Làm Kí Chủ Thật Không Dễ Dàng
Trên đỉnh núi cao, tưởng chừng không có người sinh sống lại hình thành một giáo phái. Môn phái này cũng rất kì lạ ,đệ tử trong giáo bốn mùa quanh quẩn trên núi, chưa từng giao lưu với thế giới bên ngoài. Mà tên môn phái vừa nghe thôi người ta đã nghĩ ngay đến mưa giông sấm chớp đùng đùng, đó chính là phái Ngũ Lôi.
Mặc dù chưa từng ra ngoài sơn môn nhưng cuộc sống của họ không hề nhám chán.Hằng ngày tu luyện, bầu bạn với chim , rảnh rỗi cùng nhau ngắm cảnh ngâm thơ. Bởi cảnh sắc nơi đây vô cùng tuyệt đẹp, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh, dưới núi là sông xanh, xa xa là những thác nước điên cuồng đổ xuống, trên núi là đàn hạc ,thi thoảng còn có những đám mây lơ lửng bay qua.
Tại một nơi khác, ở thế giới hiện đại, Lưu Sương một tay chống cằm, bộ dạng thờ thẫn ngồi trên máy bay. Vốn dĩ tập đoàn Lưu Thị là một tập đoàn lớn, đứng nhất nhì cả nước, nhưng từ khi cho cô vào làm,cụ thể là làm tổng giám đốc, việc kinh doanh trở nên sa sút, tụt dốc không phanh. Dù thế,nhưng đối với ông nội, cô luôn là người giỏi nhất, không nỡ sa thải cô.Chính vì vậy, bố mẹ lấy cớ cho cô sang nước ngoài học tập mục đích là để tống cổ cô ra khỏi tập đoàn.
Ngồi chưa ấm chỗ, máy bay đã liên tục phát ra tiếng cảnh báo. Sau tiếng cảnh báo là hàng loạt tiếng la hét, hoảng loạn và Lưu Sương cũng không ngoại lệ. Thậm chí cô không ngồi yên một chỗ ,tự ý di chuyển. Máy bay còn chưa rơi thì cô đã hoảng quá mà rơi ra ngoài rồi.Phải nói cửa máy bay rất chắc chắn nhưng không hiểu số cô đen đủi thế nào mà trong lúc chạy loạn ngã vào cửa máy bay, cánh cửa cũng theo đó văng ra.
"Không phải chứ, con còn chưa có người yêu, con chưa muốn chết, ông trời ơi! Cứu con với"
Dĩ nhiên là cô có kêu cứu đến đâu đều vô nghĩa. Mà cũng không hẳn vô nghĩa lắm. Mở mắt lần nữa, cô thấy mình đang nằm trên giường :"Phù, hoá ra chỉ là mơ". Nhưng nhìn kĩ một lần nữa, hình như cô thấy có cái gì đó sai sai rồi:"Éc, đồ gì lạ hoắc vậy? Với sao người mình còn có một mẩu thế này".
Không đợi cô định thần, cánh cửa đã mở ra từ bao giờ. Phía sau cánh cửa , người phụ nữ bước vào .Tuy chỉ mặc lớp xiêm y trắng, nhưng lại toát lên khí phách lấn át người khác. Nhìn sơ qua người phụ nữ một lượt, trong đầu Lưu Sương đã nảy ra bảy bảy bốn chín kịch bản mẹ kế tâm cơ bắt nạt con chồng, nữ phụ phản diện ức hiếp người khác:"Bà..bà đừng qua đây".
Như cô dự đoán, vẻ mặt người phụ nữ trở nên xám xịt, ánh mắt phát ra tia lửa:"Bà gì mà bà, ta là mẫu thân của con đấy, bị ngã đến ngốc luôn rồi hả?".Có nằm mơ cô cũng không thể tưởng tượng ra người phụ nữ nhìn có vẻ là phản diện này lại là mẹ mình.
Tiếp theo đó, tuy không phải mẹ kế, nhưng đúng là kịch bản bắt nạt con chồng, cô được mẫu thân thưởng mấy con lươn vào mông vì tội hỗn láo. Ngoài chấp nhận chịu phạt thì cô không thể làm gì khác, vì xuyên thành trẻ con nên sức đâu mà chống trả.
"Tinh Tinh"
"Hệ thống đến đây, chúc mừng kí chủ học được bài học đầu đời".
"Chúc mừng cái rắm ấy, quả cầu xanh lè".-Cô bực bội ngước nhìn, vì mông vẫn còn đau nên chỉ có thể nằm sấp.
Vừa chửi xong, cô hối hận rồi, theo truyện cô hay đọc, hệ thống gì đó có thể giúp kí chủ tăng sức mạnh, không thì chính là hệ thống công lược, nam chính thì ai cũng soái. Nghĩ đến đây, cô mừng thầm trong bụng, cố nở ra nụ cười :"Hệ thống, ngươi rất lợi hại đúng không?"
"Đúng vậy"
"Có thể chữa thương cho ta không?"
Hệ thống kia do dự hồi lâu:"Không thể"
Nghe thấy thế,cô bất lực ,siết chặt nắm đấm:"Ngươi có thể giúp ta tăng thêm sức mạnh không?Có món đồ nào tốt cho ta không?"
Vẫn câu nói cũ: "Không"
Lúc này, sức chịu đựng của cô đã vượt giới hạn, răng đánh vào nhau phát ra tiếng ken két: "Tóm lại là ngươi làm được gì hả?"
Hệ thống bay đến trước mặt cô, cười cười:" Ta ý, có thể cho cô biết về cốt truyện mà cô trải qua".
Mọi hi vọng bị dập tắt trước kia được nhen nhóm lên lần nữa, khuôn mặt cô sáng bừng như nhìn thấy ánh hào quang:" Nói như vậy, ta là nữ chính đúng không?, Nói đi, ta phải đi công lược ai?"
Nghe mấy câu hỏi của cô, hệ thống vội bay ra xa, tỏ vẻ đề phòng,nhìn cô bằng nửa con mắt:" Cô là nữ phụ, tu luyện không thành, là một phế vật. Năm mười lăm tuổi Ngũ Lôi phái bị diệt, cô trở thành kẻ đầu đường xó chợ, thậm chí còn tranh ăn với cả chó.Chưa đầy một năm thì bị người ta giết.Còn nữa,công lược cái nỗi gì, cô đến đây là để tu luyện,hiểu chưa?"
* Minh hoạ nhân vật
Updated 22 Episodes
Comments