Chương 10: Nóng Rực

Thẩm Thiên Nhạc nhìn ly Scotch Whisky trong tay, không chút nghi ngờ đưa đến bên miệng. Cô uống được một ngụm thì phát hiện Chu Nhĩ Đan cứ nhìn mình không rời mắt. Quay sang khó hiểu nhìn Thẩm Quân, anh chỉ cười nhạt, còn nhún vai tỏ vẻ không biết.

Thẩm Thiên Nhạc nghi hoặc, tròn mắt nhìn ly rượu trong tay. Thứ này có gì không ổn sao?

Đang lúc suy nghĩ còn hỗn loạn thì đột nhiên tay bị nắm lấy, Thẩm Quân kéo cô đến một góc tối khuất người. Lực đạo rất mạnh, anh kéo cô ép vào mặt tường lạnh phía sau.

Thẩm Thiên Nhạc cau mày muốn vùng ra: "Này! Làm sao thế?" Biểu hiện của hai người này quá kì lạ rồi.

Thẩm Quân bình thản đặt tay lên vai cô, hạ thấp giọng bên tai Thẩm Thiên Nhạc: "Không có gì, chị đừng nghĩ nhiều."

Không có gì? Nói dối khôn khéo đến mức khiến người ta phải bật cười.

Trong rượu có gì Thẩm Quân đương nhiên biết rõ, chỉ là anh muốn xem Thẩm Thiên Nhạc sẽ có bộ dạng gì khi tác dụng của thuốc có trong rượu phát tác. Chu Nhĩ Đan này quả thật quá mưu mô, nhưng mà, như vậy cũng coi như là đang giúp đỡ cho anh rồi còn gì?

Tiệc rượu hôm nay Thẩm Minh Hạo có việc đột xuất không đến được. Vừa đến chào hỏi vài người đã lập tức đi ngay, chủ tịch Tề Chung cũng không thấy đâu.

Tề Hiên nói ông ấy muốn để người trẻ có không gian riêng giao lưu, người lớn tuổi như ông ấy không thích hợp nên không đến. Hơn hết Tề Thị lúc này vô cùng bận rộn, còn nhiều việc chưa giải quyết xong.

.........

Trong suốt buổi tiệc, ly rượu Scotch Whisky mà Chu Nhĩ Đan đưa cho vẫn được Thẩm Thiên Nhạc cầm trên tay, theo thời gian nó cũng cạn dần.

Thuốc cũng từ từ ngấm vào người cô. Chỉ là Thẩm Thiên Nhạc vốn không hề hay biết.

Tiệc tàn, đa phần cổ đông cùng với nhân viên cấp cao của hai tập đoàn đã về gần hết.

Thẩm Quân nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thẩm Thiên Nhạc, khuyên cô nên đứng đây đợi anh là được. Khi nào tiễn bọn họ về hết anh sẽ quay lại tìm cô.

Bên cạnh bàn rượu, Thẩm Thiên Nhạc hai tay siết chặt chống vào cạnh bàn, hơi thở cô nặng nề gấp gáp. Cả người đều nóng ran như lửa đốt.

Thời tiết vào buổi tối lạnh hơn ban ngày rất nhiều, ban đầu Thẩm Thiên Nhạc còn thấy lạnh, cảm thấy có chút hối hận khi quên không mang theo áo khoác. Nhưng bây giờ cả cơ thể lại nóng đến mức phát hỏa thế này khiến cô không khỏi hoảng sợ.

Tề Hiên bước đến định chào cô một tiếng trước khi về, lúc này thấy cả người Thẩm Thiên Nhạc đang run lên bần bật. Anh lo lắng đưa tay ra, thận trọng chạm vào vai cô: "Tiểu Nhạc! Em thấy khó chịu ở đâu sao? Em lạnh à?"

Thẩm Thiên Nhạc ánh mắt mơ màng khẽ lắc đầu. Cô thật sự không biết tại sao cơ thể mình lại thế này. Nhưng có một cảm giác gì đó rất lạ, rất khó chịu từ tận sâu bên trong: "Không lạnh... có hơi nóng thôi. Anh... về trước đi." Câu trả lời của cô đứt đoạn, không đâu vào đâu.

Thẩm Quân vừa tiễn xong số khách còn lại ra về, liếc thấy Tề Hiên mặt liền chùng xuống không vui.

Anh vòng tay ôm vai Thẩm Thiên Nhạc, cười nhạt với Tề Hiên: "Cô ấy uống nhiều rượu quá thôi, có lẽ mệt rồi. Không sao cần anh quan tâm."

Tề Hiên ngập ngừng định nói gì đó, nhưng rồi lại thôi: "Vậy tôi về trước, nhờ cậu chăm sóc cho em ấy."

Chu Nhĩ Đan đứng sau Tề Hiên nhìn bọn họ nói chuyện. Lòng cô ta dâng lên nỗi lo vô hình, lại có chút sợ hãi. Không ngờ còn sơ xuất để mất cơ hội lần này.

Đợi bọn họ đi hẳn, Thẩm Quân dìu Thẩm Thiên Nhạc ra xe, anh quay người cẩn thận thắt dây an toàn cho cô. Thẩm Thiên Nhạc nãy giờ vẫn luôn im lặng, không nói một lời. Hai tay siết chặt nắm vào một góc váy, đột nhiên lại vươn tay nắm cổ áo Thẩm Quân kéo đến. Hơi thở gấp gáp còn thoang thoảng hương rượu cứ thế phả vào mặt anh.

Thẩm Quân cười tà tà, vén một bên tóc đang xõa trước ngực ra sau vai cho Thẩm Thiên Nhạc. Nói bằng giọng điệu vờ như không biết gì: "Chị làm sao thế? Đừng có nắm áo tôi chặt thế chứ, nhăn mất rồi."

Thẩm Thiên Nhạc lúc này cả người như bị thiêu đốt, nóng đến mức hô hấp cũng trở nên khó khăn. Cô hoàn toàn không thể ý thức được hành động của bản thân. Giọng nói trong miệng bật ra càng trở nên gợi tình dưới tác dụng của thuốc.

"Khó chịu lắm... nóng, nóng quá. Giúp tôi với... ưm..."

Thẩm Quân miệng thì cười nhưng vẫn không quên buông lời cợt nhả: "Giúp chị thế nào bây giờ? Tôi thật sự không biết đâu. Nếu giúp xong rồi liệu tôi có bị chị đánh không nhỉ?"

Còn không biết giúp thể nào? Tên khốn này định trêu chọc cô đến mức nào nữa chứ?

Thẩm Thiên Nhạc gục đầu vào vai Thẩm Quân thở hổn hển. Bỗng nhiên cô thấy người mình nhẹ bẫng.

Thẩm Quân đột ngột tháo dây an toàn rồi mở cửa xe, bế Thẩm Thiên Nhạc lên: "Bị thế này chắc không về được rồi, chi bằng hôm nay ở lại đây đi."

Bên ngoài bóng tôi bao trùm, ánh đèn mờ ảo từ chiếc đèn đường chiếu rọi. Hắt lên cái bóng cao lớn của Thẩm Quân. Thẩm Thiên Nhạc mơ hồ chớp chớp mắt, chỉ có thể thấy được bờ vai vững vàng cùng cánh tay đang ôm chặt lấy cô.

Mùi gỗ thông nhẹ nhàng lượn lờ bủa vây lấy tâm trí khiến Thẩm Thiên Nhạc ngày một chìm đắm, nặng nề vươn tay đến vòng qua cổ đối phương.

Yết hầu người đó khẽ di chuyển, bàn tay đặt trên eo cô vô thức siết chặt, nóng đến mức dường như muốn thiêu đốt cả thân thể Thẩm Thiên Nhạc.

Giọng nói trầm khàn vọng xuống, cưng chiều gọi tên cô: "Nhạc Nhạc, đừng nháo."

.........

Thẩm Quân đứng trước quầy lễ tân lấy số phòng cùng thẻ phòng, sau đó bế Thẩm Thiên Nhạc đi về phía thang máy.

Cả quá trình cô đều mơ màng không rõ ràng, cả người liên tục nhấp nhô di chuyển như có từng đợt thủy triều ập đến, mạnh mẽ cuốn Thẩm Thiên Nhạc đi. Khiến cô cảm thấy bụng dạ nhộn nhạo, muốn nôn.

Cạch.

Cửa phòng vừa bật mở Thẩm Quân đã vội vàng ép Thẩm Thiên Nhạc vào sau cánh cửa, mạnh mẽ hôn lấy, càn quét trong khoang miệng cô.

Môi lưỡi quấn quýt không rời, nước bọt bên miệng không tự chủ được cứ thế tràn ra ngoài chảy xuống cằm.

"Hưm... Ưm. Tôi không... không thở được..." Thẩm Thiên Nhạc thở dốc tựa vào vai anh, chân cô bủn rủn không có sức lực, chỉ chút nữa đã ngã khụy ra đất.

Thẩm Quân nhanh tay đỡ lấy eo Thẩm Thiên Nhạc, kéo cô vào lòng. Giọng nói trầm đục của người đàn ông truyền đến bên tai Thẩm Thiên Nhạc.

"Chị như vậy là đang quyến rũ tôi sao?"

Không đợi cô trả lời, Thẩm Quân đã bế ngay Thẩm Thiên Nhạc đi về phía giường. Cô mơ hồ cảm thấy lưng mình được đặt xuống một chỗ mềm mại, còn rất dễ chịu. Nhưng cơn nóng vẫn không ngừng giày vò bên trong cơ thể, như mạch nước ngầm chỉ chực chờ tuôn trào.

Tiếp sau đó liên tiếp là những nụ hôn cuồng nhiệt chiếm lấy môi lưỡi cô. Thẩm Thiên Nhạc không thở nổi, sức lực cũng cạn kiệt để mặc người trên thân tự tung tự tác.

Căn phòng lớn tỏa ra không khí vô cùng ái muội, kèm theo tiếng thở dốc cùng thanh âm quần áo trút xuống sàn gạch lạnh.

Kể cả hai thân thể dính chặt lấy nhau kia nữa, đều khiến người ta cảm thấy đỏ mặt.

Ánh trăng sáng theo khung cửa sổ len vào, hắt lên tấm rèm để lại vệt sáng mờ nhạt trên mặt đất.

Thẩm Thiên Nhạc mơ màng siết chặt vai đối phương, cổ họng vô thức khô khốc: "Nóng quá..."

Thẩm Quân cúi đầu hôn cô, thì thầm: "Rất nhanh thôi, sẽ không nóng nữa."

Hot

Comments

Phạm Hồng Phượng

Phạm Hồng Phượng

tg viết h đơn giãn quá phải đậm đà vào

2023-02-06

2

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

😇😇😇😇😇

2022-03-30

0

Duyen Pham

Duyen Pham

hóng 🌚

2021-12-24

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhặt Được Sói
2 Chương 2: Nhận Nuôi
3 Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4 Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5 Chương 5: Làm Loạn
6 Chương 6: Né Tránh
7 Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8 Chương 8: Giành Hợp Đồng
9 Chương 9: Tiệc Mừng
10 Chương 10: Nóng Rực
11 Chương 11: Trêu Ghẹo
12 Chương 12: Chiếm Hữu
13 Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14 Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15 Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16 Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17 Chương 17: Chiết Thanh
18 Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19 Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20 Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21 Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22 Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23 Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24 Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25 Chương 25: Điều Trị
26 Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27 Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28 Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29 Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30 Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31 Chương 31: Cuồng Nhiệt
32 Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33 Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34 Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35 Chương 35: Diệt Khẩu
36 Chương 36: Chuyến Đi Đức
37 Chương 37: Xin Chào! Berlin
38 Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39 Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40 Chương 40: Chết Tâm
41 Chương 41: Học Cách Quên
42 Chương 42: Bi Thương
43 Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44 Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45 Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46 Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47 Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48 Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49 Chương 49: Phát Điên
50 Chương 50: Chiếm Hữu
51 Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52 Chương 52: Ly Hôn
53 Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54 Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55 Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56 Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57 Chương 57: Chạm Mặt
58 Chương 58: Tên Vô Lại
59 Chương 59: Quên Tên Anh
60 Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61 Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62 Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63 Chương 63: Giao Dịch
64 Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65 Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66 Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67 Chương 67: Mạo Hiểm
68 Chương 68: Hôn Anh (1)
69 Chương 69: Hôn Anh (2)
70 Chương 70: Hôn Anh (3)
71 Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72 Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73 Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74 Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75 Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76 Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77 Chương 77: Ra Mắt
78 Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79 Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80 Chương 80: Sa Lưới
81 Chương 81: Men Say (1)
82 Chương 82: Men Say (2)
83 Chương 83: Bị Bắt
84 Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85 Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86 Chương 86: Anh Đến Rồi!
87 Chương 87: Hạ Màn
88 Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89 Chương 89: Thăm Bệnh
90 Chương 90: Đoàn Viên
91 Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92 Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93 [PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94 [PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95 [PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96 NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Nhặt Được Sói
2
Chương 2: Nhận Nuôi
3
Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4
Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5
Chương 5: Làm Loạn
6
Chương 6: Né Tránh
7
Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8
Chương 8: Giành Hợp Đồng
9
Chương 9: Tiệc Mừng
10
Chương 10: Nóng Rực
11
Chương 11: Trêu Ghẹo
12
Chương 12: Chiếm Hữu
13
Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14
Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15
Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16
Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17
Chương 17: Chiết Thanh
18
Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19
Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20
Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21
Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22
Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23
Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24
Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25
Chương 25: Điều Trị
26
Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27
Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28
Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29
Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30
Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31
Chương 31: Cuồng Nhiệt
32
Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33
Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34
Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35
Chương 35: Diệt Khẩu
36
Chương 36: Chuyến Đi Đức
37
Chương 37: Xin Chào! Berlin
38
Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39
Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40
Chương 40: Chết Tâm
41
Chương 41: Học Cách Quên
42
Chương 42: Bi Thương
43
Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44
Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45
Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46
Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47
Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48
Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49
Chương 49: Phát Điên
50
Chương 50: Chiếm Hữu
51
Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52
Chương 52: Ly Hôn
53
Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54
Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55
Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56
Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57
Chương 57: Chạm Mặt
58
Chương 58: Tên Vô Lại
59
Chương 59: Quên Tên Anh
60
Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61
Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62
Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63
Chương 63: Giao Dịch
64
Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65
Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66
Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67
Chương 67: Mạo Hiểm
68
Chương 68: Hôn Anh (1)
69
Chương 69: Hôn Anh (2)
70
Chương 70: Hôn Anh (3)
71
Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72
Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73
Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74
Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75
Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76
Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77
Chương 77: Ra Mắt
78
Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79
Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80
Chương 80: Sa Lưới
81
Chương 81: Men Say (1)
82
Chương 82: Men Say (2)
83
Chương 83: Bị Bắt
84
Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85
Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86
Chương 86: Anh Đến Rồi!
87
Chương 87: Hạ Màn
88
Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89
Chương 89: Thăm Bệnh
90
Chương 90: Đoàn Viên
91
Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92
Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93
[PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94
[PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95
[PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96
NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play