Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?

Bạch Nhược Hỷ nghiêng đầu, ánh mắt chứa nhiều nghi vấn về câu nói mập mờ từ Trầm Nhan. Cô ta suy nghĩ, nếu như lời Trầm Nhan nói là thật thì không phải cô ta còn có cơ hội sao?

Chỉ là sự tò mò về câu nói, Bạch Nhược Hỷ không đoán chắc lời Trầm Nhan nói là thật hay không, vì cô ta nhìn thấy sự dịu dàng từ đôi mắt Đông Thâm, một đôi mắt báo hiệu cho một tình yêu dài lâu mà cô ta cảm nhận được.

Nhưng không sao, cô ta chẳng phải có lí do để khiến Đông Thâm bên cạnh mình sao? Chỉ cần quyến rũ và khiến hắn yêu mình thì Trầm Nhan không là gì cả!

Bạch Nhược Hỷ dậm lại chút phấn mắt cho thật xinh đẹp, rồi cất gọn vào túi và bước ra khỏi cửa, lòng không khỏi mong chờ.

***

Trầm Nhan lững thững đi đến trước mặt Đông Thâm, nhìn đôi mắt hắn đang nheo lại nhìn mình. Cô cảm thấy bản thân bây giờ thật tệ hại! Chiếc đầm đáng giá hàng nghìn đô giờ đây không khác gì một cái giẻ lau sang trọng cả, ít nhất còn giữ được chất vải là không bị hư hại. Nhưng tình cảnh của cô rất thảm thương, lòng cũng không được thoải mái.

Đông Thâm bước đến trước mặt cô, nhìn một lượt từ dưới lên, dấy lên thắc mắc:

“Xảy ra chuyện gì?”

“Tưởng Nhi Viên làm bẩn đồ tôi.”

Trầm Nhan thẳng thắn đáp, không có ý bao biện nửa lời. Hành động của Tưởng Nhi Viên quá quắt như thế khiến cô không ưa. Đông Thâm nghe qua, không nổi nóng hay tỏ ra khó chịu gì, hắn gật đầu, xoay gót bước đi.

“Về thôi, như thế đủ rồi.”

Đông Thâm đi trước vài bước, Trầm Nhan nối bước theo sau. Đầu cô cúi gằm xuống đất không muốn ngẩn mặt lên nhìn. Đông Thâm không phải người ngu ngốc, chắc chắn hắn biết giữa Trầm Nhan và Tưởng Nhi Viên vừa đụng độ gây gổ với nhau. Cô ta làm sai rành rành như thế mà Đông Thâm một câu trách mắng cũng không có khiến cô rất bất mãn.

Trầm Nhan lo cho mình sau này, biết đâu Tưởng Nhi Viên làm chuyện tày đình gì đó với mình mà Đông Thâm chỉ nhắm mắt làm ngơ như thế, người chịu thiệt thòi không phải là cô thì là ai?

Nhưng biết làm sao được, cô chỉ là một người thay thế vị trí của người khác mà thôi… làm gì có tiếng nói riêng cho mình, đúng không?

Chiếc xe lăn bánh trở về con đường quen thuộc mà mình từng đi qua. Từng hàng cây xanh rì rào trước gió, dòng người cũng bắt đầu thưa thớt dần về đêm, và nỗi niềm của cô ngày một dâng cao, cô cảm thấy bản thân mình phải chịu rất nhiều uất ức.

“Trầm Nhan.”

Tiếng gọi của Đông Thâm kéo cô vực dậy trước những dòng lệ sắp trào khỏi hốc mắt. Cô chống tay lên thành tay cửa, đáp “ừm” một tiếng.

“Cô nói với Bạch Nhược Hỷ như vậy là có ý gì đây?”

“Tôi nói sai gì sao? Cô ấy rất xứng đôi vừa lứa với anh đấy! Từ gia thế, địa vị, tình ý đều có, tôi muốn giúp cho hai người mà.”

“Cô…”

“Tôi muốn xem xem anh sẽ xử sự như thế nào khi phải lựa chọn tình nhân, hoặc là Bạch tiểu thư danh giá kia.”

Rầm.

Trầm Nhan giật nẩy mình, cô quay đầu sang hướng phát ra âm thanh kia. Đông Thâm đang đập tay vào cửa kính xe… hắn muốn chết hay sao?

Đôi mắt Đông Thâm tràn ngập lửa giật, hắn hận không thể vung tay nắm lấy chiếc cổ trắng ngần kia mà bóp nát. Lần này Trầm Nhan dám khiêu khích hắn, cô có còn muốn sống nữa hay không?

Trầm Nhan vẫn không sợ hãi trước hắn, cô muốn chống mắt lên xem Đông Thâm sẽ làm gì trước cô.

Sẽ vung tay tát cô, hay là đánh mắng một trận?

Nhưng không!

Đông Thâm thu hồi tay lại, nhắm mắt hít thở sâu cố giữ bình tĩnh, khuyên mình không nên kích động.

“Lần sau đừng ăn nói kiểu đấy.”

Chỉ một câu nhắc nhở nhẹ, Trầm Nhan ngỡ ngàng trước hành động của Đông Thâm. Hắn đang cố nhịn cơn giận dữ ư?

Hắn đang lo ngại khi cô sẽ bị tổn thương, hay là vị trí nơi ngực trái này đây?

Trầm Nhan như không để tâm đến hắn thêm, cô quay đầu, tiếp tục ngắm cảnh đường xung quanh, đáy mắt mơ màng bắt đầu hồi tưởng.

Đông Thâm hạ cơn bão đang nổi trong lòng mình dìm xuống. Thật không muốn ra tay mạnh bạo với Trầm Nhan. Tầm mắt hắn dời sang người cô, nhìn gương mặt u buồn làm động lòng người như thế, Đông Thâm bắt đầu suy tưởng.

Lẽ nào Trầm Nhan đang nhớ đến người đàn ông đó hay sao?

Đông Thâm nhếch môi cười, hắn chống tay đặt xuống cằm, nhìn về tài xế lái xe ở phía trước.

“Mau chuyển hướng đến trại giam.”

Hả? Trại giam?

Trầm Nhan ngước mắt lên, Đông Thâm hắn đang muốn làm gì?

“Anh làm như thế là có ý gì? Tại sao đến trại giam?”

“Nhìn cô nhớ người đàn ông cũ của mình đến mức ủ rũ như thế khiến tôi rất xót. Đến thăm anh ta một chuyến đi, nhỉ?”

“Tôi không…”

“Tuỳ cô, nhưng tôi thích đến đấy.”

Chiếc xe bắt đầu đảo sang làn đường khác, cô cũng rất bất lực rồi, mặc hắn đưa mình đến trại giam.

Dù sao thì cũng đã gần một tuần cô chưa gặp được anh.

Rất nhanh đã đến trại giam. Trầm Nhan không đợi Đông Thâm mở cửa mà tự mình bước nhanh thêm vài bước, muốn tìm anh mau một chút. Sự vội vàng này vô tình khiến Đông Thâm trở nên ngứa mắt, cực kỳ ngứa mắt!

Ngồi trước phòng chờ, Trầm Nhan đưa mắt hướng về cánh cửa nhà giam số tám, không để chờ đợi lâu, anh cũng từ từ bước tới trước mặt cô.

Vừa nhìn thấy bóng dáng Trầm Nhan, Lý Quân chạy nhanh đến, đặt tay mình lên tấm kính cửa kính cường lực, muốn đưa tay chạm vào Trầm Nhan, anh không ngừng gọi tên cô.

Trầm Nhan nở nụ cười rạng rỡ, cô nhấc ống nghe điện thoại lên, chỉ vào đầu ống kia bên trong kính.

Đuôi mắt cô ươn ướt, nhìn Lý Quân giờ đây gầy gộc, làn da xanh xao đó càng khiến cô cảm thấy bản thân mình là một tội đồ. Chính cô đã khiến anh trở nên như vậy.

Nếu như không vì giúp đỡ cho cô, kéo lấy mạng sống cô từ tay thần chết thì có lẽ bây giờ anh đã không phải sống nơi ngục tù tăm tối này…

Lỗi càng thêm lỗi, Lý Quân khiến cô mang ơn cùng ân hận rất nhiều.

Lý Quân nhấc ống nghe, kề vào tai mình, giọng không giấu nổi sự vui mừng.

“Trầm Nhan, em đã khoẻ hơn chưa? Còn đau ngực, khó thở hay không? Xin lỗi khi đã không chăm sóc cho em tốt được, anh xin lỗi em rất nhiêu.”

Giọng cô nghẹn ứ, lời đọng lại ở họng không thể phát thành câu.

Lẽ ra cô mới là người cần xin lỗi anh, cần anh tha thứ. Vậy mà anh không trách cô, còn quan tâm đến sức khoẻ của mình như thế chỉ khiến cô cảm thấy có lỗi rất nhiều.

“Quân, anh có sống… a, đừng.”

Chưa kịp nói hết câu thì Đông Thâm đã lạnh lùng cướp lấy ống nghe từ tay Trầm Nhan, hắn nở nụ cười khinh bỉ, tay đặt lên vai cô huyên thuyên.

“Gặp lại cô ấy vui không? Nhưng niềm vui này chỉ ngắn ngủi như thế thôi. Tôi đưa cô ấy đến đây là muốn thông báo cho anh một tin vui. Tôi và Trầm Nhan sẽ đính hôn vào tuần tới, hi vọng nhận được lời chúc phúc từ anh đấy, Lý Quân!”

Hot

Comments

Lê Dung

Lê Dung

❤❤❤

2021-10-30

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3 Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4 Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5 Chương 5: Chung một nhà
6 Chương 6: Ăn cùng nhau
7 Chương 7: Bị giam lỏng
8 Chương 8: Đừng tưởng bở
9 Chương 9: Yêu anh rể
10 Chương 10: Khám bệnh
11 Chương 11: Đi cùng nhau
12 Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13 Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14 Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15 Chương 15: Anh rể là của tôi!
16 Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17 Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20 Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21 Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22 Chương 22: Không được phép đụng vào
23 Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24 Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25 Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26 Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27 Chương 27: Đi làm
28 Chương 28: Lý Quân đã chết?
29 Chương 29: Là chết giả
30 Chương 30: Ý muốn liên hôn
31 Chương 31: Điều tra thân phận
32 Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33 Chương 33: Không cần diễn nữa
34 Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35 Chương 35: Không phải tai nạn?
36 Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37 Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38 Chương 38: Bị tai nạn
39 Chương 39: Là bạn gái sao?
40 Chương 40: Bị ngất
41 Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42 Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43 Chương 43: Quyết định hợp tác
44 Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45 Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46 Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47 Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48 Chương 48: Bất hoà
49 Chương 49: Cố chấp
50 Chương 50: Xuất viện
51 Chương 51: Buổi tiệc
52 Chương 52: Không thể cưỡng lại
53 Chương 53: Bị sốt
54 Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55 Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56 Chương 56: Thăm dò
57 Chương 57: Lừa dối
58 Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59 Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60 Chương 60: Không cho phép xảy ra
61 Chương 61: Vì anh đã yêu
62 Chương 62: Hợp tác liên hôn
63 Chương 63: Em rất thích anh rể?
64 Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65 Chương 65: Thừa nhận tất cả
66 Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67 Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68 Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69 Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70 Chương 70: Anh có phải là…?
71 Chương 71: Cãi nhau
72 Chương 72: Giả tạo
73 Chương 73: Dần có khoảng cách
74 Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75 Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76 Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77 Chương 77: Đau đớn
78 Chương 78: Em đừng đi…
79 Chương 79: Mơ Về Chị
80 Chương 80: Không phải bạn gái
81 Chương 81: Chuyến đi chơi
82 Chương 82: Trò Chơi
83 Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84 Chương 84: Nụ Hôn
85 Chương 85: Anh Yêu Em
86 Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87 Chương 87: Yêu Nhau
88 Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89 Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90 Chương 90: Gặp lại người quen
91 Chương 91: Từ thù thành bạn
92 Chương 92: Buổi đấu giá
93 Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94 Chương 94: Hạ thuốc
95 Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96 Chương 96: Vạch Trần
97 Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98 Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99 Chương 99: Đỡ Nhát Da
100 Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101 Chương 101: Đi Tù
102 Chương 102: Đính Hôn
103 Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104 Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Cuộc phẫu thuật cấm
3
Chương 3: Thay thế vị trí của cô ấy
4
Chương 4: Thay chị chăm sóc anh rể
5
Chương 5: Chung một nhà
6
Chương 6: Ăn cùng nhau
7
Chương 7: Bị giam lỏng
8
Chương 8: Đừng tưởng bở
9
Chương 9: Yêu anh rể
10
Chương 10: Khám bệnh
11
Chương 11: Đi cùng nhau
12
Chương 12: Nhã hứng cùng tôi?
13
Chương 13: Tưởng Nhi Viên gây sự
14
Chương 14: Em sẽ đính hôn sao?
15
Chương 15: Anh rể là của tôi!
16
Chương 16: Sự xuất hiện một người đàn ông lạ
17
Chương 17: Nhất định phải kết hôn
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Chỉ có thể xin lỗi
20
Chương 20: Giải thoát cho Lý Quân
21
Chương 21: Hoá thành Tưởng Nhã Y
22
Chương 22: Không được phép đụng vào
23
Chương 23: Hợp tác vui vẻ
24
Chương 24: Thân mật trước mặt Tưởng Nhi Viên
25
Chương 25: Xin lỗi hoặc rời khỏi đây
26
Chương 26: Hoà thuận giữa hai người phụ nữ
27
Chương 27: Đi làm
28
Chương 28: Lý Quân đã chết?
29
Chương 29: Là chết giả
30
Chương 30: Ý muốn liên hôn
31
Chương 31: Điều tra thân phận
32
Chương 32: Đông Thâm nấu ăn cho cô?
33
Chương 33: Không cần diễn nữa
34
Chương 34: Hãy buông tha cho tôi
35
Chương 35: Không phải tai nạn?
36
Chương 36: Khiêu khích Tưởng Nhi Viên
37
Chương 37: Đầu tư vào dự án phim
38
Chương 38: Bị tai nạn
39
Chương 39: Là bạn gái sao?
40
Chương 40: Bị ngất
41
Chương 41: Giúp hắn thoa thuốc
42
Chương 42: Dò hỏi lẫn nhau
43
Chương 43: Quyết định hợp tác
44
Chương 44: Gặp lại Bạch Nhược Hỷ
45
Chương 45: Sự quan tâm quá mức
46
Chương 46: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (1)
47
Chương 47: Cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ (2)
48
Chương 48: Bất hoà
49
Chương 49: Cố chấp
50
Chương 50: Xuất viện
51
Chương 51: Buổi tiệc
52
Chương 52: Không thể cưỡng lại
53
Chương 53: Bị sốt
54
Chương 54: Đều nhắm vào Bạch thị
55
Chương 55: Nhã ý khám bệnh
56
Chương 56: Thăm dò
57
Chương 57: Lừa dối
58
Chương 58: Cám ơn vì đã luôn bên cạnh tôi
59
Chương 59: Cảm giác đặc biệt
60
Chương 60: Không cho phép xảy ra
61
Chương 61: Vì anh đã yêu
62
Chương 62: Hợp tác liên hôn
63
Chương 63: Em rất thích anh rể?
64
Chương 64: Dũng cảm đối đầu
65
Chương 65: Thừa nhận tất cả
66
Chương 66: Không để em chịu nguy hiểm
67
Chương 67: Bắt đầu theo đuổi ai đó
68
Chương 68: Bắt đầu theo đuổi ai đó (2)
69
Chương 69: Bắt đầu theo đuổi một ai đó(3)
70
Chương 70: Anh có phải là…?
71
Chương 71: Cãi nhau
72
Chương 72: Giả tạo
73
Chương 73: Dần có khoảng cách
74
Chương 74: Người phụ nữ tôi yêu
75
Chương 75: Khước Từ Sự Yêu Thương
76
Chương 76: Sự Thật Về Tưởng Nhã Y?
77
Chương 77: Đau đớn
78
Chương 78: Em đừng đi…
79
Chương 79: Mơ Về Chị
80
Chương 80: Không phải bạn gái
81
Chương 81: Chuyến đi chơi
82
Chương 82: Trò Chơi
83
Chương 83: Chung Đội Với Đông Thâm
84
Chương 84: Nụ Hôn
85
Chương 85: Anh Yêu Em
86
Chương 86: Tiết Lộ Bí Mật
87
Chương 87: Yêu Nhau
88
Chương 88: Ngủ Cùng Nhau
89
Chương 89: Hẹn hò rồi sao?
90
Chương 90: Gặp lại người quen
91
Chương 91: Từ thù thành bạn
92
Chương 92: Buổi đấu giá
93
Chương 93: Buổi đấu giá (2)
94
Chương 94: Hạ thuốc
95
Chương 95: Cho Em Lựa Chọn
96
Chương 96: Vạch Trần
97
Chương 97: Hương Vị Tình Yêu
98
Chương 98: Hương Vị Tình Yêu (2)
99
Chương 99: Đỡ Nhát Da
100
Chương 100: Trò Chơi Bắt Đầu
101
Chương 101: Đi Tù
102
Chương 102: Đính Hôn
103
Chương 103: Gặp Mặt Gia Đình
104
Chương 104: Hạnh Phúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play