Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự

Đông Thâm vẫn tỏ ra là mình đang nghe một chuyện phiếm, không đặt mình vào câu hỏi của Bạch Nhược Hỷ, hắn kéo vai Trầm Nhan về phía mình.

“Bạn gái tôi có lẽ đang giận dỗi, không vấn đề gì đâu.”

Bạch Nhược Hỷ nhận ra câu nói dối của Đông Thâm, nhưng không vội vạch mặt. Cô ta muốn xem xem người phụ nữ bên cạnh hắn có tài cán như thế nào lại khiến Đông Thâm nói đỡ như thế.

Phụt.

Ánh đèn chùm được treo giữa sảnh chợt vụt tắt, xung quanh dần dần chìm vào bóng đen mờ ảo. Mọi người bắt đầu ồn ào xì xầm vì nghĩ có lẽ do sự cố mất điện.

Tiếng nhạc Ballad du dương trầm bổng vang lên, ánh đèn từ bục cao ngay sảnh bật lên. Hình ảnh một nữ nhân trong làn váy hồng nhạt, mái tóc màu nâu hạt dẻ phất phơ đung đưa theo từng bước chân tựa như một nữ minh tinh màn bạc tuyệt đẹp.

Khi Tưởng Nhi Viên cất giọng hát ấm áp cao vút, mọi người như chìm đắm vào khúc nhạc tình ái, hoá thân vào nhân vật trong bản tình ca ngọt ngào dịu êm.

Trầm Nhan cũng không ngờ rằng Tưởng Nhi Viên lại hát hay đến như thế. Giọng cô ta thường ngày khó nghe, vậy mà khi cầm chiếc micro hát, hoà mình vào trong bản nhạc hoàn mỹ đến lạ, không thể chê được.

Một sự dịu ngọt được cô ta đưa vào lời bài hát, cảm tưởng rằng những tiếng yêu non nớt ấy dành cho người đàn ông ở cạnh mình vậy. Đáy mắt Tưởng Nhi Viên đều là hình bóng của Đông Thâm… u uất mà day dứt đến lạ.

Phụt.

Đèn chùm cũng được mở lên ngay sau khi Tưởng Nhi Viên kết thúc buổi biểu diễn của mình. Tất cả vị khách dự lễ đều vỗ tay khen ngợi hết lời. Bất giác ánh mắt cô nhìn thẳng vào cô ta, cũng không biết vô tình hay cố ý, Tưởng Nhi Viên đang nhìn chằm chằm vào cô.

Nghĩ bản thân mình đứng ở đây, còn bên cạnh Đông Thâm không chừng sẽ chọc giận Tưởng Nhi Viên. Và nếu cô ta thật sự đến trước mặt cô và hắn, ít nhiều cũng khiến cho Trầm Nhan gặp phiền phức. Cô nên tránh đi thì hơn!

Trầm Nhan rút tay mình khỏi tay Đông Thâm, đặt ly rượu xuống bàn rồi quay đi.

“Cô muốn đi đâu?”

Bất ngờ Đông Thâm kéo tay Trầm Nhan lại, ý thức được việc cô muốn rời đi mà không nói mình một câu, lực tay có hơi mạnh bạo siết chặt.

“Đau… tôi muốn đi toilét.”

Đông Thâm giảm nhẹ lực tay, hắn hạ thấp đầu, để lời nói mình văng vẳng bên tai cô:

“Đi về sớm… tôi chờ.”

Trầm Nhan đỏ mặt, cô giật tay mình thoát khỏi sự kìm kẹp của hắn, không nói gì trực tiếp quay đầu bỏ đi.

Lời nói của Đông Thâm thật sự rất dịu dàng, cứ như là hắn thật sự quan tâm đến cô vậy! Cô còn ngỡ rằng bản thân mình và hắn như là đôi lứa yêu nhau… thật sự.

Cộp… cộp… cộp

Tiếng giày cao gót nện xuống sàn, thanh âm mang theo sự vội vã, nghe rất khó chịu chói tai vô cùng. Trầm Nhan ngước mặt lên, là Tưởng Nhi Viên!

Trầm Nhan cố gắng giữ vững tinh thần, không để ý đến mà lách người né tránh Tưởng Nhi Viên. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng. Tưởng Nhi Viên dùng ly rượu trên tay mình hất thẳng vào tà váy của Trầm Nhan.

“Úi… lỡ tay làm đổ rồi?”

Tưởng Nhi Viên dừng bước, đứng trước mặt cô tỏ vẻ hối lỗi. Tiếc là vẻ mặt này ngoài sự cợt nhả ra thì chẳng thấy một nét có lỗi với hành động của mình vừa gây ra. Trầm Nhan nhìn đuôi váy của mình giờ đây ướt sũng, màu đỏ rượu giữa một màu tím nhạt cũng khiến người ta chói mắt.

“Cô cố tình?”

“Tôi cố ý đấy, cô sẽ đánh tôi ư? Nhìn chiếc váy đẹp đẽ như thế này quả thật là cô rất không xứng đáng mặc nó!”

Tưởng Nhi Viên lộ bộ mặt thật của mình, cô ta đưa tay chạm vào lớp vải ren ngay ngực, cố ý làm lộ vết sẹo trên người cô ra.

“Nhìn xem? Nó thật xấu xí y như cô vậy.”

Chát.

Trầm Nhan giơ cao tay tát thẳng vào mặt Tưởng Nhi Viên. Cái tát quá mạnh mẽ và đột ngột đã khiến đầu cô ta lệch sang một bên, cả người chao đảo như muốn ngã xuống đất.

Cô ta trợn tròn đôi mắt, như không tin được chuyện Trầm Nhan lại thẳng tay tát mình.

“Đừng tưởng tôi nhẫn nhục chịu đựng thì nghỉ cô có thể ăn nói đối xử tôi như thế! Tôi chẳng qua chỉ cảm thấy có lỗi mà thôi, đừng quá đáng như thế.”

Không để cho Tưởng Nhi Viên có cơ hội đáp trả, Trầm Nhan liền bước thẳng đẩy cửa vào nhà vệ sinh.

Tưởng Nhi Viên trơ trọi đứng một góc ở hành lang, tay ôm một bên má đỏ rát, trừng mắt nhìn Trầm Nhan, giọng cô ta rít từng câu một.

“Hay lắm Trầm Nhan! Rồi một ngày nào đó tôi sẽ khiến cho cô phải quỳ xuống xin lỗi tôi.”

***

Trầm Nhan hậm hực đặt túi xách của mình xuống, nhìn bản thân trong gương, do lúc nãy Tưởng Nhi Viên đã kéo tay mạnh, khiến góc trên của váy bị lộ một nên làm vết sẹo đỏ trên làn da trắng càng thêm nổi bật.

“Không ngờ Trầm tiểu thư lại có thể giáo huấn một nữ nhân lắm mồm như thế. Thảo nào Đông tổng lại thích với cô.”

Trầm Nhan không để ý đến rằng Bạch Nhược Hỷ cũng có ở đây. Hẳn là cô ta nghe hết mọi chuyện mà cô cùng Tưởng Nhi Viên nói ngoài hành lang đi?

Nghe Bạch Nhược Hỷ nói, cô chỉ biết cười gượng. Cất hộp phấn vào túi xách, cô lắc đầu thở dài:

“Chỉ là một vật nhỏ trong lồng sắc mà thôi.”

“Ý cô là sao?”

Bạch Nhược Hỷ nhíu mày, nhìn cô quay gót đi vội mà không khỏi thắc mắc. Lời Trầm Nhan nói chẳng ăn khớp là mấy với lời cô ta nói cả.

“Kẻ thay thế mãi là kẻ thay thế. Tôi không có diễm phúc để Đông Thâm yêu tôi.”

Hot

Comments

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

thương quá đi

2022-07-15

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3 Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4 Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5 Chương 5: Chung một nhà
6 Chương 6: Ăn cùng nhau
7 Chương 7: Bị giam lỏng
8 Chương 8: Đừng tưởng bở
9 Chương 9: Yêu anh rể
10 Chương 10: Khám bệnh
11 Chương 11: Đi cùng nhau
12 Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13 Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14 Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15 Chương 15: Anh rể là của tôi!
16 Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17 Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20 Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21 Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22 Chương 22: Không được phép đụng vào
23 Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24 Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25 Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26 Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27 Chương 27: Đi làm
28 Chương 28: Lý Quân đã chết?
29 Chương 29: Là chết giả
30 Chương 30: Ý muốn liên hôn
31 Chương 31: Điều tra thân phận
32 Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33 Chương 33: Không cần diễn nữa
34 Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35 Chương 35: Không phải tai nạn?
36 Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37 Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38 Chương 38: Bị tai nạn
39 Chương 39: Là bạn gái sao?
40 Chương 40: Bị ngất
41 Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42 Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43 Chương 43: Quyết định hợp tác
44 Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45 Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46 Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47 Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48 Chương 48: Bất hoà
49 Chương 49: Cố chấp
50 Chương 50: Xuất viện
51 Chương 51: Buổi tiệc
52 Chương 52: Không thể cưỡng lại
53 Chương 53: Bị sốt
54 Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55 Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56 Chương 56: Thăm dò
57 Chương 57: Lừa dối
58 Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59 Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60 Chương 60: Không cho phép xảy ra
61 Chương 61: Vì anh đã yêu
62 Chương 62: Hợp tác liên hôn
63 Chương 63: Em rất thích anh rể?
64 Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65 Chương 65: Thừa nhận tất cả
66 Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67 Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68 Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69 Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70 Chương 70: Anh có phải là…?
71 Chương 71: Cãi nhau
72 Chương 72: Giả tạo
73 Chương 73: Dần có khoảng cách
74 Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75 Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76 Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77 Chương 77: Đau đớn
78 Chương 78: Em đừng đi…
79 Chương 79: Mơ Về Chị
80 Chương 80: Không phải bạn gái
81 Chương 81: Chuyến đi chơi
82 Chương 82: Trò Chơi
83 Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84 Chương 84: Nụ Hôn
85 Chương 85: Anh Yêu Em
86 Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87 Chương 87: Yêu Nhau
88 Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89 Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90 Chương 90: Gặp lại người quen
91 Chương 91: Từ thù thành bạn
92 Chương 92: Buổi đấu giá
93 Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94 Chương 94: Hạ thuốc
95 Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96 Chương 96: Vạch Trần
97 Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98 Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99 Chương 99: Đỡ Nhát Da
100 Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101 Chương 101: Đi Tù
102 Chương 102: Đính Hôn
103 Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104 Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3
Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4
Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5
Chương 5: Chung một nhà
6
Chương 6: Ăn cùng nhau
7
Chương 7: Bị giam lỏng
8
Chương 8: Đừng tưởng bở
9
Chương 9: Yêu anh rể
10
Chương 10: Khám bệnh
11
Chương 11: Đi cùng nhau
12
Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13
Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14
Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15
Chương 15: Anh rể là của tôi!
16
Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17
Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20
Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21
Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22
Chương 22: Không được phép đụng vào
23
Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24
Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25
Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26
Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27
Chương 27: Đi làm
28
Chương 28: Lý Quân đã chết?
29
Chương 29: Là chết giả
30
Chương 30: Ý muốn liên hôn
31
Chương 31: Điều tra thân phận
32
Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33
Chương 33: Không cần diễn nữa
34
Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35
Chương 35: Không phải tai nạn?
36
Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37
Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38
Chương 38: Bị tai nạn
39
Chương 39: Là bạn gái sao?
40
Chương 40: Bị ngất
41
Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42
Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43
Chương 43: Quyết định hợp tác
44
Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45
Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46
Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47
Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48
Chương 48: Bất hoà
49
Chương 49: Cố chấp
50
Chương 50: Xuất viện
51
Chương 51: Buổi tiệc
52
Chương 52: Không thể cưỡng lại
53
Chương 53: Bị sốt
54
Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55
Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56
Chương 56: Thăm dò
57
Chương 57: Lừa dối
58
Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59
Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60
Chương 60: Không cho phép xảy ra
61
Chương 61: Vì anh đã yêu
62
Chương 62: Hợp tác liên hôn
63
Chương 63: Em rất thích anh rể?
64
Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65
Chương 65: Thừa nhận tất cả
66
Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67
Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68
Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69
Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70
Chương 70: Anh có phải là…?
71
Chương 71: Cãi nhau
72
Chương 72: Giả tạo
73
Chương 73: Dần có khoảng cách
74
Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75
Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76
Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77
Chương 77: Đau đớn
78
Chương 78: Em đừng đi…
79
Chương 79: Mơ Về Chị
80
Chương 80: Không phải bạn gái
81
Chương 81: Chuyến đi chơi
82
Chương 82: Trò Chơi
83
Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84
Chương 84: Nụ Hôn
85
Chương 85: Anh Yêu Em
86
Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87
Chương 87: Yêu Nhau
88
Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89
Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90
Chương 90: Gặp lại người quen
91
Chương 91: Từ thù thành bạn
92
Chương 92: Buổi đấu giá
93
Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94
Chương 94: Hạ thuốc
95
Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96
Chương 96: Vạch Trần
97
Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98
Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99
Chương 99: Đỡ Nhát Da
100
Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101
Chương 101: Đi Tù
102
Chương 102: Đính Hôn
103
Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104
Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play