Sau khi chuẩn bị xong, cô cùng A Hỷ đến trung tâm thương mại, A Hỷ nói đến đó phải có quà biếu, nên dẫn nàng đi mua, chính tay A Hỷ chọn, chứ cô cũng không rành rọt những cái này. Mà nàng phải công nhận ở đây lớn quá, đông người nữa, ai cũng ăn mặc rất đẹp.
A Hỷ khều tay cô: "Tiểu thư đi thôi"
"À, à đi thôi"
Đang đi ra xe thì cô và A Hỷ vô tình đụng phải một cô gái, Phượng Chiêu khẽ nhìn, cách ăn mặc này nếu ở chỗ cô thì gọi là kỹ nữ. Thật khó nhìn mà.
"Này, không có mắt à, đi đứng không biết nhìn"
Rõ là cô ta đi không nhìn đụng phải cô và A Hỷ mà. Còn dám lớn giọng à.
A Hỷ thấy cô ta ăn mặc tuy có chút gợi cảm, nhưng nhìn ra là người có tiền, nên cũng không dám lên tiếng, cúi đầu: "Xin lỗi, xin lỗi, chúng ta không cố ý"
Rồi kéo tay cô đi, nhưng cô làm sao đi dễ như vậy được.
Phượng Chiêu đứng thẳng tắp, khí thế ngất ngưởng làm cho đối phương có chút sợ hãi: "Cô nói ai không có mắt!" Chỉ tay lên mắt mình: "Thế cái này để trưng bày à?"
Cô ta chỉ ngón tay vào mặt cô: "Thế có mắt làm gì, mà đụng phải tôi? Đồ nhà quê"
"Cô nói lại xem"
Phượng Chiêu chau mày, có chút giận dữ.
"Đồ nhà quê, đồ nhà…."
*Chát….
Phượng Chiêu thẳng thắn tát mạnh vào mặt cô gái kia, vì đau đớn nên không nói được tiếng nào.
A Hỷ đứng bên cạnh há hốc nhìn: "Tiểu thư đi thôi, đừng gây chuyện nữa"
"Để tôi xử lý xong kẻ khinh người này"
Đúng cô ghét câu nói 'đồ nhà quê kia' nó như đang sỉ vả cô. Mà cô lại rất ghét sự khinh bỉ đó, ai cũng là con người. Có cần phải nói nặng nhau không?
Cô nghĩ, chắc có lẽ ở thế giới tương lai mày, có tiền là có quyền. Còn ở thời nàng thì khác, có tiền mà áp bức kẻ khác đều bị trừng trị, tuyệt đối không tha.
Phượng Chiêu định ra tay lần nữa, nhưng cô chợt nhớ đến lời hẹn của bà nội của Hy Tranh, cô không để bà chờ lâu được: "Lần sau gặp tôi thì tránh xa ra một chút, nếu không không phải bị ăn tát nữa đâu"
Đến lúc cô xoay người đi thì một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Đứng lại cho tôi!"
A Hỷ nhận ra giọng nói này, có phần lo sợ.
Phượng Chiêu không biết là ai? Nhưng tại sao lòng cô lại nhói lên nữa rồi! Phải chăng người vừa gọi có quan hệ với Hy Tranh?
Cô quay đầu lại.
Trước mắt cô là một nam nhân cao to, gương mặt rất đẹp, nàng cảm thấy anh ta rất giống Tề Thừa Tướng của cô. Cũng lạnh lùng như vậy.
"Anh gọi tôi sao?"
A Hỷ khều nhẹ tay cô, nói nhỏ vào tai cô: "Là thiếu gia?"
Thiếu gia? Chồng cô sao? Ra là anh ta sao? Nhưng sao ở ngoài đời lại đẹp hơn trong hình nhỉ?
"Cô đến đây làm gì?" giọng nói rất lạnh nhạt của Lữ Hạo Chân vang lên, đầy vẻ chán ghét, như tạt gáo nước lạnh vào mặt nàng. Anh vốn xem cô như người xa lạ không quen biết.
Phượng Chiêu chỉ tay vào túi quà biếu, không chút do dự nói: "Anh không thấy gì à? Hay là bị khiếm thị giống cô ta?"
Chỉ tay vào cô gái kia.
Lữ Hạo Chân chau mày, gương mặt hằng giận, rất đáng sợ : "Lâu ngày không gặp cô, cô trở nên chua ngoa vậy rồi sao?"
"Tôi nói có gì sai sao?"
"Cô….."
Lữ Hạo Chân cảm thấy cô như thay đổi, không dịu hàng, e dè như lúc trước: "Cô vừa đánh cô ấy đúng không?"
Phượng Chiêu cười, thẳng thắn trả lời: "Đúng vậy, có việc gì không?"
Lữ Hạo Chân: "Ai cho cô làm vậy?"
"Tự phép tôi cho, không được sao?"
"Nhữ Hy Tranh, hình như cô ngày càng quá quắt rồi thì phải?"
"Này, tôi nói anh nghe, anh là chồng tôi, không bênh vực tôi, lại đi bênh vực cô ta sao?"
"Chồng? Cô tự nhận đấy thôi?"
"À, vậy giấy trắng mực đen chắc là sai! Anh có tin tôi kiện anh tội ngoại tình không?"
Lữ Hạo Chân bậc cười:"Cô nghĩ, phiên tòa nào dám nhận cô"
Phượng Chiêu suy nghĩ, chắc lại lấy tiền đè người nữa đây.
"Vậy tiếc quá, tôi lại phải bỏ qua cho anh và còn tiểu hồ ly này sao?"
Gương mặt cô giả vờ ủ rũ, nhưng có phần buồn cười.
Lữ Hạo Chân chính vì gương mặt ấy làm cho giận dữ:"Nhữ Hy Tranh, cô câm miệng được rồi"
"Miệng của tôi, tôi có quyền nói, anh xen vào nữa coi chừng tôi cắt lưỡi anh" nhìn qua A Hỷ: "Chúng ta đi thôi, ở đây làm tôi chướng mắt quá"
A Hỷ: "Vâng, tiểu thư" quay sang Lữ Hạo Chân :"Thưa thiếu gia em đi"
"Mặc kệ anh ta"
Lữ Hạo Chân chưa kịp nói gì thì cô đã đi khuất. Anh cảm thấy cô thật sự thay đổi, anh cười nửa miệng: "Thú vị lắm!"
Mai Thảo Anh nhìn anh, trong ánh mắt có chút ấm ức, giậm mạnh chân, cất giọng yểu điệu: "Hạo Chân, anh thích cô ta sao?"
Hai hàng chân mày đậm mà sắt bén của anh châu lại: "Em lại suy nghĩ đi đâu rồi? Anh chỉ yêu mình em thôi"
Với một người nhạy bén, tất nhiên Mai Thảo Anh biết anh đang có hảo cảm với cô gái kia, tình huống nãy cho cô ta nghe thấy, cô gái kia ắt hẳn là vợ của anh, đồng thời là cô vợ 'bị lãng quên'. Mai Thảo Anh nũng nịu: "Anh nói rồi đó nha, chỉ được yêu mình em, em cũng chỉ yêu anh, không có anh, em không sống nổi đâu"
Lữ Hạo Chân cười, mà trong tâm trí anh giờ đang xuất hiện hình bóng của 'người vợ' kia. Chính anh cũng không hiểu nổi, tại sao mình lại nghĩ về cô nữa.
------Biệt Phủ Nhữ Gia-----
Sau gần nửa tiếng, thì cô và A Hỷ cũng đến nơi, đứng bên ngoài, cô có cảm giác rất quen thuộc, chắc là cảm giác của Hy Tranh lan tỏa qua linh hồn cô. A Hỷ nhấn chuông, từ trong nhà, một người đàn ông trung niên ăn mặc rất chỉnh tề đi ra mở cửa, tay để trước bụng, cúi chào, rồi xe của nàng chạy vào, đỗ trong bãi đậu.
Rồi cô xuống xe, cùng A Hỷ theo chỉ dẫn của người đàn ông kia, đi vào nhà. Mà căn nhà phải nói rất to, cô nghĩ, nó to tầm cỡ hậu cung của hoàng huynh.
"Hy Tranh, cháu gái yêu của ta, đến đây, đến đây" .
Là giọng bà nội sao?
Phượng Chiêu dứt khỏi suy nghĩ, bước đến gần bà nội, theo bản năng, cô ôm chầm lấy bà nói: "cháu nhớ bà quá"
"Nhớ bà mà đến lâu vậy sao?" vừa nói gương mặt bà có chút ủ rũ, như đứa trẻ bị lấy mất kẹo, trong rất đáng thương .
Phượng Chiêu cười gượng gạo: "Trên đường đến đây có chút việc, nên mới đến trễ, cháu thấy có lỗi quá"
Mà phải nói, trình độ diễn xuất của cô quá xuất sắc, làm cho A Hỷ bên cạnh cũng được mở mang tầm mắt.
Bà nội liền lên ý kiến: "Nếu cháu cảm thấy có lỗi, hay là tối nay ở lại đây, để bà cháu ta trò chuyện được nhiều hơn?"
Phượng Chiêu khẽ nhìn sang A Hỷ, kiểu đang cầu cứu, vì nếu là Hy Tranh thì dễ rồi, còn bây giờ là cô, cô không biết gì để nói, nhở bà ấy hỏi phải việc gì liên quan đến Hy Tranh, thì cô biết trả lời làm sao?
-----còn---
Updated 120 Episodes
Comments
Ngọc Thắng
Gu mấy thằng nao kiểu này là vậy đó. Thích mặn không thích ngọt
2022-10-22
3
Quỳnh đáng iuu
:)))???
2022-08-29
1
Ga Tre
Bánh cuốn rồi
2022-07-08
0