Linh Hồn Bị Phong Ấn
Mùa thu năm ấy, Lục Di Nguyệt bước vào cuộc sống của mình như một cơn gió lạ, trong khi thành phố vẫn miên man với những ngày u ám của những đợt mưa nặng hạt. Cô vừa chuyển đến khu phố cổ, nơi những căn nhà cổ kính chen chúc nhau, dường như chứa đựng vô số bí mật. Đó là một khu chợ trời nhỏ, nơi những đồ vật cũ kỹ được bày bán như một phần của lịch sử đã qua, với các gian hàng lạ mắt và tiếng gọi mời chào của người bán hàng vang vọng khắp các con phố.
Ngày đầu tiên bước vào khu chợ, Nguyệt chẳng hề có ý định mua gì, chỉ muốn tìm kiếm một vài món đồ trang trí cho căn hộ mới của mình. Cô đi qua từng gian hàng, những đồ vật từ thời xưa, những món đồ cũ kỹ đã mờ nhạt theo thời gian. Rồi, ánh mắt cô dừng lại trước một chiếc bàn nhỏ, trên đó là một bức tranh cổ, bức tranh mà lần đầu tiên nhìn thấy, cô cảm thấy có điều gì đó lạ lùng và ám ảnh.
Bức tranh vẽ một cô gái, gương mặt thanh thoát nhưng lại có một sự u ám khó tả. Đôi mắt của cô gái trong bức tranh nhìn thẳng vào Nguyệt, khiến cô cảm thấy một cảm giác không thoải mái. Mái tóc dài của cô gái bay trong gió, bộ váy trắng toát lên vẻ thanh khiết nhưng lại có một vẻ lạnh lẽo kỳ quái. Đặc biệt, ánh mắt của cô gái trong tranh không chỉ đơn giản là một đôi mắt vẽ lên; chúng như thể đang sống, dường như có một sự liên kết kỳ lạ giữa cô gái trong tranh và chính cô.
"Cô muốn mua bức tranh này không?"
Một giọng nói nhẹ nhàng kéo Nguyệt ra khỏi trạng thái mê hoặc.
Cô quay lại và nhìn thấy một người đàn ông trung niên đứng gần đó. Ông ta mặc một bộ đồ cũ kỹ, đôi mắt tối tăm như chứa đựng những câu chuyện chưa kể. Ông mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại không mang lại cảm giác an tâm cho Nguyệt.
"Giá bao nhiêu vậy?"
Nguyệt hỏi, dù cô không có ý định mua nó.
"Chỉ vài trăm thôi. Bức tranh này có một lịch sử đặc biệt, rất lâu rồi, nhưng nó vẫn giữ nguyên được vẻ đẹp của mình"
Người đàn ông nói, ánh mắt của ông ta dường như chực chờ nhìn thấu tâm trí cô.
Nguyệt cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng lại không thể dứt ra khỏi đôi mắt của cô gái trong tranh. Cô bước tới gần hơn, đưa tay chạm vào khung tranh, và ngay khi ngón tay cô chạm vào bề mặt của nó, một cảm giác lạnh lẽo xuyên qua người cô.
"Bức tranh này không phải là bình thường đâu"
Người đàn ông nói, giọng ông ta trở nên nghiêm túc hơn.
"Cô sẽ thấy những điều mà cô không thể tưởng tượng được"
Cảm giác kỳ lạ càng gia tăng khi Nguyệt nhìn vào bức tranh. Đôi mắt của cô gái trong đó, dù vẫn vẽ tĩnh, nhưng như thể có điều gì đó chuyển động trong đó. Nguyệt nhanh chóng rút tay lại, nhìn người đàn ông một cách nghi ngờ.
"Cảm ơn, tôi chỉ xem thôi"
Nguyệt nói rồi quay người rời đi. Tuy nhiên, khi quay lại, cô lại thấy mình đứng trước bức tranh một lần nữa.
Cảm giác này thật kỳ lạ, như thể có một lực kéo nào đó khiến cô không thể rời đi. Cô nuốt nước bọt, rồi lại đưa tay chạm vào bức tranh một lần nữa. Đột nhiên, bức tranh dường như trở nên sống động hơn. Cô gái trong tranh mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại đầy bí ẩn, như thể đang cất giấu một bí mật lớn lao.
"Cô gái này… có vẻ quen thuộc"
Nguyệt tự nhủ, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng.
Cô không thể giải thích nổi, nhưng điều gì đó thôi thúc cô phải mua bức tranh. Cảm giác kỳ quái này khiến cô không thể chối từ. Và rồi, cô quyết định.
"Làm ơn đóng gói cho tôi bức tranh này"
Nguyệt nói, giọng nói của cô như bị một lực vô hình kéo lại.
Người đàn ông mỉm cười, như thể đã chờ đợi câu nói ấy. Ông ta lấy bức tranh và đóng gói cẩn thận trước khi đưa cho Nguyệt.
Khi Nguyệt rời khỏi khu chợ trời, trời bắt đầu đổ mưa, nhưng cô không quan tâm. Cảm giác kỳ lạ trong lòng cô không thể dứt ra, và cô có một niềm tin mơ hồ rằng, bức tranh này sẽ thay đổi mọi thứ.
---
Sau khi trở về căn hộ, Nguyệt treo bức tranh lên tường đối diện giường ngủ. Cảm giác lạ lùng vẫn không buông tha cô, nhưng rồi công việc và cuộc sống hàng ngày cuốn cô đi. Cô bắt đầu quên dần đi sự ám ảnh của bức tranh, cho đến một đêm, khi ánh sáng từ đèn ngủ mờ nhạt chiếu lên bức tranh, một điều kỳ lạ đã xảy ra.
Cô gái trong tranh… cử động.
Chắc chắn rồi, Nguyệt có thể thấy đôi mắt của cô gái trong bức tranh đang di chuyển. Không chỉ vậy, đôi mắt ấy như thể đang nhìn chằm chằm vào cô, không rời. Nguyệt ngồi phắt dậy, đôi mắt mở lớn, không thể tin vào những gì mình đang chứng kiến. Cô gái trong tranh không chỉ nhìn vào cô, mà hình như đang cười…
Một nụ cười lạnh lẽo.
Updated 30 Episodes
Comments
Nhiên Súp Lơ
bt nó ko bthuong còn đem bán, ông chủ tiệm này chắc chủ mưu
2024-12-01
1
Châu Dương
À, là mua về cái xong hình thành nên bộ try này đây hẻ :)))))
2024-12-01
1
Yuu Ri
chúc mừng tác giả ra mắt tác phẩm mớiiiii
2024-12-01
1