Dương Kỳ nhìn người trước mặt một thân đen, đây chính là thổ phỉ sao! Ý nghĩ này làm cho y càng lo sợ hơn.
Triệu Phong mồ côi cha mẹ từ nhỏ, hắn sống phiêu bạt khắp nơi, đến năm hắn 20 tuổi liền được bang chủ của trại nhận làm đồ đệ, trong một lần giao đấu với quan phủ bị trọng thương, ông liền nhường chức này cho hắn. Hắn cũng cai quản được hai năm rồi, quan phủ điều không dám đụng đến họ.
Tiếng ác Dương gia đồn xa, hắn muốn hôm nay sẽ quét sạch nơi này lại tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của hai tên lính vài giờ trước.
Một tên lính gác có vẻ hung tợn: "Này huynh đệ lại đây uống xíu rượu đi!.".
Tên lính gác kia có vẻ hơi do dự: "Nhưng còn phải canh phòng nữa."
Tên có vẻ hung tợn nói: "Chúng ta ngồi đây chứ có đi đâu, mà ngươi lo!."
Tên kia thấy cũng đúng liền ngồi xuống hợp một ngụm rượu nói: "Ta thấy tiểu thiếu gia cũng quá xinh đẹp đi, còn đẹp hơn cả vợ ta nữa!."
Tên hung tợn mắng: "Ngươi bé mồm xíu! Muốn chết à!."
Tên kia không bỏ được vẻ si mê của mình, mà châu đầu nói nhỏ với tên hung tợn: " Người ta nói hồng nhan bạc mệnh mà! Thiếu gia thật đáng thương khi có một người phụ thân như thế!."
Thế là hai người cứ chụm đầu lại mà to nhỏ, không hề phát hiện ra có người nghe lén.
Triệu Phong đứng trên nóc, khoảng cách xa họ nên chỉ nghe được là người thiếu gia này rất xinh đẹp. Làm hắn nổi lên tò mò liền lén leo cửa sổ vào, lại nhìn thấy một người có gương mặt kiều diễm đang thất thần nhìn ánh trăng, Những ánh sáng chiếu lên gương mặt tuyệt mỹ đó làm hắn không kiềm lòng được mà đến gần .
Khi người đó nhìn thấy hắn, liền muốn la lên Triệu Phong liền nhanh tay mà điểm huyệt.
Hắn đưa tay sờ lên gương mặt xinh đẹp đó, rất mịn, lại mềm làm hắn luyến tiếc không thôi .
Triệu Phong tiến sát đến quan sát thật kĩ gương mặt của người trước mặt. Nhờ vào ánh trăng, tay hắn lướt khắp nơi trên gương mặt mặt người nọ, từ mắt đến mũi rồi đến đôi môi đỏ tươi ma mị kia .
Triệu Phong không kiềm chế được bản thân mà hôn lên đôi môi đang quyến rũ kia, ban đầu chỉ là môi chạm môi, như cảm nhận được vị ngọt của đôi môi đó hắn liền điên cuồng mà hút lấy.
Triệu Phong cảm thấy như thế vẫn chưa đủ liền luồn chiếc lưỡi của mình vào bên trong lại gặp phải sự chống cự của người kia.
Triệu Phong nhìn thấy được sự chống đối qua ánh mắt sáng kia, nó càng làm khơi gợi lên con dã thú muốn chinh phục trong người hắn.
Triệu Phong liền dùng tay bóp mạnh chiếc eo nhỏ nhắn kia, người nọ vì ăn đau liền hé miệng ra mà rên rỉ, đó là cơ hội tốt cho chiếc lưỡi hắn luồn vào moi móc từng ngỏ ngách bên trong. Đến khi cảm nhận được người kia sắp thiếu dưỡng khí hắn mới luyến tiếc buông ra.
Triệu Phong nhìn gương mặt ửng hồng vì thiếu dưỡng khí dưới ánh trăng nó càng trở nên xinh đẹp, quyến rũ hắn đến lạ thường.
Triệu Phong cảm thấy có gì đó đang dâng trào trong người mình, nó sắp bức điên hắn rồi.
Hắn liền bế cậu đặt lên chiếc giường, dùng thân thể cường tráng của mình ép lên.
Dương Kỳ gương mặt nhợt nhạt, y rất sợ người trước mặt này, Dương Kỳ cố gắng phát ra tiếng động nhưng những lời kêu cứu khi khoát ra khỏi miệng chỉ là những tiếng ưm! A!. Trong lòng chỉ thầm mong sẽ có ai đó đến cứu y.
Triệu Phong chưa bao giờ nghĩ một người con trai lại có sức hút đến thế này như thể tạo hóa đã quá ưu ái cho y đi, một gương mặt mà không có một người nào sánh bằng. Cùng với vẻ đẹp của đôi mắt đó làm hắn không thể nào kiềm chế được dục vọng bấy lâu chưa giải phóng của mình.
Dương Kỳ nhìn thấy đôi mắt đang chuyển sang đỏ ngầu của người đàn ông đang đè trên người mình, y sắp bị khí tức đó đè ép cho ngợp thở.
Sau lớp khăn che mặt, Triệu Phong lại nở một nụ cười tàn nhẫn. Y là con trai của Dương gia thì không có khả năng là một người trong sáng, sạch sẽ được, không chừng với vẻ đẹp này đã lên giường với biết bao người rồi đi.
Triệu Phong không hề biết ánh mắt của mình bây giờ không khác gì hai ngọn lửa, như thể muốn thiêu cháy người dưới thân vậy.
Dương Kỳ đôi mắt đã hơi ẩm ướt vì sợ, y cảm thấy khó thở quá. Có một luồn hơi nóng thổi bên tai, tiếng nói lạnh băng vang lên: "Thật ghê tởm!."
Trái tim y bắt đầu run rẩy, giọng nói đó như đâm thẳng vào trái tim y vậy!.
Dương Kỳ ước gì bây giờ mình có thể nói chuyện dù chỉ một câu, y muốn hỏi người trước mặt này y đã làm gì nên tội với anh ta chứ! Tại sao anh ta lại đem y ra sỉ nhục như thế?.
Triệu Phong nhìn đôi mắt đang đẫm lệ kia, ý muốn ngược đãi người trước trước mặt này dâng lên, làm hắn không thể kiểm soát được bản thân mình nữa liền một phát đem y phục của người dưới thân lột xuống.
Trong đầu của Triệu Phong bây giờ chỉ có cơ thể trắng nõn của người dưới thân, hắn như một con hổ đói mà nhào vô xâu xé y, như thể muốn đem y nuốt vào bụng vậy.
Dương Kỳ không kiềm chế được nước mắt nữa mà mặc cho nó tuôn rơi bên gò má của mình, người này đang xem y như một kỹ nam mà làm ra chuyện đồi bại đó!.
Tại sao ông trời lại cho y gặp phải kiếp nạn này! Tại sao ông không dứt khoát mà đem mạng sống của y đi, có lẽ nó còn tốt hơn những gì mà y đang chịu.
Updated 43 Episodes
Comments
Bông Cỏ Lau
hay dữ a
2021-12-03
1
THUY LUC
che mặt rồi sao hôn được tg, mà kích thích ghê
2021-11-30
1
THUY LUC
mình thích lắm, mấy nay bận wa
2021-11-29
1