Tiệu Phong hôn lên gò má y, lại cảm nhận được sự mằn mặn, ngước lên lại thấy được đôi mắt đẫm lệ đầy phẫn hận mà nhìn hắn.
Triệu Phong cũng không biết mình làm sao, như thể cơ thể không còn là của hắn, nó không còn nghe theo hắn nữa mà chỉ tuôn ra những từ khiến người khác tổn thương: "Cậu uất ức như thế là vì tôi chưa thỏa mãn cậu sao! Vậy để tôi hôm nay sẽ cho cậu dục tiên dục tử thế nào!."
"Um! Um!". Y không muốn người khác xem y là kỉ nam, làm ơn hãy buông tha cho y đi mà! Làm ơn đi!. Dương Kỳ chỉ có thể kêu gào trong tuyệt vọng.
Triệu Phong không quan tâm đến sự cầu xin trong đôi mắt của người dưới thân, mà chỉ biết hành động như một con dã thú.
Triệu Phong đem vật to lớn của mình thúc thật mạnh vào nơi ấm áp đó không hề có bước dạo đầu nào cả, cảm nhận được sự khích chặt và ấm áp của người dưới thân đem lại.
Đôi mắt hắn trở nên đỏ ngầu, nhịp điệu lại bắt đầu nhanh lên, mạnh bạo hơn.
Triệu Phong chỉ lo chìm đắm trong khoái cảm, mà không hề biết người dưới thân đã đau đến hít thở không thông.
Dương Kỳ cố gắp hớp lấy từng ngụm không khí để kéo dài sự sống của mình, nhưng hắn ta không hề cho y thời gian để hít у thở.
Mỗi cú thúc của hắn như thể muốn đem cơ thể y xé toạc ra "Đau quá! Mẫu thân ơi cứu con! Làm ơn tha cho tôi đi! Làm ơn". Dương Kỳ chỉ có thể kêu khóc trong lòng, cuối cùng y không thể chịu được nữa mà ngất đi.
Triệu Phong sau khi đã thỏa mãn, nhìn lại đã thấy người kia bất tỉnh nhân sự, với những thương tích mà hắn đã để lại.
Triệu Phong không ngờ có một ngày mình lại quan hệ với một nam nhân, hắn cũng không thể biết bản thân mình đã làm gì, hắn chỉ muốn giày vò người trước mặt này.
Sau khi lấy lại tinh thần, liền chỉnh lại y phục xem như chưa có gì xảy ra liền hướng cửa sổ mà đi.
Triệu Phong không hề biết sau này mình phải hối hận vì hôm nay đã đối với y như thế.
Sáng hôm sau, tại phủ Dương gia lại có tiếng hét thất thanh " A! A!A!", làm cho cả phủ nháo loạn lên.
Dương lão gia sau khi biết tin liền vô cùng tức giận, cho người phong tỏa tất cả tin tức, ai lan truyền ra ngoài điều bị giết không tha.
Dương Kỳ sau khi tỉnh lại cứ thờ thờ, thẩn thẩn làm cho Lục phu nhân lo lắng không thôi.
Sắc mặt y ngày càng nhợt nhạt, nằm bất động mà nhìn lên trần nhà.
Ở một nơi khác, có một nam tử đang ôm một bình rượu uống liên tục, từ đêm đó Triệu Phong không thể nào bình ổn tâm trí của mình được, trong đầu luôn xuất hiện thân ảnh của người đó, hắn sắp bị bức cho phát điên.
Triệu Phong không nghĩ ngợi gì nữa mà dùng khinh công bay đi, vẫn là không kiềm chế được bản thân mà đi đến Dương phủ, lại đi đến căn phòng đó. Lần này hắn không thể trèo cửa sổ nên trực tiếp từ nóc nhà đi xuống, rất nhẹ nhàng không hề gây ra tiếng động.
Triệu Phong tiến đến bên giường, cứ nghĩ người đó đã ngủ hắn liền vén lên tấm màng mỏng ấy.
Triệu Phong xém chút bị dọa người đó vẫn mở mắt, vẫn là gương mặt xinh đẹp ấy nhưng tại sao đôi mắt đó lại trở nên vô hồn, chỉ nhìn chầm chầm trần nhà không hề phát hiện ra hắn.
Nhìn thân ảnh tiều tụy đó, Triệu Phong thật sự muốn giết chết chính mình tại sao hắn lại có thể làm ra những chuyện đó với con người trước mặt này.
Chuyện là trước khi đến đây Triệu Phong đã đi ngang qua một căn phòng, hắn cũng không tính dừng lại nhưng lại nghe thấy tên người ấy, hắn liền ghé tay mà nghe.
Lục phu nhân hét lên: "Tại sao ông có thể nhẫn tâm như thế, nó là con ông đó!."
Dương lão gia tức giận nói: "Ta không có đứa con vô dụng như thế, bà xem đi nó đã mang lại sự nhục nhã gì cho Dương gia này!."
Lục phu nhân bắt đầu cười lớn: "Dương Kỳ vô dụng sao? Ha! Ha! Nó là vì ai mà như thế này, không phải là vì người phụ thân như ông sao? Tại sao nó lại sinh ra trong gia đình này chứ! Phải ránh tội nghiệt của phụ thân mình, bệnh tật, xui xẻo thì ập đến liên miên nhưng nó vẫn vui vẻ mà sống, nó có bao giờ trách cứ ông không? Bây giờ ông lại nói nó vô dụng!". Bà không kiềm chế được nước mắt mà để nó tuôn trào ra khóe mi.
Dương lão gia vẫn không biết hối cải: "Đó là bổn phận của người con như nó phải làm, tôi đây không phải kiếm tiền nuôi nó với bà sao?"
Lục phu nhân gương mặt lấm lem nước mắt: "Tôi sẽ đem nó rời khỏi nơi này và cũng không bao giờ cho nó nhận ông là phụ thân, ông không xứng đáng!."
Dương lão gia gương mặt nhăn nheo tức giận mà đỏ bừng: "Bà có giỏi thì cứ đem đứa con vô vụng đó rời khỏi đây, và nhớ đã rời khỏi Dương gia này thì đừng bao giờ quay lại!"
Lục phu nhân nước mắt lấm lem mà chạy đi. Phía sau liền vang lên tiếng đổ vỡ do người đập phá.
Triệu Phong không ngờ có một ngày mình lại trở nên đê tiện, hèn hạ thế này. Chỉ vì dục vọng của bản thân mà làm tổn thương một người con trai thánh thiện thế này.
Updated 43 Episodes
Comments
Sói Bé Xíu
Logic của ông cha này thặc là chỉ muốn đấm :)) nuôi vợ nuôi con vốn là trách nhiệm của 1 ng đàn ông mà :))
2021-12-04
1
THUY LUC
ông cha của thụ khốn nạn thật
2021-11-30
1
Gà mờ
tội bé thụ, nhưng mà tui thích😳😳😳
2021-11-07
0