Chương 3 Thoát Chết

Nàng co ro, hai tay ôm gối, người run lẩy bẩy. Không ngừng cầu xin cho họ không nhìn thấy nàng. Mồ hôi trên người nàng vã ra như tắm, nóng bức khó chịu. Nhưng lúc này tâm trí nàng bị nỗi sợ hãi lấn át nên nàng chẳng còn cảm thấy gì.

Chợt Thanh Y nhìn thấy phía góc tường có một lỗ trống nhỏ. Là một cái lỗ chó bị cỏ rậm che khuất. Như kẻ chết đuối vớ được cọc, nàng liền bò qua đó.

Lỗ chó khá nhỏ khiến Thanh Y chui qua có phần khó khăn.

“Ả ta ở kia! Nhanh bắt ả lại!”.

Biết đã bị phát hiện, Thanh Y cuống quýt dồn lực trường về phía trước. Hai bên hông và chân nàng vì cọ xát mạnh mà trầy từng mảnh lớn, máu tuôn ra thấm ướt y phục của nàng.

Một tên quan binh vì muốn chặn nàng lại liền gấp gáp rút kiếm chém xuống chân Thanh Y. Vừa hay chân nàng kịp rút ra khỏi lỗ chó. Tiếng kiếm chém xuống đá sỏi dưới đất kêu lên một tiếng “keng!” chói tai.

Thanh Y mặt cắt không còn chút máu. Mấy tên quan binh này muốn lập công đến điên rồi, sẵn sàng ra tay tàn nhẫn đến như vậy. Thiếu chút nữa là đôi chân nàng đã bị hắn chặt đứt.

“Ả ta bên này, người đâu!”.

Còn chưa hết kinh sợ thì đã bị quan binh gác cổng trông thấy mà đuổi đến. Thanh Y nén đau, lồm cồm bò dậy. Nàng gắng sức mà chạy. Mặc kệ vết thương hai bên chân đang tứa máu đầm đìa, nàng vẫn cứ chạy. Tiếng hò hét đuổi người, từng hàng đuốc chạy trong đêm thắp sáng cả một góc kinh thành.

Cổng thành lúc này đã đóng. Thanh Y không ra ngoài được, nàng chạy về Tinh Thực gia trang nhưng nhìn từ xa Tinh Thực gia đã không còn ánh đèn, quan binh vây kín xung quanh. Tinh Thực gia trang đã bị niêm phong, người của Tinh Thực gia cũng chẳng thấy đâu.

Dương Chí đứng trước cửa hỏi xuống đám thuộc hạ bên dưới: “Vẫn chưa tìm thấy Tinh Thực Thanh Y à?”

“Bẩm, chúng thần vẫn đang tìm.”

“Vô dụng!”

Đám quan binh sợ hãi liền quỳ xuống nhận tội.

Dương Chí gắt lên: “Cổng thành đã đóng, bây giờ cô ta như cá nằm trong lưới, không lý nào lại không tìm được. Nếu còn không nhanh chóng tìm thấy cô ta, trời sáng mở cổng thành, cô ta mà thoát được ra ngoài thì phiền phức to. Bổn quan cho các ngươi hai canh giờ, sau hai canh giờ vẫn không bắt được cô ta, tất cả đều phải chịu tội.”

“Rõ!”

Thanh Y vội quay người trốn đi. Người của phủ Thái Tử và Võ Đức Ti đều đang truy lùng nàng. Kinh thành rộng lớn nhưng lại chẳng có chỗ cho nàng trốn. Vừa đi thêm một đoạn đã thấy ánh đuốc lập loè hướng đến phía nàng.

Đôi chân nàng tê dại, không thể chạy được nữa. Nàng cố lết từng bước, từng bước lùi về phía sau. Mồ hôi trên người nàng chạm đến vết thương khiến nàng xót không chịu được. Tóc nàng bết cả lại, nước mắt long lanh, nhếch nhác vô cùng.

Nàng nghĩ đến tổ phụ, tổ mẫu và nỗi oan khuất mà Tinh Thực gia đang gánh. Nàng khao khát được sống. Chỉ có sống nàng mới có thể cứu được tổ phụ, mới có cơ hội giải được nỗi oan này.

Thế nhưng ông trời tuyệt tình. Mặc cho nàng giãy giụa, mặc cho nàng đau đớn, ông trời vẫn cứ đẩy nàng đến đường cùng.

Từng hàng từng hàng nước mắt bi thương của nàng nối nhau rơi xuống. Nàng ôm ngực, đau đớn thở dốc.

Bất chợt lưng nàng đụng phải bánh xe. Nàng ngước lên nhìn, nơi này vừa khéo là cửa hậu của Phương gia. Phương gia là thương nhân về tơ lụa nổi tiếng của kinh thành. Phương lão gia và Phương lão phu nhân cũng thường xuyên đến Tinh Thực Yến dùng bữa, họ cũng có chút giao tình với Tinh Thực Tường.

Chiếc xe Thanh Y đụng phải chất đầy rương vải mà Phương gia chuẩn bị để sáng mai xuất thành.

Thanh Y mừng rỡ vội trèo lên xe. Nàng muốn mở rương ra nhưng rương nào cũng đã bị khoá chặt. Nàng lại xuống xe nhặt lấy một tảng đá to, ra sức đập vào ổ khoá.

Tiếng quan binh càng lúc càng gần. Thanh Y như quên đi nỗi đau, nàng dùng hết sức bình sinh mà đập, đập đến nổi đầu ngón tay nàng đều rướm máu.

“Cạch!”

Ổ khoá cứng đầu cuối cùng cũng chịu rơi xuống. Thanh Y vui mừng vứt đi hòn đá. Nàng mở rương mang hết lụa bên trong ra ngoài, cầm theo ổ khoá mà chui vào trong. Nàng với tay lấy vài cuộn lụa đắp kín người, chỉ chừa một chỗ nhỏ để thở rồi từ từ kéo rương đóng lại.

Tốp quan binh đi qua có hơi dò xét nhưng rồi cũng bỏ qua mà đi thẳng.

Thanh Y nghe bên ngoài không còn tiếng động nào nữa mới yên tâm thở phào một hơi, từ từ thả lỏng người, từng cơn đau trên cơ thể nàng lần lượt truyền đến. Thanh Y kiệt sức, nàng gục xuống. Mí mắt nàng nặng dần, nặng dần rồi nhắm chặt lại.

Quan binh người nối người, ánh đuốc sáng rực, không ngừng tìm kiếm mọi ngóc ngách.

Trời gần sáng, phủ Thái Tử truyền đến tiếng khóc thương thảm thiết. Một quan binh cưỡi ngựa vừa chạy về hướng hoàng cung vừa hét lớn: “ Thái tử gia chết rồi! Thái Tử gia chết rồi!”.

Kinh thành Hoài An đón bình minh trong hung tin. Âm thanh vang lên đều đều trong ánh trời mờ sáng, thê lương và não nề tột cùng.

Chapter
1 Chương 1: Đại Hoạ
2 Chương 2: Đầu Độc
3 Chương 3 Thoát Chết
4 Chương 4: Phá Huỷ Tinh Thực Yến?
5 Chương 5: Ban Hôn Xung Hỉ
6 Chương 6: Hạnh Nhị Tiểu Thư
7 Chương 7: Cứu Sống
8 Chương 8: Cam Tâm Tình Nguyện
9 Chương 9: Thân Thế Của Hạnh Chi
10 Chương 10: Tin Tức Về Hạnh Gia
11 Chương 11: Cùng Lên Kinh Thành
12 Chương 12: Tiền Trảm Hậu Tấu
13 Chương 13: Ngọc Bội Hình Hoa Sen
14 Chương 14: Rơi Vào Lưới?
15 Chương 15: Tránh Hang Sói Lại Vào Hang Hổ
16 Chương 16: Tự Mình Cứu Mình
17 Chương 17: Lần Đầu Tiên
18 Chương 18: Tết Trung Thu
19 Chương 19: Cắt Lưỡi
20 Chương 20: Kim Bài Đổi Ngọc Bội
21 Chương 21: Chuộc Thân
22 Chương 22: Tứ Cố Vô Thân
23 Chương 23: Bánh Quế Hoa
24 Chương 24: Đổi Chủ Thành Khách
25 Chương 25: Trao Đổi
26 Chương 26: Nam Đại Thiếu Gia
27 Chương 27: Trúng Độc
28 Chương 28: Độc Cóc Tía
29 Chương 29: “Ngài Có Tin Ta Không?”
30 Chương 30: Cơn Ác Mộng
31 Chương 31: Nhìn Thấu Lòng Mình
32 Chương 32: Mời Đại Phu
33 Chương 33: “Cận Mặc Giả Hắc!”
34 Chương 34: Mỗi Người Một Nửa
35 Chương 35: Xa Tận Chân Trời, Gần Ngay Trước Mặt
36 Chương 36: Lễ Cầu Mưa
37 Chương 37: Thuế Thuỷ Tô
38 Chương 38: Phá Đập Dẫn Nước
39 Chương 39: Hồi Ức Của Thanh Y
40 Chương 40: Đưa Người Đi
41 Chương 41: “Ta Bảo Vệ Cô!”
42 Chương 42: Bản Lĩnh Của Nàng Lớn Đến Đâu
43 Chương 43: Dã Tâm
44 Chương 44: “Một Nửa Sự Thật Vẫn Không Phải Là Sự Thật!”
45 Chương 45: Thế Cờ Đảo Ngược
46 Chương 46: Tư Dao Quận Chúa
47 Chương 47: Ác Mộng Của Ngươi Sắp Đến Rồi
48 Chương 48: Tìm Người
49 Chương 49: Kinh Thành Đệ Nhất Mỹ Nhân
50 Chương 50: Giở Trò Thâm Độc
51 Chương 51: “Không Có Ngoại Lệ.”
52 Chương 52: Nghiên Phức Các
53 Chương 53: Ván Cờ Mới
54 Chương 54: Cứu Cả Cuộc Đời
55 Chương 55: Máu Nhỏ Trong Đêm Trăng
56 Chương 56: Nhìn Nàng Nằm Đó, Lòng Như Tro Tàn
57 Chương 57: Một Câu Không Nhịn. Một Bước Không Lui
58 Chương 58: Chén Trà Nóng, Tâm Cơ Dày
Chapter

Updated 58 Episodes

1
Chương 1: Đại Hoạ
2
Chương 2: Đầu Độc
3
Chương 3 Thoát Chết
4
Chương 4: Phá Huỷ Tinh Thực Yến?
5
Chương 5: Ban Hôn Xung Hỉ
6
Chương 6: Hạnh Nhị Tiểu Thư
7
Chương 7: Cứu Sống
8
Chương 8: Cam Tâm Tình Nguyện
9
Chương 9: Thân Thế Của Hạnh Chi
10
Chương 10: Tin Tức Về Hạnh Gia
11
Chương 11: Cùng Lên Kinh Thành
12
Chương 12: Tiền Trảm Hậu Tấu
13
Chương 13: Ngọc Bội Hình Hoa Sen
14
Chương 14: Rơi Vào Lưới?
15
Chương 15: Tránh Hang Sói Lại Vào Hang Hổ
16
Chương 16: Tự Mình Cứu Mình
17
Chương 17: Lần Đầu Tiên
18
Chương 18: Tết Trung Thu
19
Chương 19: Cắt Lưỡi
20
Chương 20: Kim Bài Đổi Ngọc Bội
21
Chương 21: Chuộc Thân
22
Chương 22: Tứ Cố Vô Thân
23
Chương 23: Bánh Quế Hoa
24
Chương 24: Đổi Chủ Thành Khách
25
Chương 25: Trao Đổi
26
Chương 26: Nam Đại Thiếu Gia
27
Chương 27: Trúng Độc
28
Chương 28: Độc Cóc Tía
29
Chương 29: “Ngài Có Tin Ta Không?”
30
Chương 30: Cơn Ác Mộng
31
Chương 31: Nhìn Thấu Lòng Mình
32
Chương 32: Mời Đại Phu
33
Chương 33: “Cận Mặc Giả Hắc!”
34
Chương 34: Mỗi Người Một Nửa
35
Chương 35: Xa Tận Chân Trời, Gần Ngay Trước Mặt
36
Chương 36: Lễ Cầu Mưa
37
Chương 37: Thuế Thuỷ Tô
38
Chương 38: Phá Đập Dẫn Nước
39
Chương 39: Hồi Ức Của Thanh Y
40
Chương 40: Đưa Người Đi
41
Chương 41: “Ta Bảo Vệ Cô!”
42
Chương 42: Bản Lĩnh Của Nàng Lớn Đến Đâu
43
Chương 43: Dã Tâm
44
Chương 44: “Một Nửa Sự Thật Vẫn Không Phải Là Sự Thật!”
45
Chương 45: Thế Cờ Đảo Ngược
46
Chương 46: Tư Dao Quận Chúa
47
Chương 47: Ác Mộng Của Ngươi Sắp Đến Rồi
48
Chương 48: Tìm Người
49
Chương 49: Kinh Thành Đệ Nhất Mỹ Nhân
50
Chương 50: Giở Trò Thâm Độc
51
Chương 51: “Không Có Ngoại Lệ.”
52
Chương 52: Nghiên Phức Các
53
Chương 53: Ván Cờ Mới
54
Chương 54: Cứu Cả Cuộc Đời
55
Chương 55: Máu Nhỏ Trong Đêm Trăng
56
Chương 56: Nhìn Nàng Nằm Đó, Lòng Như Tro Tàn
57
Chương 57: Một Câu Không Nhịn. Một Bước Không Lui
58
Chương 58: Chén Trà Nóng, Tâm Cơ Dày

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play