Thanh Mai Trúc Mã: Yêu Thôi Muộn Rồi

Thanh Mai Trúc Mã: Yêu Thôi Muộn Rồi

Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.

Lưu Châu Thiên trên tay cầm một chai nước khoáng trắng phau bước đi thong thả trên hành lang vắng tanh của trường. Vừa đi, mắt anh vừa lia láo kiếm tìm bảng lớp 11A2.

Đứng trước cửa lớp, Lưu Châu Thiên xoay nhẹ trai nước trên tay, miệng cười nhẹ một cái. Anh nghiêng đầu ngó vào lớp, nói với thầy chủ nhiệm đang đứng trên bục kia:

"Thưa thầy, em tìm gặp bạn học Trình Nguyệt Anh"

"Ồ, Trình Nguyệt Anh có trai tìm nhé"

"Ahahahh"

Một loạt tiếng cười ồ ạt vang lên, Lưu Châu Thiên ở ngoài cũng khẽ mỉm cười. Tiếp tới liền nghe thấy một tiếng nói thánh thót vang lên, khẽ quở trách ông thầy giáo:

"Thầy à, thầy nhìn thế nào ra trai hay vậy?"

Lưu Châu Thiên vừa nghe xong, lập tức xoay chân bước đi không một chút do dự. Trình Nguyệt Anh đảo mắt thấy anh có vẻ như đã bắt đầu hờn dỗi, liền ba chân bốn cẳng chạy theo, cũng không quên cúi đầu xin phép thầy giáo. Chạy nhanh hết sức nhưng vẫn không tài nào bắt kịp một tên đang đi bộ kia, khiến cho cô phút chốc liền trở lên ai oán:

"Châu Thiên, bác ác thế!"

Chàng trai trước mắt thoáng một cái liền khựng lại, xoay đầu nhìn cô bé đang ôm gối ra sức hít thở sâu. Anh khẽ bĩu môi, tiến nhanh về phía Trình Nguyệt Anh. Chưa để cô kịp ổn định tinh thần, thậm chí còn chưa hô hấp đều đặn, Lưu Châu Thiên liền một cước ôm lấy cổ cô từ phía sau, xiết chặt lấy mà gằn giọng:

"Còn dám nói sao? Anh đã cảnh cáo cô bao nhiều lần rồi?"

"Em xin lỗi mà"

Trình Nguyệt Anh bám lấy tay anh đu chân vung vẩy, đầu lắc liên hồi. Anh thấy vậy liền bất lực thả ra, cứ ngỡ cô bé sẽ biết đường đáp chân, nào ngờ giây sau liền bị ngã phịch xuống.

"Lưu Châu Thiên! Bác chơi xấu em!!"

"Đến kì mà sung sức nhỉ?"

Lưu Châu Thiên đưa tay kéo Trình Nguyệt Anh dậy, gõ một cái rõ đau vào đầu cô. Trình Nguyệt Anh phản xạ vô cùng tự nhiên, đánh một cái tét khiến anh ôm vai đau điếng. Mười bảy năm chơi cùng với kẻ mang trên mình cái xác nữ tính mà cái nết lại vô cùng nam tính kia, số lần anh bị đánh có lẽ còn sánh ngang với số lần anh thở.

Lưu Châu Thiên nghiến răng nghiến lợi, không cho phép bản thân được ra tay. Anh ném cho Trình Nguyệt Anh chai nước, thở hắt một cái đầy mệt mỏi.

"Bác mua cho em à?"

"Không lẽ cướp cho cô?"

"..." Được rồi... Người ta chỉ hỏi vậy thôi, có cần phải gắt lên thế không!!

Trình Nguyệt Anh không thèm đôi co gì thêm, tiến tới túm lấy cánh tay anh mà kéo đi. Lưu Châu Thiên thấy vậy cũng không nói gì, vô cùng ngoan ngoãn mà đi theo cô.

Điểm đến vậy mà lại là phòng bảo vệ. Lưu Châu Thiên dường như đã cảm thấy được điều không lành, nhíu mày quay sang nhìn Trình Nguyệt Anh:

"Cô lại quậy cái gì?"

"Bác nhìn xem có bảo vệ ở đây không?"

Sau khi xác định rằng xung quanh không có lấy một bóng người, anh liền gật đầu chắc nịch:

"Không có"

"Vậy thì..."

Thu lại gương mặt mờ ám, Trình Nguyệt Anh một cước nhảy đu lên lưng anh. Lưu Châu Thiên dù không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn biết điều mà giữ chặt lấy cô. Sau khi đã chỉnh chu tư thế, Trình Nguyệt Anh cười rú lên một tiếng, tay nhanh thoăn thoắt kéo lấy cái dây chuông bên cạnh. Một tràng tiếng kêu in ỏi của chuông báo hết giờ vang lên, tiếp tới liền nghe thấy tiếng quát thao từ phía xa:

"Trình Nguyệt Anh!! Mời phụ huynh lên cho tôi!!"

"Á, chạy!! Chạy!!"

Lưu Châu Thiên trợn tròn mắt, ba chân bốn cẳng chạy đi. Trình Nguyệt Anh ôm chặt lấy cổ anh, miệng cứ cười khanh khách. Anh quả thực bất lực đối với con nhỏ nghịch ngợm này, chỉ biết cùng cô hứng chịu hậu quả.

...

"Trình Nguyệt Anh thì thầy có thể hiểu, còn em, Lưu Châu Thiên, sao em có thể cùng với trò ấy nghịch ngợm như vậy!"

Thầy hiệu trưởng nghiêm mặt giáo huấn hai học trò của mình, Trình Nguyệt Anh một bên không những không sợ, còn nghiêng đầu thì thầm to nhỏ với Lưu Châu Thiên:

"Em đã bảo đừng chạy đường đấy rồi..."

"Trình Nguyệt Anh!!"

Tiếng quát bất thình lình khiến cho cô giật mình quay phắt đầu lại, nhìn ông thầy với ánh mắt hốt hoảng, còn tiện mồm kèm theo một câu:

"Giật mình cha nó ơi!"

"..." Lưu Châu Thiên tối sầm khuôn mặt, không còn gì có thể bình luận. Trình Nguyệt Anh, cô là muốn chết thật hay sao!

Một tiếng đồng hồ ngồi trên phòng ban giám hiệu khiến cho cả hai đều ê ẩm hết cả người. Trình Nguyệt Anh vừa ra khỏi đã vội vã vươn vai hít thở không khí, chỉ có Lưu Châu Thiên vẫn đứng khoanh tay nghiêm túc nhìn cô. Nhận thấy được ánh mắt không mấy hài lòng, Trình Nguyệt Anh gãi đầu nhìn anh cười trừ một cái.

"Em sai, em sai rồi. Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.."

"Cô còn dám nói"

Lưu Châu Thiên nhăn mặt, thẳng tay nhéo lấy một bên má của Trình Nguyệt Anh, lực tay không hề nhẹ. Tới khi thả ra cũng đã đỏ ửng, cô chỉ biết liếc anh đầy ai oán.

Sang ngày hôm sau, tại trường liền xuất hiện hai người phụ nữ, trông cũng khá là quen mắt đi... Dường như đã nhìn thấy không ít lần rồi...

Hot

Comments

Nguyệt Lee -)

Nguyệt Lee -)

😂

2022-09-02

0

Len Chiii:33

Len Chiii:33

truyện hay quá chừng🥰🥰

2021-10-26

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.
2 Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.
3 Chapter 3: Chỉ là một cái thơm má.
4 Chapter 4: Cứu em...
5 Chapter 5: Trình Trọng.
6 Chapter 6: Nhất quyết không cưới cô!
7 Chapter 7: Em không muốn xa bác...
8 Chapter 8: Bác nhất định phải đợi em...
9 Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?
10 Chapter 10: Khóc đi, ôm anh rồi khóc.
11 Chapter 11: Chuẩn bị cho em một cái hôn.
12 Chapter 12: Tập dần đi.
13 Chapter 13: Anh! Anh! Anh!
14 Chapter 14: Đừng có dụ anh.
15 Chapter 15: Nguyệt Anh à, cậu đã yêu rồi đấy!
16 Chapter 16: Cậu ấy nói là em yêu bác rồi.
17 Chapter 17: Họ nói em với bác có tướng phu thê.
18 Chapter 18: Bổn thiếu gia chỉ là chưa muốn có.
19 Chapter 19: Cùng nhau ăn kẹo.
20 Chapter 20: Chào buổi sáng, em yêu của anh.
21 Chapter 21: Ăn anh không?
22 Chương 22: Em đứng yên cho anh!
23 Chương 23: Mẹ của con anh?
24 Chương 24: Sẽ ăn em...
25 Chương 25: Tắm ở đây.
26 Chương 26: Cầu sinh lực.
27 Chương 27: Đây, là nhà của cô ấy.
28 Chương 28: Chúc mừng năm mới.
29 Chương 29: Yêu đương không nên tặng giày.
30 Chương 30: Vậy mà lại từ chối...
31 Chương 31: Từ khi yêu anh, em luôn tự ti như thế...
32 Chương 32: Em gái, lâu ngày không gặp.
33 Chương 33: Anh ta không hề tốt như cậu nghĩ.
34 Chương 34: Một lần ở phòng khách.
35 Chương 35: Ngoan ngoãn ở cạnh anh.
36 Chương 36: Oan gia ngõ hẹp.
37 Chương 37: Tiểu Nguyệt, nhìn anh...
38 Chương 38: Ngoan, anh yêu em.
39 Chương 39: Ba của Tiểu Ninh...
40 Chương 40: Đừng uống thứ kia được không?
41 Chương 41: Mẹ muốn có con dâu không?
42 Chương 42: Thứ kẹo mà cô thích.
43 Chương 43: Hai lần.
44 Chương 44: Người ta muốn tán tỉnh em!
45 Chương 45: Con trai, có chuyện rồi...
46 Chương 46: Mình chia tay, nhé?
47 Chương 47: Tại sao lại rời bỏ em rồi...
48 Chương 48: Bạn trai em đâu?
49 Chương 49: Anh nhớ em.
50 Chương 50: Ba mẹ thích cháu trai hay cháu gái?
51 Chương 51: Chúng con… lỡ rồi ạ.
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Chapter 1: Lần sau nhất định sẽ tiếp tục.
2
Chapter 2: Anh chỉ sợ cô nói nhiều sẽ mệt.
3
Chapter 3: Chỉ là một cái thơm má.
4
Chapter 4: Cứu em...
5
Chapter 5: Trình Trọng.
6
Chapter 6: Nhất quyết không cưới cô!
7
Chapter 7: Em không muốn xa bác...
8
Chapter 8: Bác nhất định phải đợi em...
9
Chapter 9: Có thể về với em một hôm không?
10
Chapter 10: Khóc đi, ôm anh rồi khóc.
11
Chapter 11: Chuẩn bị cho em một cái hôn.
12
Chapter 12: Tập dần đi.
13
Chapter 13: Anh! Anh! Anh!
14
Chapter 14: Đừng có dụ anh.
15
Chapter 15: Nguyệt Anh à, cậu đã yêu rồi đấy!
16
Chapter 16: Cậu ấy nói là em yêu bác rồi.
17
Chapter 17: Họ nói em với bác có tướng phu thê.
18
Chapter 18: Bổn thiếu gia chỉ là chưa muốn có.
19
Chapter 19: Cùng nhau ăn kẹo.
20
Chapter 20: Chào buổi sáng, em yêu của anh.
21
Chapter 21: Ăn anh không?
22
Chương 22: Em đứng yên cho anh!
23
Chương 23: Mẹ của con anh?
24
Chương 24: Sẽ ăn em...
25
Chương 25: Tắm ở đây.
26
Chương 26: Cầu sinh lực.
27
Chương 27: Đây, là nhà của cô ấy.
28
Chương 28: Chúc mừng năm mới.
29
Chương 29: Yêu đương không nên tặng giày.
30
Chương 30: Vậy mà lại từ chối...
31
Chương 31: Từ khi yêu anh, em luôn tự ti như thế...
32
Chương 32: Em gái, lâu ngày không gặp.
33
Chương 33: Anh ta không hề tốt như cậu nghĩ.
34
Chương 34: Một lần ở phòng khách.
35
Chương 35: Ngoan ngoãn ở cạnh anh.
36
Chương 36: Oan gia ngõ hẹp.
37
Chương 37: Tiểu Nguyệt, nhìn anh...
38
Chương 38: Ngoan, anh yêu em.
39
Chương 39: Ba của Tiểu Ninh...
40
Chương 40: Đừng uống thứ kia được không?
41
Chương 41: Mẹ muốn có con dâu không?
42
Chương 42: Thứ kẹo mà cô thích.
43
Chương 43: Hai lần.
44
Chương 44: Người ta muốn tán tỉnh em!
45
Chương 45: Con trai, có chuyện rồi...
46
Chương 46: Mình chia tay, nhé?
47
Chương 47: Tại sao lại rời bỏ em rồi...
48
Chương 48: Bạn trai em đâu?
49
Chương 49: Anh nhớ em.
50
Chương 50: Ba mẹ thích cháu trai hay cháu gái?
51
Chương 51: Chúng con… lỡ rồi ạ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play