Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.

Bà nội của Trình Nguyệt Anh sắp tới sẽ lên lão tám mươi, cùng lúc cô lại được nghỉ lễ, gia đình cô vì thế sẽ quyết định về quê cùng bà và các bác tổ chức một bữa tiệc nhỏ. Trước đó một ngày, Trình Nguyệt Anh vẫn đang ở bên nhà của Lưu Châu Thiên. Cô thản nhiên lăn lóc trên giường anh, vừa lăn qua lăn lại, vừa nói với anh đang đứng ở bên cạnh:

"Bác Thiên! Bác Thiên! Bác có muốn cùng em về thăm bà không?"

"Chuyện của gia đình cô, anh đi thì không hợp lý cho lắm"

"Không sao, bà liền có thể nhanh chóng gặp cháu rể"

"Anh mới nhất quyết không gả cho cô!"

"Đi đi mà, em muốn ở bên bác"

"Được"

Vậy mà lại có thể đồng ý nhanh như thế, Trình Nguyệt Anh lộ ra một vẻ nghi ngờ không giấu diếm. Thấy cô nhìn mình như vậy liền có chút chột dạ, Lưu Châu Thiên mấp máy môi tự cứu vớt bản thân:

"Không muốn nữa thì thôi"

"Muốn! Muốn chứ! Muốn mà!"

Trình Nguyệt Anh nhổm dậy hôn chụt một cái lên má anh, sau đó liền chạy thục mạng ra ngoài, để lại anh với khuôn mặt ngơ ngác nghe chừng còn chưa load nổi.

"Cô..."

...

Như những gì đã chấp thuận, hôm sau Lưu Châu Thiên liền cùng với gia đình cô trở về quê nội. Vốn anh luôn được cô chú bên này yêu quý, nên khi Trình Nguyệt Anh đưa ra đề nghị muốn mang anh cùng theo, ba mẹ cô vô cùng vui vẻ mà đồng ý. Lưu Châu Thiên là người cầm lái, Trình Nguyệt Anh ngồi ở ghế phụ, suốt cả chặng đường miệng nói không ngớt.

"Cô nên im lặng đi, anh đau đầu quá"

"Bác chê em nói nhiều đấy à?"

"Trước giờ anh chưa từng không chê cô"

"Bác muốn em im miệng chứ gì?"

"Anh không nói lần hai"

"Bác thật sự muốn em im miệng sao?"

"..." Thôi được rồi, cô nói tiếp đi...

"Hai cái đứa này!"

Mẹ cô - Trương Dĩnh miệng thì như thể đang mắng cả hai, thế nhưng tay lại chỉ vươn lên đánh vào vai của Trình Nguyệt Anh. Khuôn mặt cô giờ đây chan chứa sự uất ức, nhìn anh đầy căm thù. Được thôi, muốn cô im miệng cô liền im miệng cho xem!

Từ lúc đó cho đến khi tới nơi, Trình Nguyệt Anh vậy mà lại có thể thật sự im lặng. Lưu Châu Thiên lén liếc sang cô quan sát một hồi, thấy cô trầm mặc như thế quả thực không quen, bắt đầu có cảm giác tội lỗi nơi đáy lòng. Có vẻ như cô nàng giận dỗi thật rồi.

"Này, giận đấy à?"

"..."

"Anh chỉ là sợ cô nói nhiều sẽ mệt"

"..." Cái lí do này của anh cũng quá lãng nhách rồi.

"Giận thật sao?"

"..."

Trình Nguyệt Anh thẳng thừng bơ đi cái bản mặt kia, nhanh chân tiến vào trong, để lại anh đằng sau cùng với ba mẹ. Lưu Châu Thiên khẽ thở hắt ra, lắc đầu ngán ngẩm. Bình thường chửi hoài không sao, giờ mới nói một câu đã quay qua hờn dỗi, ai biết đường nào mà lần đây!

"Con đừng để ý nó, chúng ta vào thôi"

Trình Dư Quân vỗ vỗ vai anh, thể hiện sự đồng cảm. Anh chỉ biết cười cười cho qua, thật sự không biết nên nói gì. Số lần cô nàng giận anh vô cùng ít, thành ra anh không có kinh nghiệm.

Trình Dư Quân có một người anh trai và một chị gái, ai cũng đều đã có con. Bác cả Trình Lý có một cậu con trai lớn và một cậu con trai nuôi là Trình Trọng và Trình Diên. Bác hai là Trình Giang có một cô con gái tên Dương Thúy Linh. Gia đình ai nấy đều khá giả, quả thật là rất có phúc đức.

"Cháu tên Lưu Châu Thiên, rất vui được gặp mọi người"

"Rất đẹp"

Trình lão bà mỉm cười đầy phúc hậu, tay chạm nhẹ lên mặt anh, lộ ra vẻ ưng ý.

Vừa thấy Lưu Châu Thiên, Dương Thúy Linh bất chợt đỏ mặt. Vẻ ngượng ngùng này đã thành công lọt vào mắt của Trình Nguyệt Anh, khiến cho cô càng thêm bực bội. Chàng trai cao ráo cùng với gương mặt nam tính đẹp trên từng góc cạnh, có lẽ sẽ không có cô gái nào có thể cưỡng lại trước sự u mê này.

Lưu Châu Thiên không mảy may để ý tới, sự chú ý hoàn toàn đặt lên người của Trình Nguyệt Anh. Giới thiệu qua loa cũng đã xong chuyện, chỉ còn lại việc sắp xếp phòng.

"Bác Thiên cùng phòng với con cũng được"

Không đợi cho ai kịp phản ứng, Trình Nguyệt Anh thoắt một cái đã kéo lấy anh chạy xộc lên lầu hai, trước biết bao con mắt bàng hoàng ngơ ngác. Sự sỗ sàng này của cô con gái làm cho Trình Dư Quân và Trương Dĩnh câm nín không nói lên lời, thật sự đã không còn gì có thể bàn tán.

"Mẹ và anh chị cứ kệ nó, hai chúng nó cũng quen vậy rồi"

"Nhưng như vậy có ổn không chú?"

Dương Thúy Linh không rõ vì lý do gì, trong lòng bỗng cảm thấy khẩn trương không thôi. Cô ta đưa ra vẻ mặt lo lắng, thoạt nhìn giống như đang lo lắng cho chính em gái của mình.

"Không sao đâu, mọi người nghỉ ngơi đi"

Lên tới phòng, Trình Nguyệt Anh lập tức buông tay anh. Cô ném hành lý qua một bên, nằm phịch xuống giường úp mặt vào gối. Lưu Châu Thiên lặng lẽ nhìn cô, lại hạ giọng lên tiếng:

"Cô tính giận đến khi nào?"

"..." Nhất quyết không nói chuyện với anh!

"Thích giận tiếp chứ gì?"

"..." Nhất quyết không trả lời!!

"Vậy giận tiếp đi, anh đi tắm"

"..." Anh là đồ mắc dịch!!

Hot

Comments

Len Chiii:33

Len Chiii:33

dễ thương xễu😂😂

2021-10-26

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.
2 Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.
3 Chapter 3: Chỉ là một cái thơm má.
4 Chapter 4: Cứu em...
5 Chapter 5: Trình Trọng.
6 Chapter 6: Nhất quyết không cưới cô!
7 Chapter 7: Em không muốn xa bác...
8 Chapter 8: Bác nhất định phải đợi em...
9 Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?
10 Chapter 10: Khóc đi, ôm anh rồi khóc.
11 Chapter 11: Chuẩn bị cho em một cái hôn.
12 Chapter 12: Tập dần đi.
13 Chapter 13: Anh! Anh! Anh!
14 Chapter 14: Đừng có dụ anh.
15 Chapter 15: Nguyệt Anh à, cậu đã yêu rồi đấy!
16 Chapter 16: Cậu ấy nói là em yêu bác rồi.
17 Chapter 17: Họ nói em với bác có tướng phu thê.
18 Chapter 18: Bổn thiếu gia chỉ là chưa muốn có.
19 Chapter 19: Cùng nhau ăn kẹo.
20 Chapter 20: Chào buổi sáng, em yêu của anh.
21 Chapter 21: Ăn anh không?
22 Chương 22: Em đứng yên cho anh!
23 Chương 23: Mẹ của con anh?
24 Chương 24: Sẽ ăn em...
25 Chương 25: Tắm ở đây.
26 Chương 26: Cầu sinh lực.
27 Chương 27: Đây, là nhà của cô ấy.
28 Chương 28: Chúc mừng năm mới.
29 Chương 29: Yêu đương không nên tặng giày.
30 Chương 30: Vậy mà lại từ chối...
31 Chương 31: Từ khi yêu anh, em luôn tự ti như thế...
32 Chương 32: Em gái, lâu ngày không gặp.
33 Chương 33: Anh ta không hề tốt như cậu nghĩ.
34 Chương 34: Một lần ở phòng khách.
35 Chương 35: Ngoan ngoãn ở cạnh anh.
36 Chương 36: Oan gia ngõ hẹp.
37 Chương 37: Tiểu Nguyệt, nhìn anh...
38 Chương 38: Ngoan, anh yêu em.
39 Chương 39: Ba của Tiểu Ninh...
40 Chương 40: Đừng uống thứ kia được không?
41 Chương 41: Mẹ muốn có con dâu không?
42 Chương 42: Thứ kẹo mà cô thích.
43 Chương 43: Hai lần.
44 Chương 44: Người ta muốn tán tỉnh em!
45 Chương 45: Con trai, có chuyện rồi...
46 Chương 46: Mình chia tay, nhé?
47 Chương 47: Tại sao lại rời bỏ em rồi...
48 Chương 48: Bạn trai em đâu?
49 Chương 49: Anh nhớ em.
50 Chương 50: Ba mẹ thích cháu trai hay cháu gái?
51 Chương 51: Chúng con… lỡ rồi ạ.
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.
2
Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.
3
Chapter 3: Chỉ là một cái thơm má.
4
Chapter 4: Cứu em...
5
Chapter 5: Trình Trọng.
6
Chapter 6: Nhất quyết không cưới cô!
7
Chapter 7: Em không muốn xa bác...
8
Chapter 8: Bác nhất định phải đợi em...
9
Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?
10
Chapter 10: Khóc đi, ôm anh rồi khóc.
11
Chapter 11: Chuẩn bị cho em một cái hôn.
12
Chapter 12: Tập dần đi.
13
Chapter 13: Anh! Anh! Anh!
14
Chapter 14: Đừng có dụ anh.
15
Chapter 15: Nguyệt Anh à, cậu đã yêu rồi đấy!
16
Chapter 16: Cậu ấy nói là em yêu bác rồi.
17
Chapter 17: Họ nói em với bác có tướng phu thê.
18
Chapter 18: Bổn thiếu gia chỉ là chưa muốn có.
19
Chapter 19: Cùng nhau ăn kẹo.
20
Chapter 20: Chào buổi sáng, em yêu của anh.
21
Chapter 21: Ăn anh không?
22
Chương 22: Em đứng yên cho anh!
23
Chương 23: Mẹ của con anh?
24
Chương 24: Sẽ ăn em...
25
Chương 25: Tắm ở đây.
26
Chương 26: Cầu sinh lực.
27
Chương 27: Đây, là nhà của cô ấy.
28
Chương 28: Chúc mừng năm mới.
29
Chương 29: Yêu đương không nên tặng giày.
30
Chương 30: Vậy mà lại từ chối...
31
Chương 31: Từ khi yêu anh, em luôn tự ti như thế...
32
Chương 32: Em gái, lâu ngày không gặp.
33
Chương 33: Anh ta không hề tốt như cậu nghĩ.
34
Chương 34: Một lần ở phòng khách.
35
Chương 35: Ngoan ngoãn ở cạnh anh.
36
Chương 36: Oan gia ngõ hẹp.
37
Chương 37: Tiểu Nguyệt, nhìn anh...
38
Chương 38: Ngoan, anh yêu em.
39
Chương 39: Ba của Tiểu Ninh...
40
Chương 40: Đừng uống thứ kia được không?
41
Chương 41: Mẹ muốn có con dâu không?
42
Chương 42: Thứ kẹo mà cô thích.
43
Chương 43: Hai lần.
44
Chương 44: Người ta muốn tán tỉnh em!
45
Chương 45: Con trai, có chuyện rồi...
46
Chương 46: Mình chia tay, nhé?
47
Chương 47: Tại sao lại rời bỏ em rồi...
48
Chương 48: Bạn trai em đâu?
49
Chương 49: Anh nhớ em.
50
Chương 50: Ba mẹ thích cháu trai hay cháu gái?
51
Chương 51: Chúng con… lỡ rồi ạ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play