Chương 12: Kỳ Chi Ảnh và Kỳ An Mẫn

A Di cũng hành lễ rồi bước chân nhanh rời theo cùng chủ tử. Mộc Vu không nhìn theo ba người họ, vẫn tiếp tục đối mắt với Kỳ Vô Ảnh, khóe miệng không ngừng cong lên giữ yên nụ cười đó.

"Mộc Vu công tử thông cảm. Đệ đệ nhà ta cưng nhất là tiểu cửu, còn không chào hỏi gì mà đã đồng ý rời đi với muội ấy rồi".

"Không sao. Thấy tình cảm huynh muội của mọi người tốt như thế, Mộc Vu cũng có chút ghen tỵ đấy". Mộc Vu vừa nói vừa gật gật đầu.

Kỳ Vô Ảnh là thái tử của Lân Thành, con trai lớn của Lân Vương và Lâu hoàng hậu đã mất. Hắn so với đệ đệ Kỳ Chi Ảnh của mình thì dáng vẻ trưởng thành hơn, nghiêm khắc hơn. Kỳ Vô Ảnh lạnh lùng bí ẩn, làm nhiều hơn là nói khiến kẻ khác không thể hiểu được con người của hắn. Hắn không thẳng tay như Kỳ Chi Ảnh mà chỉ dùng đôi mắt của mình để đối phó với kẻ khác. Tuy nhiên thủ đoạn của hắn tất nhiên cũng không phải loại nhẹ nhàng, chỉ là cảm thấy nhẹ nhàng hơn so với đệ đệ của mình.

"Mẫn phi mất sớm, tiểu cửu từ bé có bệnh trong người không thể ra ngoài. Vì thế phụ vương và chúng ta phải thay Mẫn phi chăm sóc cho tiểu cửu. Cũng không có gì đáng ghen tỵ đâu".

Những lời từ chối khéo này của Kỳ Vô Ảnh cũng một phần nào đó nói lên con người của hắn. Hắn không kiêu ngạo, không khoe khoang, trước sau chỉ giữ đúng một vẻ mặt bình tĩnh không cảm xúc mà nói chuyện với người khác. Vì có thể chi phối được cảm xúc của mình nên những việc hắn làm mới khiến kẻ khác sợ hãi hơn so với nhị hoàng tử Kỳ Chi Ảnh. Lân Vương tín nhiệm hắn cũng là vì điều này.

"Tiểu cửu".

Kỳ An Mẫn giật thót khi nghe Kỳ Chi Ảnh gọi. Nàng buông tay hắn ra, giữ khoảng cách, nói nhỏ. "Vâng?".

"Hôm nay muội ăn vận như thế này, là đi cùng tên Mộc Vu kia?".

Kỳ Chi Ảnh như một hầm băng lạnh lâu năm, ánh mắt hắn như muốn đâm xuyên qua cơ thể nàng. Lời của hắn, vẻ mặt của hắn đều toát lên sự đáng sợ của một 'sát thần chiến trường'.

"Nhị hoàng tử, công...".

"Chủ tử đang nói chuyện. Đến lượt ả tỳ nữ thấp hèn như ngươi chen lời?". Kỳ Chi Ảnh trừng mắt khiến A Di tay chân run rẩy không ngừng.

Kỳ An Mẫn trả lời. "Hôm nay là ngày nghỉ của ta, là ta lén phụ vương cùng A Di xuất cung. Chỉ là trên đường trở về gặp hắn thôi".

"Thật?".

Kỳ Chi Ảnh mắt không rời Kỳ An Mẫn, quan sát thật kỹ sắc mặt cũng như hơi thở của nàng. Kỳ An Mẫn ngẩng đầu, mắt đối mắt với y không hề có chút sợ hãi nào. Không khí giữ im lặng một lúc đến nỗi A Di đứng không vững nhưng cũng không dám cử động. Như một bếp than đang đợi chờ sẵn, chỉ cần một ngọn lửa nhỏ thôi cũng đủ phực cháy lên rồi.

Thấy Kỳ An Mẫn không một chút suy chuyển trước sự áp đảo của mình. Lúc này Kỳ Chi Ảnh mới nở một nụ cười, gạt bỏ đi không khí vừa rồi.

"Ta chỉ lo tên phu tử đó có ý đồ gì với muội thôi. Nếu hắn dám làm gì muội, ta nhất định sẽ khiến hắn hối hận vì mình đã sinh ra đời".

Kỳ Chi Ảnh trở lại dáng vẻ thường ngày rồi nàng mới lén thở phào được trong lòng. Hai tay nàng đang tự bấu chặt vào nhau ở sau lưng cũng được buông ra rồi. Bàn tay đỏ choét lên, rươm rướm máu vì nàng dùng cả móng tay bấu vào phần da thịt trong lòng bàn tay ấy. A Di bây giờ mới dám thở ra một tiếng, cô ấy cũng nhìn ra được sự căng thẳng mà chủ tử lén che giấu đi kia.

Tối đó A Di sau khi giúp nàng tắm rửa đã bôi thuốc cho nàng. Mặc dù vết thương không là gì nhưng nếu để người khác nhìn thấy thì cũng sẽ không yên.

"Nhị hoàng tử thật là đáng sợ mà...".

Kỳ An Mẫn không nói gì, chỉ ngồi yên đấy ngoan ngoãn đưa tay ra cho A Di bôi thuốc.

"Nếu hôm nay mà công chúa không kéo người đi, e là Mộc Vu công tử cũng sẽ không yên với huynh đệ thái tử rồi".

"...".

Kỳ An Mẫn nhìn mình trong gương, im lặng không nói một lời nào.

Nàng nhớ lại khi chiều, khoảng cách cả hai gần nhau đến mức nàng nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào. Ánh mắt của Mộc Vu, từng hành động của hắn đều được nàng nhìn thấy. Khoảnh khắc hắn cúi đầu xuống đưa khuôn mặt lại gần, nàng gần như không thể thở bởi vì sợ hắn sẽ phát hiện ra điều kỳ lạ ở nàng.

Kỳ An Mẫn đưa tay tự sờ lên khuôn mặt mình, chạm vào nơi mà Mộc Vu đã chạm đến. Bây giờ bên tai nàng không hề nghe thấy A Di đang nói gì. Trong đầu chỉ nhớ đến việc lúc chiều, cùng với cảm giác như còn đọng lại ấy.

"Lạ thật đấy...". Nàng nói thầm.

A Di vừa đặt chiếc lược xuống bàn, không nghe thấy rõ lời nàng vừa nói. Chủ tử lại sửng sờ nhìn vào gương rồi chạm lên má mình, những hành động này cô đều không hiểu. Nhìn chủ tử trong gương, rồi lại nhìn nàng ấy ngoài này, A Di hơi nghiêng đầu khó hiểu.

"Công chúa?".

Kỳ An Mẫn liền hoàn hồn lại, tặc lưỡi một cái.

"Gì chứ? Xong rồi thì cứ đi nghỉ trước đi".

"Người làm sao vậy? A Di nói cả buổi trời người không nghe sao?".

Kỳ An Mẫn đẩy đẩy vào phần lưng của A Di, liên tục đuổi cô ấy ra khỏi cửa.

"Mau mau đi nghỉ đi. Phiền quá".

"Ơ nhưng mà".

Cạch. Kỳ An Mẫn liền đóng cửa lại sau khi đã 'đuổi' được A Di ra ngoài. Nàng phủi phủi tay mấy cái rồi cũng trở về giường của mình. Lắc lắc đầu quên đi chuyện đó rồi đặt lưng xuống giường, kéo chăn lên đắp luôn cả đầu lại. Xem như một ngày nữa đã trôi qua xong rồi vậy.

Chapter
1 Chương 1: Cửu công chúa Kỳ An Mẫn
2 Chương 2: Mộc Vu công tử
3 Chương 3: Lời khen?
4 Chương 4: Bữa cơm gia đình
5 Chương 5: Bất ngờ
6 Chương 6: Thực hiện lời hứa
7 Chương 7: Tửu lầu Trạng Nguyên (1)
8 Chương 8: Tửu lầu Trạng Nguyên (2)
9 Chương 9: Tửu lầu Trạng Nguyên (3)
10 Chương 10: Dạo phố
11 Chương 11: Ba người nam nhân
12 Chương 12: Kỳ Chi Ảnh và Kỳ An Mẫn
13 Chương 13: Công chúa Yên Thành
14 Chương 14: Mẹ con nhà Vân phi
15 Chương 15: Đây mới là Kỳ An Mẫn?
16 Chương 16: Tra khảo
17 Chương 17: Ngày giỗ (1)
18 Chương 18: Ngày giỗ (2)
19 Chương 19: Chỉ còn hai người
20 Chương 20: Đối mắt
21 Chương 21: Tối đến
22 Chương 22: Đêm trăng
23 Chương 23: Không gặp nhau
24 Chương 24: Ta cho ngươi tự mình trải nghiệm
25 Chương 25: Ra tay
26 Chương 26: Ánh lửa
27 Chương 27: Đuổi?
28 Chương 28: Gặp lại cố nhân
29 Chương 29: Mặt khác của Kỳ An Mẫn
30 Chương 30: Nổi đóa
31 Chương 31: Tiếp tục điều tra
32 Chương 32: Trên xe ngựa
33 Chương 33: Không ai tốt với nàng, ta sẽ tốt với nàng
34 Chương 34: Doanh quân Lân Thành
35 Chương 35: Bên vách núi
36 Chương 36: Nổi giận (1)
37 Chương 37: Nổi giận (2)
38 Chương 38: Thân mật
39 Chương 39: La mắng
40 Chương 40: Trừng phạt
41 Chương 41: Ngã lên nhau
42 Chương 42: Cuối cùng thì nàng cũng chịu nhìn ta rồi
43 Chương 43: Huynh trưởng và đệ đệ
44 Chương 44: Chỗ này, còn đau không?
45 Chương 45: Ghen tỵ của Kỳ An Mẫn
46 Chương 46: Lời của Lân Vương
47 Chương 47: Hành động của Mộc Vu phu tử?
48 Chương 48: Mộc Vu và hai vị công chúa
49 Chương 49: Con người Mộc Vu?
50 Chương 50: Ý phi và Kỳ An Mẫn
51 Chương 51: Ý phi và Mộc Vu
52 Chương 52: Mặt khác của mỗi người
53 Chương 53: Kỳ An Lạc
54 Chương 54: Chuyện của mỗi người
55 Chương 55: Quá khứ (1)
56 Chương 56: Quá khứ (2)
57 Chương 57: Gặp gỡ
58 Chương 58: Đêm trăng hôm nay
59 Chương 59: Nghi ngờ của Kỳ Chi Ảnh
60 Chương 60: Nghìn cân treo sợi tóc
61 Chương 61: Kỳ An Nguyên bị khước từ
62 Chương 62: Cẩn Duệ Di
63 Chương 63: Mẫn phi
64 Chương 64: Sắp xếp của Lâu hoàng hậu
65 Chương 65: Mưu kế của Kỳ An Nguyên
66 Chương 66: Tẩu thoát
67 Chương 67: Tình hình lúc này
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Cửu công chúa Kỳ An Mẫn
2
Chương 2: Mộc Vu công tử
3
Chương 3: Lời khen?
4
Chương 4: Bữa cơm gia đình
5
Chương 5: Bất ngờ
6
Chương 6: Thực hiện lời hứa
7
Chương 7: Tửu lầu Trạng Nguyên (1)
8
Chương 8: Tửu lầu Trạng Nguyên (2)
9
Chương 9: Tửu lầu Trạng Nguyên (3)
10
Chương 10: Dạo phố
11
Chương 11: Ba người nam nhân
12
Chương 12: Kỳ Chi Ảnh và Kỳ An Mẫn
13
Chương 13: Công chúa Yên Thành
14
Chương 14: Mẹ con nhà Vân phi
15
Chương 15: Đây mới là Kỳ An Mẫn?
16
Chương 16: Tra khảo
17
Chương 17: Ngày giỗ (1)
18
Chương 18: Ngày giỗ (2)
19
Chương 19: Chỉ còn hai người
20
Chương 20: Đối mắt
21
Chương 21: Tối đến
22
Chương 22: Đêm trăng
23
Chương 23: Không gặp nhau
24
Chương 24: Ta cho ngươi tự mình trải nghiệm
25
Chương 25: Ra tay
26
Chương 26: Ánh lửa
27
Chương 27: Đuổi?
28
Chương 28: Gặp lại cố nhân
29
Chương 29: Mặt khác của Kỳ An Mẫn
30
Chương 30: Nổi đóa
31
Chương 31: Tiếp tục điều tra
32
Chương 32: Trên xe ngựa
33
Chương 33: Không ai tốt với nàng, ta sẽ tốt với nàng
34
Chương 34: Doanh quân Lân Thành
35
Chương 35: Bên vách núi
36
Chương 36: Nổi giận (1)
37
Chương 37: Nổi giận (2)
38
Chương 38: Thân mật
39
Chương 39: La mắng
40
Chương 40: Trừng phạt
41
Chương 41: Ngã lên nhau
42
Chương 42: Cuối cùng thì nàng cũng chịu nhìn ta rồi
43
Chương 43: Huynh trưởng và đệ đệ
44
Chương 44: Chỗ này, còn đau không?
45
Chương 45: Ghen tỵ của Kỳ An Mẫn
46
Chương 46: Lời của Lân Vương
47
Chương 47: Hành động của Mộc Vu phu tử?
48
Chương 48: Mộc Vu và hai vị công chúa
49
Chương 49: Con người Mộc Vu?
50
Chương 50: Ý phi và Kỳ An Mẫn
51
Chương 51: Ý phi và Mộc Vu
52
Chương 52: Mặt khác của mỗi người
53
Chương 53: Kỳ An Lạc
54
Chương 54: Chuyện của mỗi người
55
Chương 55: Quá khứ (1)
56
Chương 56: Quá khứ (2)
57
Chương 57: Gặp gỡ
58
Chương 58: Đêm trăng hôm nay
59
Chương 59: Nghi ngờ của Kỳ Chi Ảnh
60
Chương 60: Nghìn cân treo sợi tóc
61
Chương 61: Kỳ An Nguyên bị khước từ
62
Chương 62: Cẩn Duệ Di
63
Chương 63: Mẫn phi
64
Chương 64: Sắp xếp của Lâu hoàng hậu
65
Chương 65: Mưu kế của Kỳ An Nguyên
66
Chương 66: Tẩu thoát
67
Chương 67: Tình hình lúc này

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play