Một cuộc gặp ngẫu nhiên không phải do trời tạo hoá, mà đó chính là định mệnh đã sắp đặt để hai ta gặp lại nhau.
Nhưng tình yêu là gì? Một cuộc tình chẳng mấy vẹn toàn ấy nó cứ buông thõng, khiến cho tâm hồn của người thiếu nữ ấy cứ vu vơ, chẳng biết đâu là tình yêu chân thật, đâu là tình yêu mù quáng.
Chỉ biết rằng ngay lúc này, thiếu nữ ấy vẫn khép kín trái tim, vẫn chưa chịu mở cửa để đón nhận luồng không khí mới, một luồng khí mang theo sự nhịp nhàng rung động, cùng với ánh mắt si tình khi yêu một ai đó.
Cái thứ tình yêu không hẹn trước ấy đã vô tình đến với cô gái, cái đêm mà cô đã hành động dại dột, đến quán Bar để tìm trai bao phá thân. Nếu như kế hoạch thành công thì cô không phải kết hôn với người đàn ông mà cô chưa từng yêu thương, cũng chưa từng hẹn hò.
Sau cái đêm định mệnh đó, cô gái ấy cứ ngỡ sẽ không bao giờ gặp mặt lại chàng trai bao nhưng đời đâu nể một ai. Chính cái đêm đó đã thay đổi vận mệnh của cô gái, biến cô từ một thiên kim tiểu thư trở thành tình nhân của một vị tổng tài độc nhất vô nhị ở thành phố Nam Xuyên này.
Nam Xuyên, năm 20xx.
Bầu trời bắt đầu thay đổi, từng tia nắng chan hoa mùa thu từ từ yếu rạng mà thay vào đó là những vệt sáng yếu ướt của hoàng hôn dần khuất dạng.
Tại trường Đại học m nhạc nọ, tiếng chuông reo lên báo hiệu một giờ học kết thúc. Từng đoàn người ùa ra như đàn yến vỡ tổ, trên gương mặt ai nấy đều hiện lên nét thoả mãn.
Reng… reng… reng…
Điện thoại của ai đó vang lên, ngay sau đó một giọng nói uể oải của một thiếu nữ cất lên.
"Mẹ gọi con có việc gì?"
Đầu dây bên kia im lặng tầm năm giây, ngay sau đó vọng lên một lời nói không vội cũng chẳng vàng.
[Mai cuối tuần không có lịch học có phải không? Lập tức về nhà cho mẹ.]
Nghe giọng điệu của người truyền đến, nữ sinh kia lập tức đoán ra tâm cơ. Cơ mệt mỏi mà cằn nhằn lại.
"Mẹ à, làm ơn tha cho con đi! Con đã nói là không muốn lấy chồng sớm lại còn. Cứ để tầm vài năm nữa, khi ấy con ra trường thì sẽ kiếm cho mẹ một chàng rể. Bây giờ làm gì vội vàng mà gượng ép con lấy chồng sớm?"
Cô gái ấy vừa nói xong thì đầu dây bên kia truyền đến tín hiệu ngắt kết nối. Cô buồn bực mà giậm chân hờn giận, vùng vằng cất điện thoại vào trong balo, một tay cầm cây đàn hạc tay còn lại cầm một cây guitar mà sải bước chân mệt mỏi tới phòng tập.
Vừa bước vào căn phòng, cô gái đó ngay lập tức để gọn đồ đạc vào tủ cá nhân. Ngay sau đó cô đi đến ngồi xuống trước một cây đàn, không thèm nhìn đến người phụ nữ bên cạnh mà bắt đầu di chuyển ngón tay trên từng phím đàn piano.
"Chị Sênh, em muốn huỷ hôn với một người!"
Trong căn phòng luyện tập không ngừng vang lên tiếng đàn piano trầm bổng. Sau từng nốt nhạc nhấn xuống là một lời nói than thở của người thiếu nữ có vóc dáng hoàn mỹ, gương mặt thanh tú, sống mũi cao dài, chân mày như nét núi mùa thu, đôi mắt to tròn cùng cặp mi dài đen ánh thi thoảng khẽ nheo lại. Từng lời nói của cô hoà tan với làn điệu nhạc ấy.
Cô là Mộng Linh San, thiên kim tiểu thư của Mộng gia. Lên mười tuổi cô được biết đến với tài năng đánh đàn piano cực phẩm, từng nốt nhạc phát ra khiến cho người nghe chìm đắm trong cơn say sưa của điệu nhạc.
Năm cô lên mười lăm tuổi, Mộng gia gặp phải sự cố trầm trọng, hàng loạt các nhà cổ đông đột ngột rút bỏ cổ phần khiến cho tập đoàn JS rơi vào con đường phá sản.
Để củng cố lại cổ phần, Mộng phu nhân quyết định lập khế ước hứa hôn liên minh với Sở gia, mục đích chính là nhờ Sở gia chống lưng.
Sau khi có Sở gia chống lưng, Mộng gia từng bước một phục hồi tập đoàn và ngày càng đi lên trong suốt bốn năm qua.
Năm nay cũng là năm Mộng Linh San vừa qua tuổi mười tám cũng là lúc chuyện hôn sự có hiệu nhiệm. Gia đình cô muốn gả cho con trai duy nhất của Sở gia - Sở Trí Tu để tập đoàn không bị rơi vào vết xe đổ năm ấy.
Khi nghe lén kế hoạch bàn bạc của bên gia đình, Mộng Linh San không tin những gì tai cô vừa nghe thấy, cô thật sự phải gả cho người mình không hề yêu, chưa từng gặp mặt sao?
Mộng Linh San nhớ khi hai bên gia đình mới lập hôn ước cô có nghe qua lời đồn thổi về người con trai duy nhất của Sở gia. Cậu ta là một cậu con trai với thân hình béo ục ình, béo đến nỗi không thể di chuyển một cách thuận lợi. Chỉ nghe qua lời đồn thổi ấy mà tự dưng cô rùng mình nổi hết da gà.
Một tiểu thư cao quý như Mộng Linh San cô đây cũng phải lâm vào khốn khổ, bị ép lấy chồng sớm hay sao?
Đâu có thể như vậy được! Thanh xuân của cô mới chớm nở đâu thể kết trái nhanh đến như vậy được!
Lấy chồng rồi thì ước mơ trở thành tay chơi nhạc và nhà soạn nhạc biết đi về đâu? Cô còn bao nhiêu chỗ cảnh quan du lịch nổi tiếng chưa kịp đi qua, đang tuổi ăn chơi và học thì bỗng dưng mẹ bắt lấy chồng.
Hôm nay Mộng Linh San luyện đàn cũng là giãi bày tâm tư mà bấy lâu nay cô giấu trong lòng mà nói ra cho vị học tỷ cùng trường mong nhận được lời khuyên chín chắn.
“Em thật sự không hiểu tại sao mẹ em lại muốn em kết hôn sớm như vậy, em vẫn còn đang là sinh viên năm thứ nhất cơ mà.”
Cô nói, tay cô không ngừng tấu lên từng điệu nhạc êm ru lòng người.
"Chị Sênh, chị nghĩ sao về việc em trở thành vợ người ta khi vừa qua tuổi mười tám?"
Kì thực cô vừa mới đón sinh nhật tuổi mười tám cách đây gần một tháng. Sau hôm sinh nhật tuổi mười tám ấy cũng là lần đầu tiên Sở gia đến nhà bàn với mẹ cô về việc chuẩn bị hôn sự.
“Mẹ em thật sự là điên rồi, vì đồng tiền mà bán rẻ lương tâm của mình, ép em phải kết hôn trong khi em không muốn. Em thật sự từ chối từ chối rất nhiều lần nhưng kết quả vẫn nhận về con số không.”
"Chị nghĩ sao về suy nghĩ và hành động của mẹ em, chị Sênh?"
Nhạc Thư Sênh là học tỷ năm cuối cùng của trường đại học âm nhạc nổi tiếng ở Nam Xuyên. Cô ấy không khỏi ngạc nhiên khi thấy Mộng Linh San nói đến chuyện huỷ hôn của một người.
Nói cho cùng dù cô cũng là sinh viên năm thứ nhất, mới có mười chín tuổi thôi sao lại nghĩ đến chuyện hôn ước giờ này.
Nhạc Thư Sênh ngồi xuống chiếc ghế gỗ sơn màu vàng, trên tay chị cầm cốc trà sữa mùi vị quen thuộc. Vừa đưa lên miệng từ từ thưởng thức, chân nọ vắt lên chân kia, chân chạm đất không ngừng giẫm giẫm theo từng nhịp đàn phát ra.
"Sao chị lại im lặng như vậy?"
Mộng Linh San giờ đây rất đang cần người để tâm sự. Cô đang muốn có một ai đó ở bên mình giờ phút này để cho cô một lời khuyên chân thành. Bởi lẽ là tinh thần cô vô cùng suy sụp rồi, suy sụp thật sự.
"Sao em lại muốn huỷ hôn?"
Nhạc Thư Sênh ung dung thưởng thức vị ngọt của trà sữa, khuôn mặt lộ ra biểu cảm khoái chí khi chị nghe bản nhạc êm ru mà cô đang đánh. Trách sao được, niềm đam mê âm nhạc đã đi sâu vào tận xương thấu đến tận tuỷ rồi!
"Em thật sự là rất muốn huỷ!"
Đôi bàn tay thon thả của Mộng Linh San không ngừng lướt dạo một lượt trên mặt đàn, một lúc nhanh hơn khiến cho bản nhạc bị rối bời.
"Nè, em đang định phá bản nhạc gốc sao?"
Nhạc Thư Sênh nghe bản nhạc có phần thay đổi, cô quay đầu lại phía Mộng Linh San, phóng hai con mắt sắc bén lên khuôn mặt vô tội của cô mà trừng.
Thật là bực mình, ai lại đi phá bản gốc sang thanh âm ghê rợn lòng người như vậy chứ!
Nhạc Thư Sênh đặt cốc trà sữa xuống bàn, đứng dậy khỏi Mộng Linh San, chiếc ghế vàng kia mà bước đến chỗ chống tay xuống cạnh đàn, tay còn lại để lên eo, mặt hiện rõ nét tò mò mà hỏi Mộng Linh San.
"Sao nào, nói chị nghe lý do em lại muốn huỷ hôn với một người?"
Mộng Linh San dừng đánh đàn, cô lặng im mà siết chặt hai tay lại không nói lên điều gì.
"Haizz, người đó không tốt sao mà em muốn huỷ hôn?"
Vừa nói Nhạc Thư Sênh vừa kéo chiếc ghế bên cạnh lại gần mà ngồi xuống.
"Không phải là không tốt, mà là em không thích! Em không thích bị ai đó ép buộc hôn nhân của em!"
Nhạc Thư Sênh thật sự rất cạn lời, cô chả biết nói gì nữa, chỉ tựa lưng vào ghế, chân nọ vắt vẻo lên chân kia mà đung đưa trong không trung.
"Haizz, em có muốn huỷ hôn vừa uy tín vừa thành công không?"
Updated 41 Episodes
Comments
Nguyệt
truyện này hợp gu mình nè
2022-07-02
0
Charlote♡♡♡
Này là sợ con ế tới già nên thúc giục con cưới sớm mè =))
2022-04-23
0
_Rosabella_
Tìm trai bao để ko phải cưới chồng 😂😂 chỉ có chị mình mới nghĩ ra đc kế sách này
2022-04-22
4