Cha, Con Muốn Nó.

Cha, Con Muốn Nó.

Chương 1

Nè, Tiểu Mỹ, lớp của cậu có một anh chàng cực phẩm như vậy, sao không giới thiệu với mình chứ? Đáng ghét thật, giấu kỹ ghê.

- Ai mà thèm giấu cậu chứ, đây là băng sơn mỹ nam lớp mình, không nói dối cậu đâu, đây là băng sơn thật đó, mình làm nghiên cứu sinh ở đây biết bao lâu rồi vẫn chưa một lần mời được “băng sơn mỹ nam” đi uống trà ăn bánh.

- Anh ấy tên gì vậy?

- Tịch Khê, nghiên cứu sinh ngành sinh học.

- Băng sơn gì chứ, chẳng qua là nhát gái còn tỏ ra lạnh lung. Xì! Băng với chả sơn, nghe mà muốn trào ra hết đồ ăn sáng nay. – một tên nghiên cứu sinh khác bước đến nói chen vào.

Hai cô gái tỏ vẻ khó chịu, nhưng cũng không thèm cãi nhau với loại người ghen ăn tức ở này, họ đi đến bên cửa sổ nhìn vào mà ngẩn ngơ, đối diện với khung cửa sổ là thiếu niên trắng trẻo đang nghiêm tú nhìn vào kính hiển vi, gương mặt góc cạnh, hàng mi thi thoảng giật nhẹ như cánh bướm lay động, dường như đang gặp một vấn đề nan giải, anh nhíu mày, môi hơi mím, nhìn sang sách nghiên cứu lại nhìn về ống kính, một bộ dáng “ta không tin không giải quyết được ngươi” làm cho hai trái tim thiếu nữ muốn tan chảy ra, dù rằng thiếu niên trầm lặng, nhưng biểu cảm sinh động, đôi mắt sáng ngời như biết nói, linh động tràn đầy sự háo hức khi nghiên cứu. Hai cô gái đang ngắm đột nhiên nghe thấy đằng sau phát ra tiếng than thở, giật mình quay lại mới biết thì ra đằng sau hai cô đã có thêm mấy người nữa!

- Cực phẩm như vậy, sao lại lẻ bóng một mình chứ? – một cô gái than thở.

- Nếu anh ấy có “cái bóng” khác thì cậu có cam lòng không? – cô bên cạnh hỏi lại.

- Cũng đúng, đây là cực phẩm, là đồ trời cho, mà đồ trời cho thì phải đặt lên cao nhìn chung, đừng ai mơ mộng sở hữu riêng hết!

- Haizzz... – bốn cô gái không hẹn mà đồng thanh thở dài.

Đang cảnh đẹp ý vui, đột nhiên thiếu niên đứng dậy, ôm lấy sách nghiên cứu dày cộm, đến bên cạnh trưởng nhóm, nhỏ giọng nói:

- Đến giờ em phải về rồi, phần ngày hôm nay... ừm...

- Không sao, em cứ từ từ, đó là chuyên mục khó nhất trong phần này, em không cần gấp, hai ba ngày nữa mới đưa anh báo cáo tổng hợp cũng được.

- Dạ.

Nói ngắn gọn vài câu rồi Tịch Khê quay về chỗ ngồi dọn đồ đạc vào cặp, đi về phía thang máy trường. Anh vừa đi được năm mười phút đã có người ngứa miệng chịu không được mà nói:

- Nè, mọi người đoán xem Tịch Khê có thân phận hoàn cảnh ra sao?

- Ừm... không phải phú nhị đại thì cũng là người có điều kiện, nói chung là dư ăn dư để.

- Vậy sao? Sao lại chắc chắn như vậy?

- Nhìn đi, cậu ta từ trên xuống dưới đều là đồ hiệu, chỉ là những món đồ nho nhỏ nên các cậu nhìn không ra thôi, chứ một người chuyên săn đồ hiệu như tôi làm sao không nhìn ra, đây tôi kể sơ vài món cho nghe. Như khuy cài cổ tay nè, trong nhỏ nhắn vậy thôi chứ giá trị bằng hai cái điện thoại của cậu cộng lại đó.

- Ghê vậy sao? Điện thoại của tôi ít nhiều cũng là đời mới, không đến nỗi bị so sánh như vậy chứ?

- Không nói quá đâu, tiếp, đôi giày cậu ta mang ngày hôm nay là phiên bản giới hạn đó! Khi cậu ra nhấc chân lên để phủi bụi trên ống quần, tôi còn thấy được có chữ ký của nhà thiết kế trên đế giày đó! Cậu nói xem, Tịch đại thiếu gia có thể là người thường sao?

Thấy mọi người đã bị mình thuyết phục, anh chàng càng mạnh dạn nói ra suy đoán của mình:

- Tôi đoán chỉ có một khả năng duy nhất khiến cho Tịch đại thiếu gia của chúng ta dù đã tốt nghiệp loại xuất sắc vẫn xin ở lại làm nghiên cứu sinh, đó là... – anh ta tỏ vẻ bí hiểm – có người mà cậu ta chưa theo đuổi được!

- Có vẻ như phần việc của cậu đã xong rồi nhỉ? – giọng nói ôn hòa vang lên cắt ngang câu chuyện.

- Dạ nhóm trưởng, tụi em xong ngay, ha ha.

Mọi người ai nấy lo việc của mình, vị trưởng nhóm đứng đó không nói gì, dù miệng đang cười nhưng lại toát ra khí lạnh cả người.

Anh ta vốn là tượng đài trong mắt mọi người, vẫn luôn là như vậy cho đến khi Tịch Khê đáng ghét kia xuất hiện, rõ ràng chỉ là một kẻ lầm lì ít nói, mặt mày âm u, lúc nào cũng làm vẻ như cả thế giới thiếu nợ cậu ta. Cái gì mà “trắng trắng mềm mềm, băng sơn mỹ nam” chứ? Đúng là chọc người ta nôn mà!

Từ lúc cậu ta xuất hiện anh liền mờ nhạt đi, không giống như Tịch Khê, anh không hề có “ô dù”gì cả, vốn dĩ đã gây được ấn tượng cho thầy, suất học bông toàn phần kia đã là vật trong tay rồi, bạn gái anh cũng chia tay luôn rồi, vậy mà cái tên kia xuất hiện làm anh bị thầy quên mất, suất học bổng kia cũng mọc cánh bay mất, tức chết người mà.

Nhưng sau tất cả, thứ khiến anh khó chịu nhất là cái tên kia không thèm nhận học bổng, nói cái gì mà muốn nghiên cứu thêm, muốn thấu hiểu triệt để các khía cạnh mạo hiểm gì đó nên suất học bổng này mới đến tay anh, thứ mà anh dày công chuẩn bị giờ lại thành đồ người ta không thèm mới cho anh!

Hot

Comments

cô poé bán ziêm (ᗒᗩᗕ)

cô poé bán ziêm (ᗒᗩᗕ)

zô ......

2021-12-13

0

huynhnhu

huynhnhu

.

2021-10-31

1

sâu lười tươi tắn

sâu lười tươi tắn

điểm danh 🥳

2021-10-29

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 chương 2
3 chương 3
4 chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68: Dạ Tinh và Khái
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90: Hoàn
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1
2
chương 2
3
chương 3
4
chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68: Dạ Tinh và Khái
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90: Hoàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play