Chương 13: Huỳnh Nam (tt)

Đối với một người dị nhân cấp F như Huỳnh Nam việc nâng đá chỉ là một chuyện nhỏ, sau khi thức tỉnh sức mạnh để trở thành một người dị nhân thì cả cơ thể anh ta cũng đã thay đổi, cái sức mạnh mà người bình thường không bao giờ có thể đạt tới nổi.

Năm phút sau cuối cùng Huỳnh Nam cũng nhấc lên được tảng đá cuối cùng, anh ta nâng người phụ nữ ngồi dậy. Đứa bé trong lòng cô ta đã nín khóc đang dùng cặp mắt ngập nước tròn xoe nhìn anh ta khiến trái tim anh ta không khỏi rung rinh.

Người phụ nữ được đỡ dậy, tuy cả người rất đau đớn nhưng ánh sáng sống sót khiến cô ta tràn ngập khát vọng. Cô ta ôm con vào lòng mà khóc nức nở khóe môi bật máu không ngừng mở ra đóng vào nói:

"Cảm ơn... Cảm ơn... Thật sự cảm ơn."

Tuy đã cứu được hai mẹ con nhưng Huỳnh Nam không chút thả lỏng, hiện tại bọn họ đang nằm trong trung tâm vòng chiến, tiếng nổ vẫn không ngừng vang lên bên tai. Là một người dị nhân anh ta rất rõ ràng một khi cánh cổng bùng nổ không chỉ có quái vật lớn chạy ra ngoài mà còn có rất nhiều loại quái vật nhỏ với từng cấp bậc không mấy khác nhau cũng đồng loạt chạy ra ngoài.

Những người dị nhân cấp cao sau khi tham chiến chỉ chú tâm đến quái vật lớn, chỉ sau khi giết được chúng thì mới bắt đầu săn lùng quái vật nhỏ, cũng chính vì vậy mà dân cư phải nhanh chóng di dời nếu không chắc chắn sẽ bị quái vật nhỏ tấn công.

Chính vì vậy tình trạng hiện tại của bọn họ cực kỳ nguy hiểm phải nhanh chóng rời đi.

"Chúng ta mau rời đi."

Huỳnh Nam đỡ người phụ nữ đứng dậy sau đó kéo cô ta rời đi. Anh ta cũng không để cô ta nói gì mà nhanh chóng kéo cô ta bỏ chạy.

Lần đầu tiên trở thành người tốt Huỳnh Nam hoàn toàn không ngờ rằng đây có thể là lần cuối cùng của mình.

Sau khi chạy theo con đường người dân di cư, cứ tưởng sẽ không dụng độ bất kỳ quái vật nào, nhưng không may bọn họ tốn quá nhiều thời gian quái vật bên trong hầm ngục đã tràn ra bên ngoài rất nhiều. Có lẽ bọn chúng nghe thấy tiếng động của Huỳnh Nam khi cứu người vì vậy liền đuổi theo sau lưng anh ta.

Bốn con quái vật to lớn, tuy bọn chúng chỉ là những con Or với thân hình to lớn mà chẳng có chút năng lực nào trong người nhưng làn da xanh của chúng cực kỳ cường tráng cùng cứng rắn, móng tay chúng sắt nhọn, sức mạnh của chúng có thể tay không bẻ gãy cả một cái cây to.

Huỳnh Nam nghe thấy tiếng chân vang dội phía sau liền biết mọi chuyện không xong, tốc độ của anh ta có thể chạy thoát nhưng người phụ nữ đang ôm đứa con nhỏ thì không thể nào làm được.

Suy sụp.

Đây chính là cảm giác hiện tại của Huỳnh Nam, trong lòng anh ta tràn ngập sự sợ hãi, bàn tay nắm lấy cánh tay của người phụ nữ không ngừng run rẩy.

Suy nghĩ hiện tại của Huỳnh Nam cực kỳ hỗn loạn, anh ta muốn buông tay sau đó nhanh chóng chạy thoát một mình. Thời đại hiện tại sẽ không một ai chỉ trích anh ta vô tình, cũng sẽ không một ai nói anh ta làm vậy là không đúng, đối với mạng sống của người khác thì mạng sống của anh ta mới quan trọng.

Nhưng suy nghĩ là suy nghĩ, sợ hãi cũng chỉ là sợ hãi. Huỳnh Nam biết mình rất ích kỷ cũng biết hiện tại lựa chọn duy nhất để sống sót là buông tay, tuy nhiên...

Huỳnh Nam xoay đầu nhìn khuôn mặt non nớt của đứa nhỏ đang không ngừng khóc nỉ non bởi vì sợ hãi trong lòng ngực người phụ nữ, khiến anh ta không tài nào buông tay được.

Buông tay ra chính là quyết định cái chết của hai mẹ con bọn họ, không buông tay chính là chấp nhận chết cùng bọn họ. Huỳnh Nam nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu rồi mở mắt ra, trong mắt của anh ta ngoại trừ sợ hãi ra còn thêm một phần kiên định.

Nếu đã định sẵn cái chết vậy thì cũng phải cứu được người.

Huỳnh Nam kéo người phụ nữ lên phía trên mình rồi buông tay ra, còn chính anh ta thì dừng lại xoay người đưa lưng về phía người phụ nữ.

"A..."

Người phụ nữ kinh hãi nhìn phía sau lưng anh ta, chân cũng bất giác mà ngừng lại theo.

Huỳnh Nam không nhìn người phụ nữ, anh ta cắn chặt răng rồi quát:

"Chạy đi, chỉ cần chạy thẳng hướng đó sẽ thấy những người khác... Mau chạy đi."

Người phụ nữ nghe Huỳnh Nam nói vậy liền không khỏi kinh ngạc, cô ta không ngờ mình không chỉ được cứu mà còn có thể bỏ chạy. Ánh mắt nhìn thấy phía xa có bốn thân ảnh to lớn đang không ngừng chạy về phía họ liền không khỏi cắn răng, cô ta sợ hãi nhưng cô ta biết nếu hiện tại không chạy thì sẽ phụ lòng tốt của người đang chắn phía sau này.

Người phụ nữ cắn răng trong mắt vừa sợ hãi nhưng cũng tràn đầy cảm kích mà nhỏ giọng thì thầm:

"Cảm ơn."

Sau đó cô ta dứt khoát xoay người ôm lấy con mình càng chặt rồi nhanh chóng bỏ chạy.

Huỳnh Nam nghe thấy tiếng bước chân của người phụ nữ liền không khỏi cười khổ, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thật thanh thản. Ít nhất lòng tốt nhất thời của anh ta vẫn đổi lại được một câu nói cảm ơn sau cùng này.

Nhìn bốn con quái vật đã chạy đến chỗ mình, Huỳnh Nam liền sờ vào chiếc vòng trữ vật trên cổ tay. Có thể anh ta sẽ chết ở đây nhưng anh ta phải kéo dài thời gian để người phụ nữ đến được nơi an toàn.

Chapter
1 Chương 1: Hầm ngục
2 Chương 2: Thế giới song song
3 Chương 3: Nghèo
4 Chương 4: Khu ổ chuột
5 Chương 5: Mì gói
6 Chương 6: Xin việc
7 Chương 7: Hàng xóm
8 Chương 8: Nhà tắm
9 Chương 9: Hầm phục bùng nổ
10 Chương 10: Mắc kẹt
11 Chương 11: Quái vật
12 Chương 12: Huỳnh Nam
13 Chương 13: Huỳnh Nam (tt)
14 Chương 14: Kiêu ngạo
15 Chương 15: Lần đầu đối chiến, xui xẻo
16 Chương 16: Không thể chạy
17 Chương 17: May mắn không mỉm cười, lại xui xẻo
18 Chương 18: Thức tỉnh
19 Chương 19: Đoàn Bình An
20 Chương 20: Kỹ năng
21 Chương 21: Mượn tiền
22 Chương 22: Trở về thị trấn
23 Chương 23: Bệnh viện
24 Chương 24: Gặp lại
25 Chương 25: Trụ sở
26 Chương 26: Hăm dọa
27 Chương 27: Thẩm định
28 Chương 28: Nước ngọt
29 Chương 29: Ngủ lại
30 Chương 30: Chuẩn bị vào hầm ngục
31 Chương 31: Địa điểm tập hợp
32 Chương 32: Song sinh
33 Chương 33: Mạnh Lam
34 Chương 34: Vào hầm ngục
35 Chương 35: Ogma
36 Chương 36: Liên kết
37 Chương 37: Cứng đầu
38 Chương 38: Năng lượng
39 Chương 39: Tiếp tục đi
40 Chương 40: Nghỉ ngơi
41 Chương 41: Chia thịt
42 Chương 42: Quy luật tự nhiên
43 Chương 43: Chọn đường
44 Chương 44: Mou
45 Chương 45: Tâm lý u ám
46 Chương 46: Chạy trốn
47 Chương 47: Nhắc nhở
48 Chương 48: Kết toán
49 Chương 49: Vào chợ
50 Chương 50: Chuẩn bị nấu ăn
51 Chương 51: Muốn mỗi ngày đều có thịt
52 Chương 52: Bánh thịt
53 Chương 53: Được ăn ngon
54 Chương 54: Không ai xem chúng ta là con người
55 Chương 55: Nhóc tham ăn
56 Chương 56: Đăng ký vào hầm ngục
57 Chương 57: Mì sợi
58 Chương 58: Huỳnh Nam nghi ngờ
59 Chương 59: Nhiều người
60 Chương 60: Hai cấp S
61 Chương 61: Rút lui
62 Chương 62: Đáy biển
63 Chương 63: Gặp lại Lưu Tống
64 Chương 64: Bong bóng nước
65 Chương 65: Không có bút tích về dạng hầm ngục
66 Chương 66: Vòng xoáy
67 Chương 67: 'Thấy rồi'
68 Chương 68: Cá
69 Chương 69: Cắt lát
70 Chương 70: Trêu chọc
71 Chương 71: Quái vật theo đàn
72 Chương 72: Mất dấu
73 Chương 73: Sử dụng kỹ năng
74 Chương 74: Sao chép
75 Chương 75: Từ bỏ
76 Chương 76: Ba ngày
77 Chương 77: Tập hợp
78 Chương 78: Tăng tốc
79 Chương 79: Quái vật canh cổng
80 Chương 80: Đột phá
81 Chương 81: Chạy thoát
82 Chương 82: Báo cáo
83 Chương 83: Nhà Ly Lang
84 Chương 84: Nấu ăn
85 Chương 85: Chữa lành
86 Chương 86: Không xác định
87 Chương 87: Chọc chó
88 Chương 88: Đáng yêu
89 Chương 89: Dò hỏi
90 Chương 90: Tuyệt giao
91 Chương 91: Suy nghĩ
92 Chương 92: Đăng ký vào hầm ngục
93 Chương 93: Ở lại
94 Chương 94: Cuồng Săn
95 Chương 95: Âm nhạc
96 Chương 96: Sói Lav
97 Chương 97: Bao vây
98 Chương 98: Tiêu hao thể lực
99 Chương 99: Sát ý
100 Chương 100: Vòng phòng vệ
101 Chương 101: Tổ chức bí ẩn
102 Chương 102: Rời khỏi hầm ngục
103 Chương 103: Đến trụ sở báo cáo
104 Chương 104: Tên điên
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Hầm ngục
2
Chương 2: Thế giới song song
3
Chương 3: Nghèo
4
Chương 4: Khu ổ chuột
5
Chương 5: Mì gói
6
Chương 6: Xin việc
7
Chương 7: Hàng xóm
8
Chương 8: Nhà tắm
9
Chương 9: Hầm phục bùng nổ
10
Chương 10: Mắc kẹt
11
Chương 11: Quái vật
12
Chương 12: Huỳnh Nam
13
Chương 13: Huỳnh Nam (tt)
14
Chương 14: Kiêu ngạo
15
Chương 15: Lần đầu đối chiến, xui xẻo
16
Chương 16: Không thể chạy
17
Chương 17: May mắn không mỉm cười, lại xui xẻo
18
Chương 18: Thức tỉnh
19
Chương 19: Đoàn Bình An
20
Chương 20: Kỹ năng
21
Chương 21: Mượn tiền
22
Chương 22: Trở về thị trấn
23
Chương 23: Bệnh viện
24
Chương 24: Gặp lại
25
Chương 25: Trụ sở
26
Chương 26: Hăm dọa
27
Chương 27: Thẩm định
28
Chương 28: Nước ngọt
29
Chương 29: Ngủ lại
30
Chương 30: Chuẩn bị vào hầm ngục
31
Chương 31: Địa điểm tập hợp
32
Chương 32: Song sinh
33
Chương 33: Mạnh Lam
34
Chương 34: Vào hầm ngục
35
Chương 35: Ogma
36
Chương 36: Liên kết
37
Chương 37: Cứng đầu
38
Chương 38: Năng lượng
39
Chương 39: Tiếp tục đi
40
Chương 40: Nghỉ ngơi
41
Chương 41: Chia thịt
42
Chương 42: Quy luật tự nhiên
43
Chương 43: Chọn đường
44
Chương 44: Mou
45
Chương 45: Tâm lý u ám
46
Chương 46: Chạy trốn
47
Chương 47: Nhắc nhở
48
Chương 48: Kết toán
49
Chương 49: Vào chợ
50
Chương 50: Chuẩn bị nấu ăn
51
Chương 51: Muốn mỗi ngày đều có thịt
52
Chương 52: Bánh thịt
53
Chương 53: Được ăn ngon
54
Chương 54: Không ai xem chúng ta là con người
55
Chương 55: Nhóc tham ăn
56
Chương 56: Đăng ký vào hầm ngục
57
Chương 57: Mì sợi
58
Chương 58: Huỳnh Nam nghi ngờ
59
Chương 59: Nhiều người
60
Chương 60: Hai cấp S
61
Chương 61: Rút lui
62
Chương 62: Đáy biển
63
Chương 63: Gặp lại Lưu Tống
64
Chương 64: Bong bóng nước
65
Chương 65: Không có bút tích về dạng hầm ngục
66
Chương 66: Vòng xoáy
67
Chương 67: 'Thấy rồi'
68
Chương 68: Cá
69
Chương 69: Cắt lát
70
Chương 70: Trêu chọc
71
Chương 71: Quái vật theo đàn
72
Chương 72: Mất dấu
73
Chương 73: Sử dụng kỹ năng
74
Chương 74: Sao chép
75
Chương 75: Từ bỏ
76
Chương 76: Ba ngày
77
Chương 77: Tập hợp
78
Chương 78: Tăng tốc
79
Chương 79: Quái vật canh cổng
80
Chương 80: Đột phá
81
Chương 81: Chạy thoát
82
Chương 82: Báo cáo
83
Chương 83: Nhà Ly Lang
84
Chương 84: Nấu ăn
85
Chương 85: Chữa lành
86
Chương 86: Không xác định
87
Chương 87: Chọc chó
88
Chương 88: Đáng yêu
89
Chương 89: Dò hỏi
90
Chương 90: Tuyệt giao
91
Chương 91: Suy nghĩ
92
Chương 92: Đăng ký vào hầm ngục
93
Chương 93: Ở lại
94
Chương 94: Cuồng Săn
95
Chương 95: Âm nhạc
96
Chương 96: Sói Lav
97
Chương 97: Bao vây
98
Chương 98: Tiêu hao thể lực
99
Chương 99: Sát ý
100
Chương 100: Vòng phòng vệ
101
Chương 101: Tổ chức bí ẩn
102
Chương 102: Rời khỏi hầm ngục
103
Chương 103: Đến trụ sở báo cáo
104
Chương 104: Tên điên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play