Chương 2: Thế giới song song

Bên trong phòng, ngoại trừ một cái tivi nhỏ, một cái bếp ga mini, cùng một cái bàn xếp được dựng ở bên cạnh cửa thì không còn thứ gì nữa cả.

Ở giữa phòng, một chàng trai cả người xuề xòa, quần áo bẩn thỉu, đang nhắm nghiền hai mắt nằm bên trên một tấm vải mỏng. Nghe tiếng nói ồn ào vang vọng bên tai hai mắt của chàng trai bắt đầu run rẩy rồi chậm chậm mở ra.

Đôi con ngươi màu đen xinh đẹp đầy vẻ hung bạo bỗng nhiên trợn to, người con trai lúc này vẫn đang nằm trên tấm vải bật dậy, hai mắt tràn đầy cảnh giác nhìn xung quanh căn phòng.

Tivi bên cạnh vẫn đang chiếu, tiếng nói của phóng viên nữ đang đều đều mà vang lên.

"Hầm ngục."

Giọng nói khàn khàn vang lên trong căn phòng, bóng dáng của chàng trai chậm rãi đi đến bên cạnh tivi nhỏ sau đó ngồi xuống trước tivi. Hai mắt nhìn chằm chằm vào những hình ảnh được chiếu bên trong tivi, bên tai vang lên câu nói rõ ràng của phóng viên.

Càng nghe chàng trai càng cảm thấy không thích hợp, cậu đưa mắt nhìn quanh căn phòng nhỏ nhưng không tìm thấy thứ cậu muốn tìm, chỉ có thể chậm chạp đưa hai bàn tay lên bắt đầu sờ soạng mình từ trên xuống dưới.

Không biết bởi vì bàn tay thô ráp nên sờ vào khuôn mặt cũng cảm thấy thô ráp hay thực chất đây là một khuôn mặt có nước da cực kỳ thô ráp, tuy bên trên mặt không nổi mụn nhưng thực sự không cảm giác được chút trơn mềm nào. Cậu sờ vào mắt, vào mũi rồi vào miệng cuối cùng là sờ tóc của mình.

Không ngờ tóc của cậu lại khá dài, có thể nó đã dài đến tận vai.

Nghĩ đến bộ tóc bù xù trên đầu, chỉ cần vuốt vuốt vài lần cậu liền khẳng định tóc của mình thô sơ, rối nùi đến chừng nào. Xoay đầu sang bên phải một chút sau đó cậu đưa tay kéo một nhúm tóc từ sau vai ra nhìn.

Những lọn tóc màu bạch kim cực kỳ bết bát. Cho dù màu tóc có nổi bật như thế nào nếu như tóc không đẹp hay mượt mà, thì cũng đều giống như ổ quạ.

Sau khi nhìn xong tóc của mình cậu liền nhìn đến cái tủ nhỏ để tivi, kéo ngăn tủ ra bên trong có một cái bóp xẹp lép cùng một tấm ảnh có hai người. Bởi vì tấm ảnh đã quá cũ nên cậu không xác định được hai người con trai trong ảnh ai mới là cậu của hiện tại.

Cậu không đụng đến tấm ảnh mà cầm cái bóp lên, mở bóp ra nhìn hai chục ngàn ít ổi trong bóp cậu liền câm nín. Thế giới này có thể ăn cơm ngon với hai chục ngàn không, câu trả lời chỉ có một 'ngủ rồi hẳng mơ'.

Bỏ lại tờ hai chục vào bóp cậu lại lấy một tấm thẻ bên trong ra, nhìn tấm thẻ căn cước trong tay cậu liền đọc qua sơ lược:

"Họ và tên Trần Chu Chu, tuổi hai mươi, quốc gia Van, thức tỉnh không có."

Tấm thẻ chỉ có như thế, không có thêm bất cứ thứ gì khác.

"Trần Chu Chu, tên này không tệ, tên của mình cũng có chữ Chu nhưng đã rất lâu rồi cũng không còn nhớ rõ nữa. Vậy sau này cứ lấy tên Trần Chu Chu đi."

Mỉm cười bỏ lại tấm thẻ vào bóp Trần Chu Chu lúc này mới tiếp tục nhìn vào tivi.

Bảng tin sáng đã kết thúc, sau khi phóng viên chào tạm biệt bên trên màn hình còn đề một dãy số, đây chính là năm hiện tại 4300.

"Năm nay là năm 4300. Không đúng năm 2020 tận thế xảy ra với nhân loại, số người sống sót còn không đến một tỷ người, không chỉ vậy sự ô nhiễm từ từ lan rộng khiến con người không tài nào có thể tiếp tục ở trái đất nữa, trước khi mình chết một phi thuyền bay ra khỏi trái đất đã được lắp ráp thành công rồi."

Trần Chu Chu nhìn một đoạn video được quay ở khắp nơi trong tivi cậu liền nghi hoặc, những nơi này trong trí nhớ của cậu vẫn không có gì thay đổi bởi vì cho dù mạt thế xảy ra thì những căn cứ được xây dựng lên cũng sẽ dùng tên những con đường cũ. Khi cậu được sinh ra thì những căn cứ đó vẫn tồn tại, theo cậu ngoại trừ những sự sụp đổ một cách bất thường của những ngôi nhà trong khu ổ chuột thì không có gì kỳ lạ cả. Bởi vì trước đây những ngôi nhà sụp đổ ở mạt thế còn nhiều hơn thế này.

Suy nghĩ rồi lại suy nghĩ Trần Chu Chu không khỏi có một suy đoán táo bạo:

"Thế giới song song, chẳng lẽ mình thật sự trọng sinh đến thế giới song song rồi sao, cơ thể này, khuôn mặt này có khi chính là mình ở thế giới này."

Bởi vì suy đoán này mà cả người Trần Chu Chu không khỏi trở nên nôn nóng, nơi này không có tấm gương nào khiến cậu không thể nào xác định được suy nghĩ của mình.

Tiếng tivi vẫn vang vọng bên tai, lúc này Trần Chu Chu bỗng nhiên bừng tỉnh, cậu nhìn ngó xung quanh sau đó thấy được điều khiển tivi ở trên tấm vải lót nằm khi nãy liền chồm người cầm lấy.

Bụp.

Bấm vào nút tắt tivi, ánh sáng từ trong tivi cũng nhanh chóng tối đen. Hình ảnh chiếu ngược của Trần Chu Chu cứ như vậy mà in trên màn hình tivi.

Loại tivi này là loại cũ nhất, khung vuông, màn hình nhỏ, kính màn hình cũng là loại kính mờ vàng. Cho dù Trần Chu Chu có nhìn vào trong cũng chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dạng mình được phản chiếu trong màn hình.

Nhưng đối với Trần Chu Chu như vậy là đủ, cậu đã có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của mình như thế nào.

Suy đoán không sai, đây chính là thế giới song song. Mà cơ thể này chính là Trần Chu Chu của thế giới này.

Chapter
1 Chương 1: Hầm ngục
2 Chương 2: Thế giới song song
3 Chương 3: Nghèo
4 Chương 4: Khu ổ chuột
5 Chương 5: Mì gói
6 Chương 6: Xin việc
7 Chương 7: Hàng xóm
8 Chương 8: Nhà tắm
9 Chương 9: Hầm phục bùng nổ
10 Chương 10: Mắc kẹt
11 Chương 11: Quái vật
12 Chương 12: Huỳnh Nam
13 Chương 13: Huỳnh Nam (tt)
14 Chương 14: Kiêu ngạo
15 Chương 15: Lần đầu đối chiến, xui xẻo
16 Chương 16: Không thể chạy
17 Chương 17: May mắn không mỉm cười, lại xui xẻo
18 Chương 18: Thức tỉnh
19 Chương 19: Đoàn Bình An
20 Chương 20: Kỹ năng
21 Chương 21: Mượn tiền
22 Chương 22: Trở về thị trấn
23 Chương 23: Bệnh viện
24 Chương 24: Gặp lại
25 Chương 25: Trụ sở
26 Chương 26: Hăm dọa
27 Chương 27: Thẩm định
28 Chương 28: Nước ngọt
29 Chương 29: Ngủ lại
30 Chương 30: Chuẩn bị vào hầm ngục
31 Chương 31: Địa điểm tập hợp
32 Chương 32: Song sinh
33 Chương 33: Mạnh Lam
34 Chương 34: Vào hầm ngục
35 Chương 35: Ogma
36 Chương 36: Liên kết
37 Chương 37: Cứng đầu
38 Chương 38: Năng lượng
39 Chương 39: Tiếp tục đi
40 Chương 40: Nghỉ ngơi
41 Chương 41: Chia thịt
42 Chương 42: Quy luật tự nhiên
43 Chương 43: Chọn đường
44 Chương 44: Mou
45 Chương 45: Tâm lý u ám
46 Chương 46: Chạy trốn
47 Chương 47: Nhắc nhở
48 Chương 48: Kết toán
49 Chương 49: Vào chợ
50 Chương 50: Chuẩn bị nấu ăn
51 Chương 51: Muốn mỗi ngày đều có thịt
52 Chương 52: Bánh thịt
53 Chương 53: Được ăn ngon
54 Chương 54: Không ai xem chúng ta là con người
55 Chương 55: Nhóc tham ăn
56 Chương 56: Đăng ký vào hầm ngục
57 Chương 57: Mì sợi
58 Chương 58: Huỳnh Nam nghi ngờ
59 Chương 59: Nhiều người
60 Chương 60: Hai cấp S
61 Chương 61: Rút lui
62 Chương 62: Đáy biển
63 Chương 63: Gặp lại Lưu Tống
64 Chương 64: Bong bóng nước
65 Chương 65: Không có bút tích về dạng hầm ngục
66 Chương 66: Vòng xoáy
67 Chương 67: 'Thấy rồi'
68 Chương 68: Cá
69 Chương 69: Cắt lát
70 Chương 70: Trêu chọc
71 Chương 71: Quái vật theo đàn
72 Chương 72: Mất dấu
73 Chương 73: Sử dụng kỹ năng
74 Chương 74: Sao chép
75 Chương 75: Từ bỏ
76 Chương 76: Ba ngày
77 Chương 77: Tập hợp
78 Chương 78: Tăng tốc
79 Chương 79: Quái vật canh cổng
80 Chương 80: Đột phá
81 Chương 81: Chạy thoát
82 Chương 82: Báo cáo
83 Chương 83: Nhà Ly Lang
84 Chương 84: Nấu ăn
85 Chương 85: Chữa lành
86 Chương 86: Không xác định
87 Chương 87: Chọc chó
88 Chương 88: Đáng yêu
89 Chương 89: Dò hỏi
90 Chương 90: Tuyệt giao
91 Chương 91: Suy nghĩ
92 Chương 92: Đăng ký vào hầm ngục
93 Chương 93: Ở lại
94 Chương 94: Cuồng Săn
95 Chương 95: Âm nhạc
96 Chương 96: Sói Lav
97 Chương 97: Bao vây
98 Chương 98: Tiêu hao thể lực
99 Chương 99: Sát ý
100 Chương 100: Vòng phòng vệ
101 Chương 101: Tổ chức bí ẩn
102 Chương 102: Rời khỏi hầm ngục
103 Chương 103: Đến trụ sở báo cáo
104 Chương 104: Tên điên
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Hầm ngục
2
Chương 2: Thế giới song song
3
Chương 3: Nghèo
4
Chương 4: Khu ổ chuột
5
Chương 5: Mì gói
6
Chương 6: Xin việc
7
Chương 7: Hàng xóm
8
Chương 8: Nhà tắm
9
Chương 9: Hầm phục bùng nổ
10
Chương 10: Mắc kẹt
11
Chương 11: Quái vật
12
Chương 12: Huỳnh Nam
13
Chương 13: Huỳnh Nam (tt)
14
Chương 14: Kiêu ngạo
15
Chương 15: Lần đầu đối chiến, xui xẻo
16
Chương 16: Không thể chạy
17
Chương 17: May mắn không mỉm cười, lại xui xẻo
18
Chương 18: Thức tỉnh
19
Chương 19: Đoàn Bình An
20
Chương 20: Kỹ năng
21
Chương 21: Mượn tiền
22
Chương 22: Trở về thị trấn
23
Chương 23: Bệnh viện
24
Chương 24: Gặp lại
25
Chương 25: Trụ sở
26
Chương 26: Hăm dọa
27
Chương 27: Thẩm định
28
Chương 28: Nước ngọt
29
Chương 29: Ngủ lại
30
Chương 30: Chuẩn bị vào hầm ngục
31
Chương 31: Địa điểm tập hợp
32
Chương 32: Song sinh
33
Chương 33: Mạnh Lam
34
Chương 34: Vào hầm ngục
35
Chương 35: Ogma
36
Chương 36: Liên kết
37
Chương 37: Cứng đầu
38
Chương 38: Năng lượng
39
Chương 39: Tiếp tục đi
40
Chương 40: Nghỉ ngơi
41
Chương 41: Chia thịt
42
Chương 42: Quy luật tự nhiên
43
Chương 43: Chọn đường
44
Chương 44: Mou
45
Chương 45: Tâm lý u ám
46
Chương 46: Chạy trốn
47
Chương 47: Nhắc nhở
48
Chương 48: Kết toán
49
Chương 49: Vào chợ
50
Chương 50: Chuẩn bị nấu ăn
51
Chương 51: Muốn mỗi ngày đều có thịt
52
Chương 52: Bánh thịt
53
Chương 53: Được ăn ngon
54
Chương 54: Không ai xem chúng ta là con người
55
Chương 55: Nhóc tham ăn
56
Chương 56: Đăng ký vào hầm ngục
57
Chương 57: Mì sợi
58
Chương 58: Huỳnh Nam nghi ngờ
59
Chương 59: Nhiều người
60
Chương 60: Hai cấp S
61
Chương 61: Rút lui
62
Chương 62: Đáy biển
63
Chương 63: Gặp lại Lưu Tống
64
Chương 64: Bong bóng nước
65
Chương 65: Không có bút tích về dạng hầm ngục
66
Chương 66: Vòng xoáy
67
Chương 67: 'Thấy rồi'
68
Chương 68: Cá
69
Chương 69: Cắt lát
70
Chương 70: Trêu chọc
71
Chương 71: Quái vật theo đàn
72
Chương 72: Mất dấu
73
Chương 73: Sử dụng kỹ năng
74
Chương 74: Sao chép
75
Chương 75: Từ bỏ
76
Chương 76: Ba ngày
77
Chương 77: Tập hợp
78
Chương 78: Tăng tốc
79
Chương 79: Quái vật canh cổng
80
Chương 80: Đột phá
81
Chương 81: Chạy thoát
82
Chương 82: Báo cáo
83
Chương 83: Nhà Ly Lang
84
Chương 84: Nấu ăn
85
Chương 85: Chữa lành
86
Chương 86: Không xác định
87
Chương 87: Chọc chó
88
Chương 88: Đáng yêu
89
Chương 89: Dò hỏi
90
Chương 90: Tuyệt giao
91
Chương 91: Suy nghĩ
92
Chương 92: Đăng ký vào hầm ngục
93
Chương 93: Ở lại
94
Chương 94: Cuồng Săn
95
Chương 95: Âm nhạc
96
Chương 96: Sói Lav
97
Chương 97: Bao vây
98
Chương 98: Tiêu hao thể lực
99
Chương 99: Sát ý
100
Chương 100: Vòng phòng vệ
101
Chương 101: Tổ chức bí ẩn
102
Chương 102: Rời khỏi hầm ngục
103
Chương 103: Đến trụ sở báo cáo
104
Chương 104: Tên điên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play