Chương 17: Cứu giúp.

Hạ Lạc Thuần đi học sớm, về muộn, thời gian học đều ở trong lớp, hạn chế xuất hiện nhất có thể. Cậu bịt mắt trộm chuông, tự an ủi bản thân không nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ, không nghe thấy những lời sỉ nhục, không có gì thay đổi, không có vấn đề gì xảy ra.

Kéo dài suốt một tuần, tin đồn về Hạ Lạc Thuần trong trường bắt đầu lắng xuống. Mọi người không nhìn thấy cậu đâu thế kéo đến lớp mắng cậu hay bày trò bắt nạt được.

Hạ Lạc Thuần cho rằng chỉ cần mình tiếp tục ẩn nhẫn, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.

Học sinh trường Minh Thần dần quên chuyện đó nhưng học sinh trường khác, những người bạn học cũ của cậu lại xuất hiện.

-        Hạ Lạc Thuần, chúng ta lại gặp nhau rồi!

Hạ Lạc Thuần kinh sợ lùi lại, hai tay nắm chặt quai cặp.

Tại sao những người này lại xuất hiện ở đây?

Tại sao họ biết cậu học ở Minh Thần?

Vô vàn câu hỏi xuất hiện trong đầu Hạ Lạc Thuần. Tất cả những câu hỏi đó đều thể hiện sự sợ hãi của cậu trước đám nam sinh mặc đồng phục trước khác, chặn cậu trước ngã rẽ tới bến xe bus.

-        Thằng rác rưởi như mày dám vác mặt ra đường sao? Mày khiến nữ thần của bọn tao đau lòng, suýt thì hại cô ấy cùng Nam Dương. Mẹ nó, nữ thần của bọn tao tốt bụng có thể tha chọn bọn mày, bọn tao thì không! Có vẻ lần trước bọn tao chưa cho mày ăn đủ, hôm nay, để bọn tao dạy cho mày biết, vị trí của mày ở đâu!?

Tên cầm đầu nói dứt lời, ra hiệu cho đám đàn em phía sau, mỗi đứa cầm một cây gậy bóng chày, mỉm cười tà ác giơ cao gậy lên, nhắm thẳng Hạ Lạc Thuần hạ xuống.

Mặt trời ngả về tây, ánh chiều tà chiếu vào văng phòng giáo viên, ánh lên hai bóng người còn ở lại. Thầy Lê nhập xong dữ liệu trên máy tính, mỉm cười cảm ơn Tiêu Thịnh Nam tan học nán lại phụ giúp mình.

-        Cảm ơn em đã giúp thầy sắp xếp hồ sơ. Bây giờ em có vể luôn chưa? Tài xế nhà em đến đón nhỉ?

-        Ban nãy em nói với tài xế một tiếng sau hãy tới đón. Không nghĩ công việc xong nhanh như vậy!

-        Do em nhanh nhẹn. Nếu vậy bốn mươi phút nữa tài xế nhà em mới tới đón. Đã thế thầy mời em đi ăn một bữa xem như cảm ơn nhé! – Thầy Lê cầm áo khoác trên ghế, vắt lên tay mỉm cười nói.

Giờ này về nhà cũng chẳng có ai ăn cùng. Tiêu Thịnh Nam nghĩ thế nên liền đáp ứng.

Hai thầy trò ra cổng trường, thầy Lê vừa đi vừa kể cho cậu về quán cơm gia đình gần trường, đối diện trạm xe bus.

-        Trước đây, chủ quán là một bà nội trợ, quanh năm dành hết tâm sức cho gia đình. Bây giờ con cái bà ấy đều lớn cả, có công ăn việc làm, bà ấy mới mở quán này. Tay nghề nấu nướng của bà đều luyện ra trong quá trình chăm sóc gia đình, đậm đà hương vị cơm nhà nấu. Mỗi lần thầy ăn đều nhờ đến mẹ của mình…

-        Đánh cho nó chết! Xem nó dám ra đường nữa không! – Tiếng la hét ở ngã rẽ cắt ngang lời thầy Lê nói.

Nghe âm thanh ẩu đả ở đằng trước, hai thầy trò nhìn nhau, đồng loạt chạy tới trước xem thế nào.

Đập vào mắt họ là cảnh tượng năm, sáu học sinh mặc đồng phục trường khác cầm gậy gộc vây đánh một học sinh mặc đồng phục trường họ. Thầy Lê tức giận la lớn:

-        Các cậu đang làm gì thế hả?

Đám nam sinh thoáng dừng lại, nhìn thấy có hai người đến, bên mình đông hơn, bọn họ không them để ý người tới là ai, hung hăng dọa nạt:

-        Ông chú già, biết điều thì né chỗ khác. Bọn này đang dạy dỗ người, ông dám thọc tay vào, bọn tôi đánh ông nhập viện!

-        Lũ mất dậy! – Thầy Lê tức run người quát lớn.

Tiêu Thịnh Nam tinh mắt nhận ra người nằm dưới đất là Hạ Lạc Thuần, anh vừa tiến lên vừa hô:

-        Lạc Thuần!

-        Mày là thằng nào? Dám chõ mũi vào chuyện của…

Tên cầm đầu chưa kịp nói dứt lời đã lãnh trọn một cú đấm. Mặt mày Tiêu Thịnh Nam lạnh băng, đôi mắt sắc như dao, cầm điện thoại lạnh lùng nói:

-        Tao đã báo cho cảnh sát! Trong vòng ba phút bọn mày không chạy khỏi đây đừng hỏi tại sao bị gô cổ vào đồn!

-        Mày! 

Đám lưu manh còn ngồi trên ghế nhà trường này không sợ trời không sợ đất nhưng sợ vào đồn cảnh sát. Huống chi bọn họ đang ở năm học cuối, chỉ cần không gây chuyện sẽ yên ổn tốt nghiệp. Tên cầm đầu tức tối cầm gậy chỉ vào mặt Tiêu Thịnh Nam:

-        Mày nhớ mặt tao đó! Đi!

-        Chúng ta đi vậy sao ạ? – Một tên đang em nhìn xuống Hạ Lạc Thuần nằm dưới đất hỏi, bàn tay chà sát vào ống quần chứng tỏ gã đánh người chưa sướng tay.

-        Không đi mày ở đây để cảnh sát bắt à! – Tên cầm đầu vỗ bốp vào đầu đàn em.

Bọn chúng không cam tâm rời đi, đi một đoạn quay đầu lạ quơ gậy dọa nạt.

Thầy Lê chạy ào tới đỡ Hạ Lạc Thuần nằm dưới đất. Cả người cậu dính đầy bùn đất, dấu bàn chân, áo khoác ngoài bị đánh đến rách, kính của cậu vỡ vụn nằm dưới đất. Nãy giờ, Hạ Lạc Thuần dùng cặp che chắn đầu mới bảo vệ được bản thân không bị thương quá nặng.

-        Em không sao chứ? – Thầy Lê đau lòng cẩn thận dìu cậu lên.

Hạ Lạc Thuần ngồi dựa vào tường, lắc nhẹ đầu đáp bằng giọng yếu ớt thở không ra hơi:

-        Em… không sao.

-        Trên người chắc chắn bị thương rất nặng. Để thầy xem nào… thầy thấy bọn chúng cầm gậy, có đánh vào đầu em không?

Thầy Lê kiểm tra khắp người Lạc Thuần, cánh tay áo sơ mi trắng đồng phục của cậu loang máu, ở bụng và lưng bầm một mảng lớn. Nhìn thầy một bên mặt của Lạc Thuần chạy xuống một dòng máu đỏ, thầy hốt hoảng quay lại thúc Tiêu Thịnh Nam:

-        Em mau gọi taxi, chúng ta phải đưa em ấy tới bệnh viện ngay lập tức!

-        Em vừa gọi tài xế nhà mình rồi. Xe sắp tới rồi ạ.

Ba thầy trò đứng đợi xe riêng nhà Tiêu Thịnh Nam tới. Thầy Lê dìu Hạ Lạc Thuần lên xe, Tiêu Thịnh Nam thúc tài xế lái nhanh đến bệnh viện.

Tiêu Thịnh Nam vận dụng quan hệ sắp xếp một bác sĩ giỏi trong bệnh viện tới chữa trị cho Hạ Lạc Thuần.

Hạ Lạc Thuần cởi hết áo ra, phơi tấm thân trần, mới hiện rõ vết thương trên người cậu nặng đến chừng nào.

Da Lạc Thuần trắng trẻo tôn lên những mảng bầm tìm và màu đỏ tươi của máu chảy ra từ những vết thương trên tay cậu khiến người khác nhìn vào không khỏi đau lòng.

-        Đứa nhỏ này, sao bị thương nặng như thế! – Vị bác sĩ vừa kiểm tra vết thương trên người cậu vừa căm giận nói.

-        Trán em ấy cũng bị thương. Thầy kiểm tra kĩ giúp tôi.

Bác sĩ vén tóc mái của Hạ Lạc Thuần lên, nhìn thấy một vết thương ngắn trên trán cậu.

-        Này chỉ bị ngoài da, chữa trị xong sẽ không để lại sẹo. Nhưng tóc mái này lù xù quá, để dính vào vết thương thì không hay, tôi cắt bớt nhé!

Hạ Lạc Thuần do dự. Tóc mái giúp cậu che bớt khuôn mặt, là công cụ để Lạc Thuần tự bảo vệ mình. Cắt nó đi, phải một thời gian sau mới dài lại được. Cậu không đủ can đảm đem hết mặt mình lộ ra bên ngoài. Đối với cậu, chính gương mặt này là khởi nguồn của mọi tai họa.

-        Để tóc mái dài dễ dẫn đến nhiễm trùng vết thương. Em nghĩ nên cắt. – Tiêu Thịnh Nam đứng dựa vào cửa phòng bệnh đề nghị.

Đề nghị của anh một phần là nghĩ cho cậu, một phần xuất phát từ tư tâm của mình. Anh tò mò muốn biết gương mặt Hạ Lạc Thuần che giấu bấy lâu như thế nào. Đứng ở đây, bị bác sĩ che chắn mất, anh chỉ nhìn thấy một con mắt nhằm nghiền có hàng mi đen cong vuốt run nhè nhẹ và một bên trán mịn màng cùng đôi mày thanh thoát của cậu.

Những chi tiết nhỏ ấy khiến anh mong chờ về nhan sắc thật của Hạ Lạc Thuần.

Có lẽ, bạn học mà bọn anh nghĩ xấu xí có một nhan sắc không tồi.

 

Hot

Comments

Vh

Vh

nữ thần cái quỷ gì? ch* đ* thần thì có

2021-12-30

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bạn học mới u ám
2 Chương 2: Không thể tiếp cận
3 Chương 3: Tình cờ chạm mặt
4 Chương 4: Bí mật bị phát hiện
5 Chương 5: Lo sợ
6 Chương 6: Cớ.
7 Chương 7: Chuyển chỗ.
8 Chương 8: Tiếp cận.
9 Chương 9: Bị thương.
10 Chương 10: Nghi hoặc.
11 Chương 11: Cảm ơn.
12 Chương 12: Vừa nhận quà cảm ơn đã nợ thêm ân tình.
13 Chương 13: Bánh cảm ơn rất ngon.
14 Chương 14: Kết quả thi nổi bật.
15 Chương 15: Tin đồn xấu về Lạc Thần.
16 Chương 16: Bị bắt nạt.
17 Chương 17: Cứu giúp.
18 Chương 18: Mặt thật của Lạc Thần - Chuyện xưa.
19 Chương 19: Không thể vượt qua.
20 Chương 20: Em làm được.
21 Chương 21: Sinh nhật Thịnh Nam.
22 Chương 22: Tặng quà sinh nhật.
23 Chương 23: Hạ Uyển Nhu xuất hiện.
24 Chương 24: Hi sinh.
25 Chương 25: Bắt được đồng phạm.
26 Chương 26: Cảm động.
27 Chương 27: Vạch trần.
28 Chương 28: Sáng tỏ.
29 Chương 29: Xúi giục.
30 Chương 30: Bữa cơm cảm ơn.
31 Chương 31: Đến trường gây rối.
32 Chương 32: Lạc Thuần nổi giận.
33 Chương 33: Cảm giác kì lạ.
34 Chương 34: Cứu viện.
35 Chương 35: Khó hiểu.
36 Chương 36: Từ từ thấu hiểu.
37 Chương 37: Thử.
38 Chương 38: Triệu chứng mới.
39 Chương 39: Ngày cuối tuần.
40 Chương 40: Cùng nhau đi ăn.
41 Chương 41: Ra là hiểu lầm.
42 Chương 42: Mình yêu cậu ấy?
43 Chương 43: Tâm sự.
44 Chương 44: Vấn đề chưa giải quyết.
45 Chương 45: Tiến hành.
46 Chương 46: Ngủ dưới tán cây.
47 Chương 47: Tham gia đội tuyển.
48 Chương 48: Nhỏ nhen.
49 Chương 49: Hành động ngu ngốc.
50 Chương 50: Hắn và anh.
51 Chương 51: Nếu phải chọn.
52 Chương 52: Ưu tiên cậu.
53 Chương 53: Lưu giữ.
54 Chương 54: Dự cảm.
55 Chương 55: Hình phạt.
56 Chương 56: Ứng cứu.
57 Chương 57: Ngày mai chúng ta gặp nhau.
58 Chương 58: Khuất phục.
59 Chương 59: Lạc Thuần đang buồn.
60 Chương 60: Hỏi, đáp.
61 Chương 61: Bất an.
62 Chương 62: Thay đổi.
63 Chương 63: Ghi sổ.
64 Chương 64: Nỗi sợ.
65 Chương 65: Không thể hiểu nổi.
66 Chương 66: Giải quyết.
67 Chương 67: Sự thật tàn nhẫn.
68 Chương 68: Tôi muốn về nhà.
69 Chương 69: Đưa anh về.
70 Chương 70: Lời thì thầm trong đêm.
71 Chương 71: Tôi chỉ quan tâm Tiêu Thịnh Nam.
72 Chương 72: Tỏ tình chính thức.
73 Chương 73: Nhắc nhở.
74 Chương 74: Về Tiêu gia.
75 Chương 75: Quyết tuyệt.
76 Chương 76: Đến bệnh viện.
77 Chương 77: Trở ngại khác.
78 Chương 78: Hứa hẹn.
79 Chương 79: Cầu xin.
80 Chương 80: Tức giận.
81 Chương 81: Quyết định của ông nội.
82 Chương 82: Một ngày tươi sáng.
83 Chương 83: Bị phát hiện.
84 Chương 84: Ải mẹ Lạc Thuần (1).
85 Chương 85: Ải mẹ Lạc Thuần (2).
86 Chương 86: Hành trình mới.
87 Phiên ngoại 1: Lạc Thuần che giấu bí mật gì?
88 Phiên ngoại 2: Công khai nào!
89 Phiên ngoại 3: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (1).
90 Phiên ngoại 4: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (2).
91 Phiên ngoại 5: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (3).
92 Phiên ngoại 6: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (4).
93 Phiên ngoại 7: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (5).
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Bạn học mới u ám
2
Chương 2: Không thể tiếp cận
3
Chương 3: Tình cờ chạm mặt
4
Chương 4: Bí mật bị phát hiện
5
Chương 5: Lo sợ
6
Chương 6: Cớ.
7
Chương 7: Chuyển chỗ.
8
Chương 8: Tiếp cận.
9
Chương 9: Bị thương.
10
Chương 10: Nghi hoặc.
11
Chương 11: Cảm ơn.
12
Chương 12: Vừa nhận quà cảm ơn đã nợ thêm ân tình.
13
Chương 13: Bánh cảm ơn rất ngon.
14
Chương 14: Kết quả thi nổi bật.
15
Chương 15: Tin đồn xấu về Lạc Thần.
16
Chương 16: Bị bắt nạt.
17
Chương 17: Cứu giúp.
18
Chương 18: Mặt thật của Lạc Thần - Chuyện xưa.
19
Chương 19: Không thể vượt qua.
20
Chương 20: Em làm được.
21
Chương 21: Sinh nhật Thịnh Nam.
22
Chương 22: Tặng quà sinh nhật.
23
Chương 23: Hạ Uyển Nhu xuất hiện.
24
Chương 24: Hi sinh.
25
Chương 25: Bắt được đồng phạm.
26
Chương 26: Cảm động.
27
Chương 27: Vạch trần.
28
Chương 28: Sáng tỏ.
29
Chương 29: Xúi giục.
30
Chương 30: Bữa cơm cảm ơn.
31
Chương 31: Đến trường gây rối.
32
Chương 32: Lạc Thuần nổi giận.
33
Chương 33: Cảm giác kì lạ.
34
Chương 34: Cứu viện.
35
Chương 35: Khó hiểu.
36
Chương 36: Từ từ thấu hiểu.
37
Chương 37: Thử.
38
Chương 38: Triệu chứng mới.
39
Chương 39: Ngày cuối tuần.
40
Chương 40: Cùng nhau đi ăn.
41
Chương 41: Ra là hiểu lầm.
42
Chương 42: Mình yêu cậu ấy?
43
Chương 43: Tâm sự.
44
Chương 44: Vấn đề chưa giải quyết.
45
Chương 45: Tiến hành.
46
Chương 46: Ngủ dưới tán cây.
47
Chương 47: Tham gia đội tuyển.
48
Chương 48: Nhỏ nhen.
49
Chương 49: Hành động ngu ngốc.
50
Chương 50: Hắn và anh.
51
Chương 51: Nếu phải chọn.
52
Chương 52: Ưu tiên cậu.
53
Chương 53: Lưu giữ.
54
Chương 54: Dự cảm.
55
Chương 55: Hình phạt.
56
Chương 56: Ứng cứu.
57
Chương 57: Ngày mai chúng ta gặp nhau.
58
Chương 58: Khuất phục.
59
Chương 59: Lạc Thuần đang buồn.
60
Chương 60: Hỏi, đáp.
61
Chương 61: Bất an.
62
Chương 62: Thay đổi.
63
Chương 63: Ghi sổ.
64
Chương 64: Nỗi sợ.
65
Chương 65: Không thể hiểu nổi.
66
Chương 66: Giải quyết.
67
Chương 67: Sự thật tàn nhẫn.
68
Chương 68: Tôi muốn về nhà.
69
Chương 69: Đưa anh về.
70
Chương 70: Lời thì thầm trong đêm.
71
Chương 71: Tôi chỉ quan tâm Tiêu Thịnh Nam.
72
Chương 72: Tỏ tình chính thức.
73
Chương 73: Nhắc nhở.
74
Chương 74: Về Tiêu gia.
75
Chương 75: Quyết tuyệt.
76
Chương 76: Đến bệnh viện.
77
Chương 77: Trở ngại khác.
78
Chương 78: Hứa hẹn.
79
Chương 79: Cầu xin.
80
Chương 80: Tức giận.
81
Chương 81: Quyết định của ông nội.
82
Chương 82: Một ngày tươi sáng.
83
Chương 83: Bị phát hiện.
84
Chương 84: Ải mẹ Lạc Thuần (1).
85
Chương 85: Ải mẹ Lạc Thuần (2).
86
Chương 86: Hành trình mới.
87
Phiên ngoại 1: Lạc Thuần che giấu bí mật gì?
88
Phiên ngoại 2: Công khai nào!
89
Phiên ngoại 3: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (1).
90
Phiên ngoại 4: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (2).
91
Phiên ngoại 5: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (3).
92
Phiên ngoại 6: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (4).
93
Phiên ngoại 7: Đàm Minh Viễn x Ôn Hạ Vũ (5).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play