Chương 7: Tửu lầu Trạng Nguyên (1)

Lúc đó Kỳ An Mẫn vẫn chưa hiểu được ý trong lời của Mộc Vu. Cứ ngỡ đây chỉ là một buổi đối thơ bình thường, nhưng đột nhiên một lúc sau người trong tửu lầu này lại đóng kín hết các cửa lại, những người khác cũng không phản ứng gì, ngược lại còn im lặng như đang chờ đợi gì đó. Kỳ An Mẫn nhíu mày, nhìn xuống phía dưới thật kỹ để chắc chắn rằng thứ mà người của tửu lầu mang ra là một số tiền lớn. Đúng hơn là có đến mười vạn lượng vàng mới toanh được đặt ngay chính giữa khán phòng. Mộc Vu liếc nhìn nàng, thấy Kỳ An Mẫn đã bị cuốn hút vào, hắn nhểnh miệng cười.

"Trạng Nguyên tửu lầu kính chào vị công tử cùng các vị tiểu thư có mặt ở đây. Như thường lệ, hôm nay Trạng Nguyên sẽ tìm ra người xứng đáng nhận được mười vạn lượng vàng này".

"Đây không phải là buổi đối thơ?". Kỳ An Mẫn lập tức quay sang hỏi Mộc Vu.

Mộc Vu gật đầu. "Người cứ xem tiếp đi đã".

Một tên gia nhân của vị công tử nào đó bước lên đầu tiên. Trên tay hắn cầm theo một chiếc hộp nhỏ, đám người bên dưới đều tập trung chú ý theo không rời mắt. Đứng trước mặt lầu chủ Trạng Nguyên, gia nhân ấy mở chiếc hộp ra bên trong chỉ có duy nhất một chiếc nhẫn.

"Nhẫn?". Kỳ An Mẫn tò mò.

Đây là chiếc nhẫn được làm toàn bộ bằng vàng ròng nguyên chất, viên ngọc đính trên chiếc nhẫn mang kí hiệu của gia tộc nhà họ Châu, cũng chính là của hồi môn đắt giá nhất của Châu hoàng hậu Long Thành.

Long Thành cũng nằm trong tứ đại thành, tuy nhiên lại là nơi có ít lời ra tiếng vào nhất. So với ba thành còn lại, Long Thành chỉ giữ đúng vị trí của mình, không so đo tranh chấp bất cứ thứ gì. Bởi vì duy nhất chỉ có ở Long Thành đó chính là quặng vàng.

"Châu hoàng hậu?". Kỳ An Mẫn hơi ngã người về sau. "Ăn cắp sao?".

Mặc dù chiếc nhẫn này đáng quý thật, thậm chí là được làm bằng vàng ròng nguyên chất của Long Thành. Nhưng so với mười vạn lượng vàng ở đây thì nó không đáng nói đến, món đồ này từ Châu công tử chỉ được trả bằng giá xứng đáng với nó thôi.

Kẻ này vừa bị từ chối lại đến ngay kẻ khác nhanh chân đến lượt. Từ nhẫn, trang sức, châu báu của gia tộc, đến những con thú đáng quý. Dần dần có người mang mạng của một số sát thủ đang được treo thưởng đến, cuối cùng là Huỳnh chủ mang đến một mỹ nữ. Kỳ An Mẫn nhíu mày, mỹ nữ đó dưới bao nhiêu con mắt thèm khát biến thái của nam nhân mà không một mảnh vải che thân.

"Huỳnh chủ, ông chủ ta đã ra quy định, không buôn bán nữ nhân! Nếu Huỳnh chủ cố ý, xem ra Trạng Nguyên chúng ta chỉ có thể...".

Lời nói đe dọa úp úp mở mở của tên Trạng Nguyên kia liền khiến Huỳnh chủ xanh mặt, xua xua tay vội vàng nói:

"Ông chủ Trạng, ta không phải là cố ý phá luật. Nhưng nhìn kỹ thử xem, riêng 'món hàng' này ra ta còn thứ gì khác?".

Vì mỹ nữ kia xuất hiện với thân thể ngọc ngà trắng nõn nên không ai chú ý đến thứ nàng ta đang cầm trên tay.

"Súng?". Kỳ An Mẫn liền thắc mắc.

Đột nhiên lầu chủ Trạng Nguyên khựng lại, dặn dò gia nhân điều gì đó rồi nở một nụ cười tươi với Huỳnh chủ. Cả khán phòng im lặng đợi chờ, chỉ là một khẩu súng bình thường thôi đúng không?

Nhận được tín hiệu, Trạng Nguyên liền nói lớn. "Chúc mừng Huỳnh chủ, người nhận được mười vạn lạng vàng hôm nay!".

Kỳ An Mẫn không hiểu, bao nhiêu thứ quý giá đều được bày ra trước mắt lại không đáng bằng một cây súng cổ cũ kỹ? Thậm chí nếu đem nó ra đấu giá thì cũng chưa chắc được mười vạn lạng vàng, Trạng Nguyên kia bị ngu rồi sao?

Cũng có người không phục như nàng, liền đứng phắt lên phản đối.

"Thứ sắt vụn đó nhà ta thiếu gì sao? Nếu ông chủ Trạng muốn ta có thể đưa đến mười thứ như vậy!".

"Ngu xuẩn". Kỳ An Mẫn nói.

"Gì chứ?". Kẻ đó nghe thấy lời chê bai của nàng liền phản ứng.

"Mặc dù ta không rõ vì sao thứ cũ kỹ đó lại đáng giá như thế. Nhưng vô số thứ được bày ra vẫn không bằng cho đến khi nó xuất hiện. Ngươi nghĩ đến lượt ngươi nói ra câu đó?".

"Ả tiện nhân này là ai? Dám bắt bẻ ta?".

Kỳ An Mẫn đứng lên quay về phía tên kia, cả khán phòng đều đổ dồn chú ý vào nàng.

"Ngu xuẩn như ngươi cũng cần biết họ tên ta?".

Trước mặt mọi người lại bị một nữ nhân xúc phạm đến mất mặt như thế. Y nhất định không nuốt nỗi cục tức này, liền hùng hùng hổ hổ đi về phía nàng. Đứng trước mặt nàng trợn mắt nghiến răng, mặt y đỏ cả lên vì tức.

"Con đàn bà thích ra vẻ như ngươi biết mình vừa động chạm đến ai không, hả?".

Mộc Vu cũng rời khỏi ghế của mình, đi lại cố ý chen lấn để đẩy tên kia ra, đứng chắn ngay phía trước của Kỳ An Mẫn.

"Vị huynh đệ, đều là người có học, không nên động tay động chân với nữ nhi đâu".

Tên kia còn không đợi Mộc Vu nói xong liền dùng tay đẩy hắn một cái về phía sau.

"Ây?". Kỳ An Mẫn kéo ngược Mộc Vu ra sau mình, hùng hổ chỉ thẳng tay vào mặt tên kia. "Ngươi thử lặp lại hành động vừa nãy xem?".

"Ngươi thách thì ta không dám chắc?".

Chapter
1 Chương 1: Cửu công chúa Kỳ An Mẫn
2 Chương 2: Mộc Vu công tử
3 Chương 3: Lời khen?
4 Chương 4: Bữa cơm gia đình
5 Chương 5: Bất ngờ
6 Chương 6: Thực hiện lời hứa
7 Chương 7: Tửu lầu Trạng Nguyên (1)
8 Chương 8: Tửu lầu Trạng Nguyên (2)
9 Chương 9: Tửu lầu Trạng Nguyên (3)
10 Chương 10: Dạo phố
11 Chương 11: Ba người nam nhân
12 Chương 12: Kỳ Chi Ảnh và Kỳ An Mẫn
13 Chương 13: Công chúa Yên Thành
14 Chương 14: Mẹ con nhà Vân phi
15 Chương 15: Đây mới là Kỳ An Mẫn?
16 Chương 16: Tra khảo
17 Chương 17: Ngày giỗ (1)
18 Chương 18: Ngày giỗ (2)
19 Chương 19: Chỉ còn hai người
20 Chương 20: Đối mắt
21 Chương 21: Tối đến
22 Chương 22: Đêm trăng
23 Chương 23: Không gặp nhau
24 Chương 24: Ta cho ngươi tự mình trải nghiệm
25 Chương 25: Ra tay
26 Chương 26: Ánh lửa
27 Chương 27: Đuổi?
28 Chương 28: Gặp lại cố nhân
29 Chương 29: Mặt khác của Kỳ An Mẫn
30 Chương 30: Nổi đóa
31 Chương 31: Tiếp tục điều tra
32 Chương 32: Trên xe ngựa
33 Chương 33: Không ai tốt với nàng, ta sẽ tốt với nàng
34 Chương 34: Doanh quân Lân Thành
35 Chương 35: Bên vách núi
36 Chương 36: Nổi giận (1)
37 Chương 37: Nổi giận (2)
38 Chương 38: Thân mật
39 Chương 39: La mắng
40 Chương 40: Trừng phạt
41 Chương 41: Ngã lên nhau
42 Chương 42: Cuối cùng thì nàng cũng chịu nhìn ta rồi
43 Chương 43: Huynh trưởng và đệ đệ
44 Chương 44: Chỗ này, còn đau không?
45 Chương 45: Ghen tỵ của Kỳ An Mẫn
46 Chương 46: Lời của Lân Vương
47 Chương 47: Hành động của Mộc Vu phu tử?
48 Chương 48: Mộc Vu và hai vị công chúa
49 Chương 49: Con người Mộc Vu?
50 Chương 50: Ý phi và Kỳ An Mẫn
51 Chương 51: Ý phi và Mộc Vu
52 Chương 52: Mặt khác của mỗi người
53 Chương 53: Kỳ An Lạc
54 Chương 54: Chuyện của mỗi người
55 Chương 55: Quá khứ (1)
56 Chương 56: Quá khứ (2)
57 Chương 57: Gặp gỡ
58 Chương 58: Đêm trăng hôm nay
59 Chương 59: Nghi ngờ của Kỳ Chi Ảnh
60 Chương 60: Nghìn cân treo sợi tóc
61 Chương 61: Kỳ An Nguyên bị khước từ
62 Chương 62: Cẩn Duệ Di
63 Chương 63: Mẫn phi
64 Chương 64: Sắp xếp của Lâu hoàng hậu
65 Chương 65: Mưu kế của Kỳ An Nguyên
66 Chương 66: Tẩu thoát
67 Chương 67: Tình hình lúc này
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Cửu công chúa Kỳ An Mẫn
2
Chương 2: Mộc Vu công tử
3
Chương 3: Lời khen?
4
Chương 4: Bữa cơm gia đình
5
Chương 5: Bất ngờ
6
Chương 6: Thực hiện lời hứa
7
Chương 7: Tửu lầu Trạng Nguyên (1)
8
Chương 8: Tửu lầu Trạng Nguyên (2)
9
Chương 9: Tửu lầu Trạng Nguyên (3)
10
Chương 10: Dạo phố
11
Chương 11: Ba người nam nhân
12
Chương 12: Kỳ Chi Ảnh và Kỳ An Mẫn
13
Chương 13: Công chúa Yên Thành
14
Chương 14: Mẹ con nhà Vân phi
15
Chương 15: Đây mới là Kỳ An Mẫn?
16
Chương 16: Tra khảo
17
Chương 17: Ngày giỗ (1)
18
Chương 18: Ngày giỗ (2)
19
Chương 19: Chỉ còn hai người
20
Chương 20: Đối mắt
21
Chương 21: Tối đến
22
Chương 22: Đêm trăng
23
Chương 23: Không gặp nhau
24
Chương 24: Ta cho ngươi tự mình trải nghiệm
25
Chương 25: Ra tay
26
Chương 26: Ánh lửa
27
Chương 27: Đuổi?
28
Chương 28: Gặp lại cố nhân
29
Chương 29: Mặt khác của Kỳ An Mẫn
30
Chương 30: Nổi đóa
31
Chương 31: Tiếp tục điều tra
32
Chương 32: Trên xe ngựa
33
Chương 33: Không ai tốt với nàng, ta sẽ tốt với nàng
34
Chương 34: Doanh quân Lân Thành
35
Chương 35: Bên vách núi
36
Chương 36: Nổi giận (1)
37
Chương 37: Nổi giận (2)
38
Chương 38: Thân mật
39
Chương 39: La mắng
40
Chương 40: Trừng phạt
41
Chương 41: Ngã lên nhau
42
Chương 42: Cuối cùng thì nàng cũng chịu nhìn ta rồi
43
Chương 43: Huynh trưởng và đệ đệ
44
Chương 44: Chỗ này, còn đau không?
45
Chương 45: Ghen tỵ của Kỳ An Mẫn
46
Chương 46: Lời của Lân Vương
47
Chương 47: Hành động của Mộc Vu phu tử?
48
Chương 48: Mộc Vu và hai vị công chúa
49
Chương 49: Con người Mộc Vu?
50
Chương 50: Ý phi và Kỳ An Mẫn
51
Chương 51: Ý phi và Mộc Vu
52
Chương 52: Mặt khác của mỗi người
53
Chương 53: Kỳ An Lạc
54
Chương 54: Chuyện của mỗi người
55
Chương 55: Quá khứ (1)
56
Chương 56: Quá khứ (2)
57
Chương 57: Gặp gỡ
58
Chương 58: Đêm trăng hôm nay
59
Chương 59: Nghi ngờ của Kỳ Chi Ảnh
60
Chương 60: Nghìn cân treo sợi tóc
61
Chương 61: Kỳ An Nguyên bị khước từ
62
Chương 62: Cẩn Duệ Di
63
Chương 63: Mẫn phi
64
Chương 64: Sắp xếp của Lâu hoàng hậu
65
Chương 65: Mưu kế của Kỳ An Nguyên
66
Chương 66: Tẩu thoát
67
Chương 67: Tình hình lúc này

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play