Bùa Yêu: Uống Nhầm, Yêu Thật

Bùa Yêu: Uống Nhầm, Yêu Thật

Chương 1: Gan dạ

Lạnh lùng, độc đoán và ngạo nghễ là những gì có thể miêu tả về tổng giám đốc công ty giao nhận và vận chuyển InTrans- Châu Thần

Hắn đang ngồi quay lưng, mắt hướng về màn hình máy chiếu để nghe trưởng phòng kinh doanh phân tích chiến lược kinh doanh sắp tới.

Hắn rất đẹp, ngũ quan như tạc sáng ngời. Chỉ mới 35 tuổi đã thâu tóm toàn bộ thị trường giao nhận và vận chuyển trong nước. Là tinh anh trong giới kinh doanh. Có điều, tính tình hắn rất kỳ cục.

Hắn tựa như tảng băng ở bắc cực. Chỉ cần là những nơi hắn đi qua, sẽ mang theo luồng hơi lạnh lẽo. Hắn sẽ như hoàng tử băng giá, đóng băng toàn bộ công ty. Đáng sợ vô cùng!

Ngược lại với Châu Thần, người đang đứng báo cáo là trưởng phòng kinh doanh - Đình Lập. Anh là nhân tài trong những nhân tài. Đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu, làm việc rất chuyên nghiệp. Tính cách ấm áp dễ gần.

Đình Lập 30 tuổi tuy không đẹp bằng Châu Thần, được cái trẻ hơn hắn. Anh trở thành chồng quốc dân của các bạn nữ độc thân trong công ty.

Ở công ty còn có một thư ký tổng giám đốc, công việc gì cũng không giỏi tuyệt đối. Nhưng chưa bị Châu Thần đuổi việc là do ngoài Manh Nha ra không ai chịu được tính cách của Châu Thần.

Phải nói năm nay Manh Nha 25 tuổi, dáng người cao, đẹp xuất sắc, sức chịu đựng tuyệt đối không có nhưng.

Người như cô đáng lý có thể tìm được việc khác tốt hơn. Nhưng cô vẫn kiên trì làm thư ký của Châu Thần được 3 năm tính từ lúc ra trường đến bây giờ.

Cô đã từng bị Châu Thần đuổi việc khoảng 49 lần. Nhưng ngày hôm sau, Manh Nha vẫn vác mặt đến công ty. Đi làm bình thường như chưa có việc gì xảy ra.

Lý do là vì cô yêu thầm Đình Lập. Muốn cùng anh ấy hít chung một bầu không khí. Muốn được nhìn ngắm Đình Lập mỗi ngày.

Cuộc họp diễn ra được 2 tiếng rồi.

Trong 2 tiếng đó, ánh mắt thèm khát của Manh Nha không hề rời khỏi người Đình Lập.

Cô khẽ nuốt nước bọt. Ước gì một ngày nào đó cô có thể hẹn hò được với nam thần.

Đang mơ mộng hão huyền thì Châu Thần gõ viết xuống bàn trước mặt Manh Nha.

“Thư ký Manh, tập trung.”

Tất cả mọi người ném cái nhìn không mấy thiện cảm về phía Manh Nha. Vì Châu Thần có nói khi họp phải tập trung. Chỉ cần một người lơ là, cuộc họp tiếp tục kéo dài.

Manh Nha đứng dậy cúi đầu:

“Xin lỗi sếp Châu. Tôi tự nguyện tăng ca chịu phạt!”

Người đàn ông quay lưng cho nên Manh Nha không thấy hắn đang nghĩ gì.

“Thư ký Manh, ngày mai tôi phải thấy tóm tắt cuộc họp trên bàn. Không có thì tự nộp đơn thôi việc đi! Tan họp!”

Sau 2 chữ “tan họp” của Châu Thần là mọi người như ngựa hoang sổng chuồng. Chớp mắt một cái, căn phòng lớn chỉ còn Manh Nha và Châu Thần.

Manh Nha thu dọn phòng họp. Cô bị khựng lại khi nghe Chân Thần nói:

“Thư ký Manh, giúp tôi lên núi cúng bái căn nhà tổ. Tôi có việc phải đi! Khi nhiệm vụ xong quay về công ty gửi cho tôi tóm tắt cuộc họp hôm nay. Nếu không tự mình nộp đơn đi!”

Châu Thần nói xong đứng dậy đi nhanh như cơn gió lạnh thổi qua. Hắn làm đóng băng cả người Manh Nha lại.

Manh Nha đứng yên khẽ nuốt nước bọt, khó khăn rặn ra chữ:

“Dạ!”

Nghĩ đến căn nhà tổ là Manh Nha cảm thấy lạnh sống lưng. Năm nào vào ngày trăng tròn, hắn cũng bắt cô lên núi cúng bái. Mà chuyện này thực chất phải là hắn làm mới đúng.

Căn nhà đó, cô đến được 2 lần. 2 lần đều bất tỉnh nằm viện.

Lần này, đánh chết cô cũng không đi!

Manh Nha hét lên: “Dẹp! Tôi nghỉ việc!”

Đúng vậy! Manh Nha phải nghỉ việc.

Cô lấy bức thư đã nộp 49 lần ra đi thẳng về phía phòng nhân sự.

Hùng hổ đi được nửa đường cô bị Đình Lập gọi lại:

“Manh Nha!”

Sắc mặt bí xị lập tức nở nụ cười:

“Trưởng phòng gọi em?”

“Ừ!”

Đình Lập đưa tài liệu trên tay cho cô: “Đây là tài liệu tóm tắt cuộc họp mà thư ký của tôi đã viết. Em mang đi tổng hợp lại đi!”

Manh Nha cảm động phát khóc luôn. Khoé mắt cô cay xè. Đình Lập quả thật là người rất tốt, nhìn anh như có năng lượng phát ra thứ ánh sáng dịu kỳ.

“Em cảm ơn anh!”

Anh xoa đầu cô: “Ngoan! Nếu không có em chắc chúng tôi còn phải họp lâu hơn!”

Đình Lập nói xong rồi đi. Chỉ có Manh Nha đỏ mặt đứng yên tại chỗ. Trái tim cô hình như nhảy ra khỏi lòng ngực mất rồi.

Manh Nha xắn tay áo lên:

“Được rồi! Vì nam thần nên mình sẽ đi đến nhà tổ!”

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Chăm chỉ quá rồi nha bé ơi, đọc truyện thích nhất là không cần chờ đợi nek/Heart//Heart/

2024-08-08

10

Đàm Tùng Vận

Đàm Tùng Vận

...

2024-09-26

0

Đạm Nhã

Đạm Nhã

Xem ra phải lì lắm mới trụ được tới vậy 😆

2024-09-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play