Chương 6: Né Tránh

Chập tối Thẩm Quân mới về đến nhà, trên người còn thoang thoảng hương rượu nồng đượm.

Anh lảo đảo đi đến trước cửa phòng ngủ của Thẩm Thiên Nhạc, gọi lớn: "Mở cửa ra."

Giúp việc đi qua thấy vậy thì khẽ cười rồi nói: "Cậu chủ! Tiểu thư đi ngủ từ sớm rồi. Giờ này không còn thức đâu."

Thẩm Quân nheo mắt: "Ngủ rồi?"

"Dạ!" Cô ta lén nhìn biểu hiện của Thẩm Quân. Vẻ mặt trông có vẻ rất khó coi.

Thẩm Thiên Nhạc đứng sau cánh cửa, cẩn thận áp sát tai vào nghe.

Gì vậy? Hôm nay cậu ta lại đến?

Thẩm Thiên Nhạc thật sự không biết phải đối mặt với con người này thế nào. Đúng là xấu hổ chết mất. Không đúng, tại sao cô phải xấu hổ?

"Hừ!" Thẩm Thiên Nhạc dứt khoát xoay người đi ngủ.

Mấy năm nay Thẩm Quân không ở nhà nên cũng không có nhiều chuyện cho bọn họ bàn tán, đúng là quá mức nhàm chán.

Bây giờ về rồi lại có chuyện hay để giải trí.

Tối qua cô ta thấy Thẩm Quân vào phòng Thẩm Thiên Nhạc nhưng mãi không ra.

Dù gì cũng từng tuổi này rồi không lẽ có chuyện gì cô ta lại không biết.

Cô nam quả nữ ở chung một phòng, đúng là một màn cảnh xuân đặc sắc làm ai cũng phải tò mò.

Thêm biểu hiện vào buổi sáng của Thẩm Thiên Nhạc càng làm cô ta chắc chắn hơn. Nhưng phận là giúp việc trong nhà nào dám hó hé một lời. Nếu có thì cũng chỉ dám nói sau lưng mà thôi.

Thẩm Quân chán nản quay về phòng. Anh ngồi trên giường day day thái dương, vì uống rượu nên đầu óc có chút đau nhức.

Tửu lượng của Thẩm Quân không tốt, uống một chút là say.

Cả người bồn chồn khó chịu, đầu óc choáng váng, nhưng chỗ nào đó bên dưới lại khó chịu hơn hẳn.

Hôm nay Chu Nhĩ Đan hẹn anh ra ngoài, nói là có chuyện muốn nói.

Thẩm Quân nhận được điện thoại, cảm thấy khó chịu nhưng vẫn nghe máy.

Giọng nói ngọt đến chảy nước của Chu Nhĩ Đan truyền đến, không biết tiết chế.

"Anh Quân! Em có chuyện muốn nói. Tối nay mình gặp nhau ở khách sạn Huyền Dạ đi."

Thẩm Quân cau mày: "Khách sạn? Chúng ta có gì để nói?"

Chu Nhĩ Đan ở đầu dây bên kia cười lên một tiếng. "Anh đừng hiểu lầm, quả thật là em có chuyện muốn nói mà. Khách sạn chỗ em ở có quầy bar, muốn mời anh uống chút rượu."

Sau khi tắt máy, lưỡng lự mãi Thẩm Quân mới theo địa chỉ Chu Nhĩ Đan cho đến khách sạn.

Cũng nên cắt đứt cái đuôi này đi rồi.

Mở cửa bước vào phòng đặt riêng, Thẩm Quân liếc thấy Chu Nhĩ Đan đã ngồi đợi sẵn.

Nhìn trang phục người kia mặc trên người, Thẩm Quân chỉ muốn lập tức bỏ đi.

Cô ta có ý gì đây?

Còn cố tình ăn mặc thiếu vải như vậy?

Nhà rõ ràng không phải là thiếu tiền, vậy mà một bộ đồ đàng hoàng cũng không mua nổi à?

Thẩm Quân không thèm để ý đến cô ta, anh ngồi xuống bàn liếc mắt nhìn ly rượu được rót sẵn, cầm lên uống cạn: "Có gì thì nói đi, tôi còn phải về."

Chu Nhĩ Đan đánh mắt nhìn thấy ly rượu đã được uống cạn, hài lòng tiến lại gần,.vươn tay chạm vào cổ áo Thẩm Quân: "Anh! Lâu rồi không gặp, có phải anh xa cách quá không?"

"Đừng gọi tôi là anh. Tôi với cô bằng tuổi." Thẩm Quân cau mày nhìn cô ta. "Nếu không có gì nữa thì tôi đi đây."

Đang lúc định đứng dậy thì Chu Nhĩ Đan từ phía sau kéo người anh lại.

Lực kéo của Chu Nhĩ Đan không lớn, nhưng vì đang đứng lên, đột ngột bị kéo giật lại nên lập tức mất đà ngã nhào vào người cô ta.

Một tay Thẩm Quân chống vào cạnh ghế, tay còn lại cho chống vào cạnh bàn vây Chu Nhĩ Đan ở giữa.

Chu Nhĩ Đan ở dưới thân Thẩm Quân cười ngọt ngào, hai tay đưa lên ôm lấy cổ anh kéo xuống.

Thẩm Quân không vui, muốn đẩy cô ta ra: "Đừng có làm mấy trò này nữa, tôi cảm thấy khó chịu rồi đấy. Với ai cô cũng làm ra mấy hành động như này à?"

Giọng nói Thẩm Quân dần trầm xuống: "Chậc. Là phụ nữ thì phải biết giữ mình chút chứ." Nói rồi liền đứng dậy chỉnh lại quần áo, đẩy cửa bước ra ngoài.

Chu Nhĩ Đan sững người tại chỗ.

Tên chó chết này! Cô ăn mặc như vậy mà cũng không có phản ứng gì? Đã thế còn... còn nói những lời khó nghe như vậy nữa chứ.

.........

Vừa rồi bị Chu Nhĩ Đan đụng chạm, Thẩm Quân vốn không có cảm giác gì.

Nhưng thoáng nghĩ đến chuyện tối qua ở cùng Thẩm Thiên Nhạc, khoé miệng không khỏi nhếch lên mỉm cười. Chỗ nào đó cũng không kìm được mà nóng ran.

Mặc dù là cưỡng ép nhưng biểu hiện của Thẩm Thiên Nhạc như vậy, chắc chắn là cũng thích anh.

Thẩm Quân nhìn nơi kia mà nhăn nhó mặt mày. Đứng dậy vào nhà tắm giải quyết.

.........

Sau chuyện tối hôm đó, Thẩm Quân hầu như không thấy Thẩm Thiên Nhạc xuất hiện trong nhà. Hay nói đúng hơn là cô đang né tránh anh.

Gọi điện thoại thì không thèm nghe máy. Ở chung một căn nhà mà ngay cả gặp mặt cũng cảm thấy khó khăn.

Đến cuối tuần, chỉ còn vài ngày nữa Thẩm Quân sẽ tới Thẩm Thị làm việc.

Đến tối Thẩm Thiên Nhạc cảm thấy khát nước nên xuống phòng ăn lấy nước.

Thói quen này vẫn như trước kia, bao năm cũng chẳng có chút thay đổi.

Thẩm Minh Hạo biết Thẩm Thiên Nhạc hay khát nước vào ban đêm, lúc trước còn nhắc cô đem theo bình nước để cạnh đầu giường đi.

Mất công đến đêm lại phải đi lấy như thế thì bất tiện quá.

Được vài hôm Thẩm Thiên Nhạc đem nước lên phòng, nhưng rồi sau đó vẫn vậy. Đến tối sẽ lại xuống bếp lấy nước uống.

Thật ra là cô muốn đi ngang qua căn phòng nào đó nên mới làm vậy.

Nếu nói đến, quả thật những năm tháng Thẩm Quân ra nước ngoài Thẩm Thiên Nhạc cảm thấy rất nhớ anh.

Hôm nay cũng như thói quen cũ, Thẩm Thiên Nhạc lờ mờ đi dọc theo hành lang xuống bếp.

Vừa mở tủ lạnh đã cảm thấy có ai đang nhìn mình chằm chằm phía sau.

Quay phắt đầu lại đã thấy Thẩm Quân mặc đồ ngủ khoanh tay đứng trước cửa nhìn cô không rời mắt.

Anh mặc áo ngủ màu xám nhạt, đã thế còn không cài cúc đàng hoàng, để lộ cả một khoảng ngực trần.

Thẩm Thiên Nhạc nhìn thấy cái không nên thấy, đỏ mặt quay đầu sang chỗ khác. Giả vờ như chưa nhìn thấy gì, tiếp tục uống nước.

Thẩm Quân thấp giọng: "Chị trốn làm gì? Tôi không ăn thịt chị."

Thẩm Thiên Nhạc câm nín: "..."

Anh tiến đến gần, dang hai tay vây Thẩm Thiên Nhạc vào giữa cánh cửa tủ lạnh.

Thẩm Thiên Nhạc cứng nhắc quay đầu lại, nói bằng giọng mất tự nhiên: "Không có, tôi trốn cậu làm gì. Chỉ là tình cơ những lúc có mặt tôi thì cậu lại bận việc không có nhà, còn ngược lại những lúc cậu có mặt ở nhà thì tôi lại bận việc. Chỉ... chỉ có vậy thôi."

Thẩm Thiên Nhạc liếng thoắng nói một tràng dài, sau đó liếc quanh tìm kiếm chỗ hở.

Nhưng người trước mặt áp sát vào người cô, giống y hệt lần trước. Ngay cả một kẽ hở cũng không có, đừng nói gì đến việc tẩu thoát.

Người Thẩm Quân càng tiến lại gần, dán chặt thêm vào người cô. Thanh âm trầm thấp vang lên bên tai, làm Thẩm Thiên Nhạc hoảng loạn.

"Chị nghĩ lí do đó có thuyết phục được tôi không? Đâu ra lắm tình cờ thế. Một tuần đấy, hẳn một tuần không gặp đều là tình cờ?"

Hot

Comments

Phạm Hồng Phượng

Phạm Hồng Phượng

người làm nầy cũng lạ thật dìm ngó chủ nhân ghê vậy

2023-02-06

1

Dii mê zai [ thích đọc H ] 🌚

Dii mê zai [ thích đọc H ] 🌚

người làm này ghê nhờ

2022-08-10

0

Dii mê zai [ thích đọc H ] 🌚

Dii mê zai [ thích đọc H ] 🌚

người làm được bàn tán chuyện của chủ lun

2022-08-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhặt Được Sói
2 Chương 2: Nhận Nuôi
3 Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4 Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5 Chương 5: Làm Loạn
6 Chương 6: Né Tránh
7 Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8 Chương 8: Giành Hợp Đồng
9 Chương 9: Tiệc Mừng
10 Chương 10: Nóng Rực
11 Chương 11: Trêu Ghẹo
12 Chương 12: Chiếm Hữu
13 Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14 Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15 Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16 Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17 Chương 17: Chiết Thanh
18 Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19 Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20 Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21 Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22 Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23 Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24 Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25 Chương 25: Điều Trị
26 Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27 Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28 Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29 Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30 Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31 Chương 31: Cuồng Nhiệt
32 Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33 Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34 Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35 Chương 35: Diệt Khẩu
36 Chương 36: Chuyến Đi Đức
37 Chương 37: Xin Chào! Berlin
38 Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39 Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40 Chương 40: Chết Tâm
41 Chương 41: Học Cách Quên
42 Chương 42: Bi Thương
43 Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44 Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45 Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46 Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47 Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48 Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49 Chương 49: Phát Điên
50 Chương 50: Chiếm Hữu
51 Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52 Chương 52: Ly Hôn
53 Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54 Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55 Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56 Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57 Chương 57: Chạm Mặt
58 Chương 58: Tên Vô Lại
59 Chương 59: Quên Tên Anh
60 Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61 Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62 Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63 Chương 63: Giao Dịch
64 Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65 Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66 Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67 Chương 67: Mạo Hiểm
68 Chương 68: Hôn Anh (1)
69 Chương 69: Hôn Anh (2)
70 Chương 70: Hôn Anh (3)
71 Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72 Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73 Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74 Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75 Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76 Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77 Chương 77: Ra Mắt
78 Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79 Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80 Chương 80: Sa Lưới
81 Chương 81: Men Say (1)
82 Chương 82: Men Say (2)
83 Chương 83: Bị Bắt
84 Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85 Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86 Chương 86: Anh Đến Rồi!
87 Chương 87: Hạ Màn
88 Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89 Chương 89: Thăm Bệnh
90 Chương 90: Đoàn Viên
91 Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92 Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93 [PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94 [PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95 [PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96 NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Nhặt Được Sói
2
Chương 2: Nhận Nuôi
3
Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4
Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5
Chương 5: Làm Loạn
6
Chương 6: Né Tránh
7
Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8
Chương 8: Giành Hợp Đồng
9
Chương 9: Tiệc Mừng
10
Chương 10: Nóng Rực
11
Chương 11: Trêu Ghẹo
12
Chương 12: Chiếm Hữu
13
Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14
Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15
Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16
Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17
Chương 17: Chiết Thanh
18
Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19
Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20
Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21
Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22
Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23
Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24
Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25
Chương 25: Điều Trị
26
Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27
Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28
Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29
Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30
Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31
Chương 31: Cuồng Nhiệt
32
Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33
Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34
Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35
Chương 35: Diệt Khẩu
36
Chương 36: Chuyến Đi Đức
37
Chương 37: Xin Chào! Berlin
38
Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39
Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40
Chương 40: Chết Tâm
41
Chương 41: Học Cách Quên
42
Chương 42: Bi Thương
43
Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44
Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45
Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46
Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47
Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48
Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49
Chương 49: Phát Điên
50
Chương 50: Chiếm Hữu
51
Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52
Chương 52: Ly Hôn
53
Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54
Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55
Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56
Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57
Chương 57: Chạm Mặt
58
Chương 58: Tên Vô Lại
59
Chương 59: Quên Tên Anh
60
Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61
Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62
Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63
Chương 63: Giao Dịch
64
Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65
Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66
Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67
Chương 67: Mạo Hiểm
68
Chương 68: Hôn Anh (1)
69
Chương 69: Hôn Anh (2)
70
Chương 70: Hôn Anh (3)
71
Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72
Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73
Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74
Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75
Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76
Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77
Chương 77: Ra Mắt
78
Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79
Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80
Chương 80: Sa Lưới
81
Chương 81: Men Say (1)
82
Chương 82: Men Say (2)
83
Chương 83: Bị Bắt
84
Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85
Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86
Chương 86: Anh Đến Rồi!
87
Chương 87: Hạ Màn
88
Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89
Chương 89: Thăm Bệnh
90
Chương 90: Đoàn Viên
91
Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92
Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93
[PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94
[PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95
[PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96
NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play