Tiếng đàn du dương vang lên, thanh âm trầm bổng, mà nhẹ nhàng đầy thiết tha, một kiệt tác âm thanh đã được ra đời bởi những ngón tay điêu luyện từ người chơi đàn, âm thanh thuần khiết nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ nhờ sự hòa âm và cộng hưởng tuyệt vời từ dây đàn và trình độ điêu luyện của người chơi về âm nhạc vô hạn của mình.
Màn dạo đầu, khi âm thanh của loại đàn piano vang lên cũng khiến cho ai nấy trong cái bữa tiệc lớn này đang ồn ào bỗng chốc im lặng, đều lắng nghe về nó.
Nhưng nó lại càng hấp dẫn hơn khi người chơi đàn được lộ diện, ánh đèn chiếu thẳng xuống người đó. Một vài sợi tóc nhẹ nhàng bay qua bay lại trước mặt người đó, ánh mắt sắc sảo cùng với gương mặt xinh đẹp hiện lên, dung nhan mĩ miều, diễm mỹ tuyệt luân tức là xinh đẹp tuyệt trần, làn da trắng trẻo, đôi lông mi cong lên, khẽ chớp, sắc môi hồng hào, mềm mịn, quả thật là sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Tiếng đàn vừa ngắt là lúc tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên, cô gái bước ra khởi ghế đàn, cúi người chào rồi định xoay người đi vào thì bị một cánh tay chắn ngang lại.
Người đàn ông chắn trước cô ấy khẽ giọng:
- Không biết vị tiểu thư xinh đẹp này là của gia đình nào? Không biết tôi đây có thể làm quen?
Cô gái trẻ không nói gì, trực tiếp hất tay sang, gương mặt biểu thị lịch sự thay cho lời nói của mình, né tránh mà tiến vào bên trong.
Nhưng người đàn ông ấy vẫn cố chấp nắm lấy cánh tay cô, nhếch miệng:
- Nếu không thể làm quen vậy tôi đây có thể uống cùng tiểu thư một ly rượu xem như là lời chúc mừng vì tiểu thư hoàn thành biểu diễn đàn một cách trọn vẹn?
Gương mặt cô ấy vô cảm, vội xua tay nói:
- Tôi không có hứng thú, phiền anh cho tôi qua!
- Tính cách tiểu thư thật thú vị đấy. Không lẽ một ly rượu cũng không được? Tiểu thư muốn làm bổn công tử mất mặt sao?
Thấy người đó cứ vang vảng bên tai, cô gái trẻ không biết nói gì chỉ gật đầu đồng ý, thôi thì dù sao cũng chỉ là một ly rượu, uống cho qua là được.
Đi theo người ấy, anh ta đưa cho cô một ly rượu, cô có chút chần chừ nhưng vì đám người này hối thúc chỉ đành uống hết một hơi cạn.
- Được rồi chứ? Tôi đi được rồi chứ?
Những người kia bắt đầu lộ nụ cười tà mị, cô nàng đi được vài bước liền say xẩm mặt mày, hơi thở không còn được bình thường mà thay vào đó là hổn hển hơn, cố gắng bước đi nhanh hơn.
Không được! Cố Nhã Lâm, mày không được ngất tại đây! Phải trốn đi, càng nhanh càng tốt!
Nhưng giây tiếp theo đều vả vào cái suy nghĩ trớ trêu của cô gái tên Cố Nhã Lâm, bước đi cô càng ngày chậm dần, gần đến nơi khu nhà vệ sinh dành cho nữ thì hai chân cô khụy xuống vì sức lực không nổi, cô ngồi xuống hai tay ôm lấy đầu, hơi thở càng nặng nề hơn, cả người nóng cả lên. Ráng sức đứng dậy nhưng đều vô ích.
Một người đàn ông đứng chắn trước mặt cô, một chút tỉnh táo vẫn còn, hóa ra là tên công tử khi nãy bắt ép cô uống rượu, bây giờ cô mới biết ly rượu ấy có thuốc.
Hắn ta ôm lấy thân thể cô, bế cô lên, nụ cười khinh bỉ đầy thỏa mãn hiện lên trong chốc lát.
Bị đưa đến một căn phòng lạ, hắn mạnh bạo ném cô xuống, cả người cô cực kỳ nóng, chàng trai ra sức cởi y phục trên người cô nhưng đều thất bại bởi len lói một ít tỉnh táo phải cố gắng thoát thân. Cố Nhã Lâm cố gắng dùng sức đạp mạnh cái cơ thể to chà bá kia xuống rồi nhanh chóng chạy ra phía cửa.
Bước đi loạng choạng nhưng vẫn phải cố bởi người đàn ông ấy vẫn đuổi cô theo sau.
Biết không thể chạy cô nhanh chóng mở cửa một căn phòng khác khóa trái lại, trốn trong đó.
Cả cơ thể cô tuột xuống, hơi thở gấp gáp, giây sau hành động phản chủ đã bắt đầu. Lần lượt cởi y phục trên người mình.
Nóng quá! Ch*t tiệc! Sao lại để bản thân ra nông nổi này chứ? May mắn là chỉ có một mình ở trong căn phòng này.
Hiện thực tiếp tục vả vào cái suy nghĩ của cô, một cánh tay chống lên tường, tay còn lại ôm chặt lấy cô.
Sau đó nhẹ nhàng một tay bế cô lên, ném lên giường nệm êm ái.
Tiêu rồi! Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng.
Đúng là tránh con ruồi gặp con muỗi mà.
Bị hắn ta hôn khắp thâm thể, tùy ý sờ soạng một cách điên cuồng trên thân thể mình, Cố Nhã Lâm giẫy giụa nhưng hai tay bị ấn chặt xuống ga giường, hai chân thì bị tên đó ngồi lên, không cách nào mà phản kháng được.
Nhưng cũng chẳng trách tệ đang đè trên người cô được bởi hắn cũng bị đánh thuốc giống như cô.
- Ngoan nào! Nằm im nào! Tôi sẽ trả tiền cho cô, giúp tôi đi! Làm ơn giúp tôi đi!
Hắn cũng bị đánh thuốc, cô cũng bị đánh thuốc, cả nam và nữ đều bị đánh thuốc mà lại ở chung một căn phòng thì chắc chắn sẽ không thoát khỏi việc hai thân thể dính liền lấy nhau, mặc kệ đối phương có là ai.
Dưới tác dụng của thuốc, hành động không kiểm soát bắt đầu, cô vòng tay qua cổ hắn, hắn hôn lấy cô, cô giờ như cá trên thớt, mặc kệ thôi.
Nụ hôn đầu cũng như lần đầu làm chuyện đó, cô đều bị người đàn ông lạ mặt này chiếm hữu hết rồi.
...
- Mới sáng ra mà đã ồn ào thế cơ á? Cái bệnh viện này không cho người ta ngủ à?
Cố Nhã Lâm nằm trên chiếc giường lớn, thân thể xinh đẹp chỉ có mỗi chiếc chăn là được đắp lên, cả người nhức mỏi không ngừng, đầu óc vẫn còn choáng, đặc biệt là phần hạ thân, đau không thể tưởng được.
Đôi chân bước ra từ phòng tắm, chàng trai quấn ngang hông mình một chiếc khăn tắm, cả người tuy vừa lau khô nhưng vẫn còn đọng lại không ít nhũng giọt nước nhỏ trên tóc lẫn một vài vùng trên da hắn. Nhìn đó có thể thấy dung nhan mỹ nam này cũng không hề tầm thường.
- Thích ồn vậy đấy! Mau dậy đi!
Cố Nhã Lâm không yên phận mà cứ lăn qua lăn lại, sau đó cũng ngồi bật dậy. Xoa bóp phần vai của mình, mắt thì vẫn cứ nhắm.
- Chị y tá à, lâu lắm rồi em mới ngủ ngon thế đấy, có điều tối qua hơi mệt, chắc do thuốc. Sáng nay vừa mới chợp mắt một chút thì...
- Cô mở mắt ra đi, đừng giả vờ nữa. Tôi đưa tiền rồi nhanh chóng ra khỏi đây.
Đôi mắt của cô mở ra, đập vào mắt cô là cảnh tượng hải hùng, một người đàn ông ngồi trước mắt, ung dung ngồi trên ghế hút lấy điếu thuốc, nhìn cô gái ngồi trên giường với ánh mắt chán ghét.
Xong cô quay mặt xuống thân thể mình, nhìn qua cũng biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Tiêu rồi!
- Đáng ghét! Thế mà để bản thân ra nông nổi này. Hơn 20 năm gìn giữ mà giờ lại để mất.
Cố Nhã Lâm cũng đã nhớ toàn bộ về những chuyện xảy ra tối qua, từ việc bị đánh thuốc, đến khi cô trốn được lại gặp tên này. Nhớ rõ mồn một.
- Cầm lấy số tiền này mà biến đi!
Người con trai ném lên trên giường một xấp tiền, hai mắt cô cay cay, gã này đang coi cô là gì chứ?
- Anh đang xem thường lòng tự trọng của tôi đấy hả?
- Vậy cô muốn thế nào? Số tiền này là để cho cô ăn cả đời đấy!
- Hừ, tôi không cần tiền. Anh có biết đây là lần đầu của tôi không?
- Vậy cô có biết đây cũng là lần đầu của tôi chứ?
Updated 77 Episodes
Comments