồ ăn , cậu đã nhịn đói đủ rồi , bây giờ ăn thôi .

Tạ Tử Di cầm đĩa thức ăn trên tay rồi đảo mắt nhìn các mâm thức ăn trên bàn , cô chưa kịp cầm đồ gắp thì nghe giọng Thiệu Thần Nam bên tai , cậu nhanh tay cướp đồ gắp rồi gắp thịt nướng bỏ vào đĩa cho cô .

" Cậu làm gì thế ? "

" Nhìn mà không biết sao ? Tôi đang gắp cho cậu này "

" Cảm ơn nhé nhưng tôi có tay , tôi tự gắp được "

" Cậu phải thương cảm cho tôi chứ ? Tay tôi vẫn còn đau này , mặc dù vết cắn đã không còn nhưng vẫn còn nhức lắm ''

Tạ Tử Di không lo lắng mà còn nhíu mày đáp : " Cảnh Lân và Tiểu Ca đâu ? Bảo họ đấm bóp cho cậu đi , với lại mọi chuyện đều do cậu trêu chọc tôi , tôi chỉ muốn trút giận thôi "

Thiệu Thần Nam sầm mặt , cậu gắp phần thịt trên đĩa Tạ Tử Di cho lên đĩa mình : " Cậu tự gắp đi , tay tôi đau rồi "

Tạ Tử Di chán không muốn đôi co , cô nói : " Cậu nhỏ mọn thật đấy , ban đầu là do cậu gắp cho tôi , bây giờ thì lấy lại "

Cậu vẫn nhởn nhơ áp sát mặt với cô : " Có sao ? Tôi không nhớ là đã gắp cho cậu , trái bí ngô à "

Tạ Tử Di hầm hực gắp thịt nướng vào đĩa rồi đi không ngoảnh mặt , đúng là mất thời gian với cái tên đáng ghét .

Lâm Thất Thất trở về bàn ăn với thái độ tức giận , cái đĩa trên tay đập mạnh lên bàn khiến Chu Thiên Kim và Kiều Vy Vy ngơ ngác : " Tớ thật sự chịu không nổi , cậu ta đang khiêu khích tớ sao ? "

Chu Thiên Kim hỏi : " Gì cơ ? Ai thế ? "

" Là Tạ Tử Di đó , cậu ta suýt nữa thì hôn Thiệu Thần Nam "

Cả hai há hốc mồm , Kiều Vy Vy nói : " Hồ ly tinh , đích thị là hồ ly tinh , tớ nói có sai đâu , cậu đừng buông thả vị hôn phu của mình nữa , phải quản chặt vào "

Lâm Thất Thất liếc nhìn Tạ Tử Di đang ngồi ăn rồi nắm chặt cái nĩa trong tay .

....

Lúc này , thầy Hiệu trưởng cầm micro đứng gần hồ bơi nói : " Buổi tiệc rượu đã chuẩn bị xong , hồ bơi đã bơm đầy nước , các em chơi thoải mái nhé "

Đàm Tuệ nhăn mặt uất ức suýt khóc : " Tại sao lại bơm nước ngay lúc này , tớ để bikini trên phòng rồi "

" Không sao , sáng mai hẳn bơi "

Đàm Tuệ xụ mặt : " Không thể , buổi sáng tớ còn ngủ . Haiss , tự dưng bơm nước , tớ ăn no quá nên bụng không còn thon nữa , mặc cũng chẳng đẹp "

...

Một lúc sau , mọi người đã tập trung gần hồ bơi để thưởng thức rượu .

Hàn Tử Băng và Lâm Triệt ngồi ở ghế xếp cạnh bể bơi , chợt cậu nói : " Cậu thấy lời tôi nói có đúng không ? Bảo đảm sẽ rất vui mà "

Lâm Triệt cười nhẹ : " Không ngờ tên ngốc như cậu lại có suy nghĩ sáng suốt như vậy ? "

" Tôi cũng thông minh đấy , chỉ xếp sau cậu thôi , đừng khinh thường tôi chứ ? "

Anh cười nhưng không đáp , Hàn Tử Băng chống hai tay ra ghế rồi thưởng thức vẻ đẹp mê người của bầu trời .

Lâm Triệt nhìn xung quanh thì thấy Tạ Tử Di đang nói chuyện với Đàm Tuệ , chiếc đầm rất hợp với cô , hôm nay cô là người xinh đẹp nhất trong mắt anh , nụ cười trong sáng tựa bầu trời vô thức làm tim anh loạn nhịp .

Hồ bơi đã có vài người trải nghiệm , họ tức tốc chạy lên phòng thay sang đồ bơi rồi tận hưởng làn nước mát lạnh của hồ , những chiếc phao hình con vịt , kỳ lân hoặc miếng bánh donut đang trôi bồng bềnh trên mặt nước gợn sóng .

Hàn Tử Băng cũng xác định được vị trí của Tạ Tử Di và Đàm Tuệ , cậu nói : " Chúng ta tới chỗ hai cậu ấy đi "

Mọi thứ đang rất vui vẻ , hòa cùng tiếng nhạc xập xình và tiếng cười nói của học sinh và thầy cô .

Tất cả mọi người đều đang mải mê trong cuộc vui thì nghe tiếng " Ùm " , theo phản xạ mọi ánh nhìn đều tập trung vào cô gái vừa ngã xuống nước .

Tạ Tử Di đang tán ngẫu với Đàm Tuệ thì bị ngã xuống nước nguyên nhân là do Lâm Thất Thất cố tình đẩy cô , cô ta nhìn Đàm Tuệ rồi nhếch môi cười  : " Sao lại nhìn tôi như thế ? Bạn cậu rớt xuống nước rồi kìa "

Đàm Tuệ phẫn nộ nắm tóc Lâm Thất Thất rồi lôi mạnh cô ta xuống nước , hai người còn lại sợ hãi không dám làm gì , cô nói : " Các cậu muốn gì ? Cậu ta đang ở dưới nước kìa , mau xuống cứu đi "

Không biết do vô tình hay cố ý mà mực nước Tạ Tử Di bị đẩy xuống là 1m8 , cô biết bơi nhưng không phản ứng kịp trước tình huống này , cơ thể vẫy vùng càng yếu hơn , nước đã tràn vào miệng một ít , bọt khí nhỏ bé thoi thóp nổi trên mặt nước rồi hòa tan , cả người cô lúc này đã không còn sức phản kháng , không lẽ cô sẽ chết ở đây sao ? Lời hứa sẽ bảo vệ Lâm Triệt thì sao ? Cô còn chưa thực hiện được , làm ơn hãy cứu tôi , tôi còn rất nhiều điều muốn làm cho anh ấy .

Mặt nước tĩnh lặng bị vật thể lạ xâm nhập , theo nguồn sáng chiếu từ trên xuống , cô thấy một cơ thể to lớn đang bơi về phía mình nhưng tại sao ngay lúc này mắt cô không thể mở nổi , cô muốn biết đó là ai mà , hãy cho cô biết đáp án đi .

Lâm Triệt lao nhanh xuống nước như một mũi tên , anh kết hợp tay chân rồi vẫy đạp đến chỗ cô nhanh nhất có thể , nhìn cơ thể nhỏ bé bất động dưới đáy hồ , anh càng khẩn trương hơn , bàn tay nắm lấy tay cô rồi ôm chầm cô trong lòng , vì bản thân từng xuất thân từ đội tuyển bơi lội nên vài giây sau anh đã thành công lôi cô lên bờ .

Tạ Tử Di nằm bất động không nhúc nhích , Lâm Triệt nhanh chóng lên bờ rồi hô hấp nhân tạo cho cô , anh áp hai lòng bàn tay lên lồng ngực rồi nhấn liên tục , cho tới khi cô khạc nước ra ngoài thì anh mới thở phào nhẹ nhõm . Chợt lồng ngực thắt lại , đầu bắt đầu đau , anh khổ sở chịu đựng chợt Hàn Tử Băng tiến tới , cậu gấp rút kéo anh theo mình : " Mau đi thôi , cậu ấy có Đàm Tuệ lo rồi "

Đầu đau nên thần trí cũng lâng lâng , Lâm Triệt không còn sức phản kháng , anh theo chân Hàn Tử Băng về phòng

Thiệu Thần Nam bước tới khoác áo của mình lên người cô rồi lo lắng : " Cậu không sao chứ ? "

Tạ Tử Di trong mơ hồ không nói được gì , cô Chu nói : " Mau đưa em ấy vào trong , cô sẽ đi lấy khăn "

Đàm Tuệ khó chịu với cậu , cô giật tay cậu ra khỏi Tạ Tử Di rồi cảnh cáo : " Mau quản cậu ta đi , một lần nữa tôi sẽ tống cậu ta vào tù đấy "

Thiệu Thần Nam chôn chân nhìn bóng lưng cô rời đi , cậu tức giận nhìn Lâm Thất Thất vừa được cứu lên bờ , mặc cho cô ta đang ho sặc sụa , cậu trừng mắt với cô ta rồi quát : " Cậu làm cái quái gì vậy ? Bị điên sao ? Đừng tưởng bản thân là công chúa thì muốn làm gì thì làm , nếu Tạ Tử Di xảy ra chuyện gì thì tôi không để yên cho cậu đâu , sẵn đây tôi cũng nói luôn , tôi sẽ hủy hôn với cậu "

Lâm Thất Thất rưng rưng nước mắt nhưng chẳng làm được gì , bàn tay run rẩy nắm chặt khăn tắm rồi nhìn bóng lưng Thiệu Thần Nam rời đi . Tôi làm vậy không phải vì cậu sao ?

( Phòng 360 )

Hàn Tử Băng khóa cửa lại rồi tiến vào mắng Lâm Triệt một trận , cũng may cậu ở gần đó nên mới kịp thời đưa anh lên phòng và đưa thuốc cho anh .

" Cậu không lo cho bản thân sao ? Tưởng mình khỏe mạnh lắm chắc , ngay cả tính mạng cũng chẳng màng vậy cậu trở lại làm gì ? "

Lâm Triệt kinh ngạc , anh nhìn cậu rồi run rẩy thốt : " Gì cơ ? "

Hàn Tử Băng thẹn quá hóa giận , cậu nói : " Nếu đã sống lại thì đừng làm điều ngốc nghếch nữa , cậu chỉ cần sống trọn vẹn cuộc đời này , mọi thứ còn lại đừng quan tâm , bao gồm cả Tạ Tử Di , chính cậu ấy là nguyên nhân khiến cậu phải khổ sở như vậy "

Lâm Triệt gượng cười rồi nói  : " Cậu nói gì thế ? Tôi không hiểu gì hết "

Hàn Tử Băng bất lực , tên này đang giả ngốc sao ?

" Lâm Triệt 27 tuổi là một nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng nhờ tài năng và tình yêu thương từ khán giả , mất ngày 24/12/20XX nguyên nhân tử vong do tai nạn giao thông . ''

Nghe đến đây Lâm Triệt hoàn toàn sụp đổ , anh mất kiểm soát nắm lấy cổ áo cậu : " Cậu ... tại sao cậu lại biết ? Rốt cuộc cậu là ai ? "

Hàn Tử Băng nhẹ nhàng đáp : " Tôi là người cứu cậu đó , chính tôi đã đưa cậu trở về để cậu hoàn thành tâm nguyện còn dang dở "

Lâm Triệt như kẻ mắt trí , anh trợn tròn nhìn cậu : " Tại sao cậu lại biết ? Mau trả lời tôi "

Hàn Tử Băng gạt tay anh xuống rồi đáp : " Cậu không giả vờ nữa sao ? Tôi tưởng cậu sẽ không tin lời tôi nói "

Lâm Triệt im lặng nhưng trong lòng đang chồng chất nhiều cảm xúc . Hàn Tử Băng lại gần anh

" Đau đầu , khó thở , thắt ngực dữ dội hoàn toàn không phải do bệnh mà do cậu cứu Tạ Tử Di đấy , vốn dĩ người chết phải là cậu ấy nhưng cậu lại chết thay , cậu thừa biết lúc đó cậu hoảng hốt chạy tới chỗ cậu ấy vì điều gì mà “

Lâm Triệt như người mất hồn , khuôn mặt đỏ bừng vì tích tụ máu , chính anh cũng không ngờ mọi chuyện lại chuyển biến như vậy . Cứ tưởng bản thân sẽ tiếp tục đóng giả Lâm Triệt năm 18 tuổi cho tới khi trưởng thành , anh muốn thay đổi vận mệnh trước đây của mình , anh muốn thân thiết với cô để bù đắp cho quãng thời gian thầm kín của quá khứ nhưng tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy .

" Tôi thành ra như vậy là do cứu cô ấy sao ? "

Hàn Tử Băng nhìn dáng vẻ buông thả của Lâm Triệt thì lo lắng , cậu vỗ vai anh : " Phải , tôi xin lỗi , nếu tôi không phạm phải sai lầm thì mọi chuyện đã khác "

Chợt anh cười khảy lên , nụ cười trên môi hoàn toàn không hạnh phúc mà đó là sự đau buồn , mất mát

" Ngay từ đầu cậu đừng cứu tôi thì đúng hơn vì đêm giáng sinh ấy cuối cùng tôi cũng biết thì ra cô ấy cũng thích tôi , tôi trách bản thân ngu xuẩn không quan tâm đến cô ấy suốt ngần ấy năm , khuôn mặt cô ấy lúc đó hốc hác lắm , trông gầy gò và ốm yếu , lúc đó tôi chỉ muốn ôm cô ấy nhưng không thể vì tôi đã phạm phải nhiều sai lầm , tôi không xứng đáng được đáp nhận tình cảm "

Giọt nước mắt kìm nén gần 5 năm cũng tuôn ra , Lâm Triệt khổ sở đến mức muốn chết đi cho xong .

Hàn Tử Băng cảm động ôm lấy Lâm Triệt rồi an ủi anh : " Đừng khóc nữa , thượng đế cho cậu được trở về là để cậu sống trọn vẹn cuộc sống còn dang dở "

" Nếu không có cô ấy , tôi không sống nổi cuộc sống dang dở mà các người vạch ra "

" Đồ ngốc , cậu còn bảo vệ Tạ Tử Di thì cậu chắc chắn sẽ biến mất đó "

Lâm Triệt như kẻ mất trí , anh cười nói : " Dù có biến mất tôi cũng muốn bảo vệ cô ấy , đó chính là tâm nguyện của tôi , tôi muốn bù đắp cho cô ấy bằng tất cả những gì tôi có  "

Hàn Tử Băng chỉ biết câm nín , cậu thở dài : " Được , cậu cứ hoàn thành tâm nguyện đi , nhưng tôi vẫn phải bảo vệ cậu "

Lâm Triệt ngơ người , tên ngốc này ban nãy còn phản ứng kịch liệt lắm mà , sao bây giờ lại đồng ý nhanh như vậy .

Dường như hai người đã thấu hiểu được một phần nào đó trong cuộc đời của đối phương , sự cảm thông đồng điệu của những người có cùng hoàn cảnh đã khiến họ buông bỏ quá khứ tàn khốc và tiếp tục đón nhận hiện thực của thực tại .

Bất ngờ Hàn Tử Băng đưa tay ra trước mặt anh , Lâm Triệt ngước nhìn rồi bắt tay cậu : " Tôi sẽ không để cậu biến mất đâu , chắc chắn là như vậy "

" Cảm ơn cậu , bạn tốt "

" Không cần khách sáo , tôi muốn được là chính mình , tôi không muốn thượng đế áp đặt cuộc đời của mình nữa "

Chính lúc này , cậu mới ngơ ra , Lâm Triệt gọi cậu là bạn tốt sao ? Ôi trời , cuối cùng cậu cũng có bạn tốt như bao người .

Chapter
1 1 . Chương 1 : Yêu nhưng không đến được với nhau
2 2 . Chương 2 : Gặp lại
3 3 . Chương 3 : Tôi thích cậu , thích rất nhiều
4 4 . Chương 4 : Đưa cậu vào từng trang nhật ký
5 5 . Chương 5 : Cảm ơn cậu
6 6 . Chương 6 : Hươu cao cổ và trái bí
7 7 . Chương 7 : Cuộc chiến giữa đà điểu và hươu cao cổ ( 1 )
8 8 . Chương 8 : Cuộc chiến giữa đà điểu và hươu cao cổ ( 2 )
9 9 . Chương 9 : Buồn vui lẫn lộn
10 10 . Chương 10 : Phiền muộn
11 11 . Chương 11 : Nữ chiến binh
12 12 . Chương 12 : Cậu thích tôi sao ?
13 13 . Chương 13 : Nghiệp của Lâm Triệt
14 14 . Chương 14 : Giao tranh
15 15 . Chương 15 : Buổi ngoại khóa ( 1 )
16 16 . Chương 16 : Buổi ngoại khóa ( 2 )
17 17 . Chương 17 : Sự cố và sự thật
18 18 . Chương 18 : Nỗi niềm của Lâm Triệt
19 19 . Chương 19 : Ngộ nhận
20 20 . Chương 20 : Xung đột không đáng có
21 21 . Chương 21 : Đừng biến mất nhé , Lâm Triệt
22 22 . Chương 22 : Quan tâm
23 23 . Chương 23 : Ác mộng
24 24 . Chương 24 : Kẻ theo dõi
25 25 . Chương 25 : Nụ hôn đầu
26 26 . Chương 26 : Khoảng cách ngày càng xa
27 27 . Chương 27 : Sự tuyệt vọng
28 28 . Chương 28 : Mặt đối mặt
29 29 . Chương 29 : Hiểu lầm không đáng có
30 30 . Chương 30 : Tội phạm nguy hiểm
31 31 . Chương 31 : Rút ngắn khoảng cách
32 32 . Chương 32 : Buổi học cuối cùng
33 33 . Chương 33 : Thần chú thật nhiệm màu
34 34 . Chương 34 : Ngưng mơ mộng hão huyền
35 35 . Chương 35 : Kỳ thi quyết định
36 36 . Chương 36 : Đứa trẻ tội nghiệp
37 37 . Chương 37 : Hàn Tử Băng tức giận
38 38 . Chương 38 : Lời xin lỗi muộn màng
39 39 . Chương 39 : Kỷ niệm cuối cùng
40 40 . Chương 40 : Thổ lộ
41 41 . Chương 41 : Ngàn lần xin lỗi
42 42 . Chương 42 : Thiệu Thần Nam phát hiện
43 43 . Chương 43 : Người yêu nhiều sẽ đau nhiều
44 44 . Chương 44 : Tôi chọn Biên Thất vì muốn học cùng người mình thích .
45 45 . Chương 45 : Rời đi
46 46 . Chương 46 : 4 năm sau
47 47 . Chương 47 : Tất Lân Nữ
48 48 . Chương 48 : Lời mời
49 49 . Chương 49 : Xa cách nghìn trùng - Anh ấy không nhận ra tôi
50 50 . Chương 50 : Gặp lại
51 51 . Chương 51 : Tôi không biết cô là ai
52 52 . Chương 52 : Tình cảm không đơn thuần là bạn
53 53 . Chương 53 : Ấm áp
54 54 . Chương 54 : Sự thật vỡ tan
55 55 . Chương 55 : Giảng viên mới
56 56 . Chương 56 : Nhà là nơi hạnh phúc nhất
57 57 . Chương 57 : Về nước
58 58 . Chương 58 : Ngày gặp lại , tôi thấy em đi cùng người khác
59 59 . Chương 59 : Giải nguy
60 60 . Chương 60 : Mất kiểm soát
61 61 . Chương 61 : Thất vọng
62 62 . Chương 62 : Mộng du - Đã bị phát hiện
63 63 . Chương 63 : Là thương hại hay thương vì điều gì ?
64 64 . Chương 64 : Thành phố Z
65 65 . Chương 65 : Yêu là gì ?
66 66 . Chương 66 : Tôi say rồi
67 67 . Chương 67 : Ấm áp xóa tan đau thương
68 68 . Chương 68 : Cô gái trong giấc mơ
69 69 . Chương 69 : Tôi không muốn em đi
70 70 . Chương 70 : Kẻ theo dõi
71 71 . Chương 71 : Gặp mặt
72 72 . Chương 72 : Cuộc rượt đuổi
73 73 . Chương 73 : Băng ghi âm - Móc khóa hình trái bí
74 74 . Chương 74 : Đính chính về tin đồn
75 75 . Chương 75 : Ấm áp
76 76 . Chương 76 : Kế hoạch mua quà Giáng Sinh
77 77 . Chương 77 : Tôi làm anh trai có tốt không ?
Chapter

Updated 77 Episodes

1
1 . Chương 1 : Yêu nhưng không đến được với nhau
2
2 . Chương 2 : Gặp lại
3
3 . Chương 3 : Tôi thích cậu , thích rất nhiều
4
4 . Chương 4 : Đưa cậu vào từng trang nhật ký
5
5 . Chương 5 : Cảm ơn cậu
6
6 . Chương 6 : Hươu cao cổ và trái bí
7
7 . Chương 7 : Cuộc chiến giữa đà điểu và hươu cao cổ ( 1 )
8
8 . Chương 8 : Cuộc chiến giữa đà điểu và hươu cao cổ ( 2 )
9
9 . Chương 9 : Buồn vui lẫn lộn
10
10 . Chương 10 : Phiền muộn
11
11 . Chương 11 : Nữ chiến binh
12
12 . Chương 12 : Cậu thích tôi sao ?
13
13 . Chương 13 : Nghiệp của Lâm Triệt
14
14 . Chương 14 : Giao tranh
15
15 . Chương 15 : Buổi ngoại khóa ( 1 )
16
16 . Chương 16 : Buổi ngoại khóa ( 2 )
17
17 . Chương 17 : Sự cố và sự thật
18
18 . Chương 18 : Nỗi niềm của Lâm Triệt
19
19 . Chương 19 : Ngộ nhận
20
20 . Chương 20 : Xung đột không đáng có
21
21 . Chương 21 : Đừng biến mất nhé , Lâm Triệt
22
22 . Chương 22 : Quan tâm
23
23 . Chương 23 : Ác mộng
24
24 . Chương 24 : Kẻ theo dõi
25
25 . Chương 25 : Nụ hôn đầu
26
26 . Chương 26 : Khoảng cách ngày càng xa
27
27 . Chương 27 : Sự tuyệt vọng
28
28 . Chương 28 : Mặt đối mặt
29
29 . Chương 29 : Hiểu lầm không đáng có
30
30 . Chương 30 : Tội phạm nguy hiểm
31
31 . Chương 31 : Rút ngắn khoảng cách
32
32 . Chương 32 : Buổi học cuối cùng
33
33 . Chương 33 : Thần chú thật nhiệm màu
34
34 . Chương 34 : Ngưng mơ mộng hão huyền
35
35 . Chương 35 : Kỳ thi quyết định
36
36 . Chương 36 : Đứa trẻ tội nghiệp
37
37 . Chương 37 : Hàn Tử Băng tức giận
38
38 . Chương 38 : Lời xin lỗi muộn màng
39
39 . Chương 39 : Kỷ niệm cuối cùng
40
40 . Chương 40 : Thổ lộ
41
41 . Chương 41 : Ngàn lần xin lỗi
42
42 . Chương 42 : Thiệu Thần Nam phát hiện
43
43 . Chương 43 : Người yêu nhiều sẽ đau nhiều
44
44 . Chương 44 : Tôi chọn Biên Thất vì muốn học cùng người mình thích .
45
45 . Chương 45 : Rời đi
46
46 . Chương 46 : 4 năm sau
47
47 . Chương 47 : Tất Lân Nữ
48
48 . Chương 48 : Lời mời
49
49 . Chương 49 : Xa cách nghìn trùng - Anh ấy không nhận ra tôi
50
50 . Chương 50 : Gặp lại
51
51 . Chương 51 : Tôi không biết cô là ai
52
52 . Chương 52 : Tình cảm không đơn thuần là bạn
53
53 . Chương 53 : Ấm áp
54
54 . Chương 54 : Sự thật vỡ tan
55
55 . Chương 55 : Giảng viên mới
56
56 . Chương 56 : Nhà là nơi hạnh phúc nhất
57
57 . Chương 57 : Về nước
58
58 . Chương 58 : Ngày gặp lại , tôi thấy em đi cùng người khác
59
59 . Chương 59 : Giải nguy
60
60 . Chương 60 : Mất kiểm soát
61
61 . Chương 61 : Thất vọng
62
62 . Chương 62 : Mộng du - Đã bị phát hiện
63
63 . Chương 63 : Là thương hại hay thương vì điều gì ?
64
64 . Chương 64 : Thành phố Z
65
65 . Chương 65 : Yêu là gì ?
66
66 . Chương 66 : Tôi say rồi
67
67 . Chương 67 : Ấm áp xóa tan đau thương
68
68 . Chương 68 : Cô gái trong giấc mơ
69
69 . Chương 69 : Tôi không muốn em đi
70
70 . Chương 70 : Kẻ theo dõi
71
71 . Chương 71 : Gặp mặt
72
72 . Chương 72 : Cuộc rượt đuổi
73
73 . Chương 73 : Băng ghi âm - Móc khóa hình trái bí
74
74 . Chương 74 : Đính chính về tin đồn
75
75 . Chương 75 : Ấm áp
76
76 . Chương 76 : Kế hoạch mua quà Giáng Sinh
77
77 . Chương 77 : Tôi làm anh trai có tốt không ?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play