Chương 8: Đừng tưởng bở

Trong giấc mơ, Trầm Nhan đã nhìn thấy dáng vẻ lúc nhỏ của mình, cô bé đang vui đùa, bước chân rong ruổi một con bướm trên nền trời xanh. Cô lại nhìn thấy mẹ nuôi của mình, người được mọi người gọi là mẹ Lạc, người đã chăm sóc cô suốt quãng đời gian thơ ấu.

Nơi đó ngày trước thật yên bình, nhưng khung cảnh bình yên đó lại báo hiệu cho một bi kịch dài trong đời Trầm Nhan.

Trầm Nhan là một đứa trẻ mồ côi được mẹ Lạc nhận nuôi khi mình còn đỏ hỏn. Cô không biết rõ cha mẹ ruột mình là ai, ngay cả một di thư hay là kỉ vật họ cũng không để lại cho cô, cứ như là chối bỏ sự tồn tại của cô vậy. Ngày cô nhận thức được bản thân mình mắc căn bệnh quái ác cũng là chuỗi ngày cô phải tập làm quen với thuốc thang, và phải ngủ trong máy thở mới đảm bảo an toàn cho mình. Cũng chỉ có mẹ Lạc cùng Lý Quân bên cạnh, họ ân cần chăm sóc không than oán nửa lời. Cả đời này, người mà cô mang ơn, cũng mang nợ nhiều nhất là hai người bọn họ.

Ngày nhỏ, Trầm Nhan nhìn từng người bạn sống chung trại trẻ mồ côi với mình lần lượt được nhận nuôi, trong lòng cô chỉ cảm thấy buồn bã, khi ấy mẹ Lạc đã an ủi rằng: “Một ngày nào đó, con sẽ tìm thấy được những người thân thật sự của mình, con sẽ không phải đơn độc khi sống ở đây đâu.”

Lời mẹ Lạc là sự dẫn dắt đầu tiên trong cuộc đời của Trầm Nhan, cô đã luôn hi vọng mẹ Lạc luôn luôn kề cạnh, vỗ về an ủi cô, vậy mà đợi đến khi trở thành thiếu nữ, chưa kịp báo đáp ân tình thì mẹ lại ra đi mãi mãi… Đến ngày mẹ Lạc được chôn cất ở hoa viên, Trầm Nhan chỉ có thể nằm thoi thóp trên giường bệnh vì sức khỏe không cho phép cô đến viếng thăm bà.

Gửi ngàn vạn lời xin lỗi cũng không thể… muộn rồi.

***

Tách… tách…

Từng giọt nước mắt đắng thấm trên làn da màu trắng hồng, đôi vai Trầm Nhan không ngừng run rẩy.

Cô nhớ họ… nhớ những người ngày trước luôn bên cạnh cô, bây giờ lại chẳng còn ai, chỉ còn cô trơ trọi nơi đây.

Cạch.

Đông Thâm đẩy cửa bước vào, trên tay hắn cầm một hộp quà cỡ lớn. Ngó nghiêng quanh phòng cũng thấy được mục tiêu mình tìm kiếm, hắn bước gần đến cô.

“Trầm…”

Chữ “Nhan” chưa vuột khỏi miệng thì Đông Thâm đã khựng lại, hai mày cau cau khó hiểu. Hắn đặt hộp quà xuống đầu tủ gỗ cạnh giường, rồi quay lại nhìn Trầm Nhan, nhìn từng giọt nước mắt trong suốt như thuỷ tinh rơi xuống gương mặt xinh xắn, nhiễu từng giọt thấm ướt cả gối nằm.

Trầm Nhan vừa ngủ vừa khóc ư? Và tại sao cô lại khóc như thế chứ?

Đông Thâm híp mắt, trong đầu suy nghĩ rằng mấy ngày qua có đối xử không tốt với cô, hay đại loại là làm tổn thương đến tim hay không. Nếu có thì rắc rối cho hắn rồi.

Đông Thâm vươn tay lên cao, muốn lau đi nước mắt cho Trầm Nhan, chưa kịp chạm tới hắn đã khựng người, lặp tức thu tay về.

“Tại sao lại lau nước mắt cho cô ta chứ? Đúng là mình bị điên rồi.”

Chẳng hiểu vì sao lại muốn giúp Trầm Nhan, Đông Thâm còn tưởng rằng bản thân suy nghĩ vớ va vớ vẩn, trong phút bốc đồng suýt nữa đã không kìm lại tay mình rồi.

Hắn tặc lưỡi, vỗ trán mình vài cái để cho tỉnh. Chắc hẳn do làm việc quá độ nên mới như vậy thôi. Đông Thâm đứng thẳng người, vừa định xoay gót quay đi thì một bàn tay nào đó đã nắm lại.

“Đừng… đi.”

Trầm Nhan mơ mơ màng màng mở mắt, ai đó muốn rời đi nên cô cố nhướng mày, nhìn lên bóng đen cao lớn có chút ồn ào trước mặt này. Vừa nhìn rõ người đàn ông mà mình đang kéo ống quần là Đông Thâm thì giật mình tỉnh cả ngủ, cô buông tay mình ra, còn hét lên vài tiếng chói tai.

Làm cô giật mình, suýt đã xỉu rồi.

“Cô hét cái gì? Im miệng.”

Đông Thâm quát lớn, nghiến răng nhìn Trầm Nhan. Khi không lại hét lên như thể vừa nhìn thấy một kẻ biến thái như vậy? Cũng may là ở trong phòng, nếu là ở ngoài đường thì đã bị mọi người xúm lại đánh tên biến thái rồi.

“Tôi… tôi giật. Anh vào lúc nào sao không gõ cửa?”

“Nhà tôi, tôi muốn ra hay vào là do tôi quyết định.”

Trầm Nhan im lặng, mặc kệ kẻ trước mặt ăn nói một cách ngang ngược.

Cũng đúng! Nhà hắn, hắn muốn vào hay ra là việc của hắn. Nhưng vấn đề nằm ở đây là phòng của cô! Là phòng của một người con gái mà hắn lại bước vào, còn đứng trước mặt cô hù doạ nữa.

“Mặc bộ đồ này, ngày mai đi xem một thứ với tôi.”

Đông Thâm vỗ tay vào mặt hộp quà bên cạnh, căn dặn Trầm Nhan. Là một bộ quần áo được đặt may gấp từ ngày hôm qua, hắn muốn thương thảo chút chuyện với Trầm Nhan, tất nhiên là không nói lý do trước rồi!

Trầm Nhan nhìn hộp quà được gói sặc sỡ, cô ngước mắt nhìn hắn, mỉm cười:

“Tôi còn nghĩ từ nay về sau mặc đồ của cô ấy đấy. Là anh quá tốt chăng?”

Cứ nghĩ bản thân mình cả đời này mặc lại quần áo của người phụ nữ khác. Hôm nay là ngoại lệ với cô hay là cả đời này ngoại lệ đây? Nhưng câu trả lời lại khiến cô trở nên điêu đứng. Phút chốc vài giây đã không nói được câu nào khi Đông Thâm lắc đầu, thẳng thắn đáp lại Trầm Nhan:

“Đừng tưởng bỡ rằng tôi quan tâm cô! Chẳng qua tôi không thấy cô xứng với quần áo của Nhã Y nên mới mua mấy bộ quần áo này về.”

Hot

Comments

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

đau

2022-07-15

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3 Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4 Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5 Chương 5: Chung một nhà
6 Chương 6: Ăn cùng nhau
7 Chương 7: Bị giam lỏng
8 Chương 8: Đừng tưởng bở
9 Chương 9: Yêu anh rể
10 Chương 10: Khám bệnh
11 Chương 11: Đi cùng nhau
12 Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13 Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14 Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15 Chương 15: Anh rể là của tôi!
16 Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17 Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20 Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21 Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22 Chương 22: Không được phép đụng vào
23 Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24 Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25 Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26 Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27 Chương 27: Đi làm
28 Chương 28: Lý Quân đã chết?
29 Chương 29: Là chết giả
30 Chương 30: Ý muốn liên hôn
31 Chương 31: Điều tra thân phận
32 Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33 Chương 33: Không cần diễn nữa
34 Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35 Chương 35: Không phải tai nạn?
36 Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37 Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38 Chương 38: Bị tai nạn
39 Chương 39: Là bạn gái sao?
40 Chương 40: Bị ngất
41 Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42 Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43 Chương 43: Quyết định hợp tác
44 Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45 Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46 Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47 Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48 Chương 48: Bất hoà
49 Chương 49: Cố chấp
50 Chương 50: Xuất viện
51 Chương 51: Buổi tiệc
52 Chương 52: Không thể cưỡng lại
53 Chương 53: Bị sốt
54 Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55 Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56 Chương 56: Thăm dò
57 Chương 57: Lừa dối
58 Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59 Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60 Chương 60: Không cho phép xảy ra
61 Chương 61: Vì anh đã yêu
62 Chương 62: Hợp tác liên hôn
63 Chương 63: Em rất thích anh rể?
64 Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65 Chương 65: Thừa nhận tất cả
66 Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67 Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68 Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69 Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70 Chương 70: Anh có phải là…?
71 Chương 71: Cãi nhau
72 Chương 72: Giả tạo
73 Chương 73: Dần có khoảng cách
74 Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75 Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76 Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77 Chương 77: Đau đớn
78 Chương 78: Em đừng đi…
79 Chương 79: Mơ Về Chị
80 Chương 80: Không phải bạn gái
81 Chương 81: Chuyến đi chơi
82 Chương 82: Trò Chơi
83 Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84 Chương 84: Nụ Hôn
85 Chương 85: Anh Yêu Em
86 Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87 Chương 87: Yêu Nhau
88 Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89 Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90 Chương 90: Gặp lại người quen
91 Chương 91: Từ thù thành bạn
92 Chương 92: Buổi đấu giá
93 Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94 Chương 94: Hạ thuốc
95 Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96 Chương 96: Vạch Trần
97 Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98 Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99 Chương 99: Đỡ Nhát Da
100 Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101 Chương 101: Đi Tù
102 Chương 102: Đính Hôn
103 Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104 Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3
Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4
Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5
Chương 5: Chung một nhà
6
Chương 6: Ăn cùng nhau
7
Chương 7: Bị giam lỏng
8
Chương 8: Đừng tưởng bở
9
Chương 9: Yêu anh rể
10
Chương 10: Khám bệnh
11
Chương 11: Đi cùng nhau
12
Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13
Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14
Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15
Chương 15: Anh rể là của tôi!
16
Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17
Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20
Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21
Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22
Chương 22: Không được phép đụng vào
23
Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24
Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25
Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26
Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27
Chương 27: Đi làm
28
Chương 28: Lý Quân đã chết?
29
Chương 29: Là chết giả
30
Chương 30: Ý muốn liên hôn
31
Chương 31: Điều tra thân phận
32
Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33
Chương 33: Không cần diễn nữa
34
Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35
Chương 35: Không phải tai nạn?
36
Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37
Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38
Chương 38: Bị tai nạn
39
Chương 39: Là bạn gái sao?
40
Chương 40: Bị ngất
41
Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42
Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43
Chương 43: Quyết định hợp tác
44
Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45
Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46
Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47
Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48
Chương 48: Bất hoà
49
Chương 49: Cố chấp
50
Chương 50: Xuất viện
51
Chương 51: Buổi tiệc
52
Chương 52: Không thể cưỡng lại
53
Chương 53: Bị sốt
54
Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55
Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56
Chương 56: Thăm dò
57
Chương 57: Lừa dối
58
Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59
Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60
Chương 60: Không cho phép xảy ra
61
Chương 61: Vì anh đã yêu
62
Chương 62: Hợp tác liên hôn
63
Chương 63: Em rất thích anh rể?
64
Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65
Chương 65: Thừa nhận tất cả
66
Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67
Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68
Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69
Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70
Chương 70: Anh có phải là…?
71
Chương 71: Cãi nhau
72
Chương 72: Giả tạo
73
Chương 73: Dần có khoảng cách
74
Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75
Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76
Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77
Chương 77: Đau đớn
78
Chương 78: Em đừng đi…
79
Chương 79: Mơ Về Chị
80
Chương 80: Không phải bạn gái
81
Chương 81: Chuyến đi chơi
82
Chương 82: Trò Chơi
83
Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84
Chương 84: Nụ Hôn
85
Chương 85: Anh Yêu Em
86
Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87
Chương 87: Yêu Nhau
88
Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89
Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90
Chương 90: Gặp lại người quen
91
Chương 91: Từ thù thành bạn
92
Chương 92: Buổi đấu giá
93
Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94
Chương 94: Hạ thuốc
95
Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96
Chương 96: Vạch Trần
97
Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98
Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99
Chương 99: Đỡ Nhát Da
100
Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101
Chương 101: Đi Tù
102
Chương 102: Đính Hôn
103
Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104
Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play