Chương 3: Thức ăn kì lạ

Cứ mỗi lần tôi và Lãng Lãng xảy ra bất đồng dẫn đến cãi nhau gia đình bà Điền lại mang qua cho nhà tôi thức ăn, khi thì chính Lãng Lãng mang qua, khi thì bà Điền. Gia đình tôi chẳng lấy làm lạ gì vì nghĩ vừa là hàng xóm nhưng cũng là họ hàng nên không mảy may nghi ngờ thức ăn có vấn đề

Nhưng càng lúc, khi những lần họ mang thức ăn sang tôi cảm thấy lạ vì trông thức ăn bốc khói nghi ngút nhưng lại không quá nóng như tôi nghĩ. Về sau, Lãng Lãng mang quà vặt sang tôi cũng không đụng đến bởi vì không muốn bị nhờ vã thêm những việc không phải của mình. Kể từ khi không dùng đến thức ăn của gia đình bà Điền, tôi cảm thấy như bản thân mình không còn muốn thân thiết với họ nhiều nữa, tôi và họ như hai cực nam châm đối nhau vậy

Khi đó, ba mẹ tôi vẫn chưa biết những điều kì lạ tôi cảm nhận được nên họ vẫn nghĩ những thứ đó là bình thường chỉ là do tôi thấy ác cảm với gia đình bên ấy nên mới thấy vậy

- Tố Nghiêng, con không ăn món này sao? Là của dì Điền mang qua!

- Con không ăn! Con thấy kì nên không ăn đâu!

Mẹ tôi nghe thấy liền nổi giận

- Đồ ăn mà có gì đâu? Tao thấy mày mới là người kỳ đó!

- Mẹ à! Con cảm thấy mỗi khi ăn đồ của nhà bên đó mang qua con rất mệt! Rất khó chịu nên con không ăn nữa thôi!

- Tao thấy bình thường mà, có mệt mỏi gì đâu?

- Mẹ nhìn đi, đồ ăn ngụi mà, đâu có phải là nóng như mới vừa nấu xong?

- Mày đừng có nghĩ như vậy! Khói bốc lên như vậy mà ngụi gì? Mày không ăn thì thôi!

Tôi luôn nghe những câu như thế mỗi khi mẹ tôi hỏi đến việc nhà bà Điền mang đồ ăn sang nhưng tôi không động đến. Nhưng kì lạ khi tôi ăn thức ăn ấy vào cảm thấy rất mệt và dường như tôi luôn bị một thế lực nào đó khiến tôi phải nghe theo họ vô điền kiện. Từ khi không động đến tôi thấy mình khỏe hơn và không còn muốn tiếp xúc với họ nữa

Hôm đó, tôi kể cho một người bạn của tôi nghe về những sự kì lạ ấy, chị ấy liền hỏi lại đầy sự nghi hoặc

- Tố Nghiêng, có phải mỗi lần gia đình em cãi nhau với nhà bà Điền, bà ấy đều mang thức ăn sang không?

- Dạ đúng rồi!

- Đồ ăn nhìn thấy khói nhưng không quá nóng?

- Dạ...nhưng sao chị biết?

- À...không có gì đâu! Em nên hạn chế ăn những thứ đó đi, không tốt đâu!

Tôi thấy lạ nhưng không hỏi lại chị ấy rằng thức ăn đó có vấn đề gì, chỉ thấy chị ấy như có chút hoảng sợ khi nghe những cây xác nhận từ tôi

Tính đến nay, tôi đã chuyển về khu nhà này được hơn hai năm rồi, cũng đã từng ăn thức ăn nhà bà Điền đem qua hoặc có khi nhà tôi sang nhà bà ấy dùng cơm nhưng tôi chưa một lần cảm thấy ngon miệng. Chỉ cảm nhận được sức khỏe ngày càng tuột dốc, nếu như nói sức khỏe của tôi đã yếu trước đó thì vốn không có căn cứ vì khi chưa chuyển về khu nhà này sức khỏe của tôi hoàn toàn bình thường

Thời gian lâu dần, tôi và gia đình bà Điền trở thành hai cực đối lập. Mối quan hệ giữa tôi và ba mẹ cũng có khoảng cách nhiều hơn khi liên tục gây gổ

Hôm đó Lãng Lãng mang qua một ly trà sữa, đối với tôi chuyện sẽ chẳng có gì lớn lao nếu thái độ của Lãng Lãng là hoà nhã. Cũng không phải vấn đề nhiều hay ít nhưng nên sống thì nên biết điều một chút, bình thường khi ba mẹ tôi mang đồ sang biếu sẽ biếu đủ số người của nhà bà Điền là 6 người, nếu như mang sang không đủ thì Lãng Lãng và bà Điền sẽ dè biểu

- Mang sang ít như vậy thì để ở nhà mà ăn đi! Nhà tôi đâu thiếu mấy món này, hơn nữa cũng chẳng ngon lành gì! Lần sau đừng mang qua nữa!

Nhưng khi bà ấy mang biếu cho nhà tôi thì chỉ là có lệ, tượng trưng, có khi chỉ đủ một người ăn như trà sữa hôm đó cũng không ngoại lệ, tôi lên tiếng cáu gắt như cách Lãng Lãng đã nói khi trước

- Chị mang sang ít như vậy ai ăn ai nhịn? Tôi không dám uống đâu!

Lãng Lãng liền giở cái sự đáng thương ra để được ba mẹ tôi bênh, cô ta mang vẻ mặt buồn rầu kia về nhà, trước khi về cũng không quên nói với mẹ tôi

- Dì à! Con chỉ có ta tốt mang trà sữa qua, vậy mà em ấy nói như vậy làm con buồn lắm!

Tôi thấy phiền nên bỏ lên phòng không nói gì, mặc kệ tiếng mẹ tôi vang vọng phía sau

- Sao tính của mày kì vậy? Sao mày không giống tao với ba mày tí nào? Người ta mến nên mới mang qua cho chứ không thì cũng không có, đã vậy còn làm cái thái độ dè biểu, riết tao không nói nổi mày nữa!

Tôi nghe vậy liền cảm thấy tổn thương, gom hết những uất ức từ nhiều lần trước ra để nói

- Mẹ à! Mấy thứ quà vặt này con có thể tự mua, con cũng không mở miệng ra xin là Lãng Lãng tự mang qua. Mẹ nghĩ xem có công bằng không khi mỗi lần mẹ mang thức ăn qua bên đó biếu đều đếm đủ số người để ai cũng có phần, đến khi bên ấy mang qua biếu nhà mình đôi khi còn không đủ một người ăn! Mỗi lần mẹ mang đồ sang bên đó người ta chê lên chê xuống rồi đòi phần nhiều, bây giờ con chỉ làm lại những điều họ đã làm thôi, sao mẹ lại la con?

Ba tôi nghe thấy như vậy liền quay sang tát tôi một cái trời gián rồi quát lớn

- Ai dạy mày cái kiểu mất dạy như vậy? Ăn học cho nhiều đến cái miếng ăn cũng tính toán, sống như mày thì sống làm gì?

Tôi ấm ức đã đủ chạy lên phòng đóng cửa lại, ba mẹ tôi như bị tẩy não vậy, họ không còn là ba mẹ của tôi nữa rồi. Tôi muốn đập vỡ một thứ gì đó, đầu óc cứ quay cuồng, tay tôi đấm vào bức tường cứng ngắt. Khớp tay của tôi đã sưng, với một đứa con gái như tôi thì cái đấm đó quá mạnh, mạnh đến nỗi khớp tay sưng và tươm máu

Ba tôi chạy lên đẩy cửa phòng nhìn thấy tôi đang khóc và tay tươm máu. Ba tôi nghĩ tôi đang làm lớn chuyện nên cũng lớn giọng la mắng

- Tố Nghiêng, mày muốn tao chết mới vừa lòng mày có phải không? Tao nhảy lầu cho mày vừa lòng!

Tôi như người mất hồn, chỉ thấy rằng gia đình mình như đang bị xáo trộn trước những lời nói của gia đình bà Điền. Cảm thấy một thế lực gì đó vô hình đang xui khiến gia đình tôi phải xáo trộn như vậy, bất giác tôi cảm thấy mệt mỏi muốn buông xui mọi thứ. Ai đó hãy cứu tôi ra khỏi sự hỗn độn này đi

Hot

Comments

Én

Én

Có gì trong đó vậy mọi người ?

2024-09-03

2

Én

Én

Con gái nhắc cho ko nghe đấy người nhà bảo thì ko tin cứ tin người ngoài

2024-09-03

1

Khung Thương

Khung Thương

Nếu ở trong tình cảnh này thì đúng thật mệt mỏi 😮‍💨

2024-08-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play