Đệ Nhất Pháp Sư
Trên một hành tinh có tên là Trái đất, có một cậu học sinh tên Tần Vương.
Cậu có vẻ ngoài thông minh, tướng mạo đường đường, phong tư anh tuấn và có vẻ là một người lịch lãm. Vương Quân sở hữu một mái tóc tím khác lạ mà ít ai có được, nó càng làm cho cậu trở nên mạnh mẽ hơn. Người cậu cuồn cuộn những cơ bắp rắn chắc khiến ai cũng phải ngưỡng mộ. Đôi mắt tím của con người ấy sâu hun hút khiến ai nhìn vào cũng phải sững người ra một lúc như có sức mạnh mê hoặc cũng như con người ta bị lạc vào một mê cung không lối thoát. Chiếc mũi cao làm tăng nét đẹp cho khuôn mặt điển trai của cậu.
Tần Vương là học sinh giỏi nhất trường được tất cả nữ sinh trong trường khâm phục về cả khí chất và tài năng của cậu. Ngoài ra cậu còn giỏi thể thao và các phương diện khác. Nếu nói cậu là một người hoàn hảo cũng không sai.
Nhưng vào một hôm nọ, khi về nhà, cậu thấy một ánh sáng nhỏ đang bay tung tăng trong phòng. Nó cứ hệt như một tinh linh khiến cậu cực kì tò mò. Điều đó đã dẫn cậu đi theo ánh sáng đến một cánh cửa cổ xưa, cậu do dự định bước vào thì: "Áaaaa" . Tiếng la thất thanh đã đưa Tần Vương về hiện thực.
Cậu chạy ra thì đã muộn rồi. Một vệt máu tươi chảy dài đến chân cậu và người nằm trên vũng máu chính là một người đàn ông và một người phụ nữ. Người đàn ông có thân hình lực lưỡng cộng với mái tóc vàng ánh kim cùng đôi mắt tím quyến rũ như một người đàn ông đĩnh đạc. Bàn tay được người đàn ông nắm chặt chính là tay của người phụ nữ.
Bà ấy có mái tóc tím mượt mà cùng đôi mắt tím tuyệt đẹp vẫn mở to như còn điều gì luyến tiếc. Tuy đã ngoài năm mươi nhưng hai người vẫn trông rất trẻ trung.
Bên cạnh thi thể của họ chính là một kẻ sát nhân. Hắn ta mặt mày trùm kín, trên tay cầm một chiếc đũa đen tuyền và toả ra một nguồn sức mạnh hắc ám.
Tần Vương gương mặt hoảng hốt hết nhìn cặp đôi kia đến nhìn kẻ sát nhân. Phải, hai người kia chính là bố mẹ cậu. Cả người chàng trai như tê liệt, cậu gần như không cử động được chân tay. Khóe mắt người con hiếu thảo ấy đỏ ngầu lên, đồng tử co lại, đôi mắt sáng tối sầm, từ khóe mắt rơi ra những giọt lệ đau khổ. Bỗng nhiên có tiếng vỗ tay tiến gần lại kèm giọng nói mỉa mai:
- Thật là cảm động, ngươi làm ta sắp khóc rồi này. Hahaha. - Ông ta đổi sắc mặt hung tợn - Nhưng giờ đã muộn rồi ta phải trừ khử ngươi.
Nói xong hắn chĩa cây đũa về phía cậu lẩm nhẩm một câu thần chú rồi: " Bùm" . Sức mạnh hắc ám kia bao trùm lấy cậu và tạo thành một làn khói độc có thể giết một người không quá hai mươi giây.
Vậy mà cậu lại không chết nhưng cái cảm giác ngột thở làm con người ta muốn tự bóp cổ chính mình.
Tên kia tức giận chĩa đũa lên, từ chiếc đũa bắn ra một hàng băng nhọn hoắt lao băng băng về phía cậu. Nó đã để lại cho cậu một vết thương dài từ lưng xuống. Nó làm cậu mất máu khá nhiều.
Khi đã cận kề cái chết cậu được một thế lực thần bí dịch chuyển đến cánh cửa kia, không còn thời gian để đau buồn về cái chết của bố mẹ hay vết thương trên lưng, cậu lập tức bước ngay vào cánh cửa. Một ánh sáng tím chói mắt cuốn cậu vào không gian vô định và rồi con người ấy đã xuyên không đến hành tinh của những tiểu tinh linh.
Nhưng kì lạ thay, cậu không hề nhớ bất cứ thứ gì về Trái Đất chỉ nhớ hành tinh cậu không có phép thuật, những kiến thức cậu đã học, những kĩ năng của các môn thể thao thì vẫn tốt và cậu được một tiểu tinh linh đưa đến đây qua cánh cửa cổ mọc đầy rong rêu và có những dấu ấn kì lạ.
Quay lại với hiện tại, cậu đang ở trong một cuộc đua. Cậu ngạc nhiên khi thấy những người ở đây không có chân mà chỉ có đầu và có đuôi như một con nòng nọc nhưng cậu vẫn cố gắng chạy thật nhanh. Vì kiếp trước chạy rất nhanh nên giờ cậu dễ dàng thắng được và chạy vào một vòng tròn sáng.
Ở đây, cậu được ba vòng tròn sáng bao vây, một viên màu tím, một viên màu đỏ, và một viên màu trắng. Nhưng đặc biệt nhất là viên màu tím, nó sáng hơn tất cả các viên khác. Khi cậu đã yên vị bên trong một cái bọc bỗng nhiên cơn buồn ngủ ập tới. Và rồi cậu thiếp đi lúc nào chẳng hay.
Tần Vương cậu đã ngủ rất lâu, khi mở mắt cậu đã thấy mình nằm trên tay một người đàn ông lạ mặt. Lúc ấy cậu cảm thấy khó thở một cách kì lạ, tay chân cậu thật nhỏ bé, cậu vẫn nhớ khi cậu đứng ở cánh cửa kia thì cậu đã lớn rồi. Lúc này người đàn ông vỗ mạnh vào lưng cậu. Tần Vương nghĩ: "Ông ấy làm gì thế nhỉ? Mình hiểu rồi! Bây giờ mình là một em bé, mình phải khóc thì mới có thể thở được."
Tuy cậu giỏi rất nhiều thứ nhưng kĩ năng diễn xuất thì dở tệ, cậu chẳng thể khóc dù chỉ là những tiếng thút thít nhỏ nhất. Mọi người nhìn cậu bằng ánh mắt lo lắng. Lúc này một người phụ nữ cất tiếng nói dịu dàng:
- Nào con trai hãy cố gắng lên nào.
Tần Vương lúc này mới biết mình là con trai của họ, cậu cố gắng tự cáu vào tay mình nhưng vì đã tự lập từ thuở bé ở kiếp trước nên cậu rất kiên cường, khó có thứ gì làm cậu rơi nước mắt trừ sự chia li. Hết cách họ đành phải mời về một ma pháp sư có kinh nghiệm về để làm cậu khóc.
Khi nghe hai người họ nói như vậy, Tần Vương nghĩ thầm: "Không ngờ mình lại đầu thai vào một nhà mê tính dị đoan." Nhưng điều cậu không ngờ được là khi người pháp sư được mời về kia chĩa cây đũa phép về phía cậu và đọc thần chú điều kì diệu đã xảy ra. Tần Vương cậu cảm thấy mắt mình mỏi khủng khiếp, cay xè, không những vậy cậu còn khóc to thành tiếng.
Lúc này, cậu mới biết được mình đã không còn ở Trái Đất nữa rồi. Cũng nhờ kí ức kiếp trước mà kiếp này cậu biết nói sớm. Sau khi thảo luận bố mẹ nói: " Vì là gia tộc họ Vương nên họ của con là Vương tên là sẽ là...Quân nhé" .
Gia tộc họ Vương là một gia tộc nhỏ, ngoài ra người của gia tộc này cũng khá nghèo nhưng tính cách tốt, văn võ song toàn nhưng vẫn thua những gia tộc khác. Nhưng bố mẹ cậu không ngờ sau này con trai họ sẽ cứu cả dòng tộc.
Quay lại với Vương Quân sau khi được được nghe tên của mình cậu lập tức kêu lên: "Vương Quân" làm bố mẹ cực kì ngạc nhiên và vui mừng. Nhưng rồi bố mẹ lại thấy vết thương đã thành sẹo từ lúc nào kia ở trên lưng con trai mình và nghĩ rằng có lẽ con chính là một thiên sứ mà ông trời đã ban tặng cho họ.
Updated 99 Episodes
Comments
Thi Nguyễn Băng (Furry Light)
Hay đấy tác giả
2024-11-18
1
™[-Hoà_Anh-]™
woa
2024-09-19
1
Thuốc
2024-09-04
2