Chương 3: Giành giật sự sống.

  Tiểu hài tử xuất hiện nơi đáy vực giống như một cơn mưa xuân mát rượi tưới lên những tâm hồn khô cằn khiến bọn họ hồi tưởng về quá khứ, thèm khát không khí ấm cúng của gia đình.

   Nhưng rất tiếc, những cảm xúc ấy cũng giống như cơn mưa xuân thoắt đến rồi thoắt đi, rất nhanh bị dã tính của những con người mang nặng tội ác nơi đây hút khô. 

   Dưới đáy vực này nhân tính chính là trò cười đáng khinh nhất, bởi vì chỉ cần còn sót lại một chút nhân tính thôi sẽ nhận đủ thiệt thòi, sẽ biến thành thi thể.

   Sống giữa bầy dã thú, đương nhiên phải trở thành dã thú, sống giữa bầy ác quỷ đương nhiên cũng phải trở thành ác quỷ mới giành giật được sự sống. Bởi vậy bất cứ ai đã xuống đáy vực này không sớm thì muộn cũng sẽ buộc phải bộc lộ hết bản chất thật của con người. 

   Đó chính là dã tính.

   Chỉ vài ngày qua đi, sự tốt đẹp, sự tươi mới dễ thương của Tiểu Hàn dần trở thành cái gai trong mắt một số người.

   Những người đã sống quá lâu nơi địa ngục trần gian, đã nếm qua đủ loại đau khổ về cả thể xác lẫn tinh thần cảm thấy một sinh linh nhỏ vô tư chưa vướng bụi trần, lại còn được vài tên ngốc chăm bẵm ăn uống đầy đủ cực kỳ chướng mắt. Bọn họ muốn sinh linh đó cũng phải giống như họ, phải chịu khổ đau nhục nhã như họ, phải đói khát như họ, phải bẩn thỉu nhơ nhớp như họ. Đó mới là công bằng. 

   Lúc này Tiểu Hàn ngây thơ hồn nhiên đang ngồi trên một mỏm đá nhỏ, tay cầm chiếc bánh gặm gặm nhấm nhấm chờ Mộc lão đi lấy nước sạch về uống. Hai chân nhỏ mũm mĩm đung đưa, miệng ê a vừa ăn vừa hát một bài gì đó không ai hiểu, mắt dõi theo đàn kiến xếp hàng bò ngoằn ngoèo trên mặt đất.

   Bỗng từ phía sau Tiểu Hàn nhảy ra một bộ xương khô có gương mặt xương xẩu hung ác khiến nó giật bắn cả người suýt ngã lăn khỏi mỏm đá. 

   Gã nam nhân nọ hằn học nhìn tạo vật xinh xẻo trước mặt.

   Gã tức giận, cực kỳ tức giận.

   Tại sao gã đói sắp chết mà cái thứ bé xíu này được ăn cả một miếng bánh, tại sao gã khổ sở thế này mà nhãi con đáng chết lại suốt ngày cười đùa vui vẻ? Bất công là đây chứ đâu.

   Gã không thèm đếm xỉa đến ánh mắt sợ hãi của Tiểu Hàn, thô bạo giật phắt miếng bánh khỏi tay nó nhét thẳng vào mồm mình nuốt chửng.

   Tiểu Hàn bị giật đồ ăn sợ hãi khóc ré lên mếu máo gọi: “Ngoại tổ phụ…!!!”

   Gã nam nhân xấu xa nọ đưa tay bóp khuôn mặt bé xíu của nó cười gằn:

   "Ngươi nên chết đi đỡ tốn một phần thức ăn!"

   Tiểu Hàn bị đau càng khóc dữ dội lôi kéo sự chú ý của những người xung quanh. 

   Nhưng dưới đáy vực này không hề thiếu cái thứ gọi là dã thú, càng không thiếu cái thứ gọi là ác quỷ. Rất nhanh đã có thêm một tên nam nhân bẩn thỉu khô khốc với đôi mắt vô cùng gian ác tiến lại gần.

   Gã không hề can ngăn hành động bất nhân của tên kia mà bốc một nắm bùn lớn ném thẳng lên người Tiểu Hàn cười khùng khục:

   “Nhãi ranh, ngươi nên chết đi, ta nhìn ngươi ngứa mắt!”

   Sau đó gã không khác gì một con ác quỷ giơ chân lên đá tiểu hài tử ngã xuống khỏi mỏm đá lăn lông lốc mấy vòng trên mặt đất. Tiếp đó gã nhảy tới đá thêm một cú nữa khiến hài tử lăn ngược trở lại đập cả thân hình bé nhỏ vào mỏm đá đau đớn khóc thét lên. Chẳng mấy chốc Tiểu Hàn xinh xắn sạch sẽ đã trở nên bẩn thỉu tím bầm trong tiếng cười nhạo của những kẻ vô nhân tính.

   Xung quanh không ít người, nhưng người còn giữ được chút nhân tính thì ít, người đã biến thành ác quỷ thì nhiều. Bọn họ thờ ơ lãnh đạm đưa những đôi mắt đục ngầu nhìn một tiểu hài tử sạch sẽ bị chà đạp dưới chân hai con quỷ đội lốt người.

   Tiểu Hàn lần đầu tiên trong quãng đời ba năm ngắn ngủi của mình bị đối xử thô bạo đến vậy. Nó bị đẩy xuống khỏi mỏm đá, bị cướp thức ăn, bị ném bùn lên người, thậm chí còn bị đá hai cái vào người thâm tím. Nó đau đớn gào khóc.

   Mấy người thường ngày dúi đồ ăn cho Tiểu Hàn phát hiện sự việc vội cùng Triệu đại đương gia chạy đến đẩy hai tên khốn nạn kia ra bế hài tử lên dỗ dành. Triệu đại đương gia đá bay tên nam nhân cướp đồ ăn của Tiểu Hàn ra xa chửi mắng:

   "Đồ chó má, một hài tử mà ngươi cũng bắt nạt, ngươi là chó chứ không phải là người!"

   Bị chửi nhưng gã không hề tức giận mà ngửa mặt lên trời cười lớn:

   "Ha ha...ta đã là chó từ lâu rồi, người là cái giống gì vậy hả, ta quên rồi...ha ha...ta quên rồi…”

   Mộc lão nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Hàn vội vã chạy về. Từ xa lão đã nhìn thấy hai tên ác nhân kia hành hung tiểu hài tử nhà lão. Cơn giận bốc lên, lão túm lấy cả hai tên tay đấm chân đá đánh đến khi bọn chúng hộc máu mồm máu mũi mới thôi.

   Ném hai cái nắm rẻ rách đó xuống đất, lão đạp chân lên đầu chúng gầm lớn như thể muốn cảnh cáo cả những người xung quanh:

   "Từ nay trở đi ta cấm các ngươi động đến Tiểu Hàn, nếu dám tái phạm ta sẽ bẻ chân vặt đầu các ngươi. Nhớ lấy!"

   Giải quyết xong hai tên ác quỷ bẩn thỉu nọ, Mộc lão đón lấy Tiểu Hàn lấm lem từ tay Triệu đại đương gia. Lão bế nó tới bên hồ nước dỗ dành an ủi rồi lột y phục ra lau chùi bùn đất cho nó. Bất chợt lão nhìn thấy trên ngực Tiểu Hàn đeo một miếng ngọc bội hình tròn được làm bằng bạch ngọc, chất ngọc mịn màng, trong suốt. 

   Đúng lúc này, Triệu đại đương gia cũng đi tới ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Hàn, hắn dí sát lại nhìn miếng ngọc bội thốt lên:

   “Lão quỷ, ngươi nhìn xem, ngọc bội này là hàng thượng hạng, ta đánh cướp nhiều năm nhưng chưa bao giờ nhìn thấy loại ngọc tốt như này.” 

   Mộc lão nghe vậy ghé sát lại nhìn kỹ thêm lần nữa. Đúng là hàng thượng hạng, bên trên có khắc hoa văn hình rồng cực kỳ tinh xảo. Lão lật qua lật lại ngắm nghía thật kỹ miếng ngọc bội rồi ngẩng lên nhìn Triệu đại đương gia, vẻ mặt lão vô cùng phức tạp:

   “Triệu huynh đệ, ngươi có nhìn thấy hoa văn trên ngọc bội không? Hình rồng, còn là hình rồng mười hai khúc ngậm châu. Loại ngọc và biểu tượng rồng này chỉ có thể là—"

   Lão chưa kịp nói hết câu, Triệu đại đương gia lập tức cướp lời.

   “Lão quỷ, nhìn thấy ngọc bội ta đã không dám nghĩ quá nhiều, ta chỉ là một tên sơn tặc, ta không biết gì cả. Lão cũng đừng tò mò quá làm gì, bây giờ hài tử đã ở nơi này, ta sẽ giúp lão chăm sóc nuôi dạy nó.”

   Nói rồi Triệu đại đương gia thản nhiên đưa tay bế xốc Tiểu Hàn lên rời khỏi hồ nước.

                                  ***

   Thời gian thấm thoát thoi đưa, Mộc lão cùng Tiểu Hàn ăn đói mặc rét giành giật sự sống dưới đáy vực đã được một quãng thời gian khá dài, ước chừng cũng được hai năm có lẻ. Lão tưởng rằng cứ vậy mà tiếp tục sống lay lắt tới tận cuối đời ở nơi đây, thế nhưng hôm nay Ngộ Tử Vực lại đón nhận một hung tin được cai ngục đưa tới.

   Từ trên miệng vực, chiếc giỏ chầm chậm thả xuống đung đưa dừng nơi lưng chừng vách núi. Cai ngục ngồi trong giỏ cùng nhu yếu phẩm nhìn xuống lũ ma đói cười khùng khục nói lớn:

   “Tất cả nghe đây. Hôm nay các ngươi sẽ được nhận thực phẩm nhiều gấp ba lần, nhưng đây là lần cuối cùng chúng ta mang đồ tới, các ngươi hãy tự lo cho mình.”

   Lời cai ngục vừa dứt, đáy Ngộ Tử Vực bỗng lặng ngắt như tờ. Triều đình buông bỏ, không tiếp tế lương thực, thì khác gì bảo họ đi chết?!

   Sự yên lặng chỉ giữ được trong chốc lát, những tiếng ồn ào phản đối bắt đầu nổi lên. Có người ngửa cổ gào to với cai ngục:

   “Triều đình là một lũ chó má, các ngươi muốn giết chúng ta phải không?” 

   “Đáy vực này không có đường ra, các ngươi muốn chúng ta chết đói hả?” Một kẻ khác phụ họa.

   “Không thể như vậy được, ta chưa muốn chết, ta chưa muốn chết…!!!” Không ít người gào khóc, la hét. 

   Cai ngục nghe những tiếng chửi rủa kêu gào lại càng cười lớn:

   “Ha ha… Các ngươi lẽ ra đã bị xử tử từ lâu rồi, được triều đình nuôi tới tận bây giờ còn muốn đòi hỏi, đúng là một lũ chó vô ơn.”

   Mộc lão đứng cạnh Triệu đại đương gia trên một mỏm đá thở dài nói:

   “Ta sống chết không quan trọng, chỉ thương cho Tiểu Hàn!”

   Triệu đại đương gia mặt không hề đổi sắc, hắn bế Tiểu Hàn trên tay vỗ vào mông nó một cái cười lớn.

   “Không sao, còn sống là còn có cơ hội… Ha ha!”

   Đám người dưới đáy vực chỉ ồn ào chửi rủa triều đình được một lúc. Khi cai ngục ào ào ném thực phẩm xuống, những đôi mắt đang hau háu nhìn lên lập tức sáng rực như những ngọn đuốc. Lũ quỷ đói khát nhảy vồ lên tranh cướp đồ ăn. Bọn họ giẫm đạp lên nhau, giành giật đồ cai ngục ném xuống rồi xoay qua cướp của nhau.

   Bầy người lúc này không khác gì một bầy dã thú lao vào nhau cắn xé tranh đớp con mồi. Ai mạnh thì sống, ai yếu thì chết, không có tình cảm, không còn một chút nhân tính. Bọn họ hung tợn đánh nhau dã man tàn khốc.

   Lần nào cũng vậy, cuộc tranh giành đồ ăn qua đi, đáy vực lại có thêm vài xác chết nát bét vì bị giẫm đạp, có thêm vài người bị đánh đến phải nằm bẹp tại chỗ, mặt đất loang lổ máu thịt trông vô cùng ghê rợn.

   Lần tranh cướp này còn tàn khốc hơn những lần trước bởi đây là lần cuối cùng bọn họ được nhận thực phẩm, không cướp được chút nào tức là sẽ không còn hy vọng sống thêm vài ngày để tìm cách thoát ra ngoài.

   Triệu đại đương gia không bao giờ thèm nhúng tay vào mấy việc cướp bóc này. Bất cứ lúc nào, hắn chỉ cần nhấc nhẹ ngón tay là đã có người phải bò đến mà cúng đồ ăn cho hắn.

   Bởi vậy lúc này hắn ung dung bế Tiểu Hàn ngồi trên mỏm đá cao vui vẻ ngắm nhìn cuộc tranh cướp đẫm máu của những con ma đói khát. Tiểu Hàn cũng đã quá quen thuộc với cảnh giết chóc, nó không còn sợ hãi như trước mà thản nhiên giương đôi mắt tròn xoe đen láy lên nhìn như thể đang xem một buổi biểu diễn múa rối vậy.

   Mộc lão không ung dung được như vậy. Lão không có một đám huynh đệ sơn tặc dưới trướng như Triệu đại đương gia, lão còn có một hài tử phải mang bên mình. Cho nên lão cần phải lao vào giành giật sự sống.

  Lão cầm trên tay cây chủy thủ tả xung hữu đột đánh bay những ai dám cả gan cướp lương thực của lão. Đâm chém người lão đã làm quá nhiều, bởi vậy người bị lão xiên trong lúc tranh cướp không hề ít. 

   Lần này lão phải cướp được nhiều nhất có thể, bởi vì chỉ cần nhìn những vách đá thẳng tắp cao vút kia đã tự biết thoát ra khỏi vực là một việc cực kỳ khó khăn. Trước khi nghĩ ra được cách thoát thân, ít nhất lão và Tiểu Hàn cũng phải cố gắng mà cầm cự.

   Cuối cùng cuộc tranh giành cũng kết thúc để lại một khoảng đất nhuộm đỏ máu tươi tanh tưởi và thi thể bị dẫm bẹp nằm ngổn ngang. Nhưng lần này không ai thèm thu dọn bãi chiến trường, tất cả bọn họ lúc này đều cùng thẫn thờ suy nghĩ:

   Làm thế nào để thoát khỏi Ngộ Tử Vực?

Hot

Comments

23 độ vĩ Bắc

23 độ vĩ Bắc

Hugh buồn quá, tôi khóc qua hai chương rồi... ಥ‿ಥ

2021-06-18

1

Quân Khanh Tự Yên

Quân Khanh Tự Yên

làm sao mà anh viết hay đc như em Ly nhỉ ??? nhìn mà tui tủi á 🥺🥺🥺

2021-05-22

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngộ Tử Vực.
2 Chương 2: Sinh linh bé nhỏ.
3 Chương 3: Giành giật sự sống.
4 Chương 4: Cuộc đào thoát.
5 Chương 5: Một nơi rất lạ.
6 Chương 6: Nhà của tiểu khất cái.
7 Chương 7: Chó hư.
8 Chương 8: Vào thành.
9 Chương 9: Bái sư.
10 Chương 10: Lạc Hưng thành.
11 Chương 11: Cầu hòa.
12 Chương 12: Đại đao.
13 Chương 13: Thanh Cương Đao.
14 Chương 14: Cứu người.
15 Chương 15: Lên đường.
16 Chương 16: Tây Mộ thành.
17 Chương 17: Võ đài.
18 Chương 18: Vân Đàm.
19 Chương 19: Món ngon.
20 Chương 20: Cố nhân.
21 Chương 21: Nhận thân.
22 Chương 22: Sơn tặc.
23 Chương 23: Nghỉ đêm giữa rừng.
24 Chương 24: Thạch An trấn.
25 Chương 25: Phía sau cánh cổng.
26 Chương 26: Hòn đá đen.
27 Chương 27: Thập Tứ.
28 Chương 28: Phương Ẩn.
29 Chương 29: Vòng đôi.
30 Chương 30: Ngục thất 1.
31 Chương 31: Ngục thất 2.
32 Chương 32: Lễ hội của người Bắc Nhiễm Quốc.
33 Chương 33: Thêm người.
34 Chương 34: Sơn trang.
35 Chương 35: Ngọc bội Bạch Long.
36 Chương 36: Tam lão.
37 Chương 37: Phát hiện loại đá mới.
38 Chương 38: Ám sát.
39 Chương 39: Về trúc lâu.
40 Chương 40: Ra tay.
41 Chương 41: Bao vây sơn trang.
42 Chương 42: Bố cáo.
43 Chương 43: Đi cứu sơn trang.
44 Chương 44: Phế Đế.
45 Chương 45: Tiêu diệt sơn trang.
46 Chương 46: Dùng mạng đổi mạng.
47 Chương 47: Hãy chờ đệ ở cầu Vong Xuyên.
48 Chương 48: Đại lao.
49 Chương 49: Lão nô.
50 Chương 50: Hoàng thái tôn.
51 Chương 51: Truyền ngôi.
52 Chương 52: Thượng Triều.
53 Chương 53: Cướp ngôi.
54 Chương 54: Bên ngoài đại lao.
55 Chương 55: Giải cứu 1.
56 Chương 56: Giải cứu 2.
57 Chương 57: Giải cứu 3.
58 Chương 58: Truy đuổi 1.
59 Chương 59: Truy đuổi 2.
60 Chương 60: Sát thủ tìm đến.
61 Chương 61: Phải đối mặt.
62 Chương 62: Quay lại Thạch An trấn.
63 Chương 63: Khởi sự 1.
64 Chương 64: Khởi sự 2.
65 Chương 65: Khởi sự 3.
66 Chương 66: Lòng dân 1.
67 Chương 67: Lòng dân 2.
68 Chương 68: Khai thác 1.
69 Chương 69: Khai thác 2.
70 Chương 70: Khai thác 3.
71 Chương 71: Đi về phương nam.
72 Chương 72: Gặp lại.
73 Chương 73: Thuộc về nhau. (H)
74 Chương 74: Rời Ải Nam Tương.
75 Chương 75: Theo dấu bài đồng dao.
76 Chương 76: Tiêu diệt phản quân.
77 Chương 77: Về đến Thạch An trấn.
78 Chương 78: Cứu tế.
79 Chương 79: Đến Kinh thành.
80 Chương 80: Gặp Trương Tổng đốc.
81 Chương 81: Đánh chiếm thủ phủ phía bắc 1.
82 Chương 82: Đánh chiếm thủ phủ phía bắc 2.
83 Chương 83: Đi dẹp phản quân.
84 Chương 84: Thuận Khanh Đế xuất binh.
85 Chương 85: Đánh bại đại quân triều đình.
86 Chương 86: Bao vây Kinh thành.
87 Chương 87: Đánh đòn tâm lý.
88 Chương 88: Hạ thành.
89 Chương 89: Luận tội.
90 Chương 90: Lấy đầu tướng địch.
91 Chương 91: Chiếm lại Lạc Hưng thành 1.
92 Chương 92: Chiếm lại Lạc Hưng thành 2.
93 Chương 93: Tuyên bố chủ quyền.
94 Chương 94: Lễ cầu siêu.
95 Chương 95: Minh quân.
96 Chương 96: Ngoại truyện 1.
97 Chương 97: Ngoại truyện 2.
98 Chương 98: Ngoại truyện 3.
99 Chương 99: Ngoại truyện 4.
100 Chương 100: Ngoại truyện 5.
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Ngộ Tử Vực.
2
Chương 2: Sinh linh bé nhỏ.
3
Chương 3: Giành giật sự sống.
4
Chương 4: Cuộc đào thoát.
5
Chương 5: Một nơi rất lạ.
6
Chương 6: Nhà của tiểu khất cái.
7
Chương 7: Chó hư.
8
Chương 8: Vào thành.
9
Chương 9: Bái sư.
10
Chương 10: Lạc Hưng thành.
11
Chương 11: Cầu hòa.
12
Chương 12: Đại đao.
13
Chương 13: Thanh Cương Đao.
14
Chương 14: Cứu người.
15
Chương 15: Lên đường.
16
Chương 16: Tây Mộ thành.
17
Chương 17: Võ đài.
18
Chương 18: Vân Đàm.
19
Chương 19: Món ngon.
20
Chương 20: Cố nhân.
21
Chương 21: Nhận thân.
22
Chương 22: Sơn tặc.
23
Chương 23: Nghỉ đêm giữa rừng.
24
Chương 24: Thạch An trấn.
25
Chương 25: Phía sau cánh cổng.
26
Chương 26: Hòn đá đen.
27
Chương 27: Thập Tứ.
28
Chương 28: Phương Ẩn.
29
Chương 29: Vòng đôi.
30
Chương 30: Ngục thất 1.
31
Chương 31: Ngục thất 2.
32
Chương 32: Lễ hội của người Bắc Nhiễm Quốc.
33
Chương 33: Thêm người.
34
Chương 34: Sơn trang.
35
Chương 35: Ngọc bội Bạch Long.
36
Chương 36: Tam lão.
37
Chương 37: Phát hiện loại đá mới.
38
Chương 38: Ám sát.
39
Chương 39: Về trúc lâu.
40
Chương 40: Ra tay.
41
Chương 41: Bao vây sơn trang.
42
Chương 42: Bố cáo.
43
Chương 43: Đi cứu sơn trang.
44
Chương 44: Phế Đế.
45
Chương 45: Tiêu diệt sơn trang.
46
Chương 46: Dùng mạng đổi mạng.
47
Chương 47: Hãy chờ đệ ở cầu Vong Xuyên.
48
Chương 48: Đại lao.
49
Chương 49: Lão nô.
50
Chương 50: Hoàng thái tôn.
51
Chương 51: Truyền ngôi.
52
Chương 52: Thượng Triều.
53
Chương 53: Cướp ngôi.
54
Chương 54: Bên ngoài đại lao.
55
Chương 55: Giải cứu 1.
56
Chương 56: Giải cứu 2.
57
Chương 57: Giải cứu 3.
58
Chương 58: Truy đuổi 1.
59
Chương 59: Truy đuổi 2.
60
Chương 60: Sát thủ tìm đến.
61
Chương 61: Phải đối mặt.
62
Chương 62: Quay lại Thạch An trấn.
63
Chương 63: Khởi sự 1.
64
Chương 64: Khởi sự 2.
65
Chương 65: Khởi sự 3.
66
Chương 66: Lòng dân 1.
67
Chương 67: Lòng dân 2.
68
Chương 68: Khai thác 1.
69
Chương 69: Khai thác 2.
70
Chương 70: Khai thác 3.
71
Chương 71: Đi về phương nam.
72
Chương 72: Gặp lại.
73
Chương 73: Thuộc về nhau. (H)
74
Chương 74: Rời Ải Nam Tương.
75
Chương 75: Theo dấu bài đồng dao.
76
Chương 76: Tiêu diệt phản quân.
77
Chương 77: Về đến Thạch An trấn.
78
Chương 78: Cứu tế.
79
Chương 79: Đến Kinh thành.
80
Chương 80: Gặp Trương Tổng đốc.
81
Chương 81: Đánh chiếm thủ phủ phía bắc 1.
82
Chương 82: Đánh chiếm thủ phủ phía bắc 2.
83
Chương 83: Đi dẹp phản quân.
84
Chương 84: Thuận Khanh Đế xuất binh.
85
Chương 85: Đánh bại đại quân triều đình.
86
Chương 86: Bao vây Kinh thành.
87
Chương 87: Đánh đòn tâm lý.
88
Chương 88: Hạ thành.
89
Chương 89: Luận tội.
90
Chương 90: Lấy đầu tướng địch.
91
Chương 91: Chiếm lại Lạc Hưng thành 1.
92
Chương 92: Chiếm lại Lạc Hưng thành 2.
93
Chương 93: Tuyên bố chủ quyền.
94
Chương 94: Lễ cầu siêu.
95
Chương 95: Minh quân.
96
Chương 96: Ngoại truyện 1.
97
Chương 97: Ngoại truyện 2.
98
Chương 98: Ngoại truyện 3.
99
Chương 99: Ngoại truyện 4.
100
Chương 100: Ngoại truyện 5.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play