chương 2:câu dẫn/ chủ động.

Diệp nhiên nhìn một vòng xung quanh hàn trì đã trở về yên tĩnh,chậm rãi bưng kín một phần linh lực, hơi thở gấp gắp nặng nề.Một vệt máu từ khóe môi chảy ra" tí tách tí tách " rơi xuống mặt nước lạnh,luồng theo là hương vị nồng đậm của máu.

Miễn cưỡng sử dụng linh lực trong thời kỳ vũ lộ quả nhiên vẫn là quá sức . Diệp nhiên cau mày nhẹ nhàng thở ra, duỗi năm ngón tay ra nhìn hỏa sắc trong lòng bàn tay vẫn đang nhảy nhót sinh động, y bức lực thở dài, để toàn bộ cơ thể chìm sâu trong nước. Dòng nước lạnh lẽo bao phủ lấy cơ thể đang bốc lửa của mình, Diệp nhiên thoải mái thả lỏng cơ thể, dần dần buông lỏng cảnh giác, nhắm mắt lại.

Đột nhiên, dưới nước có âm thanh lạ truyền đến , giống như tiếng động vật đang chèo tới . Trái tim Diệp nhiên thắt lại, lông mi khẽ rung, ở trong nước mở mắt ra, còn chưa lên khỏi nước đã nhìn thấy trong nước có một cái đuôi giao long đang trực diện tấn công mình.Y khẽ nhíu mày, vừa muốn kết ấn ít linh lực ngăn cản , cũng không biết do ảnh hưởng của kỳ vũ lộ y quá chậm hay tốc độ đối phương quá nhanh y cuối cùng là chậm một bước chiếc đuôi rồng quét qua mặt diệp nhiên .Ngay khi tưởng chừng mình sẽ bị thương nặng bởi đòn tấn công của nó.Chiếc đuôi rồng trực tiếp quấn qua eo của y với tốc nhanh sau đó kéo y ra khỏi nước.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh Diệp nhiên còn chưa nhìn rõ tình hình xung quanh, cả người đều bị ôm trong vòng tay lạnh lẽo, trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khúc khích, sau đó là giọng nói có chút lười biếng

"Tiên Quân thơm quá ....có phải là kỳ vũ lộ đến rồi đúng không".

Câu hỏi mang theo ngữ khí khẳng định.

    Diệp nhiên hít một hơi, nghiến răng triệu hồi ra ba cây kim ngân nhỏ trong tay, nhưng lúc này còn chưa kịp ném ra, bàn tay đang cầm kim ngân đã bị đối phương bắt lấy.

"Chiêu này của Tiên Quân chỉ có thể xài lần một, lần hai ta không dễ trúng chiêu đâu ".Lâm thành cười tủm tỉm, tay kia vuốt ve gò má Diệp nhiên , men theo đường nét trên khuôn mặt xuống cằm, cuối cùng dùng một ngón tay nhẹ nhàng nâng hắn lên hất cằm, ép y nhìn thẳng vào mắt mình, "Mùi hương thơm quá, Tiên Quân, ngươi đang... câu dẫn tán tỉnh ta sao?"

Long tộc chỉ nhận một người bạn đời trong đời, mỗi mùa động dục con cái sẽ cố gắng phát ra Tín Hương của mình để câu dẫn tán tỉnh bạn đời , con đực cũng sẽ phát ra Tín Hương của mình để đáp lại, nếu cả hai tương thích với nhau cao thì chúng sẽ giao phối kết thành bạn đời , và từ đó trở đi, chúng cũng sẽ là một cặp đạo lữ sống đến trường tồn, vĩnh viễn không tách rời nhau.

Tiên Quân trước mặt này mặc dù không phải là rồng cái nhưng cũng là khôn quân lại phát ra Tín Hương nồng đậm như vậy, chẳng phải là dụ dỗ hắn sao? Bề ngoài thanh lãnh như vậy nhưng sau lưng không phải là....

"Hừ "Hắn cười nhẹ một tiếng tản ra Tín hương đặc trưng của mình để đáp lại sự nhiệt tình của người nọ. Hai tính hương hòa quyện với nhau ngay lập tức mức độ tương thích 100% cao.Lâm thành vui mừng khôn xiết, hắn quá mê luyến mùi hương này hận không thể ăn y vào bụng. khi ánh mắt hắn nhìn thẳng vào mắt diệp nhiên d*c vọng thật cháy bỏng -chiếm hữu.

"Tiên Quân ,ta và người rất hợp nhau,tại sao lại không cùng ta giao phối thử đi, nếu tiên quân cảm thấy ta là tốt , hai ta ký kết khế ước làm đạo lữ , người cảm thấy đề nghị này thế nào? "

Trong suốt 200 năm y tung hoành ở Tu chân giới , lần đầu tiên có kẻ dám nói những lời lớn mật như vậy với y, Diệp nhiên vô cùng tức giận, khẽ quay đầu, thoát khỏi vòng tay của hắn , âm thầm triệu hồi ra một sợi tơ mỏng như sợi tóc. sợi tơ đang định tấn công thì một Tín Hương kỳ dị xộc thẳng vào mũi.

Tín Hương này nhàn nhạt, giống như tuyết đầu mùa, mang đến cho người khác cảm giác sảng khoái, là liều thuốc tốt nhất đối với Diệp nhiên lúc này, đang hừng hực d*c vọng, khiến y không tự chủ được muốn lại gần. không thể không muốn được ....

Diệp nhiên chợt định thần lại, liền cắn chặt môi, dùng sức ép máu rỉ ra , dùng đau đớn để giữ cho mình tỉnh táo, vừa giật giật sợi chỉ mỏng manh trên tay, chờ cơ hội.

Lâm thành cảm thấy ngũ quan của mình từ khi thoát ra khỏi băng đã trở nên đặc biệt nhạy cảm, cho dù chỉ có một chút âm thanh của Linh Lực , cũng có thể rõ ràng lọt vào trong tai hắn.

Bởi vì hắn phát hiện mình cùng Tín Hương của Tiên Quân độ tương hợp đã đạt đến cực điểm. Từng nhất cử nhất động của y thông qua âm thanh lưu chuyển linh lực đều thu vào tầm mắt của hắn nhưng để trong lòng không nói ra.

Một khôn quân đang trong kỳ vũ lộ không biết bản lĩnh sẽ như thế nào đây.

Lâm thành thầm cười trong lòng, hoàn toàn quên mất trước đó chính mình thực sự muốn xé xác y ra, cũng quăn luôn chuyện đối phương mưu hại mình như nào. Vươn tay ra giữ chặt vai của y, cuối người xuống hôn đôi môi đẹp đẽ kia. Trong đầu hắn xuất hiện một ý nghĩ "Tiên Quân ta muốn người sinh một quả trứng rồng, người sinh cho ta đi, được không?".

Đồng tử Diệp nhiên hơi co lại, linh lực vốn khó ngưng tụ đã tiêu tan trong cơn chấn động tinh thần. Trong lòng dâng lên tia nóng giận vỗ hình, không thể nào nói rõ được.

Y vương tay ra nghêng đón cho lâm thành một cái tát "Bốp "vang dội trong hàn trì trống trải kia.

Lâm thành ngây người sửng sốt trong giây lát, muộn màng che má phải đang sưng lên của mình , khó tin nhìn mà nhìn y.

Tiên Quân vẫn có sức đánh hắn, tại sao không phải độ phù hợp tương thích rất cao sao?

Thừa dịp hắn đang ngẩn người, Diệp nhiên nhanh chóng đẩy hắn ra, lặn xuống nước , bơi về phía bờ bên kia .Có lẽ do ảnh hưởng Tín hương của Càn Quân, Diệp nhiên cảm thấy cơ thể mình ngày càng nóng lên, giờ phút này dù có ở trong dòng nước lạnh lẽo , y vẫn không cảm thấy chút mát mẻ nào ,cơ thể như đang nóng dữ dội ngay cả thở ra cũng giống như thiêu đốt làn da của y. Đại não của y chỉ chống đỡ được bởi ý chí, y sắp không thể giữ được đầu óc tỉnh táo, sáng suốt.

Cuối cùng cũng leo lên được bờ, Diệp nhiện ngã quỵ xuống đất, run rẩy không kiểm soát được, hoảng hốt nhìn hắn vẫn còn ở giữa dòng nước.

Lâm thành cũng đang nhìn y, hắn sở dĩ không nhúc nhích là bởi vì hắn thật sự nghĩ không ra, y rõ ràng đã như vậy rồi, sao còn cự tuyệt mình? chính y câu dẫn quyến rũ hắn trước không phải sao.

Trong lòng lâm thành dâng lên một y nghĩ phải chơi được y.

Rồng vốn có tính d@m đãng ,dục vọng lớn, tính chiếm hữu cao.Bản thân không bao giờ sai, mỗi một mùa xuân có một thời kỳ động dục sẽ kéo dài đến ba tháng.

Trong khoảng thời gian đó , chúng thậm chí có thể giao phối liên tục trên người bạn đời của mình cho đến khi hết kỳ động dục.

Nhưng khôn quân trước mặt hắn đang dụ hoặc hắn đồng thời còn từ chối hắn. Đây là đạo lý gì đây.

  Lâm thành nhíu mày còn đang trong mơ hồ, suy nghĩ lung tung thì nghe thấy bên bờ truyền đến một trận ho khan kịch liệt.

Ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy Tiên Quân chống tay xuống đất, từ cổ họng phun ra một ngụm máu tươi.

Lâm thành "....."

Khôn Quân tuyệt đối không được phép sử dụng linh lực trong thời kỳ vũ lộ, nếu tự ý sử dụng sẽ sinh ra phản ứng dữ dội, trước đây từng sử dụng linh lực bị phun ra máu , không ngờ chuyện này một lần nữa lập lại, nhưng y vẫn cứ ngoan cố, bướng bỉnh.

Lâm thành đột nhiên có chút tức giận, ở đây chỉ có hai người bọn họ, y sử dụng linh lực, khả năng duy nhất chính là để đối phó hắn.

Thế nhưng...

Thấy y càng ngày càng hư nhược yếu ớt, Lâm thành lại cảm thấy đau lòng xót xa, trong lòng nghĩ đi nghĩ lại, thở dài, châm rãi hướng về phía y đi tới,

Hắn càng đến gần y càng sợ hãi cảm thấy muốn trốn thoát .

Nhưng thân thể run rẩy càng ngày càng yếu ớt, muốn tu khí để tự cứu mình, nhưng tim-mạch đau nhói, cổ họng ngọt ngào, lại phun ra một ngụm máu. Khi y nhìn lên lần nữa, Hắn đã đứng trước mặt y.

Lâm thành từ từ quỳ xuống bên cạnh y, từ bên hông lấy ra khăn tay, lau vết máu trên khóe môi, ôn nhu nhìn y. "Đừng chạy, ta sẽ làm người đau."

Cái gọi là 'đau' này là đau là như thế nào, Diệp nhiên cũng không muốn dây dưa nữa, giờ phút này y chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng càng lúc càng nóng lên. y như mất đi lý trí, nhưng Tín Hương nồng đậm mãnh liệt càng kích thích người y càng nóng như thiêu đốt nội tạng, cuối cùng y chỉ có thể đau đớn nhắm mắt lại thở hổn hển. Lâm thành tưởng y đã thỏa hiệp, mừng rỡ khôn xiết, cẩn thận đặt y nằm trên mặt đất, cúi người hôn lên khóe môi y như đứa trẻ vừa ăn trái cấm, sau đó như ăn trộm được mật ngọt. Trong lòng dâng lên một trận ngọt ngào, nhịn không được lại hôn lên môi y.

Ngay lúc lâm thành đang muốn đưa tay cởi thắt lưng, y đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt đen kịt không biết vì sao đỏ lên, trên trán xuất hiện một dấu ấn màu đỏ rất quỷ dị kỳ quái.

Đây là làm sao vậy?

Lâm thành có chút bối rối, còn chưa kịp phản ứng, y đã lật người đè xuống dưới, lần lượt nặng nề hôn lên trán, giữa lông mày, lên má, lên môi...

  Lâm thành giật mình, một ý nghĩ vụt qua.

Hắn không phải là bị cưỡng ép chứ

Nhưng mà, diệp nhiên không cho hắn thời gian suy nghĩ nhiều, trực tiếp cúi người hôn lên môi hắn.

Tiên Quân eo rắn chắc, là loại hắn thích nhất, Tiên Quân thơm ngào ngạt cũng là loại hắn thích nhất, Tiên Quân giọng nói lạnh lùng , cũng là giọng nói hắn thích nhất , đều là hắn thích như vậy chỉ trong chốc lát, hồn phách của Lâm thành đã bị y câu đi luôn , hắn chủ động phối hợp với từng động tác của diệp nhiên .

Diệp nhiên đã mất đi lí trí , đầu óc hỗn loạn, chỉ có ngọn lửa trong người là rõ ràng nhất, còn Tín hương lạnh lẽo mà người dưới thân tỏa ra chính là liều thuốc của y , muốn trút được lửa thì phải tới được gần hắn , gần hơn một chút, gần hơn một chút..

Nhưng cho dù hai người đã ôm nhau ngủ, y vẫn không thỏa mãn , không thể khiến bản thân thoải mái, y vô cùng nóng lòng , lúc túng quẫn liền có một vòng tay ôm eo y thì thầm vào tai y: “Đừng nóng lòng, cứ thoải mái đi thả lỏng hưởng thụ, đêm còn rất dài…”

Được bàn tay ấy dẫn dắt, y có nhiều khoái cảm sung sướng, cũng không bài xích ,khó chịu nữa.

Lâm thành có gắng làm y thoải mái, nhưng thân dưới tiểu đệ đệ của hắn đã trướng to đang cọ c*c huyệt của y đến đỏ bừng, hắn cũng muốn trực tiếp tiến vào bên trong ấm nóng đó, nhưng chỉ vào được một nửa đầu đã thấy y nhăn mày, nước mắt chảy ra, nhìn sắc mặt hắn không nỡ làm y đau.

Nhưng không còn cách nào khác tiểu đệ đệ của hắn đã trướng đến đau.

Theo bản năng vốn dĩ có sẵn của nam nhân từ khi mới lọt lòng, đến kẻ khờ còn biết đến đêm tân hôn nên làm gì với vị hôn thê của mình. Những ngón tay thon dài mần mò đưa xuống *** ***** hồng hào đang giãn nở vì cơn kích thích cùng cái nóng bừng trong lòng ngực.

Cửa động lúc giãn lúc chặt, một ngón tay của hắn cho vào khuấy đảo nhẹ nhàng. Cảm thấy không đủ chơi đùa liền cho hai ng*n vào, bỗng bị lực hút bên trong m*t chặc khiến cho hai ngón tay mắc kẹt nữa chừng. Lâm Thành nôn nóng: "Tiên Quân tính nuốt luôn ngón tay ta hay sao mà ch*t thế?".

Câu hỏi xấu hổ khiến Diệp Nhiên mặt đỏ bừng bừng đến độ lửa nóng không bằng. Nhất thời không nói được câu nào, một lúc lâu giọng y khàn khàn chứa đầy nồng nhiệt khiêu gợi, nói: "Ngươi.. Đừng làm như thế, ta khó chịu".

Tín Hương làm ý muốn của Diệp Nhiên càng tăng vọt, mông lung không thể điều khiển chính lý trí cùng lời nói mình. Thúc giục Lâm Thành mau mau cho 'con quái vật' kia vào ngay, chỗ đó của y chịu không nổi nữa rồi!

Yêu long bị hối đến lúng túng, hắn không muốn làm y đau cũng không muốn y khó chịu. Rút hai ngón tay ra liền kéo ra theo sợi d@m th*y trong suốt, Diệp Nhiên đã ướt át đến ngứa ngáy.

Trong vô thức y câu cổ hắn, chủ động khiến hai đôi môi nóng bỏng dán vào nhau.

Tiên Quân lạnh lùng lại một lần nữa tự động với hắn!

Băng lãnh kia phút chốc tan biến hết, chỉ còn lại *** dục muốn được phát tiết.

Lâm Thành nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt, tuy y hơi vụng về nhưng kỹ thuật không tệ. Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau kịch liệt, hơi ấm của đối phương truyền cho nhau khiến tâm tình càng thêm sôi nổi, rạo rực.

Tay y lần mò xuống 'quái vật' dựng sững như trụ đình giữa cung điện, xoa ấn đầu nó. Khiến một ít **** **** rỉ ra, y nương theo đó mà vuốt ve. Lâm Thành buông bờ môi y ra khẽ rên rỉ, âm thanh nỉ non như rồng con vừa mới sinh: "Ah.. Tiên Quân..".

Cú này đúng là đả kích hắn mà, hắn thế mà lại rên rỉ giống chó, liền mạnh bạo nắm lấy bàn tay đang 'chơi đùa' kia, Diệp Nhiên bị lực hắn kéo đau liền nhíu mày. Nhưng gương mặt lúc này càng kích thích dục vọng, Lâm Thành đè hai tay y xuống đất. Hung bạo, không chút thương xót mà cho 'quái vật' tiến vào 'hang động' một cách dứt khoát.

Diệp Nhiên liền trợn mắt trắng, nước mắt cũng nước mũi đồng loạt chảy ra. Cảm giác bên dưới đang bị cây gậy sắt được nung nóng cháy mà đâm xuyên. Cơn đau đớn nhảy lên nhưng không nhanh bằng khoái cảm.

Lâm Thành vừa vào liền thở hổn hển, sau đó nhẹ nhàng lắc hông thúc đẩy. Hắn trông như vô tội mà nói: "Cái này là do ngươi đã khiến ta không thể nhẹ nhàng a".

...----------------...

Cuối cùng y bị hắn lăn qua lăn lại chịu không nổi ngất đi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play