Chương 2: Thỏ con//1//

   Vậy là anh ta đưa Lục Mạn về nhà mình. Nói nó là căn nhà, hay nói nó là căn biệt thự thì đúng hơn. Trước mặt cậu là cả một khu biệt thự sang trọng và rộng rãi. Sau khi vào trong, họ lên thẳng phòng ngủ của thiếu niên kia. Anh ta mang cậu vào trong phòng tắm rửa sạch sẽ rồi mang ra ngoài sấy khô lông. Xong xuôi hết thì để cậu lên giường, cúi xuống nói:

   -Thỏ con à! Em có đói không? Tôi xuống dưới nấu đồ ăn cho em nhé?!

  Lục Mạn lắc đầu.

  Anh ta lại bảo:

  -Vậy thì đợi tôi tắm xong tôi sẽ nấu đồ ăn cho em.

  Thế là anh ta đi tắm. Xong liền bế cậu xuống bếp. Nấu cho cả hai mấy món rồi mang ra bàn ăn. Thấy cậu vẫn ngồi trên bàn bếp chờ mình thì lại đứng lên bế xuống bàn. Anh ta ăn gì, Lục Mạn ăn nấy. Nhưng anh ta thì đã ăn xong từ lâu mà cậu vẫn hí hoáy ăn. Thấy vậy, anh ta liền bật cười nói: "Bây giờ nên đặt tên cho em là gì đây bảo bối? Hay là để tôi giới thiệu tôi trước nhé." Lục Mạn liền gật gù chẳng chút để ý đến anh.

  Cậu chính là đang nhìn cái bát của mình và tìm cách ăn sao cho nhanh. Anh ta vẫn nói: "Tôi là Lí Minh Thiên. Năm nay 20. Chắc chỉ có vậy thôi. Còn em, em sẽ tên là Tiểu Binh Bông nhé!"

   Nghe đến đây, tâm trí đang treo ngược cành cây của Lục Mạn mới được thức tỉnh. Cậu ngơ ra. Cái tên này chính chủ nhân năm đó đã đặt cho cậu. Có lẽ nào, sau bao năm lại có một sự trùng hợp đến lạ kì như vậy? Nhưng ngơ ra, nghĩ ngợi đủ kiểu thì bị một câu nói của Minh Thiên làm giật mình:

  - Ê, sao thế? Thỏ con, em có đồng ý không?

   Lục Mạn quay ra nhìn anh, thế là gật đầu đồng ý luôn

   Tiểu Binh Bông, một cái tên có bảy phần đáng yêu với ba phần nhung nhớ đối với cậu. Về phần Lí Minh Thiên, thấy cậu mãi vẫn chưa ăn xong liền nói tiếp mấy câu trêu chọc cậu, vừa nói, vừa xé nhỏ thức ăn ra đút từng miếng cho cậu. Được vị chủ nhân mới quan tâm chăm sóc như vậy khiến cho Lục Mạn trở nên lười nhác hơn bao giờ hết. Hí hoáy cho cậu ăn mất gần 30 phút cuối cùng cũng xong. Có điều anh mặc dù đã bỏ ra nhiều thời gian cho cậu ăn như vậy nhưng vẫn phải đi rửa bát khiến cho cậu cũng chẳng biết nói gì với cái vẻ mặt kia, mà dù có nói chắc gì anh đã hiểu.

Sau khi rửa bát, Lí Minh Thiên lại xách thỏ con của mình lên phòng ngủ, mình thì quay qua bàn làm việc. Đến khoảng hơn 11 giờ anh mới vào phòng tắm chải răng rồi xách Tiểu Binh Bông đang gặm gối ôm ở sofa lên giường ngủ. Lục Mạn với vẻ mặt ngơ ngác nhìn chủ nhân nhét mình vào trong chăn rồi ôm ngủ nhưng lại chẳng hề có ý sẽ cự tuyệt hay thái độ gì.

Sáng hôm sau, chẳng biết ban đêm đã xảy ra chuyện gì mà đến khi anh mở mắt ra liền thấy một Tiểu Binh Bông đang chui trong áo mình ngủ. Anh đoán qua chắc là đêm lạnh quá nên cậu mới phải chui vào người mình cho ấm. Âm thanh dịu dàng vang lên cùng mấy cái vỗ vỗ mông cậu:

- Thỏ ngốc nhà em có định dậy hay không thế? Đáng lẽ cái tai dài như vậy thì phải thính lắm chứ. Sao tôi gọi mà em vẫn ngủ yên thế?

Lúc này, cái đầu nhỏ mới ngoáy ngoáy mấy cái, đôi mắt to tròn mới chịu hé ra. Ánh sáng mặt trời le lói chiếu vào căn phòng khiến Lục Mạn khó chịu cụp hai tai xuống, mắt nhắm chặt, đầu dúi vào ngực chủ nhân của mình ẩn trốn. Thấy bộ dạng lười nhác của tiểu bảo bối nhà mình, Lí Minh Thiên đành xách cậu vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

_Hết chap 3_

Hot

Comments

Maki Umezaki

Maki Umezaki

bị lọt hố tác giả

2024-02-16

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play