Chương 11: Trêu Ghẹo

Trong căn phòng tối, hơi thở Thẩm Thiên Nhạc ngày càng dồn dập hơn. Cô ôm chặt lấy người kia, miệng phát ra những âm thanh rên rỉ nho nhỏ.

Thẩm Quân hiện tại lòng còn nôn nóng hơn cả cô, tay đã bắt đầu di chuyển trên người Thẩm Thiên Nhạc mơn trớn, anh dùng sức xé rách chiếc váy mỏng manh làm anh ngứa mắt đến phát bực từ chiều đến giờ không chút thương tiếc kia ra, tiếp đến là nội y.

Cơ thể Thẩm Thiên Nhạc run rẩy không ngừng. Toàn bộ mọi thứ đều được phô diễn trước mặt Thẩm Quân.

Thân thể trắng nõn, gò bông đào căng đầy đẹp đến mê người. Từng tấc da tấc thịt trắng ngần dần ửng hồng dưới sự tiếp xúc không kiêng dè của anh.

Tiếng thở dốc của Thẩm Quân ngày càng thêm gấp gáp đến dần mất kiểm soát, phía dưới đã căng cứng nhô lên sau lớp quần âu, tưởng chừng như muốn nổ tung.

Thẩm Thiên Nhạc nhìn thấy thì ngượng đến đỏ cả mặt. Bên dưới của cô không hiểu vì sao cũng ướt đẫm nước, đòi hỏi muốn mau được thỏa mãn.

Ánh mắt Thẩm Thiên Nhạc dời đi chỗ khác, chỉ muốn nhanh chóng lảng tránh. Cô không muốn nhìn vào chỗ nhô lên sau lớp quần kia thêm một chút nào nữa.

Đột nhiên Thẩm Quân dùng tay giữ chặt mặt Thẩm Thiên Nhạc lại, nâng cằm cô lên. Mắt Thẩm Thiên Nhạc hướng thẳng về phía tính khí to lớn không biết đã được giải phóng ra từ lúc nào.

Chân Thẩm Quân chen vào giữa hai đùi của Thẩm Thiên Nhạc rồi tách nó ra, đặt g.ậy th.ịt to lớn ngay miệng h.uyệt chỉ chực chờ đâm vào.

Giọng nói trầm thấp mang theo chút khiêu khích, âm điệu vô cùng mê hoặc vang lên: "Chị... Có muốn không?"

Hôm đó Thẩm Quân buông tha cho cô, chỉ hôn Thẩm Thiên Nhạc một cái. Lần này cô lại trúng dược như vậy, chuyện này không làm cũng không được.

"Buông... buông ra. Không muốn nhìn." Thẩm Thiên Nhạc lắc đầu kịch liệt. Hai mắt cũng nhắm chặt phản kháng. Nhưng không ngờ càng lắc, thân người cô lại càng lùi xuống để cho h.oa h.uyệt vô tình chạm vào g.ậy th.ịt của anh.

Thẩm Thiên Nhạc giật mình, ngay lập tức nằm im không dám nhúc nhích thêm nữa.

"Sao lại không muốn nhìn? Lát nữa tôi sẽ cho nó vào trong chị đấy." Thẩm Quân chạm vào bụng dưới Thẩm Thiên Nhạc ước chừng. "Ừm... Sẽ vào tới đây nhỉ? Hay sâu hơn." Tay anh dừng lại khẽ nhấn xuống.

Cả người Thẩm Thiên Nhạc lại run lên. "Không biết mà... Đừng đùa nữa..."

"Sao lại không biết? Lần trước tôi tha cho chị, chỉ hôn một cái. Lần này cả hai chúng ta đều đạt đến giới hạn rồi, chị nói xem tôi tha cho chị kiểu gì đây?"

Tay Thẩm Quân không biết từ lúc nào đã di chuyển xuống bên miệng h.uyệt, ngón tay càn quấy ban đầu chỉ khẽ khàng mơn trớn, sau đó lập tức thô bạo đâm mạnh vào trong.

Dịch thể ấm nóng làm ngón tay anh ướt đẫm, ban đầu là một ngón, sau đó anh lại đút thêm một ngón nữa vào. Hai ngón tay bắt đầu đưa đẩy, ra vào kịch liệt.

"Ha... ưm... ưm, hức..." Đột nhiên có dị vật lạ càn quấy trong người, Thẩm Thiên Nhạc cảm nhận được cảm giác đau đớn ban đầu rất ít, ngay sau đó khoái cảm đã ập đến làm toàn thân cô tê dại.

Tiếng rên rỉ không kìm được từ trong cổ họng không biết đã bật ra từ lúc nào, thanh âm vừa mê hoặc vừa dụ người. Đến bản thân cô còn không ngờ miệng mình có thể phát ra thứ âm thanh mất mặt như vậy, lập tức sợ hãi mím chặt môi.

Chết tiệt!

Thẩm Thiên Nhạc thầm chửi rủa trong lòng. Sao bản thân mình lại có thể bật ra những tiếng rên rỉ này chứ. Cô quá thất vọng về bản thân, nhưng rõ ràng chính mình làm lại không muốn thừa nhận.

Thấy Thẩm Thiên Nhạc môi mím chặt, giữ không cho tiếng rên bật ra. Thẩm Quân lại càng muốn chọc ghẹo cô cho đến khi phát khóc thì thôi, biểu cảm này đúng là quá đáng yêu rồi. Anh bóp lấy miệng cô. "Nào! Mở miệng ra đi chứ, tôi muốn nghe tiếng chị rên."

Thẩm Thiên Nhạc mở miệng ra định chửi anh là tên khốn khiếp, tên bệnh hoạn biến thái. Rên thì có gì mà nghe chứ.

Nhưng chưa kịp nói thì môi đã bị quấn lấy, lưỡi Thẩm Quân luồn vào trong càn quét khoang miệng cô không chừa một ngóc ngách. Từng chút một cướp đi chút dưỡng khí cuối cùng của cô.

Cái kiểu hôn này đúng là thích thật đấy, nhưng ngạt chết cô rồi.

Thẩm Thiên Nhạc thở dốc. Tiếng rên trong miệng cũng bị nụ hôn cuồng nhiệt của anh chặn ngang nuốt vào trong.

Cả trên lẫn dưới đều bị kích thích khiến Thẩm Thiên Nhạc có cảm giác thoải mái đến kỳ lạ. Khoái cảm làm cơ thể cô dần trở nên tê dại, đầu óc mụ mị.

Dần dần không còn nhớ rõ những hành động của bản thân đang làm gì trong cơn say nữa.

"Thích lắm phải không?" Thẩm Quân nhìn người dưới thân giờ đây đang hưởng thụ khoái cảm thì cười đầy thỏa mãn. Nhưng đâu thể để cho mình cô thấy thoải mái được, người anh em của anh cũng đang khó chịu lắm rồi.

Anh cởi bỏ quần áo trên người, tính khí đàn ông đang c.ương c.ứng được giải phóng hoàn toàn. Thẩm Quân mang nó đặt đến bên miệng h.uyệt của Thẩm Thiên Nhạc rồi chầm chậm tiến vào.

Miệng anh ngậm lấy một bên gò bông đào liên tục cắn mút. Bên còn lại thì dùng tay xoa nắn.

"Ngon thật." Lời nói của Thẩm Quân trong lúc mơ hồ nói ra thô tục đến mức khiến Thẩm Thiên Nhạc ngượng không biết giấu mặt vào đâu. Chỉ biết nghiêng đầu sang bên che giấu đi gương mặt ửng đỏ vì ngại.

"A...ưm... Đừng có nói... ưm... mấy cái đó nữa..."

Thẩm Quân nhíu mày, cảm thấy không hài lòng chút nào trước biểu hiện của Thẩm Thiên Nhạc: "Nói gì? Nói rằng của chị đang ngậm chặt lấy g.ậy th.ịt của tôi. Bên trong còn rất ấm nha, nó đang không ngừng hút chặt lấy này.''

Nói rồi Thẩm Quân chạm vào nơi đang giao hợp của hai người, anh xoa nhẹ hạt đậu nhỏ, rồi đút thêm một ngón tay vào.

Thẩm Thiên Nhạc vì hành động này mà trợn mắt hoảng loạn. "Đừng! Đừng cho tay vào... Rách mất."

Thẩm Quân ghé mặt sát lại, cắn lên vành tai cô: "Không cần phải lo, không rách được."

Hơi ấm bên tai kèm theo giọng nói trầm ấm làm Thẩm Thiên Nhạc thêm tê dại. Ánh mắt dần trở nên mơ màng.

Hai chân cô choàng vào eo anh, tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng theo từng cú nhấp.

Ánh mắt Thẩm Quân mờ đục, anh động thân càng mạnh, càng nhanh. D.ương v.ật cứ thế vào sâu hơn chạm đến điểm mẫn cảm của Thẩm Thiên Nhạc.

Khoái cảm lên cao, tiếng thở gấp của hai người ngày càng dồn dập, còn có thể nghe rõ được mồn một tiếng tim đập mạnh trong lồng ngực đối phương.

Tình cảnh này là gì nhỉ? Thẩm Thiên Nhạc có nghĩ cũng không ngờ lại có ngày này. Đáng ra lúc đó không nên đem tên này về mà. Bây giờ lại bị nó đè ra làm đến mức toàn thân run rẩy thế này.

Cô lúc đó chỉ cảm thấy cả người đau nhức, nhưng nơi nào đó cứ liên tục co rút ôm siết lấy bạn nhỏ của Thẩm Quân không muốn buông.

Có điều mới làm có một lần mà đã vậy rồi thì không biết phải chịu đựng thêm bao nhiêu nữa? Cô cũng biết rõ nhất định tên này sẽ không chịu buông tha cho cô dễ dàng như vậy. Van xin cũng không được, sau cùng chỉ biết cắn răng chịu đựng.

Hot

Comments

Phạm Hồng Phượng

Phạm Hồng Phượng

na9 một thời nhúc nhát đã qua

2023-02-06

0

Dii mê zai [ thích đọc H ] 🌚

Dii mê zai [ thích đọc H ] 🌚

ultr, Thẩm Quân nhút nhát của tui đâu r

2022-08-10

0

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

hết nói

2022-03-30

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhặt Được Sói
2 Chương 2: Nhận Nuôi
3 Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4 Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5 Chương 5: Làm Loạn
6 Chương 6: Né Tránh
7 Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8 Chương 8: Giành Hợp Đồng
9 Chương 9: Tiệc Mừng
10 Chương 10: Nóng Rực
11 Chương 11: Trêu Ghẹo
12 Chương 12: Chiếm Hữu
13 Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14 Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15 Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16 Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17 Chương 17: Chiết Thanh
18 Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19 Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20 Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21 Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22 Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23 Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24 Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25 Chương 25: Điều Trị
26 Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27 Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28 Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29 Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30 Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31 Chương 31: Cuồng Nhiệt
32 Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33 Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34 Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35 Chương 35: Diệt Khẩu
36 Chương 36: Chuyến Đi Đức
37 Chương 37: Xin Chào! Berlin
38 Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39 Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40 Chương 40: Chết Tâm
41 Chương 41: Học Cách Quên
42 Chương 42: Bi Thương
43 Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44 Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45 Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46 Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47 Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48 Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49 Chương 49: Phát Điên
50 Chương 50: Chiếm Hữu
51 Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52 Chương 52: Ly Hôn
53 Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54 Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55 Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56 Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57 Chương 57: Chạm Mặt
58 Chương 58: Tên Vô Lại
59 Chương 59: Quên Tên Anh
60 Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61 Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62 Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63 Chương 63: Giao Dịch
64 Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65 Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66 Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67 Chương 67: Mạo Hiểm
68 Chương 68: Hôn Anh (1)
69 Chương 69: Hôn Anh (2)
70 Chương 70: Hôn Anh (3)
71 Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72 Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73 Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74 Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75 Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76 Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77 Chương 77: Ra Mắt
78 Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79 Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80 Chương 80: Sa Lưới
81 Chương 81: Men Say (1)
82 Chương 82: Men Say (2)
83 Chương 83: Bị Bắt
84 Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85 Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86 Chương 86: Anh Đến Rồi!
87 Chương 87: Hạ Màn
88 Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89 Chương 89: Thăm Bệnh
90 Chương 90: Đoàn Viên
91 Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92 Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93 [PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94 [PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95 [PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96 NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Nhặt Được Sói
2
Chương 2: Nhận Nuôi
3
Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4
Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5
Chương 5: Làm Loạn
6
Chương 6: Né Tránh
7
Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8
Chương 8: Giành Hợp Đồng
9
Chương 9: Tiệc Mừng
10
Chương 10: Nóng Rực
11
Chương 11: Trêu Ghẹo
12
Chương 12: Chiếm Hữu
13
Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14
Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15
Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16
Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17
Chương 17: Chiết Thanh
18
Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19
Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20
Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21
Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22
Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23
Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24
Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25
Chương 25: Điều Trị
26
Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27
Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28
Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29
Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30
Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31
Chương 31: Cuồng Nhiệt
32
Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33
Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34
Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35
Chương 35: Diệt Khẩu
36
Chương 36: Chuyến Đi Đức
37
Chương 37: Xin Chào! Berlin
38
Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39
Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40
Chương 40: Chết Tâm
41
Chương 41: Học Cách Quên
42
Chương 42: Bi Thương
43
Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44
Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45
Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46
Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47
Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48
Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49
Chương 49: Phát Điên
50
Chương 50: Chiếm Hữu
51
Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52
Chương 52: Ly Hôn
53
Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54
Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55
Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56
Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57
Chương 57: Chạm Mặt
58
Chương 58: Tên Vô Lại
59
Chương 59: Quên Tên Anh
60
Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61
Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62
Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63
Chương 63: Giao Dịch
64
Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65
Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66
Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67
Chương 67: Mạo Hiểm
68
Chương 68: Hôn Anh (1)
69
Chương 69: Hôn Anh (2)
70
Chương 70: Hôn Anh (3)
71
Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72
Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73
Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74
Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75
Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76
Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77
Chương 77: Ra Mắt
78
Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79
Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80
Chương 80: Sa Lưới
81
Chương 81: Men Say (1)
82
Chương 82: Men Say (2)
83
Chương 83: Bị Bắt
84
Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85
Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86
Chương 86: Anh Đến Rồi!
87
Chương 87: Hạ Màn
88
Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89
Chương 89: Thăm Bệnh
90
Chương 90: Đoàn Viên
91
Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92
Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93
[PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94
[PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95
[PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96
NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play