Xuyên Nhanh: Công Chúa Đổi Đời
Tiêu Nhi nằm trên giường đọc cuốn sách mới mua, không khỏi cảm thán:
"Truyện top bán chạy có khác, cuốn ghê. Không biết khi nào mới ra tập hai đây, hóng quá!"
Reng reng,
Là bạn học Ôn Hân Đồng gọi điện đến.
"Tiêu Nhi, bạn đã đọc chưa?"
"Đọc rồi, siêu hay"
Ôn Hân Đồng háo hức nói: "Tuần sau ra tập mới á! Bạn với mình đi mua chung đi"
"Cũng được" Tiêu Nhi vui vẻ đồng ý.
Cúp máy, Tiêu Nhi tay vừa cài báo thức vừa thở dài: "Ngày mai vẫn là một ngày làm việc mệt mỏi"
Cô lấy máy tính ra soạn thảo lại báo cáo ngày mai phải trình lên cho sếp. Thời gian trôi qua, cô bất giác ngủ thiếp đi.
Trong cơn mơ, Tiêu Nhi nghe thấy tiếng có ai gọi mình: "Công chúa, trời sáng rồi. Xin người mau tỉnh giấc".
Từ từ mở mắt ra, xung quanh là không gian hoàn toàn lạ lẫm. Tiêu Nhi cảnh giác túm lấy chăn, nhìn đám người hầu đang xếp một hàng dài trước mắt.
"Điện hạ, mời người rửa mặt"
Một nữ hầu bê thau nước đến đưa ra trước mặt Tiêu Nhi.
Cô không nhịn được mà hỏi: "Cô là ai?"
Nữ hầu nhanh chóng đáp: "Công chúa, nô tỳ là Tiểu Hồng, người hầu trong phủ của người"
Tiêu Nhi nghi hoặc nhìn đám người phía trước vẫn cúi gầm mặt, ánh mắt lặng lẽ dò xét biểu cảm trên khuôn mặt Tiểu Hồng.
Cô nhẹ nhàng cầm khăn lên, từ tốn lau mặt, rồi đặt lại vào chậu sau khi đã lau xong.
"Cho tất cả lui" Cô bình tĩnh nói.
"Tuân lệnh"
Đám người hầu lần lượt rời đi hết, Tiêu Nhi đưa tay sờ vào mọi thứ trong phòng.
"Không giống đồ giả, hoa văn tỉ mỉ rất đáng tiền" Cô gật gật đầu, hai mắt sáng rỡ.
Lát sau, khi đã khám phá mọi thứ trong phòng và chắc chắn rằng không có camera xung quanh, cô mới nằm xuống giường, đưa tay lên trán nghĩ:
"Xuyên không thật rồi? Nhưng tại sao lại xuyên? Mình đâu có chết?"
Tiểu Hồng gõ cửa, trên tay bưng lên chén thuốc cung kính nói: "Điện hạ, uống đi cho khoẻ. Người đã ho mấy ngày nay rồi"
Tiêu Nhi hai tay cầm chén thuốc ngửi ngửi, tò mò hỏi: "Là thuốc gì vậy?"
"Là thuốc bồi dưỡng cơ thể do cửu công chúa đích thân sai người mang đến"
Nghe Tiểu Hồng nhắc đến cửu công chúa, Tiêu Nhi kinh ngạc hỏi lại: "Là cửu công chúa nào vậy?"
Tiểu Hồng khó hiểu nhìn cô, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Dạ thưa là cửu công chúa Lý Tố Vân"
Nghe thấy cái tên Lý Tố Vân, cô liền đưa bát thuốc lại cho Tiểu Hồng, căn dặn: "Ngươi mau lén đem đổ đi, nhất định đừng để ai uống"
Tiểu Hồng gật đầu, xoay người định đem chén thuốc ra ngoài, nhưng Tiêu Nhi đã vội vàng ngăn cản: "Khoan đã, ngươi cứ để ở đó"
Tiểu Hồng ngoan ngoãn đặt chén thuốc lên trên bàn, quay qua nhìn cô hỏi: "Người có gì muốn sai bảo không ạ?"
"Tên ta là gì?"
Tiểu Hồng thoáng ngạc nhiên, dè dặt thưa: "Người tên... Lý Cẩm Hiên"
"Lui ra" Tiêu Nhi đưa tay ra hiệu cho Tiểu Hồng đi ra ngoài.
Trong đầu cô bây giờ rất loạn, cũng là xuyên sách, người ta đều xuyên vào tiểu thư nhà quan lại, ái phi của hoàng đế hoặc xui lắm thì làm nha hoàn. Còn cô lại đi xuyên vào nữ phụ quần chúng ác độc, định sẵn sẽ chết từ tập một. Khổ hơn nữa, đây là quyển sách cô mới đọc tối đêm qua, còn chưa được đọc tập hai, làm sao biết cái gì mà đối phó.
Nhân vật Lý Cẩm Hiên là trưởng công chúa của Đế Đô. Tính tình ngang ngược, tàn bạo đã vậy còn dâm loạn khiến người đời phải khiếp sợ. Mỗi ngày cô ta sống xa hoa lộng lẫy, không thuận mắt liền xử chết nô tài. Riêng hậu cũng đã có hơn vài chục mỹ nam, đêm đêm sủng hạnh. Sớm đã trở thành cái gai trong mắt nữ chính của cuốn tiểu thuyết, cửu công chúa Lý Tố Vân từ lâu.
...
Thu dọn đồ đạc, Tiêu Nhi dự định sẽ trốn đi thật xa để bảo toàn mạng sống.
Cô ngó nghiêng xung quanh, văng cái túi qua bên kia bức tường, rồi vội vàng trèo qua chạy trốn.
Đi vòng vòng mà mãi chẳng thấy lối ra lại gặp ngay một mỹ nam đi đến. Vừa thấy cô, hắn đã hớn hở chạy lại khoác tay làm nũng: "Điện hạ, người đang làm gì thế? Tối nay có đến thư phòng của ta không? Người ta nhớ người lắm!"
Cô ngạc nhiên, dè chừng hỏi: "Ngươi là... ờ ừm... Tên gì ấy nhỉ?"
Hắn buồn bực, hờn dỗi: "Ta là sủng nam của người, Văn Tĩnh đây! Sao người lại quên ta rồi?"
Tiêu Nhi cười gượng gạo, nhìn hắn đề nghị: "Văn Tĩnh, ngươi muốn ra khỏi cung chơi không?"
Hắn hớn hở: "Muốn, công chúa khi nào dẫn ta đi?"
"Ngay bay giờ á"
Cô chỉ chỉ tay kêu hắn dẫn đường.
Văn Tĩnh gãi gãi đầu: "Công chúa xuất cung thì cần lệnh bài, phải đem người theo hộ tống ..."
Hắn nghĩ một lúc rồi nói tiếp:
"Nhưng người là Lý Cẩm Hiên thì muốn đi đâu mà không được, công chúa đi muốn đi đâu ta kêu người chuẩn bị xe ngựa"
Cô níu lấy tay hắn, lắc lắc: "Đừng kể với ai, ta với ngươi đi riêng thôi có được không?"
"Công chúa hôm nay người thật kỳ lạ, nhưng ta sẽ nghe theo lời người"
Đứng trước cửa cung, Tiêu Nhi cảm thán: "Bán cái cửa này cũng đủ sống mấy đời"
Cô dắt tay Văn Tĩnh đi đến cửa liền bị lính canh chặn lại.
"Là ai muốn xuất cung? Mau xuất trình giấy phép"
Cô hít một hơi, lấy hết can đảm nói ra cái tên: "Lý Cẩm Hiên"
Đám lính canh vừa nghe đến tên Lý Cẩm Hiên liền run sợ, lùi ra sau vài bước. Trưởng đội cảnh vệ nhanh chóng kính cẩn rồi quay ra hô to: "Mở cổng cho trưởng công chúa ra ngoài"
Trong lòng cô thầm nghĩ: "Lý Cẩm Hiên sống ác cả đời xem ra cũng có lợi, ai cũng không dám gây khó dễ cho cô ta"
Updated 65 Episodes
Comments
mê alltan
gặp tao tao nói:" Lui hết mau!" Dễ cọc =)
2024-10-15
1