Chương 2

Cảm thụ được hơi lạnh trên vai, cô lập tức phản xạ như một thói quen từ trong túi lấy ra 1 lá bùa, xoay người nhanh chóng dán vào ấn đường kẻ phía sau rồi nhanh chóng thi triển pháp thuật, thế nhưng lại không hiệu quả, kẻ đó vẫn đứng yên ở đấy, không chịu một chút thương tổn nào. Cô ngạc nhiên trợn tròn mắt nhìn, vừa định thi chú lần 2 thì kẻ kia đã nhanh tay hơn một bước, xé bỏ lá bùa trên trán mình, thở dài một hơi rồi lên tiếng:

Bạn mới à, nhìn kỹ rồi hẵng dán bùa chứ, tôi là con người 100% đấy nhé, bạn dư bùa quá nhỉ.

Nghe đến đây Tuệ Linh mới nhìn lại người đối diện, người này thân hình có chút cao hơn cô, nhìn rất mạnh mẽ, mái tóc đen cột cao, đôi mắt hữu thần, cô từ từ nhìn xuống chân đối phương rồi mới thở ra một hơi: "Hoá ra là mình nhầm." Suy nghĩ vừa dứt, cô liền nhanh chống xin lỗi, rồi nép qua một bên để cô gái kia mở cửa phòng. Cửa phòng vừa mở, một mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ lập tức truyền ra, là hương hoa hồng, hoá ra người con gái này nhìn 'men' thế nhưng vẫn có khía cạnh nữ tính này, còn thích dùng hương liệu. Vì căn phòng này ở cuối hành lang nên lúc giữa trưa này vẫn không hấp thụ quá nhiều nhiệt lượng nên rất mát mẻ, đối diện cửa chính còn có ban công, cửa kính sát sàn hưởng hết ánh sáng tự nhiên, làm cho căn phòng không cần đèn vẫn rất sáng sủa, thông thoáng, cô thật sự rất thích kiểu thiết kế này.

Đương lúc cô còn mãi nhìn ngắm căn phòng thì cô gái lúc nãy đã vào phòng tắm rồi, lúc này chỉ còn mỗi Tuệ Linh bơ vơ đứng giữa phòng, cô nhìn qua bên trái liền thấy 1 bộ giường tầng, giường trên vẫn còn trống, đoán thầm đó là giường mình nên cô liền trèo lên ngồi nghỉ, dù sao thì cũng leo tận 5 lầu, cô đã mệt lắm rồi. Hơi thở vừa bình ổn lại thì cô gái kia đã đi ra, cô gái ấy đã thay đổi từ bộ đồng phục của trường thành thường phục, áo thun đen đơn giản phối với quần jeans dài tới mắt cá, tóc cũng đã búi cao lên, nhìn tới nhìn lui Tuệ Linh liền thấy cô bạn này đã men lại càng thêm men. Cô gái này cũng không quan tâm Tuệ Linh đánh giá mình ra sao, còn tiện tay mở tủ lạnh lấy 1 chai nước đưa cho Tuệ Linh. Đang mệt hụt hơi lại được cho một chai nước đối với cô mà nói không khác gì lữ khách ở giữa sa mạc nhìn thấy ốc đảo. Cô vui vẻ tiếp nhận chai nước kia, dốc một hơi, uống hết cả nửa chai.

Bạn chắc là Tuệ Linh nhỉ, tôi là Tử Liên, từ nay là bạn cùng phòng, cũng như bạn cùng lớp với bạn, rất vui được làm quen.

Vừa nói, Tử Liên vừa đưa tay đến trước mặt Tuệ Linh ý chỉ muốn bắt tay, Tuệ Linh cũng rất phối hợp mà đưa tay ra nhưng khi vừa chạm đến liền bị Tử Liên nắm chặt tay kéo về phía mình làm cô thiếu chút ngả từ giường trên xuống, chai nước vừa uống quá nửa còn chưa kịp đậy nắp cứ như thế mà lao ra khỏi tay của cô, oanh liệt rơi xuống sàn làm ướt cả một mảng thảm dầy. Mắt thấy chai nước làm ướt cái thảm yêu quý cô vừa nhận được chưa bao lâu, Tử Liên cũng mặt kệ, trong lúc Tuệ Linh còn đang choáng váng chưa kịp định thần thì Tử Liên đã thì thầm vào tai cô:

Lúc nãy thứ chạm vào vai bạn, không phải là tôi, bạn đem theo nhiều bùa chú như vậy, còn biết chú thuật nhưng lại không nhận ra đâu là ma quỷ, đâu là người, thi pháp lung tung như vậy, rốt cuộc bạn là sao đây?

Nghe thấy lời này, mặt Tuệ Linh liền biến sắc, Tử Liên nói đúng, Tuệ Linh cô biết chú thuật nhưng năng lực là cực kì có giới hạn vì cô là 1 pháp sư nhưng có được linh lực là do cưỡng ép khổ luyện, tu khổ mà thành chứ không phải do thiên phú trời ban. Vậy nên cô không giống với những pháp sư khác, cô không có năng lực nhìn thấy ma quỷ, cũng không thể cảm nhận được ma quỷ, bình thường cô trừ ma đều là nhờ vào bộ cung tên do mẹ cô để lại, nó sẽ cho cô mượn linh lực, ban cho cô sức mạnh giúp cô thấy được ma quỷ, cũng sẽ chỉ cho cô biết kẻ cần tiêu diệt nhưng lần này chuyển trường, trên đường đi cô đã làm mất cây cung ấy trong 1 cuộc hỗn chiến của những kẻ bạo dân. Bây giờ ngoài khả năng sử dụng bùa chú thì cô cũng chỉ là một cô gái bình thường, trước mặt hiệu trưởng cô cố tỏ ra thật tự tin để không bị từ chối nhập học nhưng lúc này đối diện với lời nói của cô bạn cùng phòng, cô lại có chút lo sợ, sợ mình đến đây lại không thể làm được gì còn trở thành mục tiêu của quỷ dữ.

Thấy Tuệ Linh tự nhiên đơ ra, Tử Liên có chút bất ngờ, bản thân chỉ là tùy ý nói mấy câu thôi, không ngờ lại doạ bạn mới sợ đến ngây người, trong lòng có phần cảm thấy có lỗi nên chỉ đành búng ngón tay thật vang để gọi Tuệ Linh về từ trong những suy nghĩ của bản thân.

Hot

Comments

Sâu ye u các ankk2D

Sâu ye u các ankk2D

chéo ko tg

2021-08-14

0

abh

abh

s chương này ko like đc thế

2021-06-11

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play