Trùng hợp

Hạ Lạc Thi vừa chạy đến cổng trường thì tiếng chuông báo đến giờ vào lớp vang lên.

"Ôi! Chết tiệt!...Tất cả đều tại tên đáng ghét đó mà mình trễ học rồi." Cô gầm gừ giận dữ.

"Mà thôi, không sao, mình có thể leo tường vào mà." Với ai chứ với người tập võ từ nhỏ như cô thì việc leo tường chỉ là việc nhỏ.

Cô vừa trèo lên trên bệ tường đang định nhảy xuống thì từ ngoài cổng trường một chiếc xe ô tô sang trọng bước đến.

Tiếp theo đó là một anh chàng có thân hình lực lưỡng cao hơn 1m8, ánh mắt luôn mang theo một vẻ bỡn cợt, bất cần đời với chiếc áo sơ mi trắng làm anh đã trắng lại càng thêm trắng bước xuống xe.

Cô đỏ mặt nghĩ: "Giờ nhìn lại không hiểu sao mình thấy tên đáng ghét đó cũng đẹp trai phết nhể? Khoan đã, vấn đề là mình học cùng trường cùng tên đó ư? Từ giờ phải sống hạ thấp chút mới được, gặp hắn lại thêm rắc rối.

Mà chắc có gặp lại lần nữa hắn cũng không nhớ mình là ai đâu mà."

"Aizzz, không suy nghĩ nữa, không suy nghĩ nữa mau chóng vào trường thôi." Cô tát nhẹ vào hai bên má.

Cô vừa leo xuống vừa nhìn ra phía anh. Cô muốn ở lại nhìn cảnh anh không được cho vào trường cho hả cơn tức.

Nhưng sự thật luôn không như mong đợi. Chàng trai không những được cho vào trường mà bác bảo vệ còn cười rất thân thiện với anh.

Cô nhìn mà cô tức muốn hộc máu.

"Tại sao tên đó được vào trường chứ? Nghe nói trường này nghiêm lắm mà. Aizzz...thôi vậy, nhìn là biết người ta là con nhà quyền thế."

Nghĩ rồi cô vội chạy vào lớp.

"Hộc...hộc...hên...hên là cô chưa vào lớp."

Tuy đã vào trường cấp 3 nhưng lớp cô chủ yếu vẫn là những người bạn đã học cùng cô hồi cấp 2, chỉ có một số người chuyển đi.

" Lại đây ngồi với tớ nè tiểu Lạc." Chu Y Y - cô bạn thân của Hạ Lạc Thi lên tiếng.

" Ok ok, đến liền."

" Mà sao hôm nay mày đến muộn thế, đánh trống vào lớp rồi bây giờ mới vào học, hên cho mày là cô chưa vào đó." Chu Y Y ngạc nhiên hỏi.

" Đâu phải tại tao, tao cũng đâu muốn ngày đầu đi học lại đi trễ đâu, tại tự dưng sáng nay đi tao gặp một người điên chắn đường đấy chứ." Cô hậm hực.

" Ồ! Ngày đầu tiên đi học đã gặp người điên, số mày cũng nhọ thật đấy. Mà mày kể tao nghe vụ đó đi." Chu Y Y nói với vẻ mặt háo hức.

Tôi ngồi kể lại mọi chuyện từ việc tôi đâm vào xe hắn, tôi thấy hắn ở cổng trường.

"Oaaa... Mình thấy đây không phải là xui xẻo đâu mà là vận đào hoa đó."

" Đào hoa gì chứ? Rõ ràng là nghiệt duyên mà." Cô thầm thì.

" Cả lớp đứng, nghiêm!"

Hạ Lạc Thi cùng Chu Y Y vội đứng dậy chào cô .

" Các em ngồi xuống đi. Cô tên Liên Mỹ , giáo viên dạy môn Tiếng Anh, từ giờ cô sẽ là chủ nhiệm của các em."

Tiếng vỗ tay rầm rầm vang lên sau lời giới thiệu của cô.

" À! Cô quên mất, hôm nay lớp chúng ta sẽ có một bạn mới, bạn chuyển từ Mỹ về nên có gì các em làm quen và giúp đỡ bạn nhé!"

" Dạ, vâng thưa cô." Cả lớp đồng thanh.

" Mà bạn là nam hay nữ vậy cô." Học sinh nữ 1 lên tiếng.

" Hỏi nhảm, đương nhiên là nữ rồi, lại còn là một bạn nữ có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành nữa đó." Học sinh nam 1 lên tiếng.

" Còn lâu nhé, lớp toàn gái xinh, trai đẹp chả thấy đâu, vẫn là một bạn nam đẹp trai thì tốt hơn." Học sinh nữ 2 lên tiếng.

" Nhiều gái nhưng mà dữ, làm ơn đi chúng tôi cần một cô nương hiền dịu được không?" Nam sinh tên Kha Luân lên tiếng.

Và sau đó...

Học sinh nữ của cả lớp đều bắn ánh mắt hình viên đạn về phía Kha Luân.

"À, không có gì... Mình đùa đó, nữ sinh lớp mình tuyệt lắm, nhưng mà có thêm thì tốt chứ cũng đâu có sao" Vừa nói Kha Luân vừa thể hiện khuôn mặt ngây thơ vô số tội của mình.

" Mình nói cậu đấy, suốt ngày chỉ biết gái gái, quan trọng lắm hả? Cần gái chứ gì, ngắm bạn cùng bàn là mình nè, vậy là được rồi chứ." Lớp trưởng Vy Lê lên tiếng. Vừa nói cô vừa đưa khuôn mặt mình lại gần mặt của Kha Luân.

" À...à...cậu đương nhiên là đẹp rồi." Kha Luân ấp úng đáp.

" Cậu sao vậy? Sao mặt đỏ thế? Có phải là bị sốt không?" Vừa nói Vy Lê vừa đưa tay lên trán Kha Luân.

" Không có gì đâu mà!!" Cậu hét lên rồi đẩy tay Vy Lê và quay mặt ra chỗ khác.

" Hứ! Mình cũng chỉ là vì lo lắng cho cậu thôi mà, không thích thì thôi." Vy Lê quay đầu đi.

" Không phải! . . ."

Kha Luân đang định giải thích thì một anh chàng vô cùng soái bước vào lớp.

" Xin chào mọi người, mình tên Mạc Kì Hạ, rât hân hạnh được làm quen. Mình vừa từ Mỹ về mong mọi người chiếu cố nhiều hơn." Nói rồi anh cúi gập người xuống.

Cả lớp vỗ tay rầm rộ.

Trừ Lạc Thi. Cô ngồi cúi gầm xuống mặt bàn. 

Kì Hạ liếc nhìn ra phía cô. " Cô nhóc, lại gặp lại rồi." Anh nghĩ rồi cười một nụ cười gian tà.

" À! Em đã nghĩ ngồi đâu chưa? Nếu thấy được cô sẽ duyệt cho em."

" Ngồi với tớ đi bạn đẹp trai" Nữ sinh một.

" Còn lâu đi, bạn đẹp trai phải ngồi chỗ tớ mới đúng, chỗ cậu có người rồi thôi bỏ ý định đấy đi. Bạn ơi ngồi chỗ tớ này." Nữ sinh hai.

" Thôi hai cậu im đi, bạn đẹp trai này ngồi chỗ tớ sẵn rồi." Nữ sinh ba.

" Mình rất cảm ơn vì mọi người đã chào đón nhưng có lẽ mình đã tìm được chỗ ngồi thích hợp rồi." Giọng Kì Hạ chậm rãi vang lên.

" Nè, tiểu Thi, sao mình thấy bạn mới này giống như là đang nhìn chằm chằm vào chỗ mình vậy." Chu Y Y cúi đầu nói nhỏ vào tai cô.

" Thôi đi, là cậu tưởng tượng đó, chắc anh ta đang nhìn mấy bàn trên chỗ mình hoặc dưới thôi" Cô nói với Chu Y Y đồng thời cũng là tự an ủi bản thân.

" Cô à, em nghĩ ra rồi, em muốn ngồi cùng bạn ấy." Nói rồi anh chỉ tay về phía cô.

" Tại sao vậy? Nhưng mà hình như bạn ấy có bạn cùng bàn rồi."

Lạc Thi gật đầu lia lịa tỏ vẻ đồng ý với cô và nói:" Đúng rồi đó cô, em và Y Y thân nhau từ nhỏ, tụi em cũng là đôi bạn cùng tiến hồi cấp 2 nữa."

"Aizzz...thôi em đành chọn chỗ khác vậy." Kì Hạ tỏ vẻ buồn bã.

" Trong lớp này em chỉ quen mỗi bạn ấy, em thật sự rất mong bạn ấy có thể giúp đỡ em."

" Ừm... Vậy hay là Lạc Thi..."

" Em sao cô" Lạc Thi đưa ngón tay nhỏ nhắn chỉ về phía mình.

" Đúng rồi, là em. Em ngồi cùng với bạn một thời gian, khi nào bạn quen trường quen lớp rồi em chuyển về ngồi cùng Y Y cũng được mà, dù sao trong lớp cũng chỉ có mình em quen bạn ấy."

" Nhưng mà..."

" Thôi em về chỗ đi. Y Y, em chịu thiệt thòi ngồi cùng bạn An nhé."

" Dạ vâng thưa cô." Gật đầu.

Nói rồi cô quay sang chỗ Lạc Thi:" Sướng nha, được ngồi cùng trai đẹp, tao ước còn chả được đây mày làm gì phải ỉu xìu thế, vui lên."

" Không phải, mà là..." Cô toan giải thích thì...

" Thôi tao đi đây, có gì ra chơi nói. Xa mày tao buồn lắm đó." Y Y cười nói.

" Có ai nói buồn nhưng cười như mày không hả?"

Kì Hạ bước về chỗ ngồi, anh quay sang nhìn Lạc Thi nở nụ cười rạng rỡ khiến cô thất thần hồi lâu.

" Nè, sao nhìn tôi hoài vậy?" Anh nghiêng đầu nhìn về phía cô.

" Đâu...đâu có." Cô ngượng ngùng giải thích.

Anh bỗng nhìn cô rồi nở nụ cười đểu cáng. Đúng! Chính là nó! Là cái nụ cười mà sáng nay lúc trêu đùa cô hắn đã cười.

" Mà trùng hợp thật nhỉ? Lại gặp nhau nữa rồi. Sau này mong bạn học Lạc chiếu cố mình nhiều hơn."

" À...ừm..." Cô cười gượng.

Cô ngồi học mà đầu óc cứ để trên mây suy nghĩ cách trả tiền chữa xe.

" Làm sao đây, hay là đánh hắn, đe doạ hắn. Không được, không được... Hắn mà báo lên thầy cô là mình chết chắc, với cả tên này nhìn giống như không ăn cứng chỉ ăn mềm. Thôi thì đành vậy, bổn cô nương đành hi sinh nhan sắc vậy."

Tiếng chuông báo hiệu đã kết thúc tiết học vang lên.

Hot

Comments

[{June là tui nè}]❤🌱

[{June là tui nè}]❤🌱

chéo tr bạn trai lạnh lùng của tôi vs june nhé tg

2020-08-21

0

Sapphire.Hồng

Sapphire.Hồng

ủng hộ

2020-05-01

1

Hàn Tiểu Hy❤

Hàn Tiểu Hy❤

hay lém

2020-04-30

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play