Ngọt Ngào Hơn Tuổi
Những giọt nước mắt tựa những giọt pha lê rơi xuống màn đêm mơ hồ. Ánh trăng tròn cùng những vì sao lấp lánh chiếu rọi khắp mọi nơi, ngay cả ngõ ngách nơi của nhưng chú mèo hoang. Xuyên qua khung cửa sổ, một bóng hình nam nhân ngồi bệt xuống đất tựa vào tường, ngửa mặt lên khiến cho mái tóc rũ xuống để lộ vầng trán cao, những giọt lệ lặng lẽ lăn dài trên má, cánh tay che đi đôi mắt đang đỏ hoe. Dáng vẻ hối hận và tuyệt vọng đến đau lòng của người con trai ấy...
Nếu được gặp lại...
Em sẽ không để chị rời xa em một lần nữa...
Chị...
Anh yêu em!
Mùa hè năm ấy, với khung cảnh tĩnh mịch của buổi tối-bữa tiệc của vầng trăng và các vì sao; sừng sững và hiên ngang trên mảnh đất rộng thênh thang, đó chính căn biệt thự lấp lánh, sa hoa và lộng lẫy được hàng cây xanh được thắp ánh đèn lung linh bao lấy. Phía trong căn biệt thự ấy, nơi mà căn phòng tối được thắp lên ánh sáng vàng trắng của đèn học. Không gian bị lấp đầy bởi âm thanh bàn phím cành cạch cùng câu nói “đến đây” được lặp lại nhiều lần xen lẫn tiếng cười khúc khích. Giữa bầu không gian ấy là bóng lưng một thanh niên trung học cao gầy đang cất giọng giòn tan nhưng có chút ấm.
Nơi bắt đầu của tất cả... là một tựa game giải trí kinh điển với lối chơi chiến thuật cùng đồ họa sắc nét, sinh động và thu hút được đông đảo giới trẻ tham gia, nhất là đối với học sinh Trung học. Trong một đội chơi gồm năm người ,Triệu Nhất Thiên với vai trò là trụ cột chính, ba người khác và có cả ... người con gái ấy. Tâm Như (nick name : San) vai trò hỗ trợ. Hai người đã cùng kết hợp và có khoảng thời gian giao lưu qua game đầy thú vị.
Cuộc giao tranh thành công, Nhất Thiên không khỏi kích động mà reo lên với người đồng đội ấy.
- Hay lắm! Cậu hỗ trợ này chất lượng đấy!
Phía bên kia, nơi căn phòng nhỏ hẹp với chiếc giường đơn sơ, kệ sách chất đầy sách, cái bàn nhỏ và một cô gái dáng người mảnh khảnh, mái tóc đen óng mượt, đôi mắt ngọc và đôi tay thon dài cất lên với giọng nói ngọt ngào tựa như vị ngọt của mật ong, thanh mát của bạc hà, nhẹ nhàng và ấm áp tựa như ánh nắng mùa xuân.
-Cậu khen thừa không? Haha
Nhất Thiên dường như bị hút hồn khi nghe được âm thanh trong trẻo ấy cất lên qua chiếc máy tính đang sáng trước mặt. Đây có lẽ là ấn tượng đầu tiên của cậu với người ấy-một giọng nói ngọt ngào.
-Lát chơi chung thêm vài trận, tôi với cậu cùng leo, thế nào?
-Được thôi.
Tiếng cười và tiếng hò reo tiếp tục được vang vọng khắp căn phòng. Dường như họ đã không thể cảm nhận được thời gian đang trôi đi một cách nhẹ nhàng, và sự ấn tượng về đối phương đang xuất hiện trong mỗi cá nhân.
Thế là họ chìm trong dòng chảy của thời gian, cùng nói chuyện và kết hợp cực kì ăn ý. Trong khoảnh khác này, giữa họ đã dần hình thành một sợi dây hồng nhỏ nhắn dường như muốn thắt chặt họ lại với nhau
Thời gian cứ thế mà trôi, thoáng chốc đã được 30 phút. Giữa họ vẫn cứ tiếp tục tương tác với nhau cùng tiếng cười nói mỗi lúc một lớn hơn.
Tâm Như đang rất tập trung, đôi môi trái tim mím chặt lại dáng vẻ căng thẳng. Như vậy một hồi rồi cô trợn mắt la lên.
-Này làm gì vậy?! em trai, sao không lên vậy chứ. Công sức nãy giờ của tôi đó?
- Đông như vậy sao mà lên...Gì? Em trai? Này! Chị gọi ai là em trai? Tôi có khi lớn tuổi hơn cậu đó!
-Sao nào, cái tôi muốn nói là sao cậu không lên kìa nhóc!
Nhất Thiên thấy dáng vẻ giận dữ không làm được gì của Tâm Như thì phì cười, cậu càng muốn trêu chọc xem cô ấy sẽ nổi cáu như thế nào.
-Phải lùi một chứ bà cô già./giọng nói châm chọc/
-Lùi cái đầu nhóc con nhà cậu. Cậu gọi ai là bà cô già? Thiếu nữ tuổi 17 như tôi mà cậu dám gọi là bà cô già?/tức/
Nhất Thiên ngạc nhiên, cậu lắp bắp hỏi lại
-Thiếu... nữ 17. Cậu 17 tuổi sao?
-Sao hả? Ngạc nhiên rồi? Phải đó, tôi 17 tuổi, năm tới lên lớp 12 . Không phải bà cô già, nghe chưa.
Nhất Thiên đột nhiên bất ngờ không biết phải nói như thế nào đành trả lời một tiếng
-Ừm
-Ừm cái đầu cậu, cậu biết tuổi của tôi rồi không định nói cho tôi biết chút về cậu sao?/hơn thua/
-Tôi... 16,năm tới học lớp 11.
-Sao hả, nhỏ hơn 1 tuổi...vậy tôi gọi em trai không đúng sao?
Nói rồi Tâm Như bật cười thành tiếng
-Haha gọi cậu là nhóc con cũng đâu có sai đâu /Khúc khích/
-Vậy chị bị gọi là bà cô già cũng không có gì là lạ phải không nhỉ?/bất lực/
-Cậu là nhóc con hơn thua sao?
-...(lặng) *vậy mà lớn hơn mình 1 tuổi, mất mặt!*
-Em làm gì vậy? Lên đi chứ.
-Rồi, lên ngay đây!
Bắt đầu từ giây phút này, họ biết khoảng cách của họ chỉ tính bằng 1 năm. Nhưng người ấy là chị còn cậu lại là em. Cuộc gặp gỡ đầy vui vẻ và hài hước, sự trêu chọc lẫn nhau dường như đã khiến họ thả lỏng hơn với đối phương. Cảm giác như ... vừa gặp đã quen.
Updated 32 Episodes
Comments
Ánh Nguyễn Thị
Truyện này hay và cuốn cho 10₫ luôn/Hey/
2024-07-20
2
Ánh Nguyễn Thị
Truyện đọc hay và cuốn lắm ạ/Hey//Hey/
2024-07-20
1
𝑱𝒊𝑯𝒂𝒏𝒈
truyện hay và cuốn lắm nha😘😘😘
2024-07-16
1