C345:Vợ anh chính là em, mà anh cũng là con ruột của mẹ
Sau bữa cơm tất niên, Vạn Châu lập tức giục Mặc Cảnh Thâm mau đưa Quý Noãn về phòng.Đến cả Quý Noãn cũng nhận ra mẹ của Mặc Cảnh Thâm không có ý định để cô ngồi cùng bàn ăn với người nhà họ Tô quá lâu. Bà lấy cớ Quý Noãn mang thai cần nghỉ ngơi nhiều mà thẳng thừng lên tiếng thúc giục.Sau khi về phòng, Quý Noãn nhìn đồng hồ. Bây giờ đang là buổi sáng ở trong nước, cô gửi tin nhắn chúc mừng năm mới đến đồng nghiệp ở phòng giao dịch, sau đó gọi điện cho Quý Hoằng Văn, biết Quý Mộng Nhiên đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì thì nói thêm vài câu với ông.Quý Noãn ngắt điện thoại, trong lòng nghĩ đến chuyện không thể về đón năm mới cùng Quý Hoằng Văn thì cảm thấy không yên tâm. Không biết rốt cuộc ba xử lý chuyện Thẩm Hách Như như thế nào, nhưng dù sao thì năm nay chắc chắn nhà họ Quý rất vắng lạnh rồi.Cô bước vào phòng tắm, một mình nằm trong bồn rất lâu. Lúc sắp ngủ thiếp đi thì cô chợt nghe tiếng cửa mở, vừa quay sang đã thấy Mặc Cảnh Thâm bước vào. Cô còn đang mơ mơ màng màng thì đã bị anh bế từ bồn tắm ra ngoài.
Quý Noãn
Anh không nói chuyện với ba và ông cụ Tô nữa sao?
Người Quý Noãn ướt nhẹp, cô sợ làm ướt quần áo của anh, nhưng thấy anh không hề để ý thì cũng thôi không tránh né nữa. Trước khi bị bế ra khỏi phòng tắm, cô thuận tay với lấy khăn tắm phủ lên người, tránh để mình cứ trần truồng như vậy bị bế ra ngoài.
Mặc Cảnh Thâm
Không còn sớm nữa, em cũng quan trọng mà.
Mặc Cảnh Thâm bế cô đến giường, cúi đầu hôn cô. Đôi mắt anh tối thẫm nặng nề rơi xuống xương quai xanh và bả vai còn đọng nước của cô. Anh nhắm mắt kiềm chế, kéo một góc khăn tắm xoa mái tóc sũng nước cho cô.Quý Noãn ngoan ngoãn ngồi trên giường để Mặc Cảnh Thâm sấy tóc giúp mình. Cô chống một tay lên cằm, nhìn ban công ở một bên phòng ngủ:
Comments