Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?

"Lưu Châu Thiên, hôm nay cậu có học tiết của thầy Khương không?" Viễn Phong vừa thay áo vừa quay sang hỏi, Lưu Châu Thiên đang ngồi đọc sách, nghe cậu hỏi vậy cũng tiện miệng trả lời:

"Không"

"Sao vậy? Cô gái đó hôm nay cũng học đấy"

"Ai?"

"Khương Tiểu Ninh"

"Không quen"

Lưu Châu Thiên mặt không biến sắc, rõ ràng là không hề quan tâm tới. Viễn Phong thấy anh hờ hững như vậy thì khẽ bĩu môi, đưa ra vẻ mặt không tin tưởng:

"Tôi còn tưởng hai người rất thân cơ đấy? Hôm trước còn tặng quà cho cậu?"

"Vứt rồi"

"Phụt!"

Lưu Châu Thiên vừa dứt câu, đến ngay cả Lệ Chí Minh đang uống nước cũng phải phun hết ra ngoài. Được một mĩ nhân tặng quà, sau đó liền nói vứt là vứt? Lưu Châu Thiên à, cậu còn có lương tâm hay không?

"Tôi không tin, cậu vứt ở đâu?"

Anh ngước mắt lên nhìn Viễn Phong, rồi lại đưa mắt về phía sọt giác ngoài ban công mà hất cằm. Viễn Phong liền hiểu được vị trí, chạy nhanh ra ngó vào:

"Vứt... vứt thật rồi..."

"Châu Thiên, cậu phũ quá"

Lệ Chí Minh đẩy nhẹ gọng kính, lắc đầu chép miệng. Anh không nói gì, tiếp tục yên tĩnh đọc sách. Viễn Phong vẫn không chịu để yên cho anh, nghi hoặc hỏi:

"Có phải cậu có bạn gái rồi không?"

"Không có"

Cậu còn đang định tiếp tục hỏi, bỗng tiếng chuông điện thoại ở đâu đó cắt ngang, giây sau liền thấy Lưu Châu Thiên bắt máy:

"Sao nào?"

"Bác Thiên, món nợ bác nợ em, có thể về với em một hôm không?"

Trình Nguyệt Anh là người gọi tới, giọng nói cô vẫn ngọt ngào như thế.

"Cô sao vậy? Có chuyện gì à?"

"Có thể không?"

"Không thể"

Anh muốn lời hứa ấy của anh cô sẽ dùng vào một việc quan trọng nào khác, chứ không phải chỉ vì muốn gặp anh một chút. Anh vừa đưa ra câu trả lời, Trình Nguyệt Anh bên kia liền cúp máy ngay sau đó. Lưu Châu Thiên khẽ nhíu mày, đây là lần đầu tiên cô cúp máy anh giữa chừng như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì?

"Này nhé, tôi nghe thấy giọng con gái. Khai mau đi!"

"Em gái"

Đầu óc anh hiện tại vẫn đang chú tâm tới hành động vừa rồi của Trình Nguyệt Anh, nên chỉ trả lời bừa cho có. Anh nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại, nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao. Đột nhiên gọi cho anh, nói rằng muốn anh trở về? Được rồi, có thể chỉ là muốn gặp lại anh...

Lưu Châu Thiên vẫn đang trong quá trình tìm chỗ ở, nên thời gian anh có mặt ở kí túc xá cũng vô cùng ít. Gần đây các nam sinh trong trường thường hay thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp đứng dưới toà nhà kí túc nam, nghe đồn cô ấy tên là Khương Tiểu Ninh, hoa khôi năm hai của trường. Mỗi khi thấy Lưu Châu Thiên, đều sẽ tìm cách nói chuyện một chút, sau đó mới rời đi. Đây chẳng phải là đang công khai theo đuổi hay sao?

"Cậu lại ra ngoài sao?"

Thấy bóng dáng của Lưu Châu Thiên từ trong đi ra, Khương Tiểu Ninh liền tiến lên một bước chào hỏi. Anh nhìn thấy cô ta cũng không có phản ứng gì, bước chân chỉ theo khuôn phép mà dừng lại.

"Ừ, chào chị"

"Cậu rất hay ra ngoài nhỉ? Có thể nhiều chuyện một chút hỏi cậu đi đâu không?"

"Không thể"

Lưu Châu Thiên lạnh nhạt đáp lời, không muốn kéo dài thời gian nên cứ vậy liền bỏ đi. Khương Tiểu Ninh vẫn đứng yên tại chỗ, trong lòng cảm thấy một chút hụt hẫng chưa từng trải. Suốt một tháng nay cô ngày ngày đều như thế, lâu như vậy mà không có kết quả. Nhưng Khương Tiểu Ninh vẫn chưa từng có ý định bỏ cuộc, cô sẽ kiên trì tới cùng. Lưu Châu Thiên, để xem cậu cứng đến đâu?

Với gia thế của anh, một căn nhà không phải là quá khó. Nhưng vấn đề là chưa có căn nào hợp với ý của anh, vậy nên quá trình tìm kiếm mới kéo dài lâu tới như vậy. Anh muốn tìm căn rộng một chút, sau này Trình Nguyệt Anh lên tới liền có thể cùng ở với anh.

Nghĩ tới cô, đầu anh lại vô thức nhớ tới cuộc gọi đã bị cô cúp ngang ấy. Từ đó trở đi, mỗi lần anh gọi cô đều không nghe máy, có nghe cũng chỉ nói được vài câu lại tắt. Vốn anh chỉ nghĩ rằng vì cô đang bận ôn thi cuối cấp, nên cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Buổi tối khi anh chuẩn bị đi ngủ, liền có cuộc gọi của mẹ anh gọi tới.

"Sao vậy mẹ?"

"A Thiên, con có thể sắp xếp về một chuyến không?"

"Có chuyện gì sao?"

"A Nguyệt... Con bé..."

"Nguyệt Anh? Em ấy làm sao??"

"Bà con bé mất rồi"

Lưu Châu Thiên nghe xong câu này bỗng thở chậm lại. Nhớ tới thái độ của cô, lại nhớ tới những lần cô né tránh. Có phải là vì sợ anh phát hiện không? Có phải là vì không muốn cho anh biết không?

"Được, mai con sẽ về"

Lưu Châu Thiên quyết định sẽ xin nghỉ phép bốn ngày, nhờ Viễn Phong nộp đơn, còn bản thân đã rời đi từ sáng sớm, dự tính buổi trưa sẽ tới nơi.

Chapter
1 Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.
2 Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.
3 Chapter 3: Chỉ là một cái thơm má.
4 Chapter 4: Cứu em...
5 Chapter 5: Trình Trọng.
6 Chapter 6: Nhất quyết không cưới cô!
7 Chapter 7: Em không muốn xa bác...
8 Chapter 8: Bác nhất định phải đợi em...
9 Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?
10 Chapter 10: Khóc đi, ôm anh rồi khóc.
11 Chapter 11: Chuẩn bị cho em một cái hôn.
12 Chapter 12: Tập dần đi.
13 Chapter 13: Anh! Anh! Anh!
14 Chapter 14: Đừng có dụ anh.
15 Chapter 15: Nguyệt Anh à, cậu đã yêu rồi đấy!
16 Chapter 16: Cậu ấy nói là em yêu bác rồi.
17 Chapter 17: Họ nói em với bác có tướng phu thê.
18 Chapter 18: Bổn thiếu gia chỉ là chưa muốn có.
19 Chapter 19: Cùng nhau ăn kẹo.
20 Chapter 20: Chào buổi sáng, em yêu của anh.
21 Chapter 21: Ăn anh không?
22 Chương 22: Em đứng yên cho anh!
23 Chương 23: Mẹ của con anh?
24 Chương 24: Sẽ ăn em...
25 Chương 25: Tắm ở đây.
26 Chương 26: Cầu sinh lực.
27 Chương 27: Đây, là nhà của cô ấy.
28 Chương 28: Chúc mừng năm mới.
29 Chương 29: Yêu đương không nên tặng giày.
30 Chương 30: Vậy mà lại từ chối...
31 Chương 31: Từ khi yêu anh, em luôn tự ti như thế...
32 Chương 32: Em gái, lâu ngày không gặp.
33 Chương 33: Anh ta không hề tốt như cậu nghĩ.
34 Chương 34: Một lần ở phòng khách.
35 Chương 35: Ngoan ngoãn ở cạnh anh.
36 Chương 36: Oan gia ngõ hẹp.
37 Chương 37: Tiểu Nguyệt, nhìn anh...
38 Chương 38: Ngoan, anh yêu em.
39 Chương 39: Ba của Tiểu Ninh...
40 Chương 40: Đừng uống thứ kia được không?
41 Chương 41: Mẹ muốn có con dâu không?
42 Chương 42: Thứ kẹo mà cô thích.
43 Chương 43: Hai lần.
44 Chương 44: Người ta muốn tán tỉnh em!
45 Chương 45: Con trai, có chuyện rồi...
46 Chương 46: Mình chia tay, nhé?
47 Chương 47: Tại sao lại rời bỏ em rồi...
48 Chương 48: Bạn trai em đâu?
49 Chương 49: Anh nhớ em.
50 Chương 50: Ba mẹ thích cháu trai hay cháu gái?
51 Chương 51: Chúng con… lỡ rồi ạ.
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.
2
Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.
3
Chapter 3: Chỉ là một cái thơm má.
4
Chapter 4: Cứu em...
5
Chapter 5: Trình Trọng.
6
Chapter 6: Nhất quyết không cưới cô!
7
Chapter 7: Em không muốn xa bác...
8
Chapter 8: Bác nhất định phải đợi em...
9
Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?
10
Chapter 10: Khóc đi, ôm anh rồi khóc.
11
Chapter 11: Chuẩn bị cho em một cái hôn.
12
Chapter 12: Tập dần đi.
13
Chapter 13: Anh! Anh! Anh!
14
Chapter 14: Đừng có dụ anh.
15
Chapter 15: Nguyệt Anh à, cậu đã yêu rồi đấy!
16
Chapter 16: Cậu ấy nói là em yêu bác rồi.
17
Chapter 17: Họ nói em với bác có tướng phu thê.
18
Chapter 18: Bổn thiếu gia chỉ là chưa muốn có.
19
Chapter 19: Cùng nhau ăn kẹo.
20
Chapter 20: Chào buổi sáng, em yêu của anh.
21
Chapter 21: Ăn anh không?
22
Chương 22: Em đứng yên cho anh!
23
Chương 23: Mẹ của con anh?
24
Chương 24: Sẽ ăn em...
25
Chương 25: Tắm ở đây.
26
Chương 26: Cầu sinh lực.
27
Chương 27: Đây, là nhà của cô ấy.
28
Chương 28: Chúc mừng năm mới.
29
Chương 29: Yêu đương không nên tặng giày.
30
Chương 30: Vậy mà lại từ chối...
31
Chương 31: Từ khi yêu anh, em luôn tự ti như thế...
32
Chương 32: Em gái, lâu ngày không gặp.
33
Chương 33: Anh ta không hề tốt như cậu nghĩ.
34
Chương 34: Một lần ở phòng khách.
35
Chương 35: Ngoan ngoãn ở cạnh anh.
36
Chương 36: Oan gia ngõ hẹp.
37
Chương 37: Tiểu Nguyệt, nhìn anh...
38
Chương 38: Ngoan, anh yêu em.
39
Chương 39: Ba của Tiểu Ninh...
40
Chương 40: Đừng uống thứ kia được không?
41
Chương 41: Mẹ muốn có con dâu không?
42
Chương 42: Thứ kẹo mà cô thích.
43
Chương 43: Hai lần.
44
Chương 44: Người ta muốn tán tỉnh em!
45
Chương 45: Con trai, có chuyện rồi...
46
Chương 46: Mình chia tay, nhé?
47
Chương 47: Tại sao lại rời bỏ em rồi...
48
Chương 48: Bạn trai em đâu?
49
Chương 49: Anh nhớ em.
50
Chương 50: Ba mẹ thích cháu trai hay cháu gái?
51
Chương 51: Chúng con… lỡ rồi ạ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play