Nghe nói ba ngày sau sẽ tuyển phi cho thái tử, Tịch Dương định hôm đó sẽ tiến cung, nhưng trước đó phải đến báo danh.
Cảnh Giản Cảnh Nhạc đi theo phía sau nàng, mỗi người một kiếm, trước khi đi còn giúp nàng đeo một chiếc khăn che mặt. Lúc đến báo danh, người ghi sổ sách hỏi nàng:”Tiểu thư tên gì?”
Tịch Dương trả lời:”Ta họ Cố, có tên là Cảnh Dương”
Đối phương viết tên nàng lên rồi nói:”Hiện tại phải hoạ lại dung mạo của tiểu thư để dâng lên hoàng hậu nương nương và thái tử điện hạ, mời người sang phía bên kia”
Đối phương chỉ dẫn nàng đi theo thái giám, cả ba đi đến một gian nhỏ, bày màu vẽ và rất nhiều giấy vẽ, ở đó có một cô nương đang vẽ. Thái giám hỏi nàng:”Tiểu thư, hai vị bên cạnh người là?”
Nàng trả lời:”Họ là ta huynh trưởng”
Nàng quay đầu hỏi:”Đúng không ca ca?”
Cảnh Giản Cảnh Nhạc cùng lúc đáp:”Phải, bọn ta là muội ấy huynh trưởng”
Thái giám hỏi nàng:”Sao đến báo danh mà lại mang theo hai huynh trưởng chứ?”
Tịch Dương nói dối:”Ta là lần đầu ra ngoài, có chút sợ nên hai người họ đi theo bảo vệ ta”
Thái giám dặn dò nàng:”Tiểu thư, lần tới đừng mang huynh trưởng người vào cung, không thể đâu”
Tịch Dương quay đầu, bắt đầu diễn kịch, giả vờ yếu đuối mà hỏi huynh trưởng:”Ca ca, phải làm sao đây?”
Cảnh Giản không biết nàng đang diễn kịch, Cảnh Nhạc cũng vậy, nhưng từ nhỏ đến hiện tại đều luôn muốn có một lần bảo vệ muội muội, thấy nàng như vậy tức khắc lấy ra một cục vàng thỏi nhét vào tay thái giám, mỗi người một thỏi rồi hỏi:”Có thể cảm phiền xin một chút để hai bọn ta vào cung không?”
Thái giám ngập ngừng:”Chuyện này....cũng không phải không thể”
Vừa nói vừa nhét hai thỏi vào tay áo, đợi đến khi Tịch Dương được vẽ tranh, người vẽ yêu cầu nàng:”Tiểu thư, vui lòng cởi khăn che mặt ra”
Tịch Dương vươn tay nhanh chóng cởi nó xuống. Thái giám nhìn dung mạo nàng xong thì ngây người, thầm cảm khái:”Thần....thần tiên giáng trần sao? Quả nhiên là mỹ nhân, so với vị trong cung kia còn xinh đẹp vạn phần hơn”
Cảnh Giản Cảnh Nhạc đứng bên cạnh chỉ “hừ” lạnh một tiếng, thầm nghĩ:”Tên này là lần đầu thấy mỹ nhân à? Dương nhi nhà ta dù sao cũng là Hồ tộc Thánh Nữ tiền nhiệm, so với một hồ yêu nhỏ bé như yêu phi kia thì đương nhiên là xinh đẹp hơn vạn phần rồi”
Hoạ sĩ vẽ tranh cũng bị nàng làm cho ngây người, Tịch Dương hỏi hắn:”Không định vẽ sao?”
Hoạ sĩ vẽ tranh hồi thần, lập tức nói:”Vẽ ngay đây, vẽ ngay đây, ta không có tài cán nhưng nhất định sẽ vẽ in hệt dung mạo tiểu thư lúc này, mỹ nhân phải vẽ đúng mỹ nhân”
Hai ngày sau, danh sách những nữ tử được chọn được công bố, trong đó có nàng.
Ngày tuyền tú, Cảnh Giản Cảnh Nhạc theo nàng tiến cung, thấy nàng tiến vào, dung mạo như hoạ, thái tử mê đắm ngay từ cái nhìn đầu tiên. Hoàng hậu thì ghét nhất là nữ nhân quá xinh đẹp.
Thái tử muốn để nàng làm thái tử phi, hoàng hậu muốn một gia đình quý tộc với thái tử môn đăng hộ đối, tiểu thư nhà đó phải thông tuệ mới lấy về cho nhi tử. Bà hỏi:”Phụ thân ngươi làm gì?”
Tịch Dương trả lời:”Phụ thân thần nữ ốm bệnh mất sớm, mẫu thân chưa từng kể với thần nữ phụ thân dung mạo ra sao, cũng chẳng nói phụ thân từng làm gì”
Hoàng hậu chau mày, Tịch Dương lại nói:”Thần nữ không phải tiểu thư nhà quyền quý, chỉ là một nữ tử chuyên bắt yêu”
“Bắt yêu” lời này vừa a, hoàng hậu cũng phải giật mình, vốn dĩ không định tuyển về nhưng hoàng đế mê muội yêu phi bỏ mặc hậu cung triều chính, hoàng hậu lên tiếng:”Ngươi, được chọn, hài tử, con dự định để nàng ta làm gì?”
Thái tử nhanh chóng đáp:”Thái tử phi, con muốn nàng ấy làm thái tử phi của con”
Hoàng hậu nhanh chóng đồng ý, bà nói:”Bảo lễ bộ chọn ngày lành tháng tốt, nhanh chóng rước thái tử phi vào Đông Cung”
Sau đó bảo:”Ngươi ở lại một chút”
Nàng hành lễ đáp:”Cung kính không bằng tuân lệnh”
Sau tuyển tú, chỉ có năm nữ tử được giữ lại, hoàng hậu nói với nàng:”Ta nghĩ yêu phi kia chính là Hồ yêu, ta không biết bắt yêu cũng chẳng ngửi được yêu khí nhưng cũng đọc qua sách, ta đoán ả ta là Hồ yêu, không biết cô nương có cách xử lí không”
Tịch Dương nói với bà:”Nương nương, thần nữ lần này đến đây chính là để bắt yêu phi này, vừa đến cổng thành thần đã ngửi thấy yêu khí nồng nặc rồi”
Hoàng hậu vui mừng gật đầu, Tịch Dương nói với hoàng hậu:”Trước tiên cảm phiền nương nương cho một cung nữ thân cận dẫn thần nữ đến cung của yêu phi”
Hoàng hậu gật đầu đồng ý, bà gọi:”A Ngọc”
Cung nữ trẻ tuổi nhanh chóng chạy đến bên cạnh bà, hoàng hậu nói với nàng:”Đây là chất nữ của ta, sớm đã được nuôi dạy bên cạnh ta, năm ngoái được phong quận chúa, là biểu tỷ của thái tử”
Bà quay sang nói với chất nữ của mình:”A Ngọc, con đưa đệ phụ đến cung của yêu phi”
A Ngọc nhanh chóng đồng ý rồi dẫn nàng đi, đến cửa cung đã cảm nhận được yêu khí nồng nặc rồi, Tịch Dương nói:”Là yêu khí, nàng ta đích thị là Hồ yêu, nhưng chỉ là một hồ yêu bảy đuôi”
A Ngọc hỏi nàng:”Không phải Hồ yêu đều có chín đuôi sao?”
Nàng lắc đầu giải thích:”Hồ yêu có tối đa chín đuôi, nếu có thể mọc đuôi thứ mười chính là đã thành thần, Hồ yêu thành thần có cách tu luyện khác với những Hồ yêu kia, còn Hồ yêu này tu luyện bằng cách hút tinh khí của nam nhân tu luyện, tối đa chỉ mọc được chín đuôi, một đuôi là sinh ra đã có, những đuôi khác do yêu pháp lực và năm tuổi mà mọc ra”
A Ngọc liền hỏi nàng:”Hồ yêu mười đuôi có hiếm không?”
Tịch Dương trả lời:”Hiếm hơn số phàm nhân chúng ta phi thăng thành thần, nếu Hồ tộc có ngàn vạn Hồ yêu thì chỉ có duy nhất một con dám tu luyện thành thần, những con khác chỉ tu luyện để thành người và để có nhan sắc là chủ yếu”
Nàng lại nói:”Thứ quý giá nhất của một nữ tử Hồ tộc là dung nhan, mà dung nhan của nữ tử Hồ tộc trong Yêu tộc được coi là tuyệt sắc, nhưng nữ tử thuộc yêu tộc khác đều không so sánh được với nữ nhân Hồ Tộc”
A Ngọc lại hỏi nàng:”Vậy ngươi có thể giết được ả ta không?”
Tịch Dương nhanh chóng trả lời:”Kẻ khác thì không, nhưng ta không cần động tay với loại này, ả không phải đối thủ xứng đáng có thể đấu với ta”
Nàng quay đầu hỏi:”Đại ca, giao nàng ta cho huynh có được không?”
Cảnh Giản lập tức gật đầu đồng ý, hắn nhanh chóng nhảy lên, đáp xuống ở tường cung rồi nói:”Dương nhi, lên đây, ta đón muội”
Tịch Dương nhảy lên, Cảnh Giản đón nàng bức tường rồi ôm nàng nhảy vào bên trong, Cảnh Nhạc chộp lấy cổ tay A Ngọc ném lên, sau đó nhảy lên, đối phương còn chưa kịp hét lên một tiếng kinh hãi thì đã được Cảnh Nhạc đón lấy khi rơi xuống rồi.
Comments