Quay Đầu Nhìn Lại
Doãn Thước là Tam hoàng tử, nhưng y chết rồi.
Chết vì một nữ tử.
Y đời trước thích một nữ tử mà nữ tử ấy lại là người xuyên không đến thời đại này.
Nàng ở yến tiệc chúc thọ thái hậu đọc một bài thơ mà nổi tiếng, hoàng đế chỉ hôn nàng cho thái tử. Mà nàng ta lại không thích thứ gọi là tình yêu, nàng thao túm kẻ thích nàng là y, cũng hạ độc thái tử là huynh trưởng y, hạ độc cả hoàng đế là phụ hoàng y.
Thái tử đăng cơ, hắn thân là huynh trưởng lại là bào huynh của y nên đặc biệt sủng ái vị đệ đệ này, đáng tiếc tân hoàng đăng cơ chưa đầy hai năm, tiểu hoàng tử duy nhất ra đời lại là nhi tử của nữ tử ấy.
Nàng lần nữa lợi dụng y, muốn y ủng hộ hài tử của nàng đăng cơ. Nhưng y không đồng ý, y nói đợi hoàng huynh già rồi băng hà y sẽ ủng hộ, nàng gật đầu, hôm sau hoàng huynh y băng hà, nguyên nhân là do bị hạ độc mà chết.
Y căm giận, tuy vậy hai tháng sau, vì là tiểu hoàng tử duy nhất nên được chỉ địch đăng cơ, y thân là Dạ Vương lại chết sau đó một ngày. Từng một hoàng tử là đệ đệ của tiên đế lần lượt bị nàng giết không xót kẻ nào.
Thanh mai trúc mã của y, Trấn Quốc Vương mang binh từ biên cương, tức tốc vượt cả đêm quay về Kinh Thành hỏi tội Thái Hậu là nàng ta.
Nàng ta đã chuẩn bị từ trước, kết quả Trấn Quốc Vương đại bại, bị nàng ta một kiếm giết chết trên đại điện.
Lúc Doãn Thước tỉnh lại, y đã quay về mười ngày trước khi yến tiếc mừng thọ thái hậu.
Vừa tỉnh dậy, y mơ hồ nhìn quanh, sau đó chưa kịp thay y phục đã nhào xuống giường tung cửa chạy ra bên ngoài.
Khung cảnh quen thuộc này là Tam Hoàng Tử Phủ, y vẫn chưa chết.
Quản gia bước đến, thấy y đã tỉnh hơn nữa còn chưa thay y phục đã chạy ra ngoài liền kinh hãi, Doãn Thước là kẻ bị ám ảnh bởi cái đẹp, không bao giờ ra khỏi cửa khi chưa thay y phục.
Doãn Thước thấy ông ấy liền ngơ người, y nhận ra bản thân có lẽ đã trùng sinh rồi, bởi vì quản gia, dưới mệnh lệnh của mẫu hậu y mới đến đây chăm sóc y, còn đặt biệt lệnh rằng nếu mà y mà xảy ra chuyện gì, người liền chém chết quản gia. Năm đó y chết chính là chết trong lòng quản gia, lúc y sắp chết còn mơ hồ nhìn thấy quản gia tự sát trước mặt mình. Mẫu hậu y là ân nhân của ông ấy, nhi tử của người là y được ông ấy nhận chăm sóc, nếu y có chuyện hắn không cần người xử lí đã tự trách bản thân không làm tròn trách nhiệm mà chết theo rồi.
Y sống lại một lần, cũng đã biết rõ thế giới này. Nơi này là một thế giới trong tiểu thuyết mà hắn là một nhân vật lót đường cho nữ chủ, nữ chủ chính là kẻ đã giết y đời trước, là kẻ xuyên không. Cũng biết rõ phản diện là ai, thanh mai trúc mã của y Trấn Quốc Vương là phản diện tạo phản, hơn nữa còn giết được nhi tử nhỏ tuổi của nàng ta, chém nàng ta bị thương trước khi bị chém chết, nhưng kết cục là kết cục, người thắng vẫn sẽ là nữ chủ không thể đổi được.
Doãn Thước nghiến răng nghiến lợi, quay đầu trở vào vận vội y phục, không kịp buộc tóc chỉ lấy đại một dây đai buộc lại bình thường sau đó ra khỏi phòng, dắt ngựa phóng vội vào cung, chạy đến Đông Cung Thái Tử.
Quản gia bị một màn này doạ cho kinh hãi, Tam hoàng tử bị bệnh sạch sẽ, lại ám ảnh bởi cái đẹp lần này lên làm vội làm vàng để rời khỏi phòng, nhất định là không có hẹn nào sáng nay, bởi vì nếu có y đã dặn ông gọi mình sớm rồi.
Y chạy vào hoàng cung, lính gác thấy bóng y đã mở vội cửa, khi thấy y cả người không nhu thường ngày cũng không khỏi kinh ngạc mà nói nhau:
“Điện hạ có phải gặp chuyện gì không?”
“Có lẽ vậy rồi, nếu không sẽ chẳng có chuyện điện hạ y phục không được vuốt phẳng phiêu, tóc chẳng được cài quan bình thường như vậy đâu, nhìn lộn xộn như vậy chắc là gặp chuyện lớn lắm”
“Ngươi chỉ nói bậy, lần trước điện hạ còn gặp chuyện lớn khóc nháo một trận ở Ngự Thư Phòng vậy mà y phục không chút có vấn đề, tóc vẫn bình thường, vào thế nào ra thế đó, ngoài trừ đôi mắt ửng đỏ thì chẳng có gì khác”
Y lao vội vào Đông Cung, thái tử vận kim y màu nhạt, đang ngồi uống trà, thái tử thương yêu đệ đệ là y nhất, sủng vô điều kiện, cả Kinh Thành ai chẳng biết bệ hạ có thể không vô điều kiện nuông chiều Tam hoàng tử nhưng thái tử thì nhất định là vô điều kiện.
Thấy y đến, cả người đều không giống ngày thường, cũng bị doạ cho kinh hãi. Hắn đứng dậy, vội vàng tiến đến hỏi:”Thước nhi, xảy ra chuyện gì? Nói ca ca nghe, ca ca chống lưng cho đệ”
Y ngẩng đầu, nhìn huynh trưởng chằm chằm sau đó lại khóc lớn một trận.
Thái tử triệt để bị làm cho sợ chết khiếp mà hỏi:”Thước nhi, nói xem, đã xảy ra chuyện gì?”
Doãn Thước vùi đầu vào lòng huynh trưởng, nháo một trận, kim y màu nhạt của thái tử sau đó dính đầy nước mắt nước mũi, bẩn không thể tả. Thái tử lại dung túng đệ đệ, để mặc y khóc một trận. Doãn Thước mếu máo bảo:”Ca, ta thấy huynh bị hạ độc chết”
Thái tử sững người, nhanh chóng hỏi:”Sao ta lại bị hạ độc chết?”
Doãn Thước lắc đầu bảo:”Ta không biết, ta mơ thấy huynh cưới thái tử phi, thái tử phi là đích nữ Hạ phủ, nàng ta hạ độc phụ hoàng trước sau đó lại hạ độc huynh, cuối cùng là giết ta”
Thái tử sững người, trong đầu vô thức xuất hiện một suy nghĩ:”Đệ ấy sao lại biết chuyện này? Đây rõ là chuyện đời trước của ta....”
Hắn hỏi:”Đệ mơ thấy nên chạy đến đây khóc nháo?”
Doãn Thước bám lấy huynh trưởng gật gật đầu bảo:”Ta không muốn thấy huynh chết đâu ca ca”
Hắn mím môi, nói:”Đích nữ Hạ phủ đúng không? Đừng lo lắng, nàng ta dù mơ hay thật cũng là đã hại chết đệ, ta kiếm nàng ta xử tội”
Comments