Chương 2: Bị bắt cóc

CHƯƠNG 2: BỊ BẮT CÓC

Khi Liễu Sinh Nhu tỉnh dậy, cô thấy mình bị thả ở trên thùng xe tải, cùng với 2 người phụ nữ khác, cả hai người đó đều trúng thuốc mê. Phía trên đầu xe, hai gã đàn ông vừa lái xe vừa nói chuyện.

- Mày bắt luôn cô ả bác sĩ làm gì thế ? Một gã nói giọng trầm trầm lên tiếng.

- Tiện tay, tiện tay, ai bảo cô ta lớ dớ ở gần đấy. Mà mày thấy dáng vẻ cô ta cũng mê người đấy chứ hả. Lúc ở viện cô ta trừng mắt nhìn tao, tao hận không thể xuyên qua người cô ta ngay lúc đó. Gã đàn ông còn lại có vẻ thô lỗ, vừa nói rồi cười hô hố.

- Đem cô ta về chăm sóc cho đại ca cũng tốt.

Im lặng.

- Mẹ kiếp, bọn Cao gia lần này dám động đến lão đại, chúng chán sống rồi.

- Thằng con vừa mới lên thay, ngựa non háu đá, nhưng nắm được lịch trình rồi ra tay được với đại ca cũng coi là có chút bản lĩnh.

- Bản lĩnh gì cũng bị chúng ta giải quyết gọn. Lần này còn mang hàng về cho 3 vị lão đại, chúng ta sẽ được thưởng to.

Gã có giọng trầm không nói gì nữa. Liễu Sinh Nhu nằm phía sau thùng xe, giả vờ nhắm mắt. Thùng xe chỉ ngăn với phía đầu bằng tấm lưới sắt nên cô nghe thấy hết cuộc nói chuyện của hai tên phía trên. Bọn chúng là băng đảng xã hội đen, và cô bị bắt cóc. Đó là sự thật ngay lúc này Liễu Sinh Nhu có thể hình dung ra. Bệnh nhân đến bệnh viện, tận lực cứu chữa là sứ mệnh của bác sĩ, không quan tâm họ là ai. Không mong họ sau này trả ơn. Nhưng làm ơn mắc oán. Lần đầu tiên trong đời làm nghề y Liễu Sinh Nhu lĩnh hội được điều này. Bất chợt trong đầu Liễu Sinh Nhu hiện lên hình ảnh người đàn ông kia, anh ta cùng một hội với họ, liệu cô có cơ hội gặp anh ta. Thôi bỏ đi, bọn họ cùng một giuộc với nhau, sao cô lại có ý nghĩ anh ta sẽ cứu cô chứ. Thà tự bản thân vận động còn hơn.

Chiếc xe cơ hồ chạy rất lâu rất lâu mới dừng lại. Lúc bọn người mở cửa ra, trời vẫn tối như mực. Vậy là bọn họ đã chạy gần 1 ngày 1 đêm. Hai người phụ nữ bị nhốt cùng với Liễu Sinh Nhu đã tỉnh lại. Một người hoảng sợ la hét ầm ĩ. Người còn lại nép chặt vào một góc, cô ta không kêu la, nhưng gương mặt trắng bệch, sợ sệt thấy rõ.

- Ầm ĩ gì thế!

Cửa xe mở ra, một tên đàn ông lôi 3 người Liễu Sinh Nhu xuống, nạt nộ.

- Câm mồm ngay. Nếu không đừng trách bọn ông.

Liễu Sinh Nhu quan sát xung quanh. Bọn họ dừng lại ở một con đường nhỏ, phía trước rất nhiều cây cao. Bọn chúng định băng rừng. Đây là đâu? Qua khu rừng này sẽ đến đâu, cô quả thật không biết. Một gã đàn ông bặm trợn giơ con dao khươ trước mặt 3 cô gái dọa dẫm. Hắn bắt 3 cô ngồi tụm lại một góc.

- Các người là ai? Tại sao lại bắt chúng tôi? Người phụ nữ mái tóc ngắn, thân hình đẫy đà lúc nãy không ngừng la hét lạc giọng hỏi.

Gã đàn ông dí con dao vào mặt cô ta khiến người cô ta run lên bần bật.

- Bắt cóc đó. Không nhìn ra sao! Khôn hồn, câm miệng thì sống.

- Các người… định làm gì chúng tôi. Người phụ nữ có thân hình gầy gò, mảnh mai, mái tóc dài chấm eo trông có vẻ yếu đuối run rẩy hỏi.

- Làm gì à. Hahaa. Cô nghĩ đàn ông thì làm gì đàn bà. Yên tâm, bọn tôi nhiều người sẽ chăm sóc cô em chu đáo. Gã đàn ông háo sắc giơ tay ra sức bóp một bên ngực của cô ta khả ố nói.

Người phụ nữ đau đớn ra sức giãy giụa.

- Đỏ! Thôi đùa nghịch đi. Còn việc phải làm. Các đại ca cũng chưa kiểm hàng đâu, ai cho chú em động trước.

- Đùa thôi mà A Nhất.

Gã đàn ông có tên là Đỏ nghe gã còn lại nói thế thì buông tay. Gã tên A Nhất đi đến chỗ 3 cô gái, hắn vứt cho mỗi người 1 cái bánh mì, 1 chai nước, ra lệnh:

- Ăn đi!

Người phụ nữ đậm người vơ vội cái bánh mì nhai lấy nhai để, chẳng biết cô ta đói quá hay quá vô tư đi. Liễu Sinh Nhu lấy chai nước uống một ngụm. Cô nhìn người phụ nữ vừa bị tên Đỏ làm cho khiếp sợ. Cô ta kinh hãi quá độ, gương mặt căng cứng, hai tay bấu chặt vào nhau, ngồi ôm lấy gối. Liễu Sinh Nhu đến gần cô ta, nhỏ giọng hỏi:

- Cô sợ à?

- Ừm. Cô gái sợ sệt khẽ nói.

- Cô tên gì?

- Mộc …Lan.

- Tôi là Liễu Sinh Nhu. Đừng sợ. Liễu Sinh Nhu muốn nói lời an ủi Mộc Lan, nhưng chính cô cũng chẳng biết nói gì. Bản thân cô cũng là gắng gượng để át đi nỗi sợ hãi trong lòng

- Cô ăn một chút đi. Tôi nghĩ sắp tới chúng ta phải đi bộ, hơn nữa đường sẽ rất xa. Liễu Sinh Nhu bẻ đôi chiếc bánh mì đưa cho Mộc Lan. Mộc Lan nhận lấy, cắn một miếng nhỏ.

Người phụ nữ còn lại tên là Khánh Vân. Ba người chỉ hỏi tên nhau, cũng chẳng có tâm trạng nói chuyện. Được một lúc, bọn họ thấy có thêm 1 gã đàn ông đến nhập hội. Sau đó bọn chúng bắt các cô đứng lên đi sâu vào trong rừng.

​Tên đến sau đi trước dẫn đường, rồi đến tên A Nhất, ở giữa là 3 cô gái, sau cùng là Đỏ. Bọn họ đi rất sâu vào trong rừng, đường đi càng lúc càng khó khăn. Cũng may Liễu Sinh Nhu có thói quen đi giày thể thao, nên cô có thể theo kịp bọn người kia. Mộc Lan trượt ngã mấy lần, đều nhờ Liễu Sinh Nhu đỡ dậy. Khánh Vân cô ta chắc chắn bị đứt vài dây thần kinh nào đó, trong hoàn cảnh này mà cô ta vẫn luôn miệng hỏi chuyện. Liễu Sinh Nhu và Mộc Lan chỉ ậm ừ cho có. Gã tên A Nhất thỉnh thoảng quay lại trừng mắt ý bảo cô ta câm miệng. Đi đến lúc trời tờ mờ sáng thì thấy một ngôi nhà gỗ ở giữa rừng. Phía gần đó có một con sông, nhìn sang bên kia là một khu rừng khác. Lẽ nào đây là biên giới. Bọn chúng muốn đưa cô vượt biên trái phép. Liễu Sinh Nhu vừa đỡ Mộc Lan, vừa lặng lẽ quan sát. Trên phim truyền hình cũng hay có những cảnh như thế này, kể về bọn bắt cóc. Thật không ngờ mình lại rơi vào tình huống này. Bây giờ không tìm cách bỏ trốn, chỉ sợ qua bên kia sẽ càng khó khăn hơn. Kế hoạch của Liễu Sinh Nhu còn chưa ra đời đã nhanh chóng bị phá vỡ ngay từ trong trứng nước khi cô thấy một bóng dáng đàn ông cao lớn đi lại gần, không hiểu sao cô cảm thấy có một luồng án khí bao quanh lấy cơ thể, quả thực khó thở. Sự khác lạ này khiến cô không thể rời mắt khỏi người đàn ông đang đi đến.

- Tam ca! Tên A Nhất đang hút điếu thuốc, vội dập tắt, cung kính lên tiếng.

- Tam ca. Tên Đỏ vừa vươn vai vừa cúi đầu.

Người đàn ông được gọi là Tam ca tiến tới gần, nhìn lướt qua một lượt, ánh mắt anh ta không dừng lại ở bất kì ai, rồi lạnh lùng ra lệnh:

- A Ngưu, khởi động xuồng!

Người đàn ông vạm vỡ to khỏe đi sau Tam ca nãy giờ gật đầu rồi nhanh chóng tiến đến phía dòng sông. Một lúc hắn xuất hiện với 1 chiếc xuồng máy. Bọn họ bị đẩy lên xuồng. Tên A Nhất và Đỏ chia nhau mảnh khăn đen bịt mắt 3 cô gái lại. Xuồng nổ máy, bọn họ bị đưa đi đâu chỉ có trời mới biết. Liễu Sinh Nhu chỉ cảm nhận được những giọt nước lạnh buốt bắn vào tay cô. Tính chất công việc cho cô một tâm lý vững và sức chịu đựng đáng nể. Trong khi Mộc Lan và Khánh Vân không quen đi xuồng, say sóng, nôn thốc nôn tháo, Liễu Sinh Nhu ngồi im, cố gắng trấn tĩnh bản thân mình, làm chỗ dựa cho Mộc Lan.

Chapter
1 Chương 1: Người đàn ông bí ẩn
2 Chương 2: Bị bắt cóc
3 Chương 3: Khám người
4 Chương 4: Người đàn ông anh tuấn nhất cô gặp là Dạ Tử Minh
5 Chương 5: Em muốn tôi chơi em
6 Chương 6: Biểu hiện của Dạ Tử Minh
7 Chương 7: Quỷ dạ xoa, dạ tử thần
8 Chương 8: Nghi ngờ của Bắc Vũ Thần
9 Chương 9: Ông ấy là ba tôi
10 Chương 10: Bị phạt quỳ
11 Chương 11: Em có bản lĩnh hơn tôi nghĩ
12 Chương 12: Sự trừng phạt đối với kẻ bỏ trốn
13 Chương 13: Kẹp tóc hoa bách hợp
14 Chương 14: Cơn đau đầu của Bắc Vũ Thần
15 Chương 15: Thi uống rượu với Thư Kỳ
16 Chương 16: Lần đầu (H)
17 Chương 17: Mối thù bí ẩn của Lục gia
18 Chương 18: Bỏ trốn không thành
19 Chương 19: Đụng độ Cao Gia Tuấn
20 Chương 20: Sự lựa chọn của Liễu Sinh Nhu
21 Chương 21: Ăn đạn tôi quen rồi. Ăn em thì chưa
22 Chương 22: Làm món hàng câu dẫn đàn ông
23 Chương 23: CPR hồi sức tim phổi
24 Chương 24: Tắm tiên (H)
25 Chương 25: Nhiệm vụ bí mật của Dạ Tử Minh
26 Chương 26: Giới hắc đạo tụ hội (1)
27 Chương 27: Giới hắc đạo tụ hội (2)
28 Chương 28: Bị bắt cóc
29 Chương 29: Bị bắt cóc (2)
30 Chương 30: Ma tuý
31 Chương 31: Thứ ma tuý tôi nghiện chính là em
32 Chương 32: Đụng độ cảnh sát
33 Chương 33: Ngộ độc
34 Chương 34: Nhóm máu AB
35 Chương 35: Đột quỵ
36 Chương 36: Anh có người mới
37 Chương 37: Con gái của kẻ thù
38 Chương 38: Trên núi Lục Lĩnh
39 Chương 39: Trùng điệp truy bắt
40 Chương 40: Hoa bách hợp, tạm biệt
41 Chương 41: Nỗi đau thấu trời xanh
42 Chương 42: Lọt vào tay Cao Gia Tuấn
43 Chương 43: Đám cưới của Dạ Tử Minh
44 Chương 44: Yêu hận đan xen
45 Chương 45: Thoát chết trong gang tấc
46 Chương 46: Con dao được chạm khắc đặc biệt
47 Chương 47: Quyết định
48 Chương 48: Cô không phải Liễu Sinh Nhu, cô là ai?
49 Chương 49: Gặp lại
50 Chương 50: Tìm thấy
51 Chương 51: Sống chết có nhau
52 Chương 52: Được ăn no (H+)
53 Chương 53: Để cô đi
54 Chương 54: Uy hiếp (1)
55 Chương 55: Uy hiếp (2)
56 Chương 56: Tiểu Quân sẽ thay ba bảo vệ mẹ
57 Chương 57: Nòng nọc của tôi chỉ dành cho cô ấy
58 Chương 58: Gặp lại Bắc Vũ Thần
59 Chương 59: Ánh sáng ở khu ổ chuột
Chapter

Updated 59 Episodes

1
Chương 1: Người đàn ông bí ẩn
2
Chương 2: Bị bắt cóc
3
Chương 3: Khám người
4
Chương 4: Người đàn ông anh tuấn nhất cô gặp là Dạ Tử Minh
5
Chương 5: Em muốn tôi chơi em
6
Chương 6: Biểu hiện của Dạ Tử Minh
7
Chương 7: Quỷ dạ xoa, dạ tử thần
8
Chương 8: Nghi ngờ của Bắc Vũ Thần
9
Chương 9: Ông ấy là ba tôi
10
Chương 10: Bị phạt quỳ
11
Chương 11: Em có bản lĩnh hơn tôi nghĩ
12
Chương 12: Sự trừng phạt đối với kẻ bỏ trốn
13
Chương 13: Kẹp tóc hoa bách hợp
14
Chương 14: Cơn đau đầu của Bắc Vũ Thần
15
Chương 15: Thi uống rượu với Thư Kỳ
16
Chương 16: Lần đầu (H)
17
Chương 17: Mối thù bí ẩn của Lục gia
18
Chương 18: Bỏ trốn không thành
19
Chương 19: Đụng độ Cao Gia Tuấn
20
Chương 20: Sự lựa chọn của Liễu Sinh Nhu
21
Chương 21: Ăn đạn tôi quen rồi. Ăn em thì chưa
22
Chương 22: Làm món hàng câu dẫn đàn ông
23
Chương 23: CPR hồi sức tim phổi
24
Chương 24: Tắm tiên (H)
25
Chương 25: Nhiệm vụ bí mật của Dạ Tử Minh
26
Chương 26: Giới hắc đạo tụ hội (1)
27
Chương 27: Giới hắc đạo tụ hội (2)
28
Chương 28: Bị bắt cóc
29
Chương 29: Bị bắt cóc (2)
30
Chương 30: Ma tuý
31
Chương 31: Thứ ma tuý tôi nghiện chính là em
32
Chương 32: Đụng độ cảnh sát
33
Chương 33: Ngộ độc
34
Chương 34: Nhóm máu AB
35
Chương 35: Đột quỵ
36
Chương 36: Anh có người mới
37
Chương 37: Con gái của kẻ thù
38
Chương 38: Trên núi Lục Lĩnh
39
Chương 39: Trùng điệp truy bắt
40
Chương 40: Hoa bách hợp, tạm biệt
41
Chương 41: Nỗi đau thấu trời xanh
42
Chương 42: Lọt vào tay Cao Gia Tuấn
43
Chương 43: Đám cưới của Dạ Tử Minh
44
Chương 44: Yêu hận đan xen
45
Chương 45: Thoát chết trong gang tấc
46
Chương 46: Con dao được chạm khắc đặc biệt
47
Chương 47: Quyết định
48
Chương 48: Cô không phải Liễu Sinh Nhu, cô là ai?
49
Chương 49: Gặp lại
50
Chương 50: Tìm thấy
51
Chương 51: Sống chết có nhau
52
Chương 52: Được ăn no (H+)
53
Chương 53: Để cô đi
54
Chương 54: Uy hiếp (1)
55
Chương 55: Uy hiếp (2)
56
Chương 56: Tiểu Quân sẽ thay ba bảo vệ mẹ
57
Chương 57: Nòng nọc của tôi chỉ dành cho cô ấy
58
Chương 58: Gặp lại Bắc Vũ Thần
59
Chương 59: Ánh sáng ở khu ổ chuột

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play