Chương 8: Bảo vệ là bản năng, ghen tuông là bản chất

"Tử Đằng, anh đừng có quá quắc." Lăng Ngữ Yên không thể nhịn nhục, đẩy ghế đứng lên, lớn giọng nói: "Tôi làm gì thì mặc xác tôi, anh có quyền gì dùng những lời lẽ thối tha đó dán lên người tôi?!"

Cố Tử Đằng bình chân như vại, ngẩng đầu yên tĩnh đáp trả: "Vậy cô thì có quyền gì, dùng những lời lẽ bẩn thỉu kia phán xét con người Diệp Thiếu An?!" Ngắt lời, hắn chầm chậm đứng dậy, nhấn mạnh: "Thấp kém? Bệnh hoạn? Tôi thấy người có bệnh nặng nhất, chính là cô đấy."

Lăng Ngữ Yên bốc hỏa trên đầu, hô hấp mất kiểm soát, liền giơ tay muốn tát Cố Tử Đằng một cái, nhưng rốt cuộc lại bị chụp lại bởi một bàn tay của ai đó.

"Này cô, đến địa bàn của người khác thì đừng có làm càn, lòi ruột như chơi đấy." Một thanh niên đầu trọc mặc vest đen cho hay.

Lăng Ngữ Yên nhất quyết không thu liễm vẻ mặt hùng hổ, hậm hực giật tay lại, quát tháo: "Mày là tên khốn nào? Liên quan gì đến mày. Người đừng có làm càn là mày đấy, khôn hồn thì phắn đi, trong bụng mày có mười cái ruột cũng không đủ cứu mạng mày đâu."

"Con nhỏ này, chán sống rồi hả?" Thanh niên đầu trọc cũng phát hỏa, định tiến lên cho Lăng Ngữ Yên một bài học, nhưng kết quả lại bị Cố Tử Đằng ngăn lại.

Hắn thanh đạm nói: "Không nhớ quy tắc của tổ chức?"

"Em nhớ, nhưng mà… "

"Quy tắc là gì?"

"Không được đánh trẻ phụ nữ và trẻ em."

Cố Tử Đằng hài lòng: "Còn không mau lui xuống."

Thanh niên đầu trọc tuy bất mãn cùng cực nhưng vẫn cố nén lại: "Vâng, thưa lão đại."

"Cái gì? Lão đại?" Lăng Ngữ Yên sau khi xem kịch giờ mới phát hiện, quanh cổ của tên đầu trọc có xăm hình một con rồng lửa, đó chính là biểu tượng của băng đảng Hỏa Long. Vậy mà tên này còn gọi Cố Tử Đằng hai tiếng lão đại, vậy có nghĩa là…

"Lăng Ngữ Yên, câu chia tay lúc nãy của cô, tôi không nhận." Cố Tử Đằng hời hợt phát giọng.

Nghe vậy, Lăng Ngữ Yên đột nhiên thay đổi thái độ trở nên ôn hòa, chạy qua khoát tay Cố Tử Đằng nói: "Anh à, chuyện lúc nãy em xin lỗi, em nhất thời hồ đồ nên mới nói lời chia tay anh. Em thực sự không có yêu Diệp Thiếu An, em lấy lòng cậu ta cũng chỉ vì mục đích muốn tiếp tục tồn tại ở Cố Thiên mà thôi, anh biết đó, con người thì phải thức thời, huống chi là xã hội đen như chính ta. Anh cho em một cơ hội quay lại như vậy, em thực sự cảm động."

Thanh niên đầu trọc thấy Lăng Ngữ Yên diễn tốt liền cười xì một tiếng, nói thầm: "Tráo trở còn hơn cả mình."

Cố Tử Đằng tháo tay Lăng Ngữ Yên ra khỏi tay mình, tiếp tục nói: "Tôi có nói chúng ta sẽ quay lại sao?"

"Hả?"

"Tôi không chấp nhận lời chia tay, vì tôi thấy nó không hợp lý. Tôi với cô kết hôn rồi nhớ không, nếu muốn chấm dứt, thì phải gọi là ly hôn."

"Anh à, đừng vậy mà."

"Đơn ly hôn sẽ được người của tôi chuyển đến cô sớm thôi, nếu lúc đó cô không ký, đừng trách tôi không thủ hạ lưu tình."

Sự kết thúc với Lăng Ngữ Yên kỳ thực không đau lòng như Cố Tử Đằng từng nghĩ, ngược lại hắn còn cảm thấy như vừa được giải thoát khỏi thứ gì đó, giống như Lăng Ngữ Yên chính là một loại xiềng xích vô hình, mạnh mẽ kìm hãm hắn bấy lâu nay.

Cố Tử Đằng trở về nhà, liền thấy Diệp Thiếu An ngồi xếp bằng trên sô pha, trẹo đầu sang một bên thả hồn vào giấc ngủ. Từ nhỏ đến lớn Diệp Thiếu An không phải người nghiện ngủ, nhưng hôm nay Cố Tử Đằng đã chứng kiến Diệp Thiếu An ngủ quên ở nơi "công cộng" hai lần rồi, một là ở trên xe, hai là lúc này. Hắn không thể không nghĩ rằng Diệp Thiếu An là vì giải quyết chuyện hệ trọng nên thành ra mất ngủ trầm trọng.

Cố Tử Đằng tắt tivi, sau đó không nhanh không chậm ngồi xuống ghế, quyết định ôm lấy đầu của Diệp Thiếu An kéo qua, nhẹ nhàng đặt xuống đùi.

Diệp Thiếu An dường như trong cơn mê cảm nhận được bản thân tìm được chỗ gối đầu êm ái nên cơ mặt tỏ ra thoải má vô cùng. Cố Tử Đằng cứ thế cúi đầu nhìn cậu, miệng lẩm nhẩm thành lời.

"Hôm nay trước mặt Lăng Ngữ Yên tôi đã không kiềm chế được mà tiếp tục bảo vệ cậu như trước đây, cậu nói xem, tại sao tôi lại như vậy?" 

Cậu là kẻ thù của tôi, tại sao tôi lại tức giân khi có người nói xấu cậu? Chuyện khốn kiếp gì đang diễn ra vậy?

Lúc Diệp Thiếu An tỉnh dậy thì trời đã chạng vạng, điều đầu tiên cậu nhớ đến sau khi thức giấc chính là cái sân bay cùng với Jammies. Diệp Thiếu An ngồi phắt dậy, lấy điện thoại ra xem thử, ba giờ hơn.

"Dậy rồi, nằm trên đùi tôi ngủ ngon quá nhỉ."

Nghe thấy giọng nói, lúc này Diệp Thiếu An mới biết Cố Tử Đằng đã về. Cậu chưa kịp trả lời, đối phương đã nói tiếp: "Đi thôi, tôi đưa cậu ra sân bay đón người."

Sân bay vào buổi chiều hôm nay khá vắng, Cố Tử Đằng và Diệp Thiếu An vừa mới vào trong thì liền thấy Jammies mặc chiếc áo hoodies từ xa đi tới. Diệp Thiếu An phẩy tay hai cái, Jammies đã mừng rỡ chạy tới, dứt khoát nhào vào lòng Diệp Thiếu An ôm lấy.

"Diệp ca, em nhớ anh muốn chết luôn đó." 

Diệp Thiếu An cảm thấy mình với Jammies mặc dù trước đây có thân thiết, nhưng kỳ thực đã mấy năm không gặp, lúc này tự dưng ôm nhau khắng khít, khiến cậu cảm thấy có chút kỳ quái.

Đặc biệt, khi cậu vô tình nhìn qua Cố Tử Đằng, liền phát hiện thái độ của hắn còn kỳ quái hơn.

Lúc này, Jammies tạm thời buông Diệp Thiếu An ra, hào hứng nhận xét: "Diệp ca, sao càng ngày anh lại càng đẹp trai thế này, rốt cuộc anh đã bảo dưỡng cái nhan sắc của mình thế nào vậy? Em ghen tỵ đấy nhé. Không được rồi, phải phạt thôi."

Dứt đoạn, Jammies bất ngờ ôm lấy gò má của Diệp Thiếu An, chân nhón lên cao, hai mắt nhắm lại, chu môi tiến đến.

Cố Tử Đằng thấy vậy liền tròn mắt, lập tức túm lấy phần nón sau áo của Jammies kéo ra, khó chịu ra mặt: "Cậu làm cái quái gì vậy?"

"Nè đừng mà, bỏ tôi ra, tôi muốn hôn Diệp ca."

Jammies cố chấp nhào tới. Cố Tử Đằng lần nữa kéo ra. Hai bên cứ dây dưa như vậy hết hai mươi phút, cuối cùng người bỏ cuộc trước là Jammies.

Jammies dùng sự bất mãn của thiếu niên vừa tròn mười chín tuổi chưa hết trẻ con đối mặt với Cố Tử Đằng, cao giọng nói: "Anh là ai chứ? Sao lại ngăn cản tôi bày tỏ tình cảm với Diệp ca."

Cố Tử Đằng không khiêm nhường: "Vậy cậu là ai mà dám bày tỏ tình yêu kiểu đó với Thiếu An? Người yêu?"

"Không phải người yêu, cũng chưa từng là người yêu, nhưng từng là bạn giường."

Cố Tử Đằng nghe vậy thì sa sầm mặt mũi.

Diệp Thiếu An chấn động toàn phần, vội vàng bịt miệng Jammies lại, bức thiết giải trình: "Tử Đằng, anh đừng nghe cậu ấy nói bậy, tôi thật sự không có."

Jammies giật tay Diệp Thiếu An ra, khảng khái thề thốt: "Này anh Đằng gì đó, tôi thề với anh, nếu tôi mà nói bậy, cho tôi bị té u đầu đi."

"Jammies, cậu đừng có gây rối nữa." Diệp Thiếu An bắt đầu khó chịu.

"Em nào có gây rối, em chỉ đang nói sự thật. Chúng ta từng ngủ chung giường, không gọi là bạn giường thì gọi bạn là gì? Bạn gối? Bạn chăn? Hay bạn ngủ?"

Không khí giữa ba người đang náo nhiệt, phút chốc trở nên lặng thinh.

Diệp Thiếu An một bên cười bất lực.

Cố Tử Đằng một bên lắc đầu bó tay, suýt chút nữa hắn đã hiểu lầm nhân phẩm của Diệp Thiếu An. 

Jammies là vậy, rất ngoan cố và ương bướng, nhiều khi biết mình sai nhưng vẫn cãi cố, cãi đến khi nào sửa sai thành thành đúng mới đúng mới thôi.

Hot

Comments

Thuyết Lan Dạ Nguyệt

Thuyết Lan Dạ Nguyệt

vì anh ghen ghen ghen mà, vì anh yêu yêu yêu thoi mà

2022-10-05

1

Lucius

Lucius

Ulatr gì lật mặt ghê vậy

2022-09-25

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Âm dương có thể cách biệt?
2 Chương 2: Hạnh phúc thoáng qua
3 Chương 3: Lễ đường chết chóc
4 Chương 4: Tôi chỉ để tâm đến anh
5 Chương 5: Suýt chút nữa đã mềm lòng
6 Chương 6: Đỏ mặt
7 Chương 7: Từ người thương trở thành tình địch
8 Chương 8: Bảo vệ là bản năng, ghen tuông là bản chất
9 Chương 9: Bí mật đằng sau vũng lầy
10 Chương 10: Anh còn thẳng không vậy?
11 Chương 11: Vì em mà tàn bạo
12 Chương 12: Một đêm bất ổn
13 Chương 13: Tình yêu bất diệt
14 Chương 14: Đáng yêu vượt mức cho phép
15 Chương 15: Mảnh hồi ức khắc cốt ghi tâm
16 Chương 16: Giũ bỏ kiêng kị, bắt lấy thời cơ
17 Chương 17: Nửa đêm biến thái lẻn vào nhà
18 Chương 18: Có gian tình
19 Chương 19: Lần đầu khó phai
20 Chương 20: Chạm vào nơi ấy (18+)
21 Chương 21: Thiên mệnh khó cưỡng cầu
22 Chương 22: Tình yêu trí mạng
23 Chương 23: Ngôi mộ phát sáng
24 Chương 24: Trọng sinh thành bố đơn thân
25 Chương 25: Anh là ai?
26 Chương 26: Quấy rối
27 Chương 27: Gọi tôi là Cố Tử Đằng
28 Chương 28: Sao anh lại nằm trên người tôi?
29 Chương 29: Tình một đêm
30 Chương 30: Chờ anh đến già
31 Chương 31: Nắm lấy sợi dây mỏng manh
32 Chương 32: Đoạn phim nóng
33 Chương 33: Biện pháp mạnh
34 Chương 34: Bị bỏ rơi
35 Chương 35: Camera ẩn
36 Chương 36: Hạ thuốc
37 Chương 37: Trên giường cầu buông tha (18+)
38 Chương 38: Rung động
39 Chương 39: Manh động
40 Chương 40: Trong xe có hai người
41 Chương 41: Tôi từng yêu cậu như thế đấy (18+)
42 Chương 42: Một ngày bất ổn
43 Chương 43: Hạnh phúc không trọn vẹn (18+)
44 Chương 44: Không có tư cách (12+)
45 Chương 45: Gia đình hạnh phúc (16+)
46 Chương 46: Kết thúc mối thù, tình yêu tan biến
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Kết thúc
52 Chương 52: Sân thượng 16+
53 Chương 53: Thay đổi (Hoàn)
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chương 1: Âm dương có thể cách biệt?
2
Chương 2: Hạnh phúc thoáng qua
3
Chương 3: Lễ đường chết chóc
4
Chương 4: Tôi chỉ để tâm đến anh
5
Chương 5: Suýt chút nữa đã mềm lòng
6
Chương 6: Đỏ mặt
7
Chương 7: Từ người thương trở thành tình địch
8
Chương 8: Bảo vệ là bản năng, ghen tuông là bản chất
9
Chương 9: Bí mật đằng sau vũng lầy
10
Chương 10: Anh còn thẳng không vậy?
11
Chương 11: Vì em mà tàn bạo
12
Chương 12: Một đêm bất ổn
13
Chương 13: Tình yêu bất diệt
14
Chương 14: Đáng yêu vượt mức cho phép
15
Chương 15: Mảnh hồi ức khắc cốt ghi tâm
16
Chương 16: Giũ bỏ kiêng kị, bắt lấy thời cơ
17
Chương 17: Nửa đêm biến thái lẻn vào nhà
18
Chương 18: Có gian tình
19
Chương 19: Lần đầu khó phai
20
Chương 20: Chạm vào nơi ấy (18+)
21
Chương 21: Thiên mệnh khó cưỡng cầu
22
Chương 22: Tình yêu trí mạng
23
Chương 23: Ngôi mộ phát sáng
24
Chương 24: Trọng sinh thành bố đơn thân
25
Chương 25: Anh là ai?
26
Chương 26: Quấy rối
27
Chương 27: Gọi tôi là Cố Tử Đằng
28
Chương 28: Sao anh lại nằm trên người tôi?
29
Chương 29: Tình một đêm
30
Chương 30: Chờ anh đến già
31
Chương 31: Nắm lấy sợi dây mỏng manh
32
Chương 32: Đoạn phim nóng
33
Chương 33: Biện pháp mạnh
34
Chương 34: Bị bỏ rơi
35
Chương 35: Camera ẩn
36
Chương 36: Hạ thuốc
37
Chương 37: Trên giường cầu buông tha (18+)
38
Chương 38: Rung động
39
Chương 39: Manh động
40
Chương 40: Trong xe có hai người
41
Chương 41: Tôi từng yêu cậu như thế đấy (18+)
42
Chương 42: Một ngày bất ổn
43
Chương 43: Hạnh phúc không trọn vẹn (18+)
44
Chương 44: Không có tư cách (12+)
45
Chương 45: Gia đình hạnh phúc (16+)
46
Chương 46: Kết thúc mối thù, tình yêu tan biến
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Kết thúc
52
Chương 52: Sân thượng 16+
53
Chương 53: Thay đổi (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play