Chương 10: Nghi hoặc.

Hạ Lạc Thuần nhẹ tới nỗi Tiêu Thịnh Nam tưởng mình đang bế một chiếc lông vũ chứ không phải một con người. Cơ thể Hạ Lạc Thuần gầy gò đến mức cách một lớp quần áo anh cũng chạm tới xương trên người cậu. Người này có phải bị bỏ đói mà lớn không, sao có thể gầy như vậy được chứ. Hèn gì như người như ma ốm, lúc nào cũng trông lung lay như sắp đổ, cả người quấn quanh tử khí như sắp chết.

Hạ Lạc Thuần nằm trong ngực anh run rẩy như thú con bị thương. Mỗi lần người cậu xốc nảy chạm vào người anh, Hạ Lạc Thuần kinh sợ rụt người lại, bàn tay vo nắm cố gắng không chạm lên người Tiêu Thịnh Nam.

Cậu khó khăn vượt qua tiếp xúc gần với Tiêu Thịnh Nam .Đến phòng y tế, vừa tới nơi, Tiêu Thịnh Nam hơi hạ người, cậu vội vã thả chân xuống rời khỏi người anh. Cậu gấp gáp né tránh Tiêu Thịnh Nam đến mức chân vừa chạm đất, chưa vững đã bước, loạng choạng va người vào bàn, đầu đập xuống bàn vang lên một tiếng cốp.

Tiêu Thịnh Nam tức giận kéo tay cậu, lôi Hạ Lạc Thuần lại:

-        Cậu bị sao vậy hả? Tôi ghê tởm đến mức cậu không muốn ở gần tôi một giây một phút nào sao? Hạ Lạc Thuần, con người cậu sao lại quái dị thế hả? Trong lớp cậu giả vờ như không nhìn thấy tôi, được, tôi không chấp nhặt. Nhưng tôi đưa cậu đến phòng y tế, ngay cả một câu cảm ơn cậu cũng không nói được, vội vã né tôi càng xa càng tốt, đây là cách hành xử của cậu đó hả?

-        Tôi… - Cổ tay Hạ Lạc Thuần bị Tiêu Thịnh Nam siết lại, cậu vừa đau vừa không biết nói sao với những lời chất vấn trút xuống như mưa của Tiêu Thịnh Nam.

Cậu không thể dùng lời thôi miên nhắc nhở mình Tiêu Thịnh Nam là củ khoai lang nữa. Bàn tay nóng hổi bóp chặt cổ tay cậu của anh, hơi thở giận dữ của anh, khí thế áp bức toát ra từ người anh, mọi thứ vây chặt Hạ Lạc Thuần, biến thành những công cụ tra tấn cậu. Cơ thể Hạ Lạc Thuần run rẩy mãnh liệt, cậu há miệng không thốt nổi một tiếng, cổ họng nghẹn ứ.

-        Cậu… cậu sao thế? – Biểu hiện của Hạ Lạc Thuần rất kỳ lạ. Tiêu Thịnh Nam lo lắng dò hòi. – Này, cậu…

-        A, các em bị sao vậy?

Thầy y tế trở về, thấy cả hai đứng chắn cửa thì cất tiếng hỏi.

Tiêu Thịnh Nam buông cổ tay Hạ Lạc Thuần, khôi phục lại khí tức ôn hòa. Anh vừa buông tay, người Hạ Lạc Thuần đã xụi xuống, cậu vội lấy lại tinh thần chống tay xuống bàn đỡ cơ thể.

-        Cậu ấy bị quả bóng rổ đập trúng mắt, máu mũi chảy ra khá nhiều. – Tiêu Thịnh Nam chỉ Hạ Lạc Thuần nói. - Bóng đập vào giữa mặt.

-        Máu mũi? – Thầy y tế nhìn sang Hạ Lạc Thuần. Máu mũi của cậu vẫn đang chảy, nhiễm đỏ cả đôi môi. – Ôi trời ơi, sao chảy nhiều thế này.

Đáng lẽ các em phải tìm cách cầm máu chứ. Tưởng máu mũi chảy nhiều không nguy hiểm sao! Kính cũng bị vỡ, mau tháo ra nào, có mảnh vỡ rơi vào mắt không?

Thầy y tế vội vàng dẫn Hạ Lạc Thuần ngồi xuống giường bệnh, cầm máu mũi cho cậu.

-        Để thầy xem nào? – Thầy y tế vừa tính chạm vào mũi Hạ Lạc Thuần, cậu quay đầu né tránh. Thầy y tế dịu giọng dỗ dành. – Không đau đâu, thầy sẽ nhẹ nhàng. Nào, để thầy xem cho em.

Thầy y tế cầm máu mũi cho Hạ Lạc Thuần, lau sạch máu trên mặt cậu. Hạ Lạc Thuần mím chặt môi, cả người cứng đờ.

Thầy y tế xem xét một lát, gần mắt Hạ Lạc Thuần có vết trầy không lớn, may mà kính vỡ không có vụn kính rơi vào mắt. Thầy nói:

-        May mà không nghiêm trọng lắm. Thời gian tới em tránh cử động mạnh mũi, cũng đừng để mũi bị thương nữa. Nhìn chiếc mũi xinh xắn này xem, bị thương nữa là hỏng đấy.

-        Ban nãy cậu ấy đập đầu xuống bàn nữa, thầy xem giúp luôn ạ. – Tiêu Thịnh Nam đứng bên nói.

-        Ui chao, sao đập đầu xuống bàn.

Bàn tay thầy y tế vươn tới, Hạ Lạc Thuần cúi đầu, hai bàn tay đặt trên đầu gối xiết chặt lại. Thầy y tế vén tóc cậu lên, thấy một mảng sưng đỏ.

-        Đứa nhỏ này da thịt mềm mại, va chạm một cái đã bị thương đến cỡ này. Sau này nhớ phải cẩn thận. – Thầy y tế vừa nói vừa bôi thuốc lên trán cậu.

Tiêu Thịnh Nam không ngờ trán cậu bị thương nặng như vậy. Nghe thầy y tế nói, trong lòng càng thêm xem thường Hạ Lạc Thuần yếu ớt.

Tiêu Thịnh Nam quan sát cả quá trình thầy y tế giúp cậu trị thương. Anh phát hiện Hạ Lạc Thuần đối với đụng chạm của thầy cũng rất bài xích.

Tiêu Thịnh Nam nhớ lại trong lớp Hạ Lạc Thuần cũng tỏ ra bài xích với bạn học khác như vậy. Ngẫm lại hành động đột nhiên đứng lên bỏ chạy của Hạ Lạc Thuần hôm bữa, có khả năng không phải cậu muốn đi vệ sinh mà là cậu khó chịu khi bạn học tụ tập đông đến chỗ mình.

Tiêu Thịnh Nam lấy làm kì quái. Rốt cuộc Hạ Lạc Thuần bị sao vậy?

Thầy y tế vừa bôi thuốc xong, Hạ Lạc Thuần liền lùi người về sau, giữ khoảng cách với thầy, cậu dịch người rất cẩn thận, người không để ý sẽ không phát hiện ra chuyện bất thường ấy.

-        Xong rồi. Mấy ngày sau em nhớ chú ý bôi thuốc. Các em có học gì nữa không? – Thầy y tế quay sang hỏi Tiêu Thịnh Nam.

-        Tiết sau là tiết tự học ạ. – Tiêu Thịnh Nam đáp.

-        Vậy em để em ấy ở đây nghỉ ngơi đi. Ban nãy chảy nhiều máu vậy, em ấy phải ăn gì đó để lấy lại sức và nghỉ ngơi. – Thầy y tế lấy ra một phần bánh sandwich đưa cho Hạ Lạc Thuần. – Vừa vặn thầy mới mua. Em ăn đi.

Hạ Lạc Thuần nhìn phần sandwich trên tay thầy, rụt rè nhận lấy, thanh âm rầu rĩ đáp:

-        Em cảm ơn thầy.

-        Bé ngoan. – Thầy y tế cười híp mắt nói.

Tiêu Thịnh Nam nghe cậu cảm ơn thầy y tế có chút bực dọc trong lòng. Người này thật là, sao không thấy cậu cảm ơn sự giúp đỡ của anh.

-        Vậy em về lớp đây ạ. Nhờ thầy chăm sóc cậu ấy.

-        Ừm. – Thầy y tế gật đầu.

Hạ Lạc Thuần chậm rãi ăn xong bánh sandwich, nghe lời khuyên của thầy y tế trèo lên giường bệnh. Cậu tưởng bản thân sẽ trằn trọc không ngủ được, thẫn thờ nhìn lên trần nhà, ngửi thấy mùi thuốc sát trùng trong không khí, bất giác thiếp đi.

Tiêu Thịnh Nam không xuống sân thể dục mà trở về lớp luôn. Bạn học đã kéo nhau về. Thủ phạm khiến Hạ Lạc Thuần bị thương là Đàm Minh Viễn chủ động sáp tới hỏi thăm:

-        Cậu ta không bị thương nặng chứ? Có cần đến bệnh viện kiểm tra tổng quát không?

-        Không cần. Cậu ta ổn rồi. – Tiêu Thịnh Nam đáp.

-        Ban nãy cậu ta chảy máu nhiều vậy tớ tưởng ngoẻo rồi chứ. – Đàm Minh Viễn vỗ nhẹ ngực nói.

-        Cậu nên học cách khống chế lực ném bóng của mình đi. Biết bao nhiêu người vì cậu bị thương rồi. – Tiêu Thịnh Nam nhắc nhở.

Đàm Minh Viễn bĩu môi không phục:

-        Sao thành lỗi của tớ chứ! Quả bóng to như vậy chẳng lẽ không biết né tránh sao! Đang chơi hung phấn, sao tớ kiềm chế được lực ném.

-        Học đi! – Tiêu Thịnh Nam đập mạnh vào lưng Đàm Minh Viễn.

Giải xong tập đề ôn thi toán, Tiêu Thịnh Nam vươn vai:

-        Cuối cùng cũng xong rồi.

Anh lơ đễnh nhìn sang chỗ bên cạnh, sách vở của Hạ Lạc Thuần vẫn đề ngay ngắn trên bàn, được sắp xếp rất gọn gàng.

Tiêu Thịnh Nam học nhìn sắc mặt người khác đoán suy nghĩ, tính cách của người ta từ nhỏ nhưng không thể lí giải nổi Hạ Lạc Thuần. Cậu giống như chiếc hộp bí ẩn được giấu trong nơi sâu nhất của hang tối, nếu không kiên trì tiến vào, mở chiếc hộp sẽ chẳng biết được bên trong có thứ gì.

Tiêu Thịnh Nam ngẫm lại những lời thầy Lê nhắc về cậu. Có lẽ sự khác thường của Hạ Lạc Thuần xuất phát từ nguyên nhân nào đó. Tiêu Thịnh Nam chợt nghĩ đến nguyên nhân cậu chuyển đến trường trong giai đoạn nước rút này. Tại sao cậu lại đột ngột chuyển trường như thế?

 

Hot

Comments

Dandelion 🖤

Dandelion 🖤

k nhận rể k nhận rể k nhận rể

2022-07-02

0

Mễ mễ

Mễ mễ

.mí bẹn ghé đọc truyện Bé cưng của Thiên thiếu gia đi 🥰

2021-08-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bạn học mới u ám
2 Chương 2: Không thể tiếp cận
3 Chương 3: Tình cờ chạm mặt
4 Chương 4: Bí mật bị phát hiện
5 Chương 5: Lo sợ
6 Chương 6: Cớ.
7 Chương 7: Chuyển chỗ.
8 Chương 8: Tiếp cận.
9 Chương 9: Bị thương.
10 Chương 10: Nghi hoặc.
11 Chương 11: Cảm ơn.
12 Chương 12: Vừa nhận quà cảm ơn đã nợ thêm ân tình.
13 Chương 13: Bánh cảm ơn rất ngon.
14 Chương 14: Kết quả thi nổi bật.
15 Chương 15: Tin đồn xấu về Lạc Thần.
16 Chương 16: Bị bắt nạt.
17 Chương 17: Cứu giúp.
18 Chương 18: Mặt thật của Lạc Thần - Chuyện xưa.
19 Chương 19: Không thể vượt qua.
20 Chương 20: Em làm được.
21 Chương 21: Sinh nhật Thịnh Nam.
22 Chương 22: Tặng quà sinh nhật.
23 Chương 23: Hạ Uyển Nhu xuất hiện.
24 Chương 24: Hi sinh.
25 Chương 25: Bắt được đồng phạm.
26 Chương 26: Cảm động.
27 Chương 27: Vạch trần.
28 Chương 28: Sáng tỏ.
29 Chương 29: Xúi giục.
30 Chương 30: Bữa cơm cảm ơn.
31 Chương 31: Đến trường gây rối.
32 Chương 32: Lạc Thuần nổi giận.
33 Chương 33: Cảm giác kì lạ.
34 Chương 34: Cứu viện.
35 Chương 35: Khó hiểu.
36 Chương 36: Từ từ thấu hiểu.
37 Chương 37: Thử.
38 Chương 38: Triệu chứng mới.
39 Chương 39: Ngày cuối tuần.
40 Chương 40: Cùng nhau đi ăn.
41 Chương 41: Ra là hiểu lầm.
42 Chương 42: Mình yêu cậu ấy?
43 Chương 43: Tâm sự.
44 Chương 44: Vấn đề chưa giải quyết.
45 Chương 45: Tiến hành.
46 Chương 46: Ngủ dưới tán cây.
47 Chương 47: Tham gia đội tuyển.
48 Chương 48: Nhỏ nhen.
49 Chương 49: Hành động ngu ngốc.
50 Chương 50: Hắn và anh.
51 Chương 51: Nếu phải chọn.
52 Chương 52: Ưu tiên cậu.
53 Chương 53: Lưu giữ.
54 Chương 54: Dự cảm.
55 Chương 55: Hình phạt.
56 Chương 56: Ứng cứu.
57 Chương 57: Ngày mai chúng ta gặp nhau.
58 Chương 58: Khuất phục.
59 Chương 59: Lạc Thuần đang buồn.
60 Chương 60: Hỏi, đáp.
61 Chương 61: Bất an.
62 Chương 62: Thay đổi.
63 Chương 63: Ghi sổ.
64 Chương 64: Nỗi sợ.
65 Chương 65: Không thể hiểu nổi.
66 Chương 66: Giải quyết.
67 Chương 67: Sự thật tàn nhẫn.
68 Chương 68: Tôi muốn về nhà.
69 Chương 69: Đưa anh về.
70 Chương 70: Lời thì thầm trong đêm.
71 Chương 71: Tôi chỉ quan tâm Tiêu Thịnh Nam.
72 Chương 72: Tỏ tình chính thức.
73 Chương 73: Nhắc nhở.
74 Chương 74: Về Tiêu gia.
75 Chương 75: Quyết tuyệt.
76 Chương 76: Đến bệnh viện.
77 Chương 77: Trở ngại khác.
78 Chương 78: Hứa hẹn.
79 Chương 79: Cầu xin.
80 Chương 80: Tức giận.
81 Chương 81: Quyết định của ông nội.
82 Chương 82: Một ngày tươi sáng.
83 Chương 83: Bị phát hiện.
84 Chương 84: Ải mẹ Lạc Thuần (1).
85 Chương 85: Ải mẹ Lạc Thuần (2).
86 Chương 86: Hành trình mới.
87 Phiên ngoại 1: Lạc Thuần che giấu bí mật gì?
88 Phiên ngoại 2: Công khai nào!
89 Phiên ngoại 3: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (1).
90 Phiên ngoại 4: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (2).
91 Phiên ngoại 5: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (3).
92 Phiên ngoại 6: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (4).
93 Phiên ngoại 7: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (5).
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Bạn học mới u ám
2
Chương 2: Không thể tiếp cận
3
Chương 3: Tình cờ chạm mặt
4
Chương 4: Bí mật bị phát hiện
5
Chương 5: Lo sợ
6
Chương 6: Cớ.
7
Chương 7: Chuyển chỗ.
8
Chương 8: Tiếp cận.
9
Chương 9: Bị thương.
10
Chương 10: Nghi hoặc.
11
Chương 11: Cảm ơn.
12
Chương 12: Vừa nhận quà cảm ơn đã nợ thêm ân tình.
13
Chương 13: Bánh cảm ơn rất ngon.
14
Chương 14: Kết quả thi nổi bật.
15
Chương 15: Tin đồn xấu về Lạc Thần.
16
Chương 16: Bị bắt nạt.
17
Chương 17: Cứu giúp.
18
Chương 18: Mặt thật của Lạc Thần - Chuyện xưa.
19
Chương 19: Không thể vượt qua.
20
Chương 20: Em làm được.
21
Chương 21: Sinh nhật Thịnh Nam.
22
Chương 22: Tặng quà sinh nhật.
23
Chương 23: Hạ Uyển Nhu xuất hiện.
24
Chương 24: Hi sinh.
25
Chương 25: Bắt được đồng phạm.
26
Chương 26: Cảm động.
27
Chương 27: Vạch trần.
28
Chương 28: Sáng tỏ.
29
Chương 29: Xúi giục.
30
Chương 30: Bữa cơm cảm ơn.
31
Chương 31: Đến trường gây rối.
32
Chương 32: Lạc Thuần nổi giận.
33
Chương 33: Cảm giác kì lạ.
34
Chương 34: Cứu viện.
35
Chương 35: Khó hiểu.
36
Chương 36: Từ từ thấu hiểu.
37
Chương 37: Thử.
38
Chương 38: Triệu chứng mới.
39
Chương 39: Ngày cuối tuần.
40
Chương 40: Cùng nhau đi ăn.
41
Chương 41: Ra là hiểu lầm.
42
Chương 42: Mình yêu cậu ấy?
43
Chương 43: Tâm sự.
44
Chương 44: Vấn đề chưa giải quyết.
45
Chương 45: Tiến hành.
46
Chương 46: Ngủ dưới tán cây.
47
Chương 47: Tham gia đội tuyển.
48
Chương 48: Nhỏ nhen.
49
Chương 49: Hành động ngu ngốc.
50
Chương 50: Hắn và anh.
51
Chương 51: Nếu phải chọn.
52
Chương 52: Ưu tiên cậu.
53
Chương 53: Lưu giữ.
54
Chương 54: Dự cảm.
55
Chương 55: Hình phạt.
56
Chương 56: Ứng cứu.
57
Chương 57: Ngày mai chúng ta gặp nhau.
58
Chương 58: Khuất phục.
59
Chương 59: Lạc Thuần đang buồn.
60
Chương 60: Hỏi, đáp.
61
Chương 61: Bất an.
62
Chương 62: Thay đổi.
63
Chương 63: Ghi sổ.
64
Chương 64: Nỗi sợ.
65
Chương 65: Không thể hiểu nổi.
66
Chương 66: Giải quyết.
67
Chương 67: Sự thật tàn nhẫn.
68
Chương 68: Tôi muốn về nhà.
69
Chương 69: Đưa anh về.
70
Chương 70: Lời thì thầm trong đêm.
71
Chương 71: Tôi chỉ quan tâm Tiêu Thịnh Nam.
72
Chương 72: Tỏ tình chính thức.
73
Chương 73: Nhắc nhở.
74
Chương 74: Về Tiêu gia.
75
Chương 75: Quyết tuyệt.
76
Chương 76: Đến bệnh viện.
77
Chương 77: Trở ngại khác.
78
Chương 78: Hứa hẹn.
79
Chương 79: Cầu xin.
80
Chương 80: Tức giận.
81
Chương 81: Quyết định của ông nội.
82
Chương 82: Một ngày tươi sáng.
83
Chương 83: Bị phát hiện.
84
Chương 84: Ải mẹ Lạc Thuần (1).
85
Chương 85: Ải mẹ Lạc Thuần (2).
86
Chương 86: Hành trình mới.
87
Phiên ngoại 1: Lạc Thuần che giấu bí mật gì?
88
Phiên ngoại 2: Công khai nào!
89
Phiên ngoại 3: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (1).
90
Phiên ngoại 4: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (2).
91
Phiên ngoại 5: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (3).
92
Phiên ngoại 6: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (4).
93
Phiên ngoại 7: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (5).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play