Chương 5: Chung một nhà

Hãy để Tưởng Nhi Viên thay chị gái yêu dấu của mình chăm sóc Đông Thâm thật tốt. Cô ta đã chờ ngày này từ rất lâu rồi, cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính bên cạnh anh rể mà không bị phát hiện.

Một sự ghen tị, căm ghét mà Tưởng Nhi Viên dành cho Tưởng Nhã Y xuất phát từ ngày mà Đông Thâm nói yêu chị mình, muốn kết hôn cùng chị mình. Đông Thâm chưa bao giờ để mắt đến Tưởng Nhi Viên. Trong mắt hắn không hề có ánh nhìn đầy quan tâm, yêu chiều dành cho cô ta như là dành cho Tưởng Nhã Y. Nhưng mà hiện tại thì điều đấy không còn quan trọng, cô ta đã có được anh rể của riêng mình rồi!

Tưởng Nhi Viên mỉm cười, cúi đầu trước mộ chị gái mình thì thầm:

“Vĩnh biệt, chị gái yêu quý của em.”

Sẽ không còn ai chắn đường của Tưởng Nhi Viên này!

Cô ta xoay người, cầm chiếc kính râm của mình đeo lại, đôi mắt tràn đầy dã tâm chiếm đoạt.

Anh rể, em trở về với anh đây!

***

Cuối cùng cũng trở về Đông gia sau nửa năm học tập ở Mỹ, Tưởng Nhi Viên không giấu nổi sự vui vẻ kích động trong lòng. Vẻ mặt hiện tại khác xa một trời một vực với vẻ mặt khi nãy của cô em gái vừa mất chị gái.

Đẩy cửa bước vào, Tưởng Nhi Viên trưng một gương mặt yêu kiều chờ đợi Đông Thâm, nghĩ đến viển cảnh hắn gặp cô ta sẽ bất ngờ như thế nào.

“Em quay về rồi đây, anh rể.”

Nụ cười của Tưởng Nhi Viên cứng nhắc khi thấy được bóng dáng của một nữ nhân vô cùng xa lạ đang ngồi ở phòng khách. Hơn thế nữa, nữ nhân đó còn đang mặc quần áo của Tưởng Nhã Y, đang chạm vào những món đồ ngày trước chị cô ta rất thích.

Bất ngờ nữ nhân đó ngước lên nhìn Tưởng Nhi Viên, bốn mắt nhìn nhau trong sự ngỡ ngàng.

Tưởng Nhi Viên lấy lại tinh thần, cô ta hầm hầm bước đến trước mặt Trầm Nhan, chỉ tay về cô tra hỏi:

“Cô là ai? Tại sao cô lại ở đây? Cô còn dám mặc quần áo và chạm vào lọ gốm mà chị tôi rất quý nữa à?”

Trầm Nhan không thích ứng kịp thời trước câu hỏi của Tưởng Nhi Viên. Cô cứ đứng yên bất động như thế một hồi lâu, bắt đầu nhớ lại.

Ngày trước Đông Thâm đã từng kể cho Trầm Nhan nghe về lai lịch của Tưởng Nhã Y, là một đại tiểu thư danh giá nhà Tưởng gia, dưới còn có một cô em gái. Như vậy người trước mặt cô là em gái của cô ấy hay sao?

“Tôi hỏi sao cô không trả lời tôi? Tôi bị câm điếc hay sao?”

Tưởng Nhi Viên bị Trầm Nhan lơ đi, cảm thấy như bị sỉ nhục vậy. Cô ta không kiêng dè nắm lấy cổ tay Trầm Nhan giật về phía mình.

Trầm Nhan giật mình, cô bắt đầu nói lắp:

“Tôi… tôi là Trầm Nhan… tôi được Đông Thâm đưa về đây…”

“Cái gì? Cô là ai mà dám gọi tên anh rể như thế hả?”

Tưởng Nhi Viên cau mày, vừa định giơ tay lên giáng vào má Trầm Nhan một cái tát thì sau lưng, giọng của một người đàn ông trầm ấm vang lên:

“Nhi Viên, em hãy lịch sự với cô ấy.”

“Anh… anh rể.”

Tưởng Nhi Viên thả lỏng cơ mặt, thân thể uyển chuyển liền xoay người, nhanh lao vào lòng Đông Thâm.

“Anh rể, em về rồi đây.”

Đông Thâm không đáp lại lời của Tưởng Nhi Viên, hắn đưa tay lên gở lấy đôi tay đang ôm chặt, rồi đẩy ra trước mặt mình.

“Anh…”

“Nhi Viên, em nên chú ý hành động của mình.”

Đông Thâm không để ý đến gương mặt đờ đẫn hụt hẫng của Tưởng Nhi Viên, hắn bước đến đứng kế bên Trầm Nhan, tiếp tục nói:

“Đây là Trầm Nhan, là người vinh hạnh được chị em hiến tim. Sau này cô ấy sẽ sống ở đây, vào vai chị gái của em, và chúng ta sẽ là người một nhà.”

Trầm Nhan liếc mắt nhìn hắn, cô vẫn giữ bộ dáng rụt rè khi đối diện với người lạ nhưng vẫn không muốn tiếp xúc gần với Đông Thâm, cô vờ lùi lại vài bước né tránh.

Tưởng Nhi Viên ngơ ngác, còn tưởng bản thân mình đã nghe lầm. Thứ cô ta chú ý không phải là trái tim chị mình trao cho người ngoài, mà là Đông Thâm đã nhấn mạnh ba chữ “người một nhà”. Hắn còn muốn Tưởng Nhi Viên phải coi Trầm Nhan như là chị gái khiến cô ta không chấp nhận được.

Hít một hơi thật sâu, Tưởng Nhi Viên quay người, đôi mắt trong veo ngập tràn nước mắt đối diện với Đông Thâm chất vấn:

“Tại sao? Tại sao lại cho cô ta ở đây? Tại sao lại bắt em phải chung sống một nhà với cô ta chứ? Anh rể, anh đang đùa em đúng không?”

“Đó là sự thật.”

“Anh rể, chị em vừa mất chưa đầy một tuần, anh không thể nào bắt ép em tiếp nhận cô gái xa lạ này.”

Lý do để Đông Thâm từ bỏ ý định bắt Tưởng Nhi Viên thừa nhận Trầm Nhan bây giờ chỉ có Tưởng Nhã Y mà thôi. Cô ta không muốn sau này trong nhà lại có thêm một đối thủ.

“Nhi Viên, anh biết em khó lòng chấp nhận được việc này, nhưng không sao! Chúng ta còn nhiều thời gian mà.”

Tưởng Nhi Viên rơi lệ, cô ta khuỵu người, tay ôm lấy ngực mình thổn thức bật khóc.

“Không… hức… em thương chị mình lắm. Nhìn chị ra đi đường đột như thế em không tin được chị đã mãi mãi xa em. Em chỉ có Nhã Y là chị gái mình thôi, em sẽ không bao giờ tiếp nhận ai nữa đâu.”

Lời Tưởng Nhi Viên chân thật đến mức Trầm Nhan nhìn cũng phải đau lòng, vì cô cho rằng chính mình đã phá hoại mọi chuyện của người nhà Đông Thâm. Cũng chỉ tại căn bệnh tim quái ác này, chính cô đã cướp đi vị trí chị gái

trong lòng của Tưởng Nhi Viên…

Đông Thâm thở dài, hắn bước đến trước mặt Tưởng Nhi Viên, đưa tay đỡ lấy cô ta, nhỏ giọng an ủi:

“Anh biết. Nhưng trái tim của Nhã Y bây giờ đang ở trong người của Trầm Nhan.”

“Em không quan tâm, em không muốn thấy cô ta ở cái nhà này nữa!”

Tưởng Nhi Viên thừa cơ hội trước mặt, cô ta nâng chân, xà vào lòng Đông Thâm mà gào thét. Lần này Đông Thâm không đẩy cô ta ra, trái lại còn đặt tay lên lưng Tưởng Nhi Viên xoa dịu.

“Em bình tâm lại. Chỉ là thế chỗ cho Nhã Y, trong lòng anh vẫn dành cho chị em mà thôi.”

Hành động này của Tưởng Nhi Viên hắn có thể hiểu được. Hắn nghĩ rằng Tưởng Nhi Viên quá yêu chị gái mình, cô ta xem trọng Nhã Y nên mới xử sự quá thể như vậy.

Tưởng Nhi Viên được anh rể ôm vào lòng cảm thấy vui sướng. Cô ta ngước lên, dùng đôi mắt đầy sự căm phẫn dành cho Trầm Nhan.

Nhìn kỹ lại gương mặt này, Tưởng Nhi Viên biết được Trầm Nhan rất giống với Tưởng Nhã Y. Vì rất giống nên trong lòng cô ta bắt đầu run sợ. Không muốn tưởng nhớ đến người chị đã mất nhưng Tưởng Nhi Viên vẫn nói:

“Anh… em muốn cùng anh đi thắp nhang cho chị, em nhớ chị.”

“Được.”

Đông Thâm gật đầu, buông bàn tay đang vỗ về Tưởng Nhi Viên, hắn chấp nhận đi cùng cô ta. Dù sao qua đến nay hắn vẫn chưa thăm Nhã Y nên lòng bắt đầu cảm thấy nhớ rồi.

“A…”

Tưởng Nhi Viên đi được vài bước thì vờ trẹo chân, cô ta càng có cơ hội dựa vào người Đông Thâm, được anh rể dìu lấy.

“Em không sao chứ?”

“Em… em ổn. Nhưng được anh cõng có lẽ sẽ đỡ đau hơn.”

Đông Thâm hạ người xuống trước người Tưởng Nhi Viên, đáp:

“Lên đây anh cõng.”

Cô ta e thẹn nở nụ cười, có chút ngại ngùng trong lòng nhưng vẫn hạ mình ngồi lên tấm lưng rộng lớn của anh rể, được anh rể cõng trên lưng, như thế đủ để khiến cô ta vui vẻ hạnh phúc mấy đêm liền.

Trầm Nhan từ nãy đến giờ đều như là người vô hình trước mặt hai người bọn họ. Cô mím chặt môi, cúi đầu xuống nhìn vào chân mình không dám ngẩn đầu lên. Cô bị ánh mắt của Tưởng Nhi Viên làm cho mình hoảng sợ.

Đông Thâm lúc này mới chú ý đến Trầm Nhan đang chôn chân tại chỗ, hắn đỡ lấy chân Tưởng Nhi Viên, liếc mắt nhìn cô ra lệnh:

“Quay về phòng, khi nào tới giờ ăn tôi sẽ kêu quản gia đem lên cho cô.”

Hot

Comments

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

😛😋🥲

2022-06-29

1

Ga Tre

Ga Tre

Có khi nào Trầm Nhan mới là em gái của Nhã Y không?

2022-06-28

1

Lê Dung

Lê Dung

rồi sắp tới chị nhà khó sống với cô em gái này rồi😅

2021-10-18

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3 Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4 Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5 Chương 5: Chung một nhà
6 Chương 6: Ăn cùng nhau
7 Chương 7: Bị giam lỏng
8 Chương 8: Đừng tưởng bở
9 Chương 9: Yêu anh rể
10 Chương 10: Khám bệnh
11 Chương 11: Đi cùng nhau
12 Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13 Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14 Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15 Chương 15: Anh rể là của tôi!
16 Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17 Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20 Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21 Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22 Chương 22: Không được phép đụng vào
23 Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24 Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25 Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26 Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27 Chương 27: Đi làm
28 Chương 28: Lý Quân đã chết?
29 Chương 29: Là chết giả
30 Chương 30: Ý muốn liên hôn
31 Chương 31: Điều tra thân phận
32 Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33 Chương 33: Không cần diễn nữa
34 Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35 Chương 35: Không phải tai nạn?
36 Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37 Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38 Chương 38: Bị tai nạn
39 Chương 39: Là bạn gái sao?
40 Chương 40: Bị ngất
41 Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42 Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43 Chương 43: Quyết định hợp tác
44 Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45 Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46 Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47 Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48 Chương 48: Bất hoà
49 Chương 49: Cố chấp
50 Chương 50: Xuất viện
51 Chương 51: Buổi tiệc
52 Chương 52: Không thể cưỡng lại
53 Chương 53: Bị sốt
54 Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55 Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56 Chương 56: Thăm dò
57 Chương 57: Lừa dối
58 Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59 Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60 Chương 60: Không cho phép xảy ra
61 Chương 61: Vì anh đã yêu
62 Chương 62: Hợp tác liên hôn
63 Chương 63: Em rất thích anh rể?
64 Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65 Chương 65: Thừa nhận tất cả
66 Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67 Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68 Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69 Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70 Chương 70: Anh có phải là…?
71 Chương 71: Cãi nhau
72 Chương 72: Giả tạo
73 Chương 73: Dần có khoảng cách
74 Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75 Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76 Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77 Chương 77: Đau đớn
78 Chương 78: Em đừng đi…
79 Chương 79: Mơ Về Chị
80 Chương 80: Không phải bạn gái
81 Chương 81: Chuyến đi chơi
82 Chương 82: Trò Chơi
83 Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84 Chương 84: Nụ Hôn
85 Chương 85: Anh Yêu Em
86 Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87 Chương 87: Yêu Nhau
88 Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89 Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90 Chương 90: Gặp lại người quen
91 Chương 91: Từ thù thành bạn
92 Chương 92: Buổi đấu giá
93 Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94 Chương 94: Hạ thuốc
95 Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96 Chương 96: Vạch Trần
97 Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98 Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99 Chương 99: Đỡ Nhát Da
100 Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101 Chương 101: Đi Tù
102 Chương 102: Đính Hôn
103 Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104 Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3
Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4
Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5
Chương 5: Chung một nhà
6
Chương 6: Ăn cùng nhau
7
Chương 7: Bị giam lỏng
8
Chương 8: Đừng tưởng bở
9
Chương 9: Yêu anh rể
10
Chương 10: Khám bệnh
11
Chương 11: Đi cùng nhau
12
Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13
Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14
Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15
Chương 15: Anh rể là của tôi!
16
Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17
Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20
Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21
Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22
Chương 22: Không được phép đụng vào
23
Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24
Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25
Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26
Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27
Chương 27: Đi làm
28
Chương 28: Lý Quân đã chết?
29
Chương 29: Là chết giả
30
Chương 30: Ý muốn liên hôn
31
Chương 31: Điều tra thân phận
32
Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33
Chương 33: Không cần diễn nữa
34
Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35
Chương 35: Không phải tai nạn?
36
Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37
Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38
Chương 38: Bị tai nạn
39
Chương 39: Là bạn gái sao?
40
Chương 40: Bị ngất
41
Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42
Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43
Chương 43: Quyết định hợp tác
44
Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45
Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46
Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47
Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48
Chương 48: Bất hoà
49
Chương 49: Cố chấp
50
Chương 50: Xuất viện
51
Chương 51: Buổi tiệc
52
Chương 52: Không thể cưỡng lại
53
Chương 53: Bị sốt
54
Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55
Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56
Chương 56: Thăm dò
57
Chương 57: Lừa dối
58
Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59
Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60
Chương 60: Không cho phép xảy ra
61
Chương 61: Vì anh đã yêu
62
Chương 62: Hợp tác liên hôn
63
Chương 63: Em rất thích anh rể?
64
Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65
Chương 65: Thừa nhận tất cả
66
Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67
Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68
Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69
Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70
Chương 70: Anh có phải là…?
71
Chương 71: Cãi nhau
72
Chương 72: Giả tạo
73
Chương 73: Dần có khoảng cách
74
Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75
Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76
Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77
Chương 77: Đau đớn
78
Chương 78: Em đừng đi…
79
Chương 79: Mơ Về Chị
80
Chương 80: Không phải bạn gái
81
Chương 81: Chuyến đi chơi
82
Chương 82: Trò Chơi
83
Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84
Chương 84: Nụ Hôn
85
Chương 85: Anh Yêu Em
86
Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87
Chương 87: Yêu Nhau
88
Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89
Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90
Chương 90: Gặp lại người quen
91
Chương 91: Từ thù thành bạn
92
Chương 92: Buổi đấu giá
93
Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94
Chương 94: Hạ thuốc
95
Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96
Chương 96: Vạch Trần
97
Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98
Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99
Chương 99: Đỡ Nhát Da
100
Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101
Chương 101: Đi Tù
102
Chương 102: Đính Hôn
103
Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104
Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play