Chương 15: Anh rể là của tôi!

“Đính… đính hôn? Anh nói gì? Anh nói gì mau lặp lại cho tôi nghe?”

“Chưa nghe rõ à? Là tôi - Đông Thâm cùng Trầm Nhan sẽ đính hôn vào tuần tới!”

Cụp.

Ngay sau khi vừa dứt lời nói, Đông Thâm thô lỗ dập máy ngang như tính cách của hắn hiện tại. Hắn trố mắt, lòng vô cùng hả hê đứng trước mặt Lý Quân.

Giờ đây anh như một người mất hết lí trí vậy. Anh gào thét, đập tay xuống cửa kính nhìn về phía cô, anh hi vọng Trầm Nhan sẽ dành cho mình một lời giải thích.

Trầm Nhan cũng không khác gì Lý Quân, cô kinh ngạc khi nghe Đông Thâm tuyên bố như thế. Hắn xem cô là vật thay thế cũng tạm đi, bây giờ lại muốn cô làm bức bình phong biết đi đặt ở Đông gia hay sao?

Cô quay đầu nhìn về Lý Quân, kịch liệt lắc đầu phản kháng. Điều Đông Thâm nói là không đúng… cô chưa hề muốn kết hôn cùng hắn.

“Về thôi, gặp nhau như vậy là đủ rồi!”

Đông Thâm giật mạnh tay cô kéo ra đi không thèm ngoảnh đầu lại nhìn. Chỉ có ánh mắt cô luôn nhìn về Lý Quân không rời, sự hoảng loạn cùng phẫn nộ giáng xuống anh nhiều hơn, lòng Trầm Nhan lại đau từng cơn.

Lý Quân, em xin lỗi anh… em xin lỗi anh.

Rời khỏi trại giam, Trầm Nhan giật mạnh tay, thoát khỏi sự kiềm hãm từ Đông Thâm, cô trừng mắt, quát:

“Vừa lúc nãy anh nói điên nói khùng gì thế? Anh có biết bản thân mình đang nói chuyện điên rồ và không thể chấp nhận được không?”

“Tôi biết, tôi còn thực hiện nữa là đằng khác! Nói cho cô biết, tôi sẽ không dễ dàng buông tha vật thay thế như cô đâu! Để có thể dài lâu, cách duy nhất chỉ có thể là kết hôn.”

“Tôi không bao giờ kết hôn với anh đâu, anh đừng mơ! Đừng tưởng vật thay thế như tôi sẽ chịu yên để anh ức hiếp sao? Anh không sợ tôi có thể tự làm tổn thương trái tim này?”

Trầm Nhan đưa tay vỗ mạnh vào lòng ngực của mình, càng hăng nói, cô càng đập mạnh mẽ vào bản thân. Chính thứ này… chính là thứ này đã khiến cô sa vào vòng tay của ác ma trước mắt. Chính nó là nguồn cơ của mọi thứ!

Sắc mặt Đông Thâm tối sầm lại, hắn nhìn người phụ nữ không ngừng làm tổn thương bản thân mình, tức giận càng vụt cao, hắn ra giọng thách thức:

“Cô dám làm như thế? Cô không sợ tôi sẽ bóp chết cô?”

Đông Thâm gằn giọng, rít từng chữ từng chữ một qua kẽ răng.

Ngày ngày đều bị hắn trừng mắt, quát lớn nhỏ có đủ, giờ đây cô lại không chịu hạ mình nữa, cô cúi đầu gở bỏ chiếc giày cao gót của mình ra, giọng điệu hùng hổ:

“Dám! Trầm Nhan tôi dám.”

Trầm Nhan quăng đôi giày cao gót vào người Đông Thâm, chưa kịp để hắn phản ứng thì cô đã chạy một mạch thẳng đến đường lớn, nơi đông đúc xe cộ.

Nếu đã cưỡng ép cô như thế, chi bằng hãy để cô ra đi như cách mà cô ấy đã mất!

“Trầm Nhan, Trầm Nhan.”

Đông Thâm sựt tỉnh, nhìn chiếc xe tải đang chạy với tốc độ nhanh hướng nhanh đang tiến về phía cô, lòng hắn hụt hẫng một nhịp.

Không chần trừ suy nghĩ nhiều, Đông Thâm lao đến, che chắn cho cả cơ thể Trầm Nhan khi cô muốn tự kết liễu bản thân một cách hồ đồ như thế.

Rầm.

Thân thể cao lớn ngã sõng soài trên mặt đường lớn, Đông Thâm ôm thật chặt cả thân thể đang không ngừng run rẩy trong tay.

Vừa vào phút giây cuối cùng, Đông Thâm đã kịp thời ôm cô kéo về bên đường, lực kéo về quá mạnh khiến cho cả hai ngã xuống. Cũng may rằng hắn nhanh trí nhanh tay, nếu không thì sợ rằng…

Đông Thâm ngẩn mặt, bên tay đau nhức làm hắn chau mày khó khăn ngồi dậy. Trầm Nhan vì sợ nên đã bất tỉnh ngất xỉu từ lúc nào không hay. Chửi một câu, hắn cố gắng xốc cả người cô lên, chịu đau từ tay truyền đến mà bế cô lên rời đi.

Người phụ nữ này muốn khiến hắn phải đau đầu như thế cô mới chịu hay sao?

Đúng là nữ nhân cứng đầu.

Đặt cô yên vị vào ghế sau, hắn phất tay để tài xế chạy về Đông gia. Bản thân thì nhìn lại xem cô có bị làm sao hay va chạm vào đâu mà bị thương hay không. Hắn chẳng thèm để tâm đến cánh tay trầy xước rớm máu của mình.

Chiếc xe rất nhanh đã chạy về Đông gia, Đông Thâm bồng Trầm Nhan bước chân vào nhà, quản gia vội bước đến, nhìn sắc mặt của cả hai phỏng chừng đã xảy ra chuyện chẳng lành.

“Ông chủ, ngài có ổn không?”

“Ổn. Gọi bác sĩ đến xem tình hình cô ấy như thế nào.”

“Vâng.”

Quản gia cúi đầu, nhường lối cho Đông Thâm bước đi lên lầu. Sau đó ông đi gọi cho bác sĩ Trương đến khám cho Trầm Nhan.

Nhìn gương mặt quan tâm mà vờ như không có gì xảy ra của ông chủ, quản gia thầm biết Đông Thâm thế nào cũng sẽ động lòng.

Vừa thay xong một bộ quần áo ở nhà, Đông Thâm chưa kịp xử lý vết thương đã đến xem tình hình của Trầm Nhan như thế nào. Đúng lúc bác sĩ Trương bước từ phòng cô ra, ông nhẹ nhàng đóng cửa lại cẩn thận.

“Bác sĩ Trương, cô ấy như thế nào?”

“À, Đông tổng, cô nhà chỉ do hoảng quá thôi. Vừa sáng tôi đã nói ngài nên cân nhắc, tránh để cô ấy kích động mà. Lần này không sao, nhưng lâu ngày tích tụ thì không hay lắm.”

Đông Thâm gật đầu, phất tay để bác sĩ Trương rời đi.

Sự việc này hắn không nghĩ đến, cũng không ngờ rằng Trầm Nhan lại có gan nhảy ra ngoài đường khiến bản thân mình thành ra thế này.

Hắn trách cô không biết suy nghĩ, vậy mà hắn không nhớ ai đã khiến cô có hành động như vậy…

***

Tưởng Nhi Viên loạng choạng bước vào nhà, cô ta hức lên vài tiếng nhẹ, gương mặt đỏ như gấc, cả người đều tản ra mùi rượu nồng nặc. Sau khi hát xong ở công ty Hoà Phương, cô ta phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tìm một mối ngon nào đó chen vào. Lại phải hầu rượu những gã đàn ông râu ria đầy cằm, ánh mắt tục tĩu hướng thẳng vào những bộ phận nhạy cảm trên người cô ta. Tưởng Nhi Viên chỉ hận không thể vung tay tát vào mặt những gã đàn ông háo sắc đấy. Nhưng vì tiền và chỗ đứng trong giới, cô ta phải hạ mình dùng giọng điệu ngon ngọt dụ dỗ. Những lão đấy câu kéo bắt ép cô ta đến tận nửa đêm mới có thể về.

Về đến nơi, nhìn thấy quản gia đang loay hoay với đống đồ trên tay, Tưởng Nhi Viên chân này đá chân kia đi đến.

“Hức… quản gia… anh rể đâu?”

“Vâng, ông chủ đang ở phòng Trầm tiểu thư chăm sóc cô ấy.”

Quản gia buông một tay cầm đồ, ông đỡ tay Tưởng Nhi Viên suýt nữa đã ngã.

“Hử? Trầm Nhan sao? Cô ta bị cái quái gì mà lại để anh rể chăm sóc?”

“Tôi được tài xế cho hay là ông chủ đưa Trầm tiểu tư đến trại giam thăm ai đó, rồi ra ngoài có nghe rằng Trầm tiểu thư không muốn đính hôn với ông chủ, cả hai bắt đầu cãi vã và có một tai nạn nhỏ xảy ra.”

Quản gia nhanh chóng Tường thuật lại mọi chuyện cho Tưởng Nhi Viên. Nghe xong, cô ta như muốn tỉnh cả rượu mà gạt tay ông qua một bên, gương mặt âm trầm đến đáng sợ.

“Ông nói đính hôn? Như thế thì sẽ kết hôn, anh rể muốn cưới cô ta?”

“V… vâng.”

“Không lẽ anh rể bỏ thật sự muốn cưới cô ta trong thời gian ngắn vậy sao? Muốn để tôi gọi cô ta một tiếng chị sao???”

Cô ta không tin vào tai mình. Sự việc này quá đỗi bất ngờ, chỉ vỏn vẹn một tuần hơn mà anh rể đã đưa ra quyết định như thế, cô ta không cam tâm!

Nhất định phải ngăn mọi chuyện này trước khi quá muộn. Anh rể là của cô ta, không ai có quyền được cướp… không ai!

***

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3 Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4 Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5 Chương 5: Chung một nhà
6 Chương 6: Ăn cùng nhau
7 Chương 7: Bị giam lỏng
8 Chương 8: Đừng tưởng bở
9 Chương 9: Yêu anh rể
10 Chương 10: Khám bệnh
11 Chương 11: Đi cùng nhau
12 Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13 Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14 Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15 Chương 15: Anh rể là của tôi!
16 Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17 Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20 Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21 Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22 Chương 22: Không được phép đụng vào
23 Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24 Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25 Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26 Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27 Chương 27: Đi làm
28 Chương 28: Lý Quân đã chết?
29 Chương 29: Là chết giả
30 Chương 30: Ý muốn liên hôn
31 Chương 31: Điều tra thân phận
32 Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33 Chương 33: Không cần diễn nữa
34 Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35 Chương 35: Không phải tai nạn?
36 Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37 Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38 Chương 38: Bị tai nạn
39 Chương 39: Là bạn gái sao?
40 Chương 40: Bị ngất
41 Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42 Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43 Chương 43: Quyết định hợp tác
44 Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45 Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46 Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47 Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48 Chương 48: Bất hoà
49 Chương 49: Cố chấp
50 Chương 50: Xuất viện
51 Chương 51: Buổi tiệc
52 Chương 52: Không thể cưỡng lại
53 Chương 53: Bị sốt
54 Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55 Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56 Chương 56: Thăm dò
57 Chương 57: Lừa dối
58 Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59 Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60 Chương 60: Không cho phép xảy ra
61 Chương 61: Vì anh đã yêu
62 Chương 62: Hợp tác liên hôn
63 Chương 63: Em rất thích anh rể?
64 Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65 Chương 65: Thừa nhận tất cả
66 Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67 Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68 Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69 Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70 Chương 70: Anh có phải là…?
71 Chương 71: Cãi nhau
72 Chương 72: Giả tạo
73 Chương 73: Dần có khoảng cách
74 Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75 Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76 Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77 Chương 77: Đau đớn
78 Chương 78: Em đừng đi…
79 Chương 79: Mơ Về Chị
80 Chương 80: Không phải bạn gái
81 Chương 81: Chuyến đi chơi
82 Chương 82: Trò Chơi
83 Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84 Chương 84: Nụ Hôn
85 Chương 85: Anh Yêu Em
86 Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87 Chương 87: Yêu Nhau
88 Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89 Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90 Chương 90: Gặp lại người quen
91 Chương 91: Từ thù thành bạn
92 Chương 92: Buổi đấu giá
93 Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94 Chương 94: Hạ thuốc
95 Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96 Chương 96: Vạch Trần
97 Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98 Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99 Chương 99: Đỡ Nhát Da
100 Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101 Chương 101: Đi Tù
102 Chương 102: Đính Hôn
103 Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104 Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3
Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4
Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5
Chương 5: Chung một nhà
6
Chương 6: Ăn cùng nhau
7
Chương 7: Bị giam lỏng
8
Chương 8: Đừng tưởng bở
9
Chương 9: Yêu anh rể
10
Chương 10: Khám bệnh
11
Chương 11: Đi cùng nhau
12
Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13
Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14
Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15
Chương 15: Anh rể là của tôi!
16
Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17
Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20
Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21
Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22
Chương 22: Không được phép đụng vào
23
Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24
Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25
Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26
Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27
Chương 27: Đi làm
28
Chương 28: Lý Quân đã chết?
29
Chương 29: Là chết giả
30
Chương 30: Ý muốn liên hôn
31
Chương 31: Điều tra thân phận
32
Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33
Chương 33: Không cần diễn nữa
34
Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35
Chương 35: Không phải tai nạn?
36
Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37
Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38
Chương 38: Bị tai nạn
39
Chương 39: Là bạn gái sao?
40
Chương 40: Bị ngất
41
Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42
Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43
Chương 43: Quyết định hợp tác
44
Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45
Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46
Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47
Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48
Chương 48: Bất hoà
49
Chương 49: Cố chấp
50
Chương 50: Xuất viện
51
Chương 51: Buổi tiệc
52
Chương 52: Không thể cưỡng lại
53
Chương 53: Bị sốt
54
Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55
Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56
Chương 56: Thăm dò
57
Chương 57: Lừa dối
58
Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59
Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60
Chương 60: Không cho phép xảy ra
61
Chương 61: Vì anh đã yêu
62
Chương 62: Hợp tác liên hôn
63
Chương 63: Em rất thích anh rể?
64
Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65
Chương 65: Thừa nhận tất cả
66
Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67
Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68
Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69
Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70
Chương 70: Anh có phải là…?
71
Chương 71: Cãi nhau
72
Chương 72: Giả tạo
73
Chương 73: Dần có khoảng cách
74
Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75
Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76
Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77
Chương 77: Đau đớn
78
Chương 78: Em đừng đi…
79
Chương 79: Mơ Về Chị
80
Chương 80: Không phải bạn gái
81
Chương 81: Chuyến đi chơi
82
Chương 82: Trò Chơi
83
Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84
Chương 84: Nụ Hôn
85
Chương 85: Anh Yêu Em
86
Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87
Chương 87: Yêu Nhau
88
Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89
Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90
Chương 90: Gặp lại người quen
91
Chương 91: Từ thù thành bạn
92
Chương 92: Buổi đấu giá
93
Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94
Chương 94: Hạ thuốc
95
Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96
Chương 96: Vạch Trần
97
Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98
Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99
Chương 99: Đỡ Nhát Da
100
Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101
Chương 101: Đi Tù
102
Chương 102: Đính Hôn
103
Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104
Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play