Chương 2.

Trống trường tan tự đời nào, trước cổng trường giờ này chỉ còn mỗi Phương Thảo. Cô chờ cậu Út.

Những lúc chờ đợi mỏi mòn như thế này, sức lực chịu đựng của con người dần mai mọt. Phương Thảo ấm ức muốn khóc. Cô thôi không nhìn ngoài đường trông ngóng cậu Út nữa. Cô quyết định đi bộ về nhà.

Qua Noel, tiết trời vẫn còn lạnh lắm, nơi thị trấn ven núi này cái lạnh càng se sắt hơn. Cô kéo cao cổ áo ấm, cố rúc khuôn mặt lạnh ngắt vào sâu trong áo nhưng cũng chẳng ấm được là bao.

Đi đến một ngã ba, Phương Thảo không biết phải đi tiếp con đường nào. Cũng do cô chủ quan lúc đi không chịu để ý.

"Dạ, bác cho con hỏi thăm, đường về nhà cậu Út Thìn là đường nào ạ?"

Bác bán hàng tạp hóa nhìn cô: "Cháu muốn hỏi Út Thìn nào? Ở xung quanh đây nhiều người tên Thìn lắm!"

"Dạ..." Cô không biết nói sao vì căn bản cậu cô không phải ở xóm này.

Thay vì đi tiếp, Phương Thảo chọn đi ngược lại trường.

Ở một góc xa, người tự nãy giờ vẫn luôn để mắt tới bóng dáng lầm lũi cố chịu đựng bất mãn của cô, thôi không nhìn nữa.

"Phương...Thảo...!"

Tiếng gọi ngập ngừng nghe vừa quen vừa lạ. Cô ngẩng mặt, vừa hay chiếc cup 50 dừng lại bên cạnh cô.

Thấy thôi đã chướng!

Phương Thảo thu lại ánh mắt, đi nhích vào bên lề.

Chiếc Cup 50 vẫn lì lợm đi theo. Tiếng nổ của nó phá rối miền tĩnh lặng.

"Mọt sách, cậu muốn gì?"

Trái ngược với vẻ hằn học của cô, Phạm Anh đẩy đôi gọng kính, cười rất hiền: "Cậu...cho mình đưa cậu về nhà nhé?"

Lời vừa dứt, bắt gặp ánh mắt muốn thiêu rụi cả cậu và xe, Phạm Anh phân bua: "Vì mình biết nhà cậu Út Thìn!"

Nếu là bạn nào khác, Phương Thảo có lẽ mừng phát khóc nhưng với tên mọt sách thì không!

"Cảm ơn! Tôi không có nhu cầu! Làm ơn...đừng bám theo nha!"

Phạm Anh không hiểu sao nghe xong những lời này, cậu buồn bực muốn khóc. Cậu cũng không biết hôm nay ai hành mình mà phải chịu khổ lang thang ngoài trời lạnh nãy giờ để đổi lấy sự ghét bỏ?

Muốn quay xe về nhà ăn cơm nằm ngủ cho ấm áp nhưng bánh chiếc Cup 50 bỗng dưng như đổ chì nên Phạm Anh chỉ có thể đứng yên chỗ đó.

12 giờ, cổng trường đã lác đác học sinh khối chiều đi học. Phương Thảo cuối cùng cũng không gắn gượng được nữa. Cô ngồi bệt xuống gốc cây bằng lăng. Lạnh. Đói. Khát. Mệt. Buồn ngủ là tình trạng cô lúc này.

"Phương Thảo...không ấy...cậu lấy điện thoại mình gọi nè!" Phạm Anh không biết tự lúc nào đã đứng trước mặt cô, tay giơ chiếc Apple mời mọc.

Cô chỉ biết số mẹ. Nhưng mẹ cô sáng nay đã lên đường ra sân bay đi xuất khẩu lao động.

Hết cách, cô chỉ có thể...ngồi lên xe tên mọt sách về nhà.

Có lẽ, phần lạnh, phần đói do lúc sáng cô vừa mệt chặng đường dài vừa hồi hộp lo âu nên ăn chẳng được bao nhiêu khiến cô không còn đủ sức giữ thẳng cái đầu mà từ từ thả rơi vào lưng tên mọt sách.

Có áp vào sát lưng người ta, Phương Thảo mới biết, lưng hắn vừa rộng vừa ấm, ấm như một chiếc chăn bông. Lạnh như thế này mà vùi mặt vào trong chăn bông thì ấm lắm. Một đứa con lạc lõng không nhà, không ba không mẹ ở bên như cô càng tham luyến chút ấm giữa những ngày cuối đông. Phương Thảo dần thả lỏng cơ thể.

Phạm Anh có cảm giác lưng mình càng lúc càng chịu một sức nặng. Ấm áp ở lưng, vòng ôm bất ngờ từ đôi tay trắng mềm. Sự va chạm của bạn nữ đầu tiên trong đời dù cách hai lớp áo cũng khiến lòng cậu rúng động. Nếu không kịp ý thức mình đang nắm giữ sinh mạng một người rất có thể cậu đã buông tay lái để ôm lấy ngực trái đang nhộn nhạo co thắt.

Dù không nhìn ra nhưng cậu cũng biết người ở phía sau đã dựa sát vào lưng cậu. Cậu liền giảm ga hết mức có thể, nghiêng đầu gọi khe khẽ: "Phương Thảo!"

"..." Có nghe ai đó gọi mình nhưng mệt quá rồi.

Sự im lặng của cô càng làm Phạm Anh lo lắng, cậu tấp xe vào lề đường, cầm lấy hai bàn tay buông thả ở đùi mình: "Phương Thảo à? Phương Thảo! Cậu sao á?"

"Tớ...mệt...quá!"

Câu trả lời đứt quãng của cô làm con tim bình lặng của cậu nhói đau.

Phạm Anh dứt khoát dừng xe.

"Phương Thảo! Cậu cố chịu chút nha!" Phạm Anh lợi thế về chiều cao bế luôn cô bạn mới cũng lớp vào một quán nước cạnh đường.

"Bạn cháu bị sao vậy?" Cô chủ quán tốt bụng mở chiếc giường xếp phụ Phạm Anh đỡ Phương Thảo nằm xuống.

"Dạ, bạn ấy nói mệt ạ!" Biết sao thì nói vậy.

"Trời lạnh như này, hai đứa đi học đã ăn trưa chưa?"

"Dạ, tụi cháu học sáng!"

"Học sáng mà giờ này còn lang thang ngoài đường. Thảo nào...!" Cô chủ quán khui lọ nước yến và ly nước đưa sang: "Bón cho bạn gái uống đi! Cô nấu cho bát cháo luộc húp vào là khỏe. Chắc bạn gái cháu đói nên tụt đường huyết!"

Hai tiếng 'bạn gái' cứ thế mà gán vào đời cậu. Phạm Anh nóng bừng cả hai má. Cậu giả bộ ho lấy giọng chữa thẹn, tay run run đỡ cao đầu Phương Thảo: "Cậu ráng uống nước nè!"

Hai thìa nước dẫn trơn, Phạm Anh bắt đầu bón tới lọ nước yến.

Người bón rất có tâm, tỉ mỉ như mẹ chăm em bé. Còn người được chăm cũng rất có lòng. Ngoan ngoãn như đứa trẻ ngoan.

"Cậu nằm nghỉ thêm chút!" Phạm Anh lau miệng đàng hoàng cho người ta, rồi nhẹ nhàng đỡ người ta nằm xuống.

"Này nhóc! Cậu cưng bạn gái thật đó!"

Đang ngửa cổ uống cạn chỗ nước còn lại, cô chủ quán tự nhiên khen làm Phạm Anh bị sặc.

Cậu ôm ngực, tránh xê ra bên ho muốn lòi cả ruột già ra ngoài.

Cô chủ này ăn nói thật kì cục. Cũng may Phương Thảo mệt không nghe, chứ những lời này mà lọt tai cô chắc cậu phải đeo mo cau đi học.

Hot

Comments

Thiên Phú

Thiên Phú

Sao cậu út kỳ vậy ta cậu bận gì à quên luôn giờ rước cháu gái, cậu k biết cháu mình lạ chỗ k quen đường xá với k biết ai sao. Mà c cũng thiệt là cứ ghim cậu bạn mọt sách chi cho c quá gian thì về đi để rồi kéo dài thời gian cũng lên xe a chở về nhưng xem c kiệt sức làm a cũng dựt mình lo lắng. Đọc mà còn biết thế nào a cũng sặc mà ai dè sặc thiệt thì bây giờ chưa phải là bạn gái nhưng sau này thì k ai biết trước hết nha

2024-12-27

10

Phạm Nhung

Phạm Nhung

ví dụ c mà nghe hết những lời cô chủ này nói chắc c giận cậu bạn này thiệt mà ko nhận sự giúp đỡ quá, nhưng mà ai kia chắc cũng sướng trong lòng lắm đây nè, thôi từ từ để c tiếp xúc với cậu bạn này cũng dc rồi c sẽ nhận ra tấm lòng của tên mọt sách này thôi

2024-12-29

0

Thiên Phú

Thiên Phú

Lấy luôn ghế 2 với cmt 2

2024-12-27

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play