Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ

Trời về đêm càng tĩnh mịch, không gian càng lạnh lẽo một màu xám đen. Đêm nay mây đen kéo đến rất nhiều, có lẽ sắp nổi lên một trận giông bão lớn… lớn như là ngày mà trái tim Lý Quân vụn vỡ vậy.

Lý Quân cong hai chân mình lên, ép đùi sát ngực, đôi tay bị xiềng xích giam cầm chỉ có thể ôm lấy cả người không ngừng run.

Đã kể từ khi được hai lính canh ngục đưa trở về phòng giam hơn năm phút, anh mới định hình lại mọi thứ.

Trong đầu anh chỉ còn đọng lại những lời nói mà Đông Thâm đã thốt lên, cả ánh mắt của Trầm Nhan. Anh không thể chấp nhận việc đó là sự thật được!

Anh không tin, không tin cô là người dễ dàng sa ngã vào vòng tay người đàn ông khác, nhất là đối với Đông Thâm. Lẽ ra người mà cô nắm tay phải là anh, thật sự chính là Lý Quân này!

Lý Quân như dần mất đi bình tĩnh, anh ngồi dậy, lao thẳng về song sắt trước mặt, tay cầm lấy rung lắc dữ dội, không ngừng gào thét:

“Trầm Nhan… Trầm Nhan…”

Anh không thể để hai người họ lấy anh, chắc chắn phải tách cả hai ra.

Nhưng hiện tại anh đang bị giam ở ngục tù, bản án vừa mới có hiệu lực, anh làm sao đi được đây? Nhất định phải có cách nào đó để Lý Quân rời đi… nếu được, anh sẽ mang ơn ai đó suốt cả cuộc đời này, là vì Trầm Nhan thì tất cả đều xứng đáng!

Trầm Nhan, đợi anh. Anh nhất định sẽ cứu em.

***

Khách sạn Du Khuyên.

Gã đàn ông ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sô pha hạng sang, mái tóc nâu bồng bềnh, mày rậm cùng bờ môi dày dặn khẽ cong cong. Tay gã cầm từng sấp giấy về thông tin cá nhân, khoé miệng lộ rõ ý cười.

“Tên này chính là bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viện Trung Ương sao? Nhân tài mà đi tù thì quả là đáng tiếc!”

Tu Chí Vân cười khúc khích, gã cầm lấy tấm ảnh một người đàn ông với gương mặt ưa nhìn, đôi mắt đen sâu ngoáy cùng sự nghiêm nghị của mình.

Quân Đăng - thuộc hạ thân cận nhất bên cạnh gã gật đầu, đáp:

“Vâng, chính xác thì hắn là Lý Quân. Người này đã bị kết án tù vì đã tự ý lấy tim của người đã khuất ghép cho cô gái đã sống từ nhỏ với anh ta, xui rằng người đã mất lại là bạn gái của Đông Thâm. Trong ngày phẫu thuật, Đông Thâm đến tìm người thì cuộc phẫu thuật cũng đã diễn ra xong xuôi. Nhưng cũng chỉ có thể thu hồi bằng cấp và giam tù bảy năm, Đông Thâm có lẽ vẫn còn phẫn nộ về Lý Quân nhiều lắm. Và cũng có lẽ vì tức giận mà hắn xem Trầm Nhan là kẻ thay thế cho người tình nhỏ lúc trước của hắn.”

“Chà, xem ra lại sắp có chuyện để cười rồi đây. Vậy cô ta là gì của Lý Quân? Có thân thiết quá mức không?”

Dù không ưa gì Lý Quân là bao, nhưng Tu Chí Vân vẫn chịu chắp tay tán dương về hành động của Lý Quân kèm theo lời mắng từ gã.

Đúng là rắc rối, nhưng không thể phủi nhận tài năng của Lý Quân là rất giỏi. Anh dám đứng ra thực hiện ca phẫu thuật đó một mình, khiến trái tim tốt ngừng đập ở cơ thể này và chuyển qua người cô. Kĩ thật cùng tài năng có thể gọi là song song phát triển tài giỏi với nhau.

“Tôi được biết thì họ là anh em kết nghĩa. Nhưng mà tình cảm thì Lý Quân lại nặng hơn.”

Quân Đăng cẩn trọng trả lời, tay hắn không ngừng liếc về vài tấm ảnh mà Lý Quân đã sốt sắng quan tâm người con gái ấy vào ngày cuối cùng mình chưa bị bắt. Nhìn cũng thật là khổ nhỉ?

Tu Chí Vân bỏ tấm ảnh của Lý Quân xuống, gã nhặt tấm ảnh của đôi nam nữ, đáy mắt hào hứng vô cùng.

“Đây là Trầm Nhan? Xem ra Đông Thâm thật sự muốn độc chiếm cô ta rồi.”

Đôi mắt trong veo như làn suối, đôi môi anh đào hồng hồng như vừa chín tới, mái tóc màu đen uống lượn suôn dài này thật đẹp. Nếu chạm vào sẽ mềm mại hơn nhiều.

Gã cũng không ngờ Đông Thâm sẽ muốn Trầm Nhan, quyết định giam giữ như thế… vậy còn ả ta thì sao đây?

Hình như sắp có chuyện hay diễn ra rồi.

Tu Chí Vân quăng xấp hồ sơ xuống, gã đưa một tay vân vê chiếc cằm nhẵn bóng của mình, đáy mắt hiện lên hình ảnh của Lý Quân, không khỏi vui vẻ.

“Quân Đăng, cử người đến nhà giam đi. Lợi dụng thời cơ thích hợp hãy nói với Lý Quân rằng tôi có thể đưa hắn rời khỏi đấy. Nếu hắn ta không đồng ý, đánh thẳng vào tâm lý hắn, nói rằng Trầm Nhan đang phải chịu sự giày vò, áp bức của Đông Thâm. Tôi không tin hắn ta sẽ không động lòng.”

Lý Quân là một người sống rất tình cảm, anh nếu thực sự yêu thương Trầm Nhan thì ít hay nhiều cũng sẽ nghĩ đến vấn đề vượt ngục tù đày. Anh sẽ đồng ý yêu cầu của Tu Chí Vân mà thôi!

Quân Đăng gật đầu, còn chắc chắn thừa nhận:

“Vâng, tôi nghĩ hắn ta cũng rất mong chờ để được ra ngoài.”

Tu Chí Vân nhún vai, xem như là không biết.

Gã không nghĩ Lý Quân sẽ dễ dàng suy nghĩ rằng gã đưa anh ra ngoài thì không có mục đích gì. Dù sao cũng là có lý do, nếu Lý Quân đồng ý thì đây sẽ là một cuộc giao dịch.

Bên ngoài, sấm chớp xẹt ngang bầu trời tối mịt mù, mưa ngày một nặng hạt, gió thổi lên từng cơn lạnh buốt cơ thể. Tiếng mưa lách tách phất phơ đổ vào cảnh cửa sổ, tạo nên thanh âm u uất, buồn bã lạ thường.

***

Đã qua một đêm kể từ ngày qua mà cô vẫn chưa có dấu hiệu thức tỉnh. Đông Thâm nhìn về Trầm Nhan vẫn nằm yên trên giường, sắc mặt dần khá hơn, hơi thở cũng đã ổn định mới thôi lo lắng.

Chẳng biết từ lí do nào, hắn đưa tay đặt lên vầng trán cô, lại phát hiện ra cô đang sốt cao, mày kiếm chau lại. Ngất chưa tỉnh mà lại phát sốt, còn là sốt cao! Thân thể Trầm Nhan dễ ủ bệnh như thế à?

Đông Thâm thở dài, có lẽ nên gọi quản gia đến chăm sóc Trầm Nhan, lát nữa hắn phải hợp gấp chuyện công ty rồi!

Vừa đứng dậy toan bước đi thì một bàn tay đã kéo Đông Thâm khựng lại, trong cơn mê sảng, chất giọng yếu ớt, thổn thức không ngừng phát ra:

“Đừng… đi, ở lại đi… đừng đi.”

Vẻ mặt đáng thương này… Đông Thâm nhắm chặt hai mắt, dứt khoát gạt tay cô đang nắm chặt tay mình không buông.

Hắn chán ghét gương mặt này! Một gương mặt luôn tỏ ra yếu đuối vô dụng chỉ khiến người khác thương xót. Hắn lại nhớ đến cô ấy, nhớ đến cô gái lúc nào cũng mạnh mẽ vui tươi trong lòng hắn. Hai người con gái quả thực rất khác biệt, dù là Đông Thâm nói Trầm Nhan là người thay thế hay là như thế nào đi chăng nữa, người nắm giữ trái tim hắn cũng chỉ có mỗi Tưởng Nhã Y!

Bước ra khỏi cửa phòng, Đông Thâm căn dặn người các vệ sĩ xung quanh hãy chú ý đến hành động và biểu hiện của Trầm Nhan. Nếu xảy ra bất cứ chuyện nào hãy liên lạc cho hắn ngay.

Nhận được cuộc gọi từ trợ lý, Đông Thâm đã một mạch bước đi không ngoảnh lại.

Các vệ sĩ xung quanh bắt tản ra, ai cũng đều rời khỏi cánh cửa. Tưởng Nhi Viên lúc này bỗng dưng xuất hiện, cô ta âm thầm bước đến, đôi mắt dáo dác nhìn quanh không thấy ai liền đẩy cửa đi vào.

Tưởng Nhi Viên đi đến gần phía giường, nhìn gương mặt trắng hồng non nớt như thế, cô ta cười lạnh. Gương mặt này có lần nào bày ra bộ dáng quyến rũ anh rể hay chưa?

Được anh rể quan tâm, lại muốn đính hôn cùng thì Trầm Nhan không phải tầm thường rồi!

Đáng chết!

Anh rể không chịu huỷ bỏ hôn ước, nhưng chắc là Trầm Nhan làm được. Cô ta biết Trầm Nhan đang mê sảng, rất dễ dàng bị thao túng, được thì có thể thôi miên. Tưởng Nhi Viên từng được xem sơ qua, không chừng thử biết đâu thành công?

Cô ta thả lỏng cơ mặt, ghé sáng tai cô thì thầm:

“Trần Nhan, Trầm Nhan…”

“Có phải bây giờ cô đang cảm thấy đau khổ, lòng quằn quại từng cơn co giật, trái tim như ai bóp nghẹn đúng không?”

Trầm Nhan đã có bắt đầu phản ứng với những gì Tưởng Nhi Viên nói. Cô hít thở ngày một khó khăn, hai mắt nhắm chặt lại.

“Cô đau đớn như thế là vì Đông Thâm, vì Đông Thâm đấy! Hãy dừng lại với anh ta ngay đi, trước khi đầu óc cô còn giữ lí trí.”

“Đông Thâm yêu cô vì trái tim này, vì trái tim mà cô đang mang trong mình lại chính là người anh ta yêu. Anh ta kết hôn là muốn giam cầm cô, muốn cô chịu đau, chịu thiệt, sống không bằng chết đấy.”

“Hãy từ chối anh ta, từ chối kịch liệt vào. Đừng để bản thân mình dễ bị thao.”

Tưởng Nhi Viên bật cười, một nụ cười mưu mô xảo quyệt vô cùng!

Cái chính là cô ta muốn Trầm Nhan hãy từ bỏ kết hôn đi, sớm ngày rời xa anh rể! Vì chỉ cô ta là xứng đáng bên cạnh anh rể mà thôi!!!

Nói xong, Tưởng Nhi Viên cầm lấy túi xách vui vẻ rời đi, nụ cười trên môi không ngừng.

Từ xa, hình bóng bước vào cửa và đi ra của Tưởng Nhi Viên đã bị quản gia bắt gặp. Ông nhìn cô ta, lẳng lặng bỏ đi không đến hỏi câu nào.

Tách… tách…

Từng giọt nước mắt âm ấm lăn dài trên đôi má hồng nhạt, đôi tay cô siết chặt lại không nói thành câu… Tất cả đều gói gọn trong một chữ “Đau”.

Hot

Comments

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

thắt tim

2022-07-15

0

Huu Lộc

Huu Lộc

hay nua jk tac gia

2021-11-01

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3 Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4 Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5 Chương 5: Chung một nhà
6 Chương 6: Ăn cùng nhau
7 Chương 7: Bị giam lỏng
8 Chương 8: Đừng tưởng bở
9 Chương 9: Yêu anh rể
10 Chương 10: Khám bệnh
11 Chương 11: Đi cùng nhau
12 Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13 Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14 Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15 Chương 15: Anh rể là của tôi!
16 Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17 Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20 Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21 Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22 Chương 22: Không được phép đụng vào
23 Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24 Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25 Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26 Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27 Chương 27: Đi làm
28 Chương 28: Lý Quân đã chết?
29 Chương 29: Là chết giả
30 Chương 30: Ý muốn liên hôn
31 Chương 31: Điều tra thân phận
32 Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33 Chương 33: Không cần diễn nữa
34 Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35 Chương 35: Không phải tai nạn?
36 Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37 Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38 Chương 38: Bị tai nạn
39 Chương 39: Là bạn gái sao?
40 Chương 40: Bị ngất
41 Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42 Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43 Chương 43: Quyết định hợp tác
44 Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45 Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46 Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47 Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48 Chương 48: Bất hoà
49 Chương 49: Cố chấp
50 Chương 50: Xuất viện
51 Chương 51: Buổi tiệc
52 Chương 52: Không thể cưỡng lại
53 Chương 53: Bị sốt
54 Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55 Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56 Chương 56: Thăm dò
57 Chương 57: Lừa dối
58 Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59 Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60 Chương 60: Không cho phép xảy ra
61 Chương 61: Vì anh đã yêu
62 Chương 62: Hợp tác liên hôn
63 Chương 63: Em rất thích anh rể?
64 Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65 Chương 65: Thừa nhận tất cả
66 Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67 Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68 Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69 Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70 Chương 70: Anh có phải là…?
71 Chương 71: Cãi nhau
72 Chương 72: Giả tạo
73 Chương 73: Dần có khoảng cách
74 Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75 Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76 Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77 Chương 77: Đau đớn
78 Chương 78: Em đừng đi…
79 Chương 79: Mơ Về Chị
80 Chương 80: Không phải bạn gái
81 Chương 81: Chuyến đi chơi
82 Chương 82: Trò Chơi
83 Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84 Chương 84: Nụ Hôn
85 Chương 85: Anh Yêu Em
86 Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87 Chương 87: Yêu Nhau
88 Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89 Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90 Chương 90: Gặp lại người quen
91 Chương 91: Từ thù thành bạn
92 Chương 92: Buổi đấu giá
93 Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94 Chương 94: Hạ thuốc
95 Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96 Chương 96: Vạch Trần
97 Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98 Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99 Chương 99: Đỡ Nhát Da
100 Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101 Chương 101: Đi Tù
102 Chương 102: Đính Hôn
103 Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104 Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3
Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4
Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5
Chương 5: Chung một nhà
6
Chương 6: Ăn cùng nhau
7
Chương 7: Bị giam lỏng
8
Chương 8: Đừng tưởng bở
9
Chương 9: Yêu anh rể
10
Chương 10: Khám bệnh
11
Chương 11: Đi cùng nhau
12
Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13
Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14
Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15
Chương 15: Anh rể là của tôi!
16
Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17
Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20
Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21
Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22
Chương 22: Không được phép đụng vào
23
Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24
Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25
Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26
Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27
Chương 27: Đi làm
28
Chương 28: Lý Quân đã chết?
29
Chương 29: Là chết giả
30
Chương 30: Ý muốn liên hôn
31
Chương 31: Điều tra thân phận
32
Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33
Chương 33: Không cần diễn nữa
34
Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35
Chương 35: Không phải tai nạn?
36
Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37
Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38
Chương 38: Bị tai nạn
39
Chương 39: Là bạn gái sao?
40
Chương 40: Bị ngất
41
Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42
Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43
Chương 43: Quyết định hợp tác
44
Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45
Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46
Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47
Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48
Chương 48: Bất hoà
49
Chương 49: Cố chấp
50
Chương 50: Xuất viện
51
Chương 51: Buổi tiệc
52
Chương 52: Không thể cưỡng lại
53
Chương 53: Bị sốt
54
Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55
Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56
Chương 56: Thăm dò
57
Chương 57: Lừa dối
58
Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59
Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60
Chương 60: Không cho phép xảy ra
61
Chương 61: Vì anh đã yêu
62
Chương 62: Hợp tác liên hôn
63
Chương 63: Em rất thích anh rể?
64
Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65
Chương 65: Thừa nhận tất cả
66
Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67
Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68
Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69
Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70
Chương 70: Anh có phải là…?
71
Chương 71: Cãi nhau
72
Chương 72: Giả tạo
73
Chương 73: Dần có khoảng cách
74
Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75
Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76
Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77
Chương 77: Đau đớn
78
Chương 78: Em đừng đi…
79
Chương 79: Mơ Về Chị
80
Chương 80: Không phải bạn gái
81
Chương 81: Chuyến đi chơi
82
Chương 82: Trò Chơi
83
Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84
Chương 84: Nụ Hôn
85
Chương 85: Anh Yêu Em
86
Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87
Chương 87: Yêu Nhau
88
Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89
Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90
Chương 90: Gặp lại người quen
91
Chương 91: Từ thù thành bạn
92
Chương 92: Buổi đấu giá
93
Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94
Chương 94: Hạ thuốc
95
Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96
Chương 96: Vạch Trần
97
Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98
Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99
Chương 99: Đỡ Nhát Da
100
Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101
Chương 101: Đi Tù
102
Chương 102: Đính Hôn
103
Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104
Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play