Chương 7

Cũng không biết từ lúc nào đã bị Thanh Hoan thu hút, Mạch Kỳ Trấn say sưa ngắm nhìn nàng. Nàng trong mắt hắn không giống các nữ nhân khác chỉ tâm tâm niệm niệm muốn tiếp cận hắn, nàng hoàn toàn khác biệt. Nhưng nghĩ đến nữ nhân trước mắt hắn chỉ mới 13 tuổi, bằng tuổi với thất hoàng muội của hắn thì hắn không tài nào nảy sinh ý nghĩ khác với nàng được. Mạch Kỳ Trấn chỉ xem Thanh Hoan không khác gì muội muội ruột, không hơn không kém. Hắn chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân mãi cho đến khi Hạ Lan Quân trở lại.

"Điện hạ xin lỗi đã để ngài phải đợi lâu. Thần đột nhiên có việc phải xử lý." Hạ Lan Quân phấn khích đi vào. Nãy giờ hắn ở trong thư phòng nghiên cứu mấy thế cờ, cuối cùng cũng tìm ra cách phá vỡ thế cờ bí bách kia nên phải nhanh chóng quay lại. Chỉ không ngờ lại nhìn thấy Thanh Hoan đang ngồi ở chỗ vốn dĩ là của hắn, liếc sơ qua bàn cờ thì hình như có chút khác biệt.

"Nhị ca đã trở lại, điện hạ lại có người cùng chơi cờ. Vậy tiểu nữ xin phép đi trước."

Thanh Hoan hành lễ với Mạch Kỳ Trấn rồi rời khỏi. Hạ Lan Quân khó hiểu nhìn theo bóng lưng nàng rời đi, gãi đầu hỏi: "Nha đầu này đến đây làm gì không biết?"

Mạch Kỳ Trấn vừa thu lại mấy quân cờ vừa ung dung trả lời: "Nàng ấy mang một vò rượu đến tặng cho ta. Nói là muốn cảm tạ ta vì lần trước đã cứu mạng nàng."

"Vậy sao!" Hạ Lan Quân bày ra vẻ mặt tinh thông mọi chuyện. Đột nhiên hắn quát to: "Người mới nói là rượu phải không? Đừng có nói là... "

Hạ Lan Quân còn chưa kịp nói ra suy đoán của mình thì Mạch Kỳ Trấn đã thay hắn trả lời: "Là rượu trúc diệp thanh do chính tay nàng ấy ủ. Nghe bảo là quý lắm."

"Nha đầu này đúng là thiên vị, ta là ca ca ruột còn chưa từng cho ta nếm thử dù chỉ một giọt. Đúng là bất công mà!" Hạ Lan Quân xụ mặt, giận dỗi nói.

Lần trước hắn chỉ lén mang ra ngửi thử, còn chưa uống được giọt nào đã bị nàng giận hết cả tháng trời. Vậy mà lần này lại phóng khoáng mang cả vò đi tặng Mạch Kỳ Trấn. Hắn thật muốn hỏi xem nàng có xem hắn là ca ca hay không.

Nhìn bộ dạng ấm ức của Hạ Lan Quân, trong lòng Mạch Kỳ Trấn lại thấy vui vẻ lạ thường. Hạ Lan Quân mặt mày nhăn nhó ngồi xuống chỗ đối diện: "Điện hạ hôm nay đến tìm thần chắc không phải chỉ để đánh cờ đúng không?"

"Quả thật có việc cần trao đổi với ngươi."

Mạch Kỳ Trấn đột nhiên trở nên nghiêm túc khiến bầu không khí xung quanh đột nhiên chùng xuống. Hạ Lan Quân không còn dáng vẻ lơ đễnh mà thẳng lưng lắng nghe: "Xin điện hạ cứ nói."

Mạch Kỳ Trấn bất lực đỡ trán, không biết phải nói từ đầu: "Còn nhớ lần trước ta nói gì với ngươi không?"

"Ý ngài là về tộc Yết Hồ?"

Mạch Kỳ Trấn khẽ gật đầu thở dài: "Triều đình nhận được tin nói Khắc Lạp Ô Qua của tộc Yết Hồ đã bắt tay cùng với A Tế Trát Trát của tộc Thất Vi. Động thái này của bọn chúng xem ra là muốn đứng lên chống lại Ngân Hạ ta."

Hạ Lan Quân nghe xong bất giác nhíu chặt mày, tay nắm chặt thành nắm đấm: "Vậy những gì bệ hạ dự đoán đã thật sự xảy ra."

Chỉ mới hôm trước hai người bọn họ bàn về vấn đề này, còn đang bán tín bán nghi. Không ngờ tới mọi việc lại xảy ra như những gì họ dự đoán, lại còn đến nhanh như thế.

"Yết Hồ tuy chỉ là một bộ tộc nhỏ trong số các bộ tộc phương Bắc nhưng những chiến sĩ của họ nổi tiếng anh dũng thiện chiến, một có thể địch mười. Chỉ e là... " Hạ Lan Quân tay cầm quân cờ đen đặt xuống bàn cờ, Mạch Kỳ Trấn cũng rất phối hợp cầm quân cờ trắng lên.

Cả không gian bỗng chốc trở nên im lặng, chỉ còn tiếng nhỏ phát ra mỗi khi quân cờ được đặt xuống bàn. Bàn cờ đánh được phân nửa Mạch Kỳ Trấn mới chầm chậm lên tiếng: "Ta hiểu lo lắng của ngươi và ta cũng đang cảm thấy như vậy. Triều đình trước giờ trọng văn không trọng võ, bọn quan văn ỷ vào bản thân tôn quý mà không xem quan võ ra gì. Dù những năm gần đây phụ hoàng ta đã cố gắng tìm cách cân bằng hai bên nhưng cũng chỉ là công cóc."

Hạ Lan Quân một bên đánh cờ một bên ung dung nói: "Từ lâu cán cân đã sớm lệch về một phía. Những người khác sớm đã chán ghét sợ bất công của triều đình, e là không thể tận tâm với triều đình được nữa."

Mỗi nước cờ Hạ Lan Quân hạ xuống, từng bước từng bước dẫn dụ Mạch Kỳ Trấn vào bẫy: "Hiện tại chỉ có Tô quốc công Tô Khang Trung là đủ bản lĩnh chống liên minh Yết - Thất. Chỉ tiếc rằng ông ấy bây giờ đang bận rộn với chiến sự phía Nam, một mình ông ấy không thể đảm nhận nhiều trọng trách như thế."

Vì một chút lơ đễnh mà Mạch Kỳ Trấn đã bị Hạ Lan Quân vây chặt không lối thoát. Hắn nắm quân cờ trong tay, nghiến răng nghiến lợi: "Ngay cả ngươi cũng nhìn ra vấn đề vậy mà bọn cẩu quan kia lại chẳng nhìn ra. Thật đáng hận!"

Chỉ cần nghĩ đến việc bọn quan văn đó vì lợi ích của bản thân không ngừng chèn ép quan võ để thoả mãn cái thói ngông cuồng của bản thân. Bỏ mặc người dân, bỏ mặc đất nước.

Nếu không có quan võ tình nguyện chinh chiến sa trường để bảo vệ bờ cõi, bảo vệ đất nước này để bọn chúng có thể ngồi trong nhà cao cửa rộng mà nói đạo lý. Càng nghĩ Mạch Kỳ Trấn càng thấy giận, quân cờ trong tay sớm đã bị hắn bóp nát thành từng mảnh nhỏ.

Hạ Lan Quân rót cho Mạch Kỳ Trấn tách trà giúp hắn dịu lại tâm trạng: "Không biết bệ hạ đã có kế sách gì để đối phó với liên minh Yết - Thất hay chưa?"

Bệ hạ từ lâu đã đoán trước được sự tình, Hạ Lan Quân không tin là người không có kế sách đối phó với bọn chúng.

Mạch Kỳ Trấn một hơi uống cạn tách trà, mày kiếm có phần giãn ra. Hắn trầm ngâm trả lời: "Phụ hoàng đã cử Triệu Cốt tướng quân mang theo một vạn quân đến biên giới phía Bắc thăm dò tình hình."

"Triệu Cốt tướng quân tuy còn trẻ tuổi nhưng kinh nghiệm chinh chiến không hề thua kém các lão tướng."

Hạ Lan Quân đã nghe qua không ít chiến tích của Triệu Cốt. Chỉ mới tuổi đôi mươi mà đã tắm máu của không ít kẻ thù, được mệnh danh là "Sát thần khát máu". Năm đó khi chiến đấu với quân Thiết Phất, bị tập kích bao vây. Hắn một mình một ngựa, tay cầm thanh đao lớn đơn độc phá vòng vây.

Đến giờ chuyện đó vẫn không ngừng lưu truyền trong dân gian. Bọn họ nói khi đó Triệu Cốt mặt lạnh như hung thần, đôi mắt đỏ ngầu khát máu. Chỉ cần là kẻ địch xông đến, duy chỉ một chém là hai thân tách rời. Nghĩ đến đây bỗng tưởng tượng đến vẻ mặt của Triệu Cốt là Hạ Lan Quân khẽ rùng mình.

"Triệu Cốt đúng là rất tài giỏi nhưng tính cách lại quá nóng vội. Chỉ e là khi chiến tranh thật sự xảy ra, một người như hắn không thể chiến thắng trước con cáo già Khắc Lạp Ô Qua." Mạch Kỳ Trấn không phải là không tin tưởng Triệu Cốt, chỉ sợ với tính cách của hắn không thể một mình đối phó với Khắc Lạp Ô Qua.

Khắc Lạp Ô Qua là thủ lĩnh của tộc Yết Hồ, cũng là người trẻ tuổi nhất trong các đời thủ lĩnh. Năm đó, thủ lĩnh Yết Hồ là Khắc Lạp Tề Đô đột ngột qua đời không để lại tên người kế vị. Nội bộ Yết Hồ bắt đầu trở mặt đấu đá tranh giành nhau, các bộ tộc nhỏ xung quanh cũng rụt rịt muốn chiếm đống Yết Hồ. Thù trong giặc người, kẻ thù lẫn lộn.

Khi đó Khắc Lạp Ô Qua là đứa con nhỏ nhất của Khắc Lạp Tề Đô. Bằng sự thông minh và mưu mô của mình, hắn đã thành công dẹp yên nội chiến Yết Hồ, vượt qua các ca ca của mình trở thành thủ lĩnh mới của Yết Hồ. Không những vậy còn tránh được nguy cơ xâm lược từ các bộ tộc bên ngoài. Năm đó hắn chỉ mới tròn mười ba tuổi.

Với một người thâm sâu khó lường như hắn, Mạch Kỳ Trấn chắc chắn rằng Triệu Cốt không phải là đối thủ của hắn.

"Bệ hạ đã tìm được người thích hợp dẫn binh?" Hạ Lan Quân dò xét lần lượt các quan võ ít ỏi trong triều, ngoài Tô Khang Trung thì chả nhìn ra ai có đủ bản lĩnh dẫn binh đối đầu với Yết - Thất.

"Ngươi đúng là thông minh, Hạ Lan Quân."

Trước lời khen ngợi của Mạch Kỳ Trấn, Hạ Lan Quân chỉ cười ngượng nhận lấy: "Điện hạ quá khen."

Sự tò mò chưa được thoả mãn, Hạ Lan Quân tiếp tục rặn hỏi: "Thần có thể mạn phép hỏi người được bệ hạ tin tưởng là ai hay không?"

Mạch Kỳ Trấn nhìn Hạ Lan Quân cười gian mãnh khiến Hạ Lan Quân có chút bất an. Hắn hắng giọng, vành vạch nói ra từng chữ: "Là phụ thân ngươi, Hạ Lan Tín."

Hot

Comments

Kanmey🌷

Kanmey🌷

Hóng

2022-02-07

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 THÔNG BÁO
117 Chương 116
118 Chương 117
119 Chương 118
120 Chương 119
121 Chương 120
122 Chương 121
123 Chương 122
124 Chương 123
125 Chương 124
126 Chương 125
127 Chương 126
128 Chương 127
129 Chương 128
130 Chương 129
131 Chương 130
132 Chương 131
133 Chương 132
134 Chương 133
135 Chương 134
136 Chương 135
137 Chương 136
138 Chương 137
139 Chương 138
140 Chương 139
141 Chương 140
142 Chương 141
143 Chương 142
144 Chương 143
145 Chương 144
146 Chương 145
147 Chương 146
148 Chương 147
149 Chương 148
150 Chương 149
151 Chương 150
152 Chương 151
153 Chương 152
154 Chương 153
155 Chương 154
156 Chương 155
157 Chương 156
158 Chương 157
159 Chương 158
160 Chương 159 (End)
161 Ngoại truyện: Thư tuyệt mệnh
162 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 162 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
THÔNG BÁO
117
Chương 116
118
Chương 117
119
Chương 118
120
Chương 119
121
Chương 120
122
Chương 121
123
Chương 122
124
Chương 123
125
Chương 124
126
Chương 125
127
Chương 126
128
Chương 127
129
Chương 128
130
Chương 129
131
Chương 130
132
Chương 131
133
Chương 132
134
Chương 133
135
Chương 134
136
Chương 135
137
Chương 136
138
Chương 137
139
Chương 138
140
Chương 139
141
Chương 140
142
Chương 141
143
Chương 142
144
Chương 143
145
Chương 144
146
Chương 145
147
Chương 146
148
Chương 147
149
Chương 148
150
Chương 149
151
Chương 150
152
Chương 151
153
Chương 152
154
Chương 153
155
Chương 154
156
Chương 155
157
Chương 156
158
Chương 157
159
Chương 158
160
Chương 159 (End)
161
Ngoại truyện: Thư tuyệt mệnh
162
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play