Nàng Công Chúa Bỏ Trốn

Nàng Công Chúa Bỏ Trốn

Chương 1: Quý nữ nhà họ Tần

Năm Chiêu Hòa thứ mười bảy.

Đại Giới, Viên Chi thành, Phủ Tướng Quân.

" Tần Chỉ Y ! Ta hận cô, ta nguyền rủa cô chết không được nhắm mắt, những người cô yêu, những người yêu cô đều phải chết không có chỗ dung thân, dù có biến thành ma ta cũng không tha cho cô ! "

Tiếng oán thán của một nữ hài tử vang lên thảm thiết, toàn thân cô ta là máu mè be bét, máu nhỏ xuống từng giọt đỏ thẫm cả một mảng tuyết, mùi máu tanh xộc thẳng vào mặt thật khó chịu. Cơ thể như vừa chịu một trận đòn nặng nề còn đang bị đám thị vệ lôi đi.

" Êy! Đợi một chút! "

Tiếng nói vừa thốt lên đám người kia liền dừng lại .

Một thiếu nữ xinh đẹp khoác trên vai mình chiếc áo lông vũ mềm mại, nhưng áo bên trong lại mỏng manh đến nỗi nhìn thấu cả làn da trắng nõn bên trong, hơn nữa đôi chân trần còn đang ướt sũng.

Dáng vẻ yêu kiều, khuân mặt thanh thoát, trên tay là một con mèo với bộ lông trắng muốt thờ ơ không một chút biểu cảm mà nói :

" Giết ! "

Nghe vậy nữ hài tử kia giật mình hoảng hốt cầu xin tha mạng.

" Tiểu thư! Nô tì biết sai rồi ! Nô tì biết sai thật rồi! Người tha thứ cho nô tì đi, ta không muốn chết... Các người buông tay ra ... "

Mặc cho cô ta gào thét thế nào thì Tần Chỉ Y cũng như không nghe thấy, cô nhìn theo những giọt máu đỏ tươi đã hoà vào trong tuyết trắng, gương mặt lạnh như băng lại quay trở về phòng.

Tần Chỉ Y là con gái thứ tư của Tần gia nhưng mẫu thân qua đời vì khó sinh nên từ nhỏ đã được huynh trưởng là Tần Dạ Nguyệt đưa đến sống ở Hà Xuân trấn, một trấn nhỏ ở gần Biên Cương thuộc Tây Mạc , cho đến năm 15 tuổi thì Hoàng Đế ban hôn cho Thái Tử Ninh Viễn nên được đưa về Kinh.

Không được người nhà yêu quý cũng đành nhưng cả kinh thành không một ai là không biết đến Tứ Tiểu thư nhà họ Tần kiêu căng ngạo mạn, coi mạng người như cỏ rác. Năm mười bữa lại có người bị khiêng ra khỏi phủ Tướng Quân. Tuy không được người nhà yêu quý nhưng lại có một người anh trai vô cùng yêu thương mình. Tần Dạ Nguyệt là tướng Quân chiến công lừng lẫy được Hoàng Đế vô cùng trọng dụng nên Tần Chỉ Y mới ngày càng trở nên khó chiều.

" Ta là ta, như thế mới chính là Tần Chỉ Y .Tần Chỉ Y không sợ trời không sợ đất không ai dám xem thường ta. "

Trong bồn tắm toàn là hoa, nhiệt độ nước vừa đủ ấm, hơi nước mờ ảo bốc lên. Tần Chỉ Y đang ngâm mình trong bồn tắm với vẻ mặt thỏa mãn. Vây quanh là một đám tỳ nữ hầu hạ.

VIÊN CHI THÀNH

Vẫn như mọi ngày, Viên Chi thành ồn ào náo nhiệt.

Tiếng ai rao bán nào rau nào thịt cá. Tiếng người mua kẻ bán trả giá lẫn nhau. Rồi còn vài ba người ngồi lại với nhau xì xào bàn tán. Hôm nay nhân vật chính lại là Tứ Tiểu thư nhà họ Tần.

" Hôm qua lại có người bị khiêng ra khỏi phủ Tướng Quân đấy cô biết không? "

" Đấy không phải là chuyện bình thường sao, vài bữa lại có người bị khiêng ra, không phải gào khóc nức nở cũng là máu me đầy người . "

" Nghe nói lần này còn giết người rồi đấy, khiêng ra ngoài là một cái xác không đầu, bị chặt đầu rồi mới khiêng ra khỏi phủ, trên người thị nữ đó toàn là những vết máu me đầy người."

" Cô ta rốt cuộc là phạm phải tội gì mà lại .... "

" Nghe nói là đun nước tắm cho Tần Chỉ Y nhưng chẳng may làm cô ta bị bỏng nên mới sai người lôi thị nữ kia xuống đánh nhưng cô ta không biết sợ còn dám nguyền rủa Tần Chỉ Y nên mới bị cô ta giết chết "

Lời nói như gió bay, chuyện chẳng mấy chốc mà đã lan ra khắp kinh thành Viên Chi. Cuối cùng truyền đến tần gia.

Tần gia

Ả Tô thị dùng giọng điệu oán thán, mà than thân trách phận.

" Ayza ! aya ! Lão Gia! Ông coi đi, con gái yêu quý của ông đấy, ông xem trước đây nó hóng hách ngang ngược thì cũng đành giờ còn đụng đến cả mạng người luôn rồi "

Tần Viêm Việt dùng tay xoa vào thái dương thở dài một tiếng. Hắn làm cha nhưng không thể đụng vào đứa con gái này. Tần gia tuy là gia tộc lớn nhưng rơi vào cảnh treo lơ lửng giữa vực sâu vạn trượng mà sợi dây kéo lấy Tần chính là Tần Dạ Nguyệt , Chỉ Y lại chính là người cầm sợi dây đó, ông không thể nào kéo ngã chính mình được.

" Biết rồi nhưng ta có thể làm gì được nó chứ ! Nó cũng đâu ở Tần phủ ! Nhà nó là ở chỗ Tần Dạ Nguyệt , là phủ Tướng Quân đấy bà làm được gì nào? "

Ả Tô thị kia cứ lượn quanh như ong vò vẽ, mặt tỏ vẻ ấm ức.

" Nó không ở Tần phủ cũng không có nghĩa là không thể đem nó về đúng không? Tần gia mới là nhà của nó.Trạch Dương hiện tại cũng không ở trong Kinh thành, Chỉ Y lại đang trong độ tuổi nổi loạn, để con bé ở một mình thiếp cũng chỉ lo lắng cho người cho danh tiếng của Tần gia chúng ta thôi "

Thấy Tần Viêm Việt tỏ vẻ đó dự không quyết đoán ả ta lại chêm vào vài câu

" Lão Gia, nó ở ngoài không ai quản được vậy thì đem về nhà đóng cửa mà quản giáo lại, suy cho cùng thì Tần phủ mới là nhà của nó, thiếp cũng chỉ lo lắng với tiếng xấu như vậy ai dám lấy tứ cô nương nhà ta đây ? "

Tần Viêm Việt tuy thở dài nhưng cũng coi như là chấp thuận lời khuyên của ả Tô thị kia rồi

" Vậy thì bà đem nó về đi, nhất định không được để người ta nói Tần gia không tốt với nó, hiểu chưa? "

" Lão Gia yên tâm, người nhất định sẽ đem về dạy dỗ đàng hoàng, trả ông đứa con gái ngoan "

...----------------...

...hết chương 1...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play