Chương 12: Chiếm Hữu

Cả người Thẩm Thiên Nhạc đã mệt rã, nhưng đúng như cô nghĩ, Thẩm Quân không có ý dừng lại. Anh bế Thẩm Thiên Nhạc lên đổi một tư thế khác thuận tiện hơn.

Người đó hết như con thú cuồng dục. Chỉ muốn ăn thật sạch sẽ Thẩm Thiên Nhạc đến một mảnh sương cũng không muốn chừa lại.

Thẩm Thiên Nhạc ngồi trong lòng Thẩm Quân, tư thế mặt đối mặt này vừa ngượng vừa khiến thứ kia vào càng sâu hơn.

Thẩm Quân hôn lấy cô, bàn tay vén những lọn tóc lòa xòa trước ngực dính bết vào người do mồ hôi tiết ra.

Thẩm Thiên Nhạc cắn răng nỉ non cầu xin: "Hah... Hức, đủ rồi dừng lại đi."

"Chưa đủ." Chỉ nghĩ đến việc cô cùng tên Tề Hiên kia thân mật trò chuyện, anh Hiên rồi lại Tiểu Nhạc thì anh lại tức sôi máu lên.

Thân dưới động nhanh hơn, chân Thẩm Thiên Nhạc ôm chặt lấy hông anh vẫn đang không ngừng run rẩy.

"Chị với tên đó có quan hệ gì hả?" Thẩm Quân vừa hỏi vừa ngấu nghiến gò bông đào của cô.

Thẩm Thiên Nhạc rùng mình, nhất thời chưa nghĩ ra tên đó mà anh nhắc đến là ai.

Thẩm Quân khàn giọng: "Sao không trả lời?"

"Không biết... Ưm."

"Không biết, thân thiết như vậy mà không biết. Đang đùa tôi đấy à?"

Thẩm Thiên Nhạc cảm thấy Thẩm Quân hình như vừa lấy thứ đó ra, cả người cô nhẹ nhõm hẳn. Cuối cùng cũng kết thúc thật rồi sao?

Nào ngờ anh lật người cô nằm sấp xuống giường thúc một cái thật mạnh vào trong.

Khoảng trống tức thì bị lấp đầy. Do Thẩm Quân tiến vào quá đường đột nên Thẩm Thiên Nhạc thấy vô cùng đau đớn, nước mắt không tự chủ được cứ thế tuôn ra.

"Hức...hah... Hức... tôi đau." Thẩm Thiên Nhạc siết chặt lấy ga trải giường, mím môi khóc không thành tiếng.

Nghe thấy tiếng bất thường, Thẩm Quân xoay mặt Thẩm Thiên Nhạc, lúc này mới phát hiện cô đang cắn chặt môi khóc không thành tiếng.

Nước mắt làm cho gương mặt Thẩm Thiên Nhạc càng trở nên xinh đẹp, ánh mắt long lanh ngấn lệ kia quả là khiến người ta vừa muốn chà đạp vừa muốn sủng nịnh mà.

Anh ôm lấy mặt cô rồi hôn lên khóe mắt: "Đau lắm sao?"

"Ưm... Đau, cũng không thích làm ở tư thế này..." Làm ở tư thế này thì không thể nào thấy được mặt anh. Lòng Thẩm Thiên Nhạc không hiểu vì sao cảm thấy vô cùng bất an.

Cách hành xử của Thẩm Quân đêm nay cứ như một người xa lạ vậy, đã thế còn rất thô bạo, cảm thấy chẳng quen thuộc chút nào.

Thấy người trong lòng mắt đỏ hoe, anh lại càng muốn ức hiếp cô thêm nhưng vẫn cố kìm lòng. Lật người Thẩm Thiên Nhạc lại, bế cô lên nằm lên người mình, từ từ động thân.

Khoái cảm thay thế đau đớn, tiếng khóc bị tiếng rên thay thế. Cả hai quện vào nhau khiến giọng nói của Thẩm Thiên Nhạc càng trở nên gợi tình. Nó khiến đầu óc Thẩm Quân như muốn nổ tung, cứ thế mà mạnh bạo chà đạp cô gái bé nhỏ không chút thương tiếc.

"Á... sao nó lại lớn hơn vậy hả?" Thẩm Thiên Nhạc cảm thấy thứ kia đang lớn hơn bên trong mình. Cô giật mình giẫy ra.

Thẩm Quân thở hắt ra, tay giữ lấy cằm Thẩm Thiên Nhạc. "Mau nói, chị là của ai hả?"

"Ưm..."

"Còn không nói?" Anh lại động thân nhanh hơn. Gằn giọng hỏi lại. "Chị là của ai? Nói?"

"Là... là của cậu... Ưm."

"Vậy tôi tên gì? Mau gọi tên tôi."

"Thẩm... Thẩm Quân. Hức."

Thẩm Quân hài lòng ngậm lấy môi cô: "Từ nay không cho chị ở cùng tên Tề Hiên khốn kiếp đó nữa. Nhìn hai người thân thiết, biết tôi khó chịu lắm không hả?"

Môi Thẩm Quân di chuyển xuống cổ Thẩm Thiên Nhạc cắn mạnh một cái để lại dấu vết đỏ nhạt.

Cảm giác tê dại một lần nữa bao trùm lấy cô, đó vừa là khoái cảm vừa là đau đớn. Nhưng thật lạ thay, Thẩm Thiên Nhạc lại thấy thích thú cái cảm giác ấy, cứ như con nghiện càng lún sâu thêm vào khoái cảm mà Thẩm Quân đem đến cho cô.

Không biết trải qua biết bao nhiêu lần, cuối cùng anh cũng chịu dừng lại buông tha cho Thẩm Thiên Nhạc.

Cả người cô chi chít dấu hôn, mặc dù đã ngủ thiếp đi rồi nhưng hơi thở vẫn còn gấp gáp không được đều đặn, đôi lúc còn nấc lên vì khóc quá nhiều. Đôi vai gầy được chăn đắp kín khẽ run lên.

Thẩm Quân liếc mắt nhìn. Có phải là anh đã quá đáng rồi không? Nhưng nhìn cô cùng người khác thân thiết như vậy anh lại không thích. Cứ cảm thấy nếu lơ là một chút, Thẩm Thiên Nhạc có thể bị người ta lừa đi bất cứ lúc nào.

Chỉ muốn cô là của riêng mình, muốn cô dựa dẫm vào anh, muốn che chở cô cả đời. Cái cảm giác này cũng là vì năm đó mà có được, cũng chỉ vì cô mà có.

.........

Vào đêm mưa định mệnh năm ấy, gia đình Thẩm Quân bị sát hại một cách tàn độc nhất. Nhìn thấy chính ba mẹ mình nằm trong vũng máu hai mắt trợn tròn nhìn mình. Thẩm Quân như chết lặng, sợ hãi cùng đau khổ làm nước mắt anh không thể nào rơi được.

Quản gia ôm anh bỏ chạy nhưng cũng không thể nào thoát được. Ông nằm trong lòng Thẩm Quân khó nhọc lên tiếng, đôi tay gầy đến mức trơ xương kia nắm chặt tay anh gằn giọng nói. "Cậu chủ... Cậu nhất... nhất định phải sống. Để báo thù cho phu nhân với... với lão gia. Báo thù cho...cho chúng ta..."

Trong một khoảnh khắc rất ngắn đó thế giới của anh hoàn toàn sụp đổ. Nhìn từng người mình thương yêu nhất dần dần chết đi trước mặt mình. Cảm giác ấy đau đớn đến nhường nào?

Thẩm Quân chạy thục mạng, anh cứ cắm đầu chạy. Chạy cho đến khi mệt lả rồi ngồi gục xuống bên đường.

Hôm ấy trời mưa rất lớn, cả người anh lạnh buốt. Dòng người qua lại tấp nập nhưng lại không hề để ý đến cậu thiếu niên ngồi co ro nơi vệ đường. Máu cùng nước mắt hoà vào nhau. Mặn đắng đến tanh nồng... Thế giới tươi đẹp lúc đó tưởng chừng đã sụp đổ hoàn toàn.

Nhưng rồi cô ấy xuất hiện. Người con gái xinh đẹp như thiên sứ mỉm cười hỏi anh có muốn cùng cô về không? Lần đầu tiên trong cuộc đời Thẩm Quân muốn dựa dẫm triệt để vào một người đến vậy, muốn được che chở bảo vệ. Cũng không nghĩ có người không rời bỏ anh.

Khoảnh khắc nắm tay người đó anh chợt thấy một tia sáng lóe lên. Tia sáng mỏng manh nhưng lại vô cùng ấm áp.

Trải qua đả kích quá lớn khiển tâm lý của Thẩm Quân trở nên không ổn định. Đêm nào cũng mất ngủ, trong mơ cha mẹ gương mặt đầy máu trợn mắt nhìn anh, cùng với tiếng gào của quản gia vang trong đêm tối. Tất cả đều ám ảnh anh đến tận bây giờ.

Thẩm Thiên Nhạc chính là tia hi vọng mỏng manh ấy. Là cô đã cứu anh, cho anh một cuộc đời hoàn toàn mới. Cho anh cảm nhận được tình yêu, tình thân một lần nữa.

Thế nên người này, dù có ra sao anh nhất định sẽ giữ chặt bên mình, chỉ muốn cô là của riêng anh. Đến chết vẫn sẽ điên cuồng không buông ra.

Hot

Comments

Phạm Hồng Phượng

Phạm Hồng Phượng

đừng ngược nhiều nha

2023-02-06

0

Pi

Pi

được cũng thấy hay

2022-05-06

0

Pi

Pi

OK

2022-05-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhặt Được Sói
2 Chương 2: Nhận Nuôi
3 Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4 Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5 Chương 5: Làm Loạn
6 Chương 6: Né Tránh
7 Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8 Chương 8: Giành Hợp Đồng
9 Chương 9: Tiệc Mừng
10 Chương 10: Nóng Rực
11 Chương 11: Trêu Ghẹo
12 Chương 12: Chiếm Hữu
13 Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14 Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15 Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16 Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17 Chương 17: Chiết Thanh
18 Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19 Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20 Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21 Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22 Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23 Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24 Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25 Chương 25: Điều Trị
26 Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27 Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28 Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29 Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30 Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31 Chương 31: Cuồng Nhiệt
32 Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33 Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34 Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35 Chương 35: Diệt Khẩu
36 Chương 36: Chuyến Đi Đức
37 Chương 37: Xin Chào! Berlin
38 Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39 Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40 Chương 40: Chết Tâm
41 Chương 41: Học Cách Quên
42 Chương 42: Bi Thương
43 Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44 Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45 Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46 Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47 Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48 Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49 Chương 49: Phát Điên
50 Chương 50: Chiếm Hữu
51 Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52 Chương 52: Ly Hôn
53 Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54 Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55 Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56 Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57 Chương 57: Chạm Mặt
58 Chương 58: Tên Vô Lại
59 Chương 59: Quên Tên Anh
60 Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61 Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62 Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63 Chương 63: Giao Dịch
64 Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65 Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66 Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67 Chương 67: Mạo Hiểm
68 Chương 68: Hôn Anh (1)
69 Chương 69: Hôn Anh (2)
70 Chương 70: Hôn Anh (3)
71 Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72 Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73 Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74 Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75 Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76 Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77 Chương 77: Ra Mắt
78 Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79 Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80 Chương 80: Sa Lưới
81 Chương 81: Men Say (1)
82 Chương 82: Men Say (2)
83 Chương 83: Bị Bắt
84 Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85 Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86 Chương 86: Anh Đến Rồi!
87 Chương 87: Hạ Màn
88 Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89 Chương 89: Thăm Bệnh
90 Chương 90: Đoàn Viên
91 Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92 Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93 [PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94 [PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95 [PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96 NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Nhặt Được Sói
2
Chương 2: Nhận Nuôi
3
Chương 3: Sói Tìm Về Hang
4
Chương 4: Muốn Đuợc Ngủ Cùng
5
Chương 5: Làm Loạn
6
Chương 6: Né Tránh
7
Chương 7: Người Chưa Từng Gặp Mặt
8
Chương 8: Giành Hợp Đồng
9
Chương 9: Tiệc Mừng
10
Chương 10: Nóng Rực
11
Chương 11: Trêu Ghẹo
12
Chương 12: Chiếm Hữu
13
Chương 13: Hồi Ức Thành Ác Mộng (1)
14
Chương 14: Hồi Ức Thành Ác Mộng (2)
15
Chương 15: Dụ Dỗ Hôn
16
Chương 16: Xúc Cảm Mờ Nhạt
17
Chương 17: Chiết Thanh
18
Chương 18: Xin Lỗi! Bà Nhận Nhầm Người Rồi
19
Chương 19: Chôn Vùi Bí Mật
20
Chương 20: Cậu Thẩm Ghen Rồi Sao?
21
Chương 21: Âm Thầm Thích Em
22
Chương 22: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (1)
23
Chương 23: Tập Hồ Sơ Bị Thiếu (2)
24
Chương 24: Kẻ Điên Thì Không Nên Chạy Lung Tung
25
Chương 25: Điều Trị
26
Chương 26: Chúng Ta... Hẹn Hò Đi!
27
Chương 27: Dạy Anh Cách Yêu Đương
28
Chương 28: Ngọt Ngào Cho Anh
29
Chương 29: Buổi Đầu Hẹn Hò
30
Chương 30: Đến Lúc Gặp Lại Rồi
31
Chương 31: Cuồng Nhiệt
32
Chương 32: Lẽ Nào Cậu Ta Là Cố Ngụy Tiêu
33
Chương 33: Chu Nhĩ Đan... Chết Rồi
34
Chương 34: Lysergic Acid Diethylamide (Ma Túy Đá) - Giao Dịch Bị Bại Lộ
35
Chương 35: Diệt Khẩu
36
Chương 36: Chuyến Đi Đức
37
Chương 37: Xin Chào! Berlin
38
Chương 38: Khởi Đầu Của Bi Kịch
39
Chương 39: Ngày Mưa Berlin Mang Anh Rời Xa Em
40
Chương 40: Chết Tâm
41
Chương 41: Học Cách Quên
42
Chương 42: Bi Thương
43
Chương 43: Quay Về Thân Phận Cố Ngụy Tiêu
44
Chương 44: Em Có Thể Một Lần Đừng Xem Anh Là Anh Trai Không?
45
Chương 45: Cho Anh Cơ Hội
46
Chương 46: Hôn Lễ Vương Màu Nước Mắt
47
Chương 47: Đến Chậm Một Bước, Hóa Ra Chính Là Bỏ Lỡ
48
Chương 48: Manh Manh! Chào Mừng Con
49
Chương 49: Phát Điên
50
Chương 50: Chiếm Hữu
51
Chương 51: Buông Tha Hay Từ Bỏ
52
Chương 52: Ly Hôn
53
Chương 53: Chú Trương! Thẩm Thiên Nhạc Con Đây Đã Chính Thức Là Mẹ Đơn Thân
54
Chương 54: Hai Năm Bình Dị
55
Chương 55: Bóng Hình Lướt Qua
56
Chương 56: Xin Chào! Cố Tổng
57
Chương 57: Chạm Mặt
58
Chương 58: Tên Vô Lại
59
Chương 59: Quên Tên Anh
60
Chương 60: Bầu Trời Đen - Quá Khứ Đau Thương
61
Chương 61: Đàn Dương Cầm Cũ
62
Chương 62: Lăn Lộn Trên Giường Với Tôi Một Đêm, Hợp Đồng Này Liền Là Của Em
63
Chương 63: Giao Dịch
64
Chương 64: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (1)
65
Chương 65: Bí Mật Hé Mở - Chuyện Cũ Không Thể Giấu (2)
66
Chương 66: Xin Lỗi Anh, Sẽ Có Người Khác Yêu Anh Thật Lòng
67
Chương 67: Mạo Hiểm
68
Chương 68: Hôn Anh (1)
69
Chương 69: Hôn Anh (2)
70
Chương 70: Hôn Anh (3)
71
Chương 71: Cô Ấy Diễn Xuất Rất Tốt
72
Chương 72: Chú Kia Muốn Làm Baba Của Manh Manh!
73
Chương 73: Học Cách Làm Chồng Em
74
Chương 74: Giấc Mộng Hoàn Lương - Trở Lại
75
Chương 75: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (1)
76
Chương 76: Cuồng Nhiệt Theo Đuổi (2)
77
Chương 77: Ra Mắt
78
Chương 78: Cố Ngụy Tiêu Bị Cảm
79
Chương 79: Bản Tính Trẻ Con
80
Chương 80: Sa Lưới
81
Chương 81: Men Say (1)
82
Chương 82: Men Say (2)
83
Chương 83: Bị Bắt
84
Chương 84: Trò Chơi Bắt Đầu
85
Chương 85: Món Đồ Trong Nhật Kí
86
Chương 86: Anh Đến Rồi!
87
Chương 87: Hạ Màn
88
Chương 88: Ai Mới Là Sói?
89
Chương 89: Thăm Bệnh
90
Chương 90: Đoàn Viên
91
Chương 91: Váy Cưới Và Vest Trắng
92
Chương 92: Có Một Người Chờ Đợi Ở Phía Cuối Lễ Đường
93
[PHIÊN NGOẠI 1] : Lần Đầu Gặp Gỡ - Viên Kẹo Ngọt Ngào
94
[PHIÊN NGOẠI 2] : Tháng Năm Có Anh
95
[PHIÊN NGOẠI 3] : Chân Mệnh Thiên Nữ Của Cố Thừa Khâm
96
NGOẠI TRUYỆN 4: Ảo Ảnh (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play