Em Có Muốn Dương Khí Của Anh Không?

Em Có Muốn Dương Khí Của Anh Không?

Chương 1: Huyết đồng

Trời vô cùng tối, không khí vô cùng ẩm ướt, mọi thứ xung quanh như đặc quánh lại, phía trước có một bóng dáng nhỏ đang lững thững đi một mình. Người này rất gầy, mặc áo khoác dày, trùm mũ kín mít, nhưng qua bờ vai nhỏ bé thì có lẽ là con gái, còn trẻ tuổi. Không hiểu vào đêm mưa như vậy thì cô ấy đi đâu một mình lại còn về muộn như vậy.

Và rồi xung quanh cô gái hiện lên một vài cái bóng lờ mờ. Đúng vậy, cái bóng! Nó không có thực thể, chỉ là những cái bóng màu đen, nếu là người bình thường thì chắc chắn không nhận ra được chúng. Mấy cái bóng cất lời trêu ghẹo cô gái nhỏ kia:

“Này cô em, đi đâu về đêm hôm khuya khoắt như vậy, có cần bọn anh hộ tống không? Đảm bảo không lấy phí”.

“Ha ha, đúng vậy, bọn anh là những người đồng hành tuyệt vời lắm. Không nói gì tức là đồng ý rồi nha”.

“Mấy tên xấu xí kia thôi ngay đi, chỉ có nhan sắc của tao mới đủ để đồng hành cùng em ấy, em nói đúng không nào?”.

Cô gái nhỏ kia vẫn lạnh nhạt bước đi, coi như không nhìn thấy mấy thứ lởn vởn ve vãn xung quanh. Mấy cái bóng kia nói một thôi một hồi không được đáp lại thì có hơi cáu. Có phải ai cũng có phúc phận được chúng cho nhìn thấy đâu, cô em này đúng là không biết điều gì cả. Thế là không chỉ dùng lời nói tác động, bọn chúng bắt đầu động tay động chân, định tháo mũ trùm đầu xuống cô gái này có xinh đẹp đến mức khiến bọn chúng mất nhiều công sức như thế hay không. Chiếc mũ bị lật ra, nhưng cô gái này lại đeo khẩu trang và đeo kính râm.

“Ha ha, cô em có cá tính thật đấy. Trời vừa mưa vừa tối như vậy mà vẫn đeo kính râm, anh phục em luôn”.

“Ha ha ha, lâu lắm không gặp ai thú vị như vậy, cứ theo bọn anh đi, hứa sẽ được đối xử tốt mà”.

“Cút” - Cuối cùng cô gái nhỏ cũng chịu lên tiếng. Tiếng nói khá trong trẻo, nhưng có lẽ bị nhiễm lạnh nên vương đôi chút khàn khàn. Mấy cái bóng kia nghe vậy thì càng trêu đùa ác liệt hơn. Bọn chúng định động tới khẩu trang và mắt kính của cô gái thì chúng ngớ ra. Không hiểu cô ta tránh sự đụng chạm của chúng bằng cách nào, cô ta chỉ là người bình thường thôi mà.

“Ta đã bảo các ngươi cút cơ mà” - Cơn mưa nặng hạt và bóng tối sâu thẳm ngoài kia cũng không thể khiến mấy cái bóng kia yên tâm được, chúng đang run sợ, đúng vậy, run sợ trước một con bé người thường. Nhưng chúng chưa kịp phản ứng thì đã bị “giết” trong nháy mắt.

Làm sao, làm sao cô ta có thể? Bọn chúng là những hồn ma, hồn ma thì không thể chết thêm lần nữa. Tại sao con bé tầm thường kia có thể giải quyết chúng được cơ chứ. Bọn chúng tan biến thành lớp bụi màu đen, bị mưa xối thẳng xuống đất. Cô gái kia cởi cặp kính râm ra, để lộ bên mắt trái đỏ rực như máu tươi, lập lòe trong đêm tối. Hazzz, nơi đây quả thực không thích hợp để ở lại mà, quá nhiều thứ phiền phức, cô than thầm.

Một tháng sau, thành phố A.

Hôm nay là ngày tựu trường đầu tiên, Đinh Linh sau nhiều phen bôn ba, chuyển không biết bao nhiêu trường học thì cuối cùng cô dừng chân tại đây. Thành phố A ánh mặt trời rất mạnh, ít mưa, quanh năm nắng nóng, rất thích hợp với người có cơ thể thuần âm như Đinh Linh. Vì sự đặc thù ấy mà quanh năm cô đều cảm thấy lạnh buốt, không thích nơi âm u, ẩm ướt, vì những nơi ấy nhiều âm khí. Đinh Linh như một cục nam châm chuyên hút mấy thứ không hay ho về phía mình vậy. Nên thành phố A có lẽ là nơi lý tưởng nhất với cô.

Sau lần chiến đấu gần nhất, Đinh Linh sơ hở làm một bên kính bị vỡ, đó là đồ đặc biệt mà chú cô để lại, không có cái thứ hai. Đinh Linh bất đắc dĩ phải lắp một tròng mắt cô tự chế vào. Cặp mắt kính kỳ lạ, cộng thêm chiếc áo khoác dày cộm giữa mùa hè khiến không ít người đi qua phải liếc nhìn cô. Đinh Linh sinh ra đã có huyết đồng - tròng mắt bên trái của cô đỏ như máu. Không chỉ con ngươi màu đỏ như người ta hay đeo kính áp tròng, mà cả con mắt của cô đều một màu đỏ ma mị. Đặc biệt là khi nhìn thấy thứ gì không sạch sẽ thì nó sẽ càng đậm. Theo như lời những trưởng lão trong họ xem cho cô thì khi con mắt ấy hoàn toàn chuyển thành màu đen thì cũng là ngày cô chính thức tạm biệt với thế giới này.

Đinh Linh là hậu duệ duy nhất còn sót lại của gia tộc họ Đinh - một dòng họ chuyên về các vấn đề tâm linh lâu đời ở phía Bắc này. Ngoài bói toán, phong thủy, nhà họ Đinh còn rất nhiều nhân tài khác chuyên đi diệt trừ yêu ma, bùa chú. Nhưng nhân số của gia tộc ngày một ít đi, đến đời Đinh Linh chỉ còn một mình cô mà thôi.

Ngay từ khi sinh ra Đinh Linh đã có thể nhìn thấy quá khứ, tương lai, cái chết của mọi người, và những thứ mà ngay cả người trong gia đình cô cũng không thấy hết được. Hơn nữa, cô còn rất nhạy cảm với âm khí. Nếu là bình thường thì Đinh Linh vô cùng có tư chất để học pháp thuật, sau này đi trừ yêu diệt ma như trong truyền thuyết. Nhưng đáng tiếc, “món quà” ấy của tạo hóa lại vượt quá khả năng kiểm soát của cô. Thân thể thuần âm cùng với huyết đồng chính là những thứ khiến cho tất cả yêu ma trên đời này phải thèm khát. Nếu không phải may mắn sinh ra trong một dòng họ như của cô thì có lẽ Đinh Linh sẽ bị cắn nuốt từ khi còn ở trong bụng mẹ.

Nhưng dù có bỏ ra bao nhiêu công sức khắc chế âm khí trong người Đinh Linh đi chăng nữa, nó vẫn quá mạnh. Từng người, từng người trong gia tộc dần dần ngã xuống, ngay cả bố mẹ Đinh Linh cũng bỏ mạng. Họ đã hi sinh để giúp Đinh Linh che giấu ma khí trong cơ thể, để yêu ma quỷ quái và pháp sư không phát hiện ra. Có như vậy cô mới được an toàn. Cô là niềm hi vọng, cũng có thể là dấu chấm hết của cả gia tộc. Nhớ lại những thứ đó, Đinh Linh chỉ biết thở dài trong lòng…

Phía trước mặt Đinh Linh không xa là một cô gái tương đối xinh đẹp, chân dài da trắng, gương mặt tròn trịa xinh xắn lộ ra như thách thức thời tiết vậy. Nhìn qua có vẻ là một mỹ nữ bẩm sinh, nhưng Đinh Linh là người duy nhất cảm nhận được sự khác biệt của cô ấy. Dù ngoài trời đang nắng chang chang, nhưng sự lạnh lẽo vẫn đeo bám lấy Đinh Linh, ngấm tới tận xương tủy.

“Hồng ơi, sao cậu không dùng kem chống nắng, cũng không che chắn gì mà da cậu vẫn đẹp như vậy nhỉ, thật ghen tị quá đi. Chẳng bù cho tớ, dù làm cách nào thì qua mỗi mùa hè da đều phải đen đi vài ba tông luôn á” - Một nữ sinh đi cạnh cô gái vừa nãy Đinh Linh nhìn thấy ríu rít nói.

Cô gái tên Hồng đáp lại:

“Nào có khoa trương như cậu nói chứ. Chẳng qua là tớ may mắn trời sinh không sợ nóng mà thôi. Da tớ trắng cũng là do di truyền đó. Nhưng bù lại thì tớ thấy cậu rất khỏe khoắn, không ốm yếu như tớ. Tớ mới phải ghen tị với cậu đó”.

Đinh Linh hơi trợn mắt, không rõ nữ sinh tên Hồng này không biết thật hay giả vờ không biết nữa. Giữa cái thời tiết 40 độ, nắng như thiêu như đốt này, ngoài những người có thể chất đặc thù như Đinh Linh thì chỉ có một trường hợp nữa mà thôi. Đúng vậy, đó chính là có yêu ma bám theo hoặc vật âm tà xâm hại. Từ cơ thể của Hồng phát ra luồng âm khí khá nặng, Đinh Linh đoán ra cô ấy đã bị nhập từ khá lâu rồi. Dù hiện tại chưa nhìn thấy bất cứ vấn đề gì, hơn nữa nhan sắc của Hồng còn được tăng lên trông thấy, nhưng Đinh Linh rõ rằng dương khí của Hồng đang dần dần yếu đi, phần âm khí kia sắp nuốt trọn cơ thể cô ấy rồi. Khi đó thì Hồng sẽ bị khống chế hoàn toàn, linh hồn của cô ấy sẽ bị cắn nuốt.

Chắc hẳn sẽ có người thắc mắc Đinh Linh biết điều ấy thì tại sao không cứu. Nhưng đây không phải nhiệm vụ của Đinh Linh, nếu cứ nhìn thấy ai bị ma quỷ nhập, vật âm tà ám thân mà cô cũng xả thân cứu giúp miễn phí thì sớm muộn gì Đinh Linh cũng mệt đến chết. Hơn nữa, sau nhiều kỉ niệm không mấy vui vẻ thì Đinh Linh đã rút ra được bài học: không xen vào việc của người khác nếu không được họ nhờ trợ giúp hoặc trả tiền để làm việc. Đúng vậy, trả tiền! Nếu không một thân một mình như cô thì sống sót kiểu gì sau bao nhiêu biến cố cơ chứ.

Chapter
1 Chương 1: Huyết đồng
2 Chương 2: Bạn mới
3 Chương 3: Dương khí hừng hực
4 Chương 4: Không nhìn thấu
5 Chương 5: Ký ức
6 Chương 6: Đổi chỗ và bất bình
7 Chương 7: Gây khó dễ
8 Chương 8: Ảnh chụp
9 Chương 9: Bạo lực học đường
10 Chương 10: Thẳng thắn và dây dưa
11 Chương 11: Giải thích và nghi hoặc
12 Chương 12: Tin tưởng
13 Chương 13: Hiểu lầm
14 Chương 14: Khuyên giải
15 Chương 15: Ngoài ý muốn
16 Chương 16: Lá cờ cứu mạng
17 Chương 17: Phúc tinh
18 Chương 18: Bắt nạt và tuyên bố
19 Chương 19: Trả đũa
20 Chương 20: Sự thật và ở chung
21 Chương 21: Cảnh báo
22 Chương 22: Ác mộng và an phận
23 Chương 23: Chiếc vòng bị ám
24 Chương 24: Thử sức
25 Chương 25: Phá hủy
26 Chương 26: Đột nhập
27 Chương 27: Chống trả
28 Chương 28: Vật lộn
29 Chương 29: Tâm sự
30 Chương 30: Khó tin
31 Chương 31: Ai oán
32 Chương 32: Thăm dò
33 Chương 33: Thuyết phục
34 Chương 34: Dao động
35 Chương 35: Siêu thoát
36 Chương 36: Làm nũng
37 ​Chương 37: Để ý
38 Chương 38: Khác lạ
39 Chương 39: Lo lắng
40 Chương 40: Bắt gặp
41 Chương 41: Đồng ý
42 Chương 42: Không thể phá hủy
43 Chương 43: Dò hỏi
44 Chương 44: Nhờ vả
45 Chương 45: Thuê người
46 Chương 46: Quyết định
47 Chương 47: Tiến triển
48 Chương 48: Thay thế
49 Chương 49: Nghi ngờ
50 Chương 50: Không nhịn được
51 Chương 51: Chiến tranh lạnh và thăm dò
52 Chương 52: Trốn tránh
53 Chương 53: Thông suốt
54 Chương 54: Đóng giả
55 Chương 55: Mua bán
56 Chương 56: Vạch trần
57 Chương 57: Nhận tội
58 Chương 58: Ma ám
59 Chương 59: Cầu xin
60 Chương 60: Khẳng định
61 Chương 61: Âm thầm
62 Chương 62: Đau đớn
63 Chương 63: Biện pháp
64 Chương 64: Phát hiện
65 Chương 65: Thù hận
66 Chương 66: Chuyện xưa
67 Chương 67: Giải pháp
68 Chương 68: Chuẩn bị
69 Chương 69: Trăng Rằm
70 Chương 70: Ngư ông đắc lợi?
71 Chương 71: Chóng vánh
72 Chương 72: Giải trừ nguy hiểm
73 Chương 73: Ngã ngũ
74 Chương 74: Hạnh phúc
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Huyết đồng
2
Chương 2: Bạn mới
3
Chương 3: Dương khí hừng hực
4
Chương 4: Không nhìn thấu
5
Chương 5: Ký ức
6
Chương 6: Đổi chỗ và bất bình
7
Chương 7: Gây khó dễ
8
Chương 8: Ảnh chụp
9
Chương 9: Bạo lực học đường
10
Chương 10: Thẳng thắn và dây dưa
11
Chương 11: Giải thích và nghi hoặc
12
Chương 12: Tin tưởng
13
Chương 13: Hiểu lầm
14
Chương 14: Khuyên giải
15
Chương 15: Ngoài ý muốn
16
Chương 16: Lá cờ cứu mạng
17
Chương 17: Phúc tinh
18
Chương 18: Bắt nạt và tuyên bố
19
Chương 19: Trả đũa
20
Chương 20: Sự thật và ở chung
21
Chương 21: Cảnh báo
22
Chương 22: Ác mộng và an phận
23
Chương 23: Chiếc vòng bị ám
24
Chương 24: Thử sức
25
Chương 25: Phá hủy
26
Chương 26: Đột nhập
27
Chương 27: Chống trả
28
Chương 28: Vật lộn
29
Chương 29: Tâm sự
30
Chương 30: Khó tin
31
Chương 31: Ai oán
32
Chương 32: Thăm dò
33
Chương 33: Thuyết phục
34
Chương 34: Dao động
35
Chương 35: Siêu thoát
36
Chương 36: Làm nũng
37
​Chương 37: Để ý
38
Chương 38: Khác lạ
39
Chương 39: Lo lắng
40
Chương 40: Bắt gặp
41
Chương 41: Đồng ý
42
Chương 42: Không thể phá hủy
43
Chương 43: Dò hỏi
44
Chương 44: Nhờ vả
45
Chương 45: Thuê người
46
Chương 46: Quyết định
47
Chương 47: Tiến triển
48
Chương 48: Thay thế
49
Chương 49: Nghi ngờ
50
Chương 50: Không nhịn được
51
Chương 51: Chiến tranh lạnh và thăm dò
52
Chương 52: Trốn tránh
53
Chương 53: Thông suốt
54
Chương 54: Đóng giả
55
Chương 55: Mua bán
56
Chương 56: Vạch trần
57
Chương 57: Nhận tội
58
Chương 58: Ma ám
59
Chương 59: Cầu xin
60
Chương 60: Khẳng định
61
Chương 61: Âm thầm
62
Chương 62: Đau đớn
63
Chương 63: Biện pháp
64
Chương 64: Phát hiện
65
Chương 65: Thù hận
66
Chương 66: Chuyện xưa
67
Chương 67: Giải pháp
68
Chương 68: Chuẩn bị
69
Chương 69: Trăng Rằm
70
Chương 70: Ngư ông đắc lợi?
71
Chương 71: Chóng vánh
72
Chương 72: Giải trừ nguy hiểm
73
Chương 73: Ngã ngũ
74
Chương 74: Hạnh phúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play