Chương 11

Chương 11:

Trong một căn phòng lớn, bày trí trong phòng có thể xem là xoa hoa nhất. Giữa căn phòng là một cái giường lông ngỗng to lớn. Người đàn ông nằm trên đó không biết đang nghĩ gì mà lúc thì cười, lúc thì bực bội.

Nhiễm nhớ đến ngày hôm đó, kể từ khi đứa con trai bị trục xuất khỏi bộ tộc thì đó là lần đầu tiên họ gặp lại nhau. Hắn đã rất thất vọng vì sự yếu đuối của đứa con này, thậm chí có chút chán ghét; hắn đã hoài nghi liệu đây có thật là đứa con mà thần ban cho hắn không. Lúc trông thấy sự đề phòng và ánh mắt xa lạ của con trai, hắn cũng không biết nên vui hay buồn. Cái ly trong tay bị bóp vỡ nát, tâm tình hắn dịu lại, nhưng khi nhớ đến thiên tượng ngày hôm qua, Nhiễm khẽ cong môi đắc ý. Quả nhiên là con trai hắn sao có thể kém cỏi chứ?

Sau khi tự thông mọi chuyện, Nhiễm quyết định xem con trai thức tỉnh thú thể gì, là báo giống như hắn? Hay giống như mẹ nó, là chim cắt?

Ưu nhã đứng dậy đi đến bên cửa sổ, điểm nhẹ chân nhảy qua cửa sổ, tấm lưng màu đen chỉ mất mấy giây đã không thấy thân ảnh đâu nữa.

- Nhiễm, em nấu bữa sáng cho anh rồi nè, anh...

Người phụ nữ xinh đẹp bước vào phòng tộc trưởng, tay bưng mâm thức ăn còn tỏa hơi nóng. Cô đứng ngây như phỗng, mới nãy chồng cô còn nằm trong phòng sao bây giờ lại biến mất rồi?

Bên này cô giống cái còn đang hoang mang thì Nhiễm đã tìm thấy con trai, nhưng mà có vẻ tình hình không tốt lắm, bởi vì anh thấy con trai đang... ngủ.

Hiện tại mặt trời đã lên cao rồi nhưng thiếu niên vẫn nằm trên cành cây ngủ ngon lành, hoàn toàn không có ý định thức dậy. Nhiễm nghĩ có lẽ do hôm qua thức tỉnh làm thiếu niên mệt. Hắn vẫn để thú thể báo nằm trên cây kiên nhẫn chờ. Nhìn thiếu niên yên tĩnh ngủ làm hắn cũng buồn ngủ theo. Bất giác hai người đã ngủ cả ngày, khi hắn mở mắt ra lần nữa đã là buổi chiều, nhưng thiếu niên vẫn chưa tỉnh dậy!

Hắn bắt đầu lo lắng, nhưng trông sắc mặt con trai vẫn hồng hào, hơi thở vẫn đều. Vậy là Nhiễm chạy đi tìm quả thuốc, lúc hắn thấy mệt trong người cũng hay ăn vài quả. Khi Nhiễm trở về trong vội vã thì trời đã tối đen, hắn đi đến cành cây nơi thiếu niên nằm, hơi ấm trên đất còn vương lại nói cho hắn biết thiếu niên đã thức dậy nhưng rời đi chưa lâu.

Sau khi lần theo mùi hương để lại thì Nhiễm thấy một cảnh tượng: Một con cú tuyết đang “hậu ngáy ngủ”; nó lảo đảo qua lại, cánh dang rộng nhưng không bay nổi, cứ đập vài cái lại rơi xuống, mắt nhắm nghiền, bộ dáng ngủ chưa đã thèm. Con cú toàn thân trắng muốt, trên đầu lông có điểm đen, không có lông tai như những con cú mèo khác, cái đầu tròn trắng trơn xoay tới xoay lui tìm hướng, miệng nhỏ phát ra tiếng kêu u u ngáy ngủ, trông rất cố gắng nhưng lại không thành công. Cuối cùng không trụ được nữa, nó tông thẳng vào gốc cây và... ngủ tiếp.

Nhiễm chết lặng sau khi trông thấy từ đầu đến cuối.

Đi đến bên cạnh con cú tuyết này ngửi kỹ lại, xác định đây quả thật là con trai, hắn không còn gì để nói. Sau rất nhiều suy đoán, con trai hắn thức tỉnh ra một thú thể không giống cha cũng không giống mẹ. Dù nói thú thể dựa vào thiên tính của mỗi người mà thức tỉnh, nhưng một đứa trẻ được dạy dỗ trong một gia đình báo thì ít nhất cũng phải có chút thiên tính của họ mèo chứ nhỉ? Mẹ của thằng bé là chim cắt săn ngày, kết hợp với hắn là báo săn đêm, cho nên con trai là chim săn đêm?

Cảm thấy suy nghĩ của mình cũng hợp lí, Nhiễm gặm con cú đặt lên lưng rồi đi về cành cây. Lại chờ thêm một lúc, quả nhiên lần này con trai tỉnh dậy, trạng thái cũng tốt hơn. Nhìn con trai tỉnh lại trông thấy mình không còn phòng bị nữa khiến hắn yên tâm phần nào, hắn thu lại thú thể, ngồi nghiêm chỉnh trước mặt Tịch Khê.

Con cú nhìn Nhiễm trong chốc lát rồi hóa thành hình người. Tịch Khê hiện tại đã tỉnh táo, anh không quên chính người đàn ông này đã đưa hòn đá xanh cho anh, cũng nhờ vậy mà anh mới thức tỉnh thú thể.

- Ổn? – thanh âm lạnh lùng từ người đàn ông vang lên.

Tịch Khê gật gật.

- Vậy ta nói chuyện.

- Được. – Tịch Khê đáp ngắn gọn.

- Ta muốn con trở về bộ tộc, dù sao con đã thức tỉnh thú thể rồi.

Tịch Khê hơi không hiểu ý hắn, hẳn là muốn mình đến cái thành lũy đó?

- Con cũng cần một cái tên. – tưởng thiếu niên đang do dự, Nhiễm nói tiếp. Hắn định nếu thiếu niên từ chối, hắn sẽ dùng vị trí tộc trưởng để thuyết phục, nhưng...

- Tịch Khê. – thiếu niên lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của Nhiễm.

- Hả? – Nhiễm nhất thời thích ứng không kịp.

Tịch Khê chỉ vào mình, lặp lại “Tịch Khê”. Giờ phút này, cảm giác lạ lẫm nhói lên trong lồng ngực, Nhiễm biết anh đã bỏ qua khoảng thời gian quan trọng trong thời niên thiếu của con, việc con không muốn anh đặt tên cũng là bình thường dễ hiểu.

Tịch Khê nhìn người đàn ông không thay đổi sắc mặt, anh có cảm giác người này không vui cho lắm. Anh đang định hỏi thì đột nhiên đối phương hóa thành báo đen, không nói tiếng nào phóng xuống đất nhìn anh. Tịch Khê hiểu ý cũng hóa thành cú bay theo, cả hai di chuyển về bộ tộc.

Lúc này, giống cái của Nhiễm đang lau chùi bát đĩa đột nhiên thấy trong lòng bất an vô cớ.

*Hậu ngáy ngủ:

Hot

Comments

Châu Linh Thất Nguyệt

Châu Linh Thất Nguyệt

Trời má cái ảnh hài vãi

2024-03-26

0

sâu lười tươi tắn

sâu lười tươi tắn

điểm danh 🥳+11

2021-10-29

1

Mèo Mắt Xanh

Mèo Mắt Xanh

con cú nhìn ngaó quá 😆😆😆

2021-05-23

13

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 chương 2
3 chương 3
4 chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68: Dạ Tinh và Khái
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90: Hoàn
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1
2
chương 2
3
chương 3
4
chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68: Dạ Tinh và Khái
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90: Hoàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play