Trong lúc bộ ba Kim Ảnh Quân, Triệu Tử Dương và Vu Đằng còn bận bịu suy nghĩ về động cơ của hiệu trưởng Tống nào đó kia, thì trên mạng lúc này, hashtag "mĩ nam sân bay" đang leo thẳng lên top trending. Vô vàn bình luận đều muốn hỏi xem đây là những vị công tử nào, vừa đẹp trai lại nhiều tiền đến như vậy. Điều này nếu để họ biết thì cũng không quá bất ngờ, vì với cách làm của Triệu Tử Dương, hai người còn lại không thể không lường trước được. Hơn nữa họ cũng đã tính toán về những khả năng có thể xảy ra rồi, một cái hashtag như vậy cùng lắm chỉ hot lên vài ba ngày rồi sẽ chìm ngay thôi, nếu không phải tin tức liên quan đến giới giải trí hay chính trị thì sẽ chẳng tồn tại lâu trong trí nhớ người xem đâu. Bọn họ cũng không có lộ mặt, nên tâm trạng vẫn cảm thấy vô cùng ung dung không lo lắng.
Lâm Vi ngồi vắt vẻo ung dung trên thành cửa sổ, bàn tay bấm điện thoại trong khi gương mặt lộ đầy vẻ thích thú, miệng còn ngân nga một giai điệu ngẫu hứng vu vơ. Có vẻ những người cô cần đã xuất hiện rồi. Hai ngón tay thon dài xinh đẹp của cô kéo phóng to tấm hình trên điện thoại lên để nhìn kĩ hơn chút, Lâm Vi cũng cũng có chút đồng tình với cư dân mạng. Nhan sắc có vẻ cũng không tệ đấy.
- Ryan, anh xem hot news hôm nay trên mạng chưa?
- Cái nào? Chuyện mà tiểu minh tinh gì đó bị lộ quá khứ bạo lực học đường à?
Ngồi trên ghế trước mặt Lâm Vi là một nam nhân diện mạo cực kì thu hút, ngũ quan tinh tế, đường nét gương mặt rõ ràng, nổi bật, cùng với tông giọng trầm ấm ổn định, dùng hai từ "mĩ nam" hoàn toàn xứng đáng, thậm chí có thể sánh ngang với một lưu lượng tiểu sinh cũng được. Đáp lại câu hỏi của cô, hắn ta rời mắt khỏi giấy tờ tài liệu trên bàn, điệu bộ cũng trở nên nhu hoà hơn nhiều.
Lâm Vi đung đưa chân, nhìn về phía đối phương mà bĩu môi một cái, không rõ là chê bai hay châm chọc:
- Chuyện của nữ minh tinh lại ghi nhớ đến thế sao?
Tống Minh Kiệt xoay hẳn ghế lại khi nghe câu nói đó, trong mắt lộ ra vẻ vui sướng như thiếu điều muốn nhảy lên ăn mừng vậy. Khóe môi hắn nhếch nhếch đầy kìm nén:
- Ồ, em ghen tị như vậy sao?
Lâm Vi không thèm phân bua tranh cãi. Cô đưa chiếc điện thoại về phía trước, màn hình hướng ra để Tống Minh Kiệt có thể nhìn thấy tấm ảnh mà cô đang xem. Tấm ảnh chụp lén bóng hình ba chàng trai ở sân bay mới sáng nay, cách đây có chưa đến một tiếng đồng hồ, hashtag đã lên hot search. Người ngoài thì đơn giản ngưỡng mộ cùng với tò mò danh tính, còn người nắm rõ sự việc như Lâm Vi và Tống Minh Kiệt, họ đương nhiên biết rõ ba kẻ này là ai, thậm chí biết nhiều điều hơn chỉ là cái tên.
Tống Minh Kiệt hơi nhíu mày một cái. Nhưng Lâm Vi vẫn rất thoải mái.
- Ryan, anh đã trao đổi với họ xong hết rồi đúng không?
- Em đừng có lưu ảnh đấy về máy.
- Bọn họ không thắc mắc sao?
- Nếu lưu rồi thì xóa đi.
- ?
Lâm Vi out khỏi ứng dụng đang mở, trong khi Tống Minh Kiệt bình thản mở file trên máy tính lên, cốt chính là để cô xem. Màn hình hiện lên mấy dòng chữ cùng với mấy tấm ảnh hồ sơ, ba gương mặt đều vô cùng hấp dẫn ánh nhìn. Bất quá Lâm Vi nhìn Tống Minh Kiệt đã nhiều đến mức biểu cảm của cô khi bắt gặp mĩ nam thì cũng giống như tổ hợp khí thuộc nhóm nguyên tố số 18 vậy.
Kim Ảnh Quân, người thừa kế duy nhất (được thừa nhận) của Kim thị. Kim gia không chỉ giỏi trong việc đào tạo ra những bàn tay vàng trên thương trường mà đời tư của cả gia tộc cũng rất kín đáo. Tuy vậy tiếng nói của họ trong giới quý tộc thượng lưu cực kì có trọng lượng, đủ nặng để khiến một công ty nào đó biến mất trong một đêm. Tuy nhiên Kim thị không phải con rắn độc, bọn họ sống tôn trọng ngay cả đối thủ của mình, làm ăn đều chân chính hợp pháp, tất nhiên không có chuyện vô duyên vô cớ hãm hại người trong ngành. Kim Ảnh Quân là cháu trai của chủ tịch Kim thị hiện tại Kim Giang. Chuyện con trai và con dâu của chủ tịch Kim đã mất trong một tai nạn người trong giới ai cũng biết, nhưng ít dám bàn ra tán vào.
Triệu Tử Dương, con trai của Triệu Tử Phong, một trong tam lão gia có tiếng trong giới mafia toàn cầu. Nguyên bởi vợ của Triệu Tử Phong là Contessa La Rossa, là con gái của một ông trùm mafia Ý. Sau khi ba vợ qua đời, Triệu Tử Phong ngoài thế lực ở khu vực châu Á lại được trao quyền thêm thế lực ở châu Âu, trở thành một trong những đại lão khét tiếng. Triệu Tử Dương những năm gần đây vì "học nghề" của cha cũng tự điều hành một bang phái trong nước, chính là Kim Ảnh Quân và Vu Đằng cùng hỗ trợ hắn.
Còn Vu Đằng, có thể nói người có nhiều thông tin trên mạng xã hội nhất trong ba người, chỉ ngược lại với một Triệu Tử Dương thích làm tâm điểm chú ý, Vu Đằng ghét bị soi mói đời tư. Vu thị trong nước là một tập đoàn có tiếng trong xuất nhập khẩu xe hơi và cả motor, hình ảnh Vu lão gia và Vu lão phu nhân thi thoảng vẫn xuất hiện trên một số tạp chí có tiếng hay các bài phỏng vấn. Ngoài ra thì hắn còn có một người anh trai. Khác với Kim Ảnh Quân hay Triệu Tử Dương có khả năng giữ được cái đầu lạnh trong nhiều tình huống, Vu Đằng thường thiếu kiên nhẫn hơn.
Lâm Vi sớm chuyển chỗ ngồi từ cửa sổ sang trên đùi Tống Minh Kiệt, một tay chống cằm, một tay di chuyển con trỏ chuột lên xuống trên màn hình máy tính, khuôn mặt trầm tư suy tính, khác hẳn dáng vẻ vô tư khi nãy. Trong đôi mắt xinh đẹp liên tục ẩn hiện toan tính.
Tống Minh Kiệt một tay ôm lấy cái eo mảnh mai của Lâm Vi, mặc cô tùy ý nghịch ngợm, hắn tham lam đưa mũi sát lại gần hít hà hương tóc của cô. Một mùi hương thân thuộc cực kì gây nghiện với Tống Minh Kiệt. Không dừng lại ở đó, Tống Minh Kiệt cả hai tay ôm lấy người Lâm Vi, mặt áp lên lưng cô, còn cọ cọ như con mèo làm nũng. Có chăng thì Lâm Vi cũng quá quen với việc này rồi, từ nhỏ Tống Minh Kiệt đã luôn thể hiện sự sủng ái thái quá của mình, cô cũng kệ mà hưởng thụ.
- Tức là nếu "Á Tư Thụy Nhĩ" của bọn họ không gặp cái gì quá trắc trở thì lão Triệu cũng sẽ không động tay vào đúng không? - Lâm Vi nhịp nhịp ngón tay lên mặt bàn.
Triệu Tử Dương dù gì cũng là con trai Triệu Tử Phong, hắn ta học hỏi để kế nghiệp cha là chuyện đương nhiên. Vấn đề là lão Triệu có thế lực rất lớn, nếu Triệu Tử Dương gặp rắc rối ở một giới hạn nhất định, lão ta sẽ ra mặt hoặc ít nhiều sẽ đứng sau ra lệnh hậu thuẫn cho con trai. Lâm Vi cần tính toán cẩn thận để không dẫn đến rắc rối lớn cho tổ chức của tên thiếu gia họ Triệu kia, vì bang chủ Nightmare hiện giờ vẫn chưa muốn ra mặt trực tiếp để giải quyết các vấn đề xung đột.
Tống Minh Kiệt đương nhiên không thể không tính đến vấn đề này rồi. Ngu ngốc quá sao có thể xứng đứng ở vị trí hậu thuẫn cho bảo bối hắn đang ôm? Mấy ngày trước Tống Minh Kiệt có gặp Ngô Hùng, đại diện cho ba vị thiếu gia nào đó được cử đến để trao đổi. Ngay cả người mù cũng nhìn ra lí do bộ ba Kim - Vu - Triệu chọn đất của hắn để ẩn thân. Ở Royalars thẳng thắn mà nói, có tồn tại không ít những kẻ có thân phận phức tạp kiểu như Kim Ảnh Quân hay Triệu Tử Dương, và chính vì có thân phận như vậy nên họ mới chọn Royalars. Tống Minh Kiệt trong giới ngầm có tiếng là một "trung gian" uy tín, vậy nên ở một góc độ nào đó nói Royalars là một cái vỏ bọc thực sự không có sai. Chỉ là, giống như bên ba vị thiếu gia nào đó của Ngô Hùng đã nghi ngờ, Tống Minh Kiệt đưa ra điều kiện trao đổi hoàn toàn không có nhiều lợi ích cho hắn, trái lại có lợi cho phía bọn họ hơn. Chuyện này Lâm Vi chưa có hỏi rõ.
- Mấy ngày này em bận nên anh cũng chưa nói. Anh cũng cần vài người quản lí đám học viên. Ngày nào cũng náo loạn như vậy anh e rằng anh phải từ chức rồi tuyên bố phá sản.
Lâm Vi trừng mắt nhìn Tống Minh Kiệt đang cợt nhả mà mặt thì tỉnh bơ.
- Chỉ là một Phan Linh Nhã thôi đấy?
- Này, anh cũng bận mà. - Tống Minh Kiệt tì cằm vào vai nhỏ kia, hoàn toàn không có tí dáng vẻ đạo mạo kiêu ngạo nào như lúc ngồi lặng yên làm giấy tờ sổ sách. Rồi hắn nhanh chóng chuyến chủ đề. - Bên phía Gratia sao rồi?
Có một vài người, khi nhắc đến tên sẽ khiến cho Lâm Vi làm bộ mặt cực kì lộ rõ cưng chiều, trong đó có chữ "Gratia" này.
- Tia nói bên lão ta cũng cử họ về rồi. Họ chưa liên lạc anh sao?
- Nếu như em nói thì chắc có lẽ khoảng hai, ba ngày nữa. - Tống Minh Kiệt không mất nhiều thời gian tính toán, câu trả lời cũng vô cùng chắc chắn.
Lâm Vi như dựa hẳn người vào lồng ngực hắn, ngón tay chạm lên đôi môi mềm hồng hồng, trong mắt hoàn toàn là vị của trầm tư. Gương mặt thanh tú ngay cả khi im lặng suy ngẫm cũng toát lên cái vẻ quyến rũ kì lạ. Nếu như ngày kia ba người này sẽ tới nhập học, có khả năng người bên phía lão già kia cũng xuất hiện. Giả như bọn họ có chạm mặt nhau đi nữa thì cũng không có vấn đề gì, vì mục đích hai bên xét ra không liên quan, càng không xung đột. Hơn nữa bọn họ chưa chắc đã biết thân phận trong tối của đối phương, mà dù có biết thì cơ bản hai bên cũng không từng có hiềm khích, vậy nên chuyện này không lợi cũng chẳng hại. Việc trước mắt Lâm Vi cần ưu tiên là bên lão già kia, còn ba vị công tử thiếu gia nào đó, cứ vứt cho Tống Minh Kiệt xử lí.
Tống Minh Kiệt đã ở cùng Lâm Vi đủ lâu để biết cô ôm gì trong đầu. Mấy ngón tay hắn vờn vờn nghịch ngợm trên tóc cô, giọng điệu châm chọc thấy rõ:
- Miễn là em chịu hợp tác một chút, đừng làm khó hội học sinh của anh.
Chỉ thấy Lâm Vi bĩu môi một cái, rồi không nhịn được, ngay lập tức bật cười khúc khích. Tiếng cười ngọt ngào vang khắp căn phòng lặng im, len lỏi đến từng khoảng trống giữa những quyển sách được dựng trên giá, hay giữa nhưng món đồ trang trí nhỏ được đặt trên những chiếc kệ. Nụ cười vô lo trong khoảnh khắc ngắn ngủi khiến Tống Minh Kiệt chỉ có thể yên lặng ngắm nhìn, yêu thương nhưng cũng đau xót vô cùng.
Updated 38 Episodes
Comments